*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Khóe miệng nàng giật một cái, sờ sờ mũi, quay đầu trở lại, trong lòng vẫn không hiểu
Lúc này, Võ Tu Hoàng cũng cảm thấy không biết nên nói gì
Vốn ông chỉ thuận miệng hỏi một vấn đề, mục đích là để Phượng Vô Trù xem xét chuyện thực lực của bản thân hắn đứng ở trên đỉnh cao, bỏ xa đám tiểu bổi mà không so đo vài chuyện nhỏ này.
Nhưng trăm triệu lần không ngờ tới, ông nói một câu như vậy, kết quả là bị Lạc Tử Dạ phản bác nhiều câu như thế
Lời cũng nói thành như vậy, bản thân ông cũng là người “từng bắt nạt tiểu bối”, mà tuổi tác của Phượng Vô Trù còn chưa thể coi là trưởng bối của bọn họ được, cho nên thật sự không còn gì để nói! Vì vậy,3Võ Tu Hoàng cúi đầu xuống, liếc Võ Hạng Dương một cái rồi lại nhìn về phía Phượng Vô Trù, mở miệng nói: “Như vậy, mục đích của tiểu nhi(*) hôm nay tới là Nhiếp chính vương, cho nên chọc giận Nhiếp chính vương rồi sao?” (*) Tiểu nhi: Cách xưng hô ý chỉ con trai mình.
Thật ra thì ông chỉ biết là bên này lại xảy ra chuyện, con trai mình cũng sa thân vào tình cảnh nguy hiểm, nhưng thật ra con trai đang tính toán cái gì, hoặc là đang làm gì, còn cả chuyện hiện tại vì sao lại đánh nhau, ông thật sự không biết gì cả! “Phụ hoàng! Nhi thần..
Nhi thần không hề!” Lần này người lên tiếng là Võ Hạng Dương.
Hắn biết tính khí phụ hoàng, từ trước tới giờ phụ hoàng rất bao che,1cho dù chuyện trước mắt như thế nào, phụ hoàng nhất định cũng sẽ đứng về phía mình, nhưng sau khi trở về sẽ phân rõ đúng sai
Nếu để phụ hoàng cảm thấy mình tài không bằng người, còn không tự lượng sức, đứng ra đối nghịch với Phượng Vô Trù, chỉ sợ là sau này cũng lười quản tới hắn nữa!
Cho nên hiện tại thừa dịp người đều ở đây, hắn vẫn nên mau chóng giải thích một câu rồi nói sau
Mà những lời này của hắn vừa nói ra, ánh mắt của Võ Tu Hoàng lập tức đặt lên người Lạc Tử Dạ, nhướng mày hỏi một câu: “Cho nên, chuyện này lại là vì thằng nhóc nhà ngươi?” Giống như mấy lần ông đối địch với Phượng Vô Trù, nói cho cùng thật ra thì tất cả đều là3bởi vì thằng nhóc Lạc Tử Dạ này
Cho nên chuyện lúc này, nếu thật sự lại là bởi vì thằng nhóc Lạc Tử Dạ kia thì ông lại không cảm thấy kỳ quái chút nào!
Nhưng ông vừa nói như thế, Lạc Tử Dạ lập tức không vui, cau mày nói: “Hoàng đế Long Chiêu, ngài nói như vậy là không đúng rồi
Rõ ràng là con trai ngài ra ngoài gây chuyện, liên hiệp với Long Ngạo Địch và Minh Dận Thanh ra tay với ông đây, người đề xướng cũng là mấy người bọn họ
Làm sao có thể nói chuyện này là bởi vì gia? Chẳng lẽ chuyện gì cũng là do người bị hại gây ra hết à?”
Cuối cùng trách nhiệm thuộc về ai, điều này Lạc Tử Dạ cho rằng bọn họ cần phải nói rõ ràng.
Lời này của nàng3ngược lại cũng không ngoài dự liệu của Võ Tu Hoàng
Chỉ cần nghe đến chỗ này, ông đại khái cũng biết mấy tên tiểu bối này bày ra trò gì rồi! Ông coi như đã hiểu rõ, chuyện hôm nay thật sự không phải do Lạc Tử Dạ chủ động khơi mào, bởi vì sau khi Lạc Tử Dạ nói ra những lời này cũng không có một ai phản bác, mà con trai mình lúc này còn cúi đầu xuống.
Sau khi hiểu rõ, chân mày Võ Tu Hoàng cũng nhíu chặt
Ông nhìn về phía Phượng Vô Trù, mở miệng dò hỏi: “Như vậy, tình huống hiện tại chẳng qua là ân oán giữa tiểu nhi và Lạc Tử Dạ, không liên quan đến Nhiếp chính vương điện hạ? Nếu vốn không liên quan đến Nhiếp chính vương điện hạ, vậy nếu9bọn chúng đều đã bị dạy dỗ rồi, các hạ có thể nể mặt mũi của trẫm mà hạ thủ lưu tình”
Nói thật, nếu người đối diện không phải Phượng Vô Trù mà là người khác, với cái tính cách bao che của Võ Tu Hoàng, lúc này căn bản cũng sẽ không nói như vậy mà là trực tiếp ra tay đánh, xả hận cho con trai mình! Nhưng đối phương lại là Phượng Vô Trù, là một cường giả
Đầu tiên là vì sự tôn trọng đối với cường giả, thứ hai là vì một khi đánh chắc chắn lại có một trận giằng co khiến hai bên đều thiệt hại, vì thế Võ thần đại nhân thật sự không có hứng mà đánh, mà hiện tại tình hình của Võ Hạng Dương cũng không thể kéo dài lâu!