*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Ngay cả nàng cũng hoàn toàn không nghĩ tới phương diện này! Hợp Tề nghe nàng nói thế, đồng thời cũng không thấy nàng lộ ra vẻ mặt rầu rĩ nên mở miệng nói tiếp: “Có lẽ là do tiểu vương suy nghĩ nhiều! Vậy tiếp theo Thái tử định.”
Hắn vừa mới hỏi đến đây, con người của Lạc Tử Dạ liền đảo quanh
Bây giờ nàng không dám tùy tiện xuất hiện, thế nhưng Hợp Tề thì khác nha
Cho nên nàng có thể bảo Hợp Tề hỗ trợ mình tìm thứ nàng muốn biết nhưng không thể tự tìm hiểu mà, đúng không?
Vì vậy nên nàng lên tiếng: “Hay là người giúp gia một chuyện đi?”
***
Qua hai nén hương, Lạc Tử Dạ ngồi ở trong lều trại của Hợp Tề
Bây giờ đâu đâu cũng3có người muốn bắt nàng, ngay cả lều của Doanh Tần cũng có người đứng trước cửa canh chừng
Bọn họ biết nàng sẽ không an tâm về vết thương của Doanh Tần nên mới chờ nàng tự chui đầu vào lưới.
Nói thật, tình hình này làm cho nàng càng thêm không rõ
Rốt cuộc nàng đã làm gì? Giết người hay là phóng hỏa? Được rồi, nàng đã phóng hỏa, thế nhưng lúc ấy Phượng Vô Trù không hề có dự định tính toán chuyện này với nàng mà!
Nàng đang nghĩ ngợi thì thấy Vương tử Hợp Tề đã trở lại
Vẻ mặt của hắn có phần câm nín, ánh mắt khi nhìn Lạc Tử Dạ cũng mang thêm một chút phức tạp! Đương nhiên Lạc Tử Dạ không có xem nhẹ nét kỳ lạ trên1gương mặt hắn, nhưng mà bây giờ không phải là lúc để ý những thứ này
Nàng trực tiếp đi tới hỏi: “Thế nào? Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì? Đã nghe rõ chưa?” Vương tử Hợp Tề nhìn chằm chằm nàng một lúc rồi nói: “Ta nghe rồi, hình như là nói về việc ngài đối xử quá mức nhiệt tình với một tên đẹp trai ở trước nhà trọ, kề vai sát cánh linh tinh
Nhiếp chính vương điện hạ của quý quốc biết tin tức này xong liền tức giận, do đó muốn bắt lấy ngài! Lúc Diễm Liệt và tướng lĩnh cấp cao đội hộ vệ của Vương nói chuyện với nhau thì bị người ta nghe được!” Người nghe được là sĩ binh của nước Nhung, Lạc Tử Dạ3nói cho hắn là có sĩ binh giữ cửa nghe được chuyện này nên hắn vừa hỏi là hỏi ra ngay
Chẳng qua là việc ra cửa hỏi kiểu tin đồn này khiến cho Hợp Tề rất lúng túng
“What?” Lạc Tử Dạ bối rối
Lồng ngực nàng đánh thịch một cái, cái cảm giác này không khác gì lúc đi học cả, mình gian lận trong thi cử rồi bị thầy chủ nhiệm bắt được, sau đó còn nói chuyện này cho cha mẹ mình nữa! Nàng cảm thấy tâm trạng của mình rất nặng nề, thậm chí còn hơi phát hoảng
Mẹ nó, sơ suất quá! Vậy mà lại làm cho Phượng Vô Trù biết!
Vương tử Hợp Tề cũng ngây ra
Đầu tiên, hắn không rõ vì sao một người đàn ông như Lạc Tử Dạ lại3nhiệt tình quá mức với một tên đẹp trai, hơn nữa còn kề vai sát cánh rồi nắm tay nữa
Điều không rõ thứ hai, dù hơi không hợp lý cho lắm, đây là chuyện của Thái tử Thiên Diệu, Nhiếp chính vương của Thiên Diệu tức giận làm gì? Chẳng lẽ lời đồn đãi bên ngoài là sự thật, hai người này thật sự là đoạn tụ, đồng thời sự mập mờ của hai người lúc còn ở trận diễn tập quân sự kia không phải là đang diễn trò?
Lạc Tử Dạ đứng ở nơi đó tiêu hóa lời nói của đối phương, bối rối và khó xử nửa ngày trời, sắc mặt cũng chợt thành xám xanh! Bước chân nàng hơi lảo đảo, dọa Vương tử Hợp Tề giật mình, vội vàng muốn9đi tới đỡ nàng: “Thái tử Thiên Diệu, ngài làm sao vậy?”
Lạc Tử Dạ vội vàng tự mình đứng vững, không để cho hắn đỡ
Vẻ mặt nàng trở nên buồn bã, đi tới ngồi xuống ghế, vỗ trán của mình rồi thở dài: “Xong! Xong rồi!”