*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Bọn họ cứ tưởng là âm thanh nói chuyện không lớn nhưng hiển nhiên cuộc nói chuyện của bọn họ không thoát khỏi đôi tai của Nhiếp chính vương điện hạ trên đài cao và đôi tai của bậc cao thủ Diêm Liệt
Diêm Liệt hơi cúi đầu liền thấy Nhiếp chính vương điện hạ đã mở mắt, nhìn thoáng qua Vân Tiêu Náo bằng ánh mắt sâu xa rồi nhanh chóng thu lại.
Diêm Liệt lập tức dùng truyền âm mật thất nói: “Vương, bên cạnh Thái tử có người như Vân Tiêu Náo, sau này sẽ có tác dụng không nhỏ!”
Không cần nói cái khác, chỉ bằng mấy câu nói vừa rồi của Vân Tiếu Nào cũng đã đủ lôi kéo lòng người và cảnh cáo người ta rồi
Hắn không biết một cô nàng lương thiện, sẽ vì3tình yêu mà khóc hu hu thuở trước, đến bây giờ lại có tính cách và mưu lược như vậy
Sau khi gia tộc sụp đổ, nàng không hối tiếc, không buồn bã, không lo âu sống qua ngày đoạn tháng mà ngược lại, nàng sống rất tốt, rất hiểu biết
Một cô gái như vậy thật hiếm có biết bao!
Diêm Liệt nói xong, đôi mắt ma quỷ của Nhiếp chính vương điện hạ lóe lên vẻ lạnh lùng
Hắn cũng dùng truyền âm mật thất: “Nếu không phải vậy thì người tưởng rằng cô sẽ giữ mạng cho nàng ta chắc?” Hắn không thích bên cạnh Lạc Tử Dạ có bất kỳ kẻ nào ngấp nghé nàng lượn lờ xung quanh nàng
Dù kẻ đó là nam hay nữ, hắn đều không thích.
Diêm Liệt hiểu ý hắn
Hắn hiểu ra có lẽ1trước đây Vương đã phát hiện ra Vân Tiêu Náo ở bên cạnh Thái tử có khá nhiều ích lợi nên ngài ấy không định so đo với chút tâm tư nhỏ bé của Vân Tiêu Náo đổi với Thái tử điện hạ.
Sau một hồi im lặng, Diêm Liệt lại nói: “Vương, đã đến lúc này rồi, chắc là trên bãi săn, Thái tử và mấy vị kia đã ầm ĩ nhốn nháo hết cả lên rồi
Chuyện này động tĩnh hơi lớn, không biết Vương tử Hợp Tề giúp Thái tử làm mấy việc này đã xử lý ổn thỏa những chi tiết nhỏ nhặt hay chưa?”
Nếu chưa xử lý sạch sẽ, sau khi trở về, đám người Long Ngạo Địch bị tàn phế hoặc mất mạng, một khi bị tra ra vài manh mối, chắc chắn Vương3tử Hợp Tề không thoát khỏi trừng phạt
Nhưng với tính cách của Thái tử, ngài ấy nhất định sẽ không để cho Hợp Tề gánh tội thay mình, rất có thể ngài ấy sẽ nói là mình cầm đao ép Hợp Tề làm việc.
Hắn nói xong, Nhiếp chính vương điện hạ vẫn nhắm mắt, không để ý hắn và cũng không đáp lời
Hắn không biết Vương tử Hợp Tề có đủ thông minh hay không, và cũng không có hứng thú điều tra
Nhưng Lạc Tử Dạ đã bảo Vương tử Hợp Tề giúp, vậy thì nàng chắc chắn đã chuẩn bị xong xuôi từ lâu, cũng sẽ căn dặn Hợp Tề xử lý sạch sẽ những chuyện tiếp theo
Sau khi làm xong một việc nào đó, chắc chắn nàng sẽ không để lại nhược điểm cho người ta3tủm gáy
Nhất là nàng sẽ không để cho Vương tử Hợp Tề vì nàng mà đứng mũi chịu sào!
Thấy hắn không lên tiếng, Diêm Liệt biết là trong lòng hắn đã có tính toán, vì vậy Diêm Liệt cũng không nói gì nữa
Nhưng một lát sau, Nhiếp chính vương điện hạ chợt nhớ ra một chuyện
Hắn dặn dò: “Cô không mong Vương tử Hợp Tề để lại bất kỳ dấu vết nào trong chuyện này!”
Lạc Tử Dạ đã căn dặn rồi, nhưng nếu Hợp Tề quá ngu xuẩn, không xử lý chu toàn thì ắt sẽ xảy ra chuyện.
“Rõ!” Diêm Liệt đáp lời, sau đó đích thân đi giải quyết.
Nhưng hắn vừa đi được vài bước, đột nhiên nghe thấy giọng nói ma quỷ của người nọ vang lên phía sau
Giọng nói tràn đầy áp lực nặng nề9xen lẫn vẻ khó chịu rất dễ nhận ra: “Có lẽ Lạc Tử Dạ nổi giận như vậy hơn phân nửa là vì trút giận thay Doanh Tân!”
Diêm Liệt giật thót, biết là chủ nhân lại tái phát cái tật chán ghét tình địch rồi
Mà cũng phải, xưa nay có ai lại ưa nổi tình địch chứ.