*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Hắn lên tiếng hỏi: “Thái tử Thiên Diệu, vấn đề này rất khó giải quyết sao? Có phải là trong chuyện này có hiểu lầm gì đó hay không? Hay là ngài đi giải thích với Nhiếp chính vương điện hạ của quý quốc đi, như vậy liền không xảy ra chuyện gì rồi!” “Chỗ khó giải quyết nhất trong chuyện này là việc này không phải là hiểu lầm!” Lạc Tử Dạ rầu rĩ trả lời, ôm đầu cúi xuống, suýt nữa chảy hai hàng nước mắt mì sợi rồi.
Vương tử Hợp Tề: “...” Hắn đang tính nói gì thì lại chợt nghe thấy một trận tiếng bước chân từ bên ngoài truyền đến! Lạc Tử Dạ nghe thấy tiếng bước chân liền hoảng sợ hơn, cho rằng người của Phượng Vô Trù tìm đến
Dựa theo tính cách3của Phượng Vô Trù thì nói không chừng hắn sẽ đánh gãy chân nàng thật, vậy thì sau này nàng không thể đi lại một cách tự do thoải mái rồi! Trong lúc sợ hãi, nàng đứng lên như một phản xạ có điều kiện, suýt nữa là muốn chui xuống gầm bàn trốn luôn!
Lạc Tử Dạ vừa mới khom được nửa lưng thì lại nhớ tới vấn đề hình tượng của mình
Hơn nữa, làm như vậy hình như quá nhát gan, cho nên nàng lại lập tức đứng thẳng người lên! Nàng không nói hai lời mà trực tiếp trốn sau bức bình phong luôn, trước tiên quan sát tình hình rồi tính tiếp.
Vương tử Hợp Tề nhìn dáng vẻ căng thẳng của nàng liền cảm thấy không biết nên nói gì cho phải
Sớm biết có ngày hôm1nay thì trước kia cần gì phải làm thế?
Hắn liền quay đầu sang chỗ khác để nhìn xem người đến là ai! Ngay lúc này, Lạc Tử Dạ đang ở trong trạng thái vô cùng căng thẳng, dùng toàn bộ tinh thần của mình để nhìn chằm chằm vào cửa lều, chỉ hy vọng người đến thật sự không phải là người của Phượng Vô Trù
Nếu người đến thật sự là người của Phượng Vô Trù thì chắc chắn sẽ không quan tâm tới việc Hợp Tề có phải là Vương tử hay không, cứ lục soát trước rồi nói! Trong thời điểm khẩn trương này, tấm màn trước cửa lều bị vén lên, người đến cũng là mấy người đàn ông mặc quần áo và trang sức của nước Nhung! Nàng lập tức thở phào nhẹ nhõm, nhưng3vẫn không đi ra ngoài
Dù sao thì bây giờ cả quân doanh đều đang lục soát tìm nàng, sao nàng biết được ai có thể tin và ai không thể tin được chứ
Nếu như người ta nhìn thấy nàng rồi sau khi ra cửa trực tiếp tiết lộ thì sao? Cho nên cứ phải thận trọng trước đã
Vương tử Hợp Tề vừa nhìn thấy hai người kia liền sửng sốt một lát
Lạc Tử Dạ nhạy cảm nhận ra nét mặt của đối phương chợt trở nên lạnh lẽo hơn một ít, đường nét trên mặt cũng cứng hơn! Hắn nhìn chằm chằm hai người kia, chắp tay nói: “Đại vương huynh, Nhị vương huynh! Không biết hai vị đến chỗ của ta vào lúc khuya như thế này là vì chuyện gì?”
Ca ca hắn?
Lạc Tử Dạ nhìn nét mặt3của Vương tử Hợp Tề liền biết quan hệ giữa hắn và hai người vương huynh này không tốt chút nào
Vì thế nên Lạc Tử Dạ càng không có ý định đi ra! Trên người hai người này đều có mùi rượu, hơi nồng, làm cho người ngửi thấy muốn sặc.
Hợp Tề vừa nói xong, một trong hai người liền vươn tay nắm lấy cổ áo của Hợp Tề, dáng vẻ uống say bí tỉ, hung hăng nói: “Ông đây muốn tới thì tới, còn phải hỏi vì sao à? Ông đây đến cái chỗ tàn tạ của ngươi là phúc của ngươi, hỏi cái gì?” Sắc mặt của Hợp Tề thay đổi, nhìn qua thì hơi khó coi.
Lạc Tử Dạ thấy rõ nắm tay của hắn nắm thật chặt, thế nhưng không biết hắn đang kiêng kỵ cái9gì mà cuối cùng lại không đánh tới
Gân xanh trên mu bàn tay của hắn đều đã nổi lên rồi, nhưng mà hắn vẫn nhẫn nhịn
Dường như hắn đã bị ép bức quá lâu, hoặc là đã quen với cái cảm giác kiềm chế này rồi!
Ngay lúc này, người đàn ông cũng say khướt còn lại kéo lấy người đàn ông đang nắm áo Hợp Tề, mở miệng nói: “Đại vương huynh, huynh tức giận với một tên tạp chủng làm gì? Nó sẽ hạ thấp thân phận của huynh!”
“Ha ha, đệ nói đúng!” Người đàn ông kia rút tay lại.