*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Hắn định lập tức nói cho Lạc Tử Dạ biết thân phận của đối phương, vậy thì Lạc Tử Dạ sẽ biết quý trọng yêu cầu không dễ dàng có được này
Có thần y cứu giúp, Doanh Tần nhất định có thể sống! Nhưng mà hắn còn chưa kịp mở miệng, Lạc Tử Dạ đã phóng đi như một quả tên lửa, nhanh chóng chạy tới trước mặt người đàn ông áo đen
Nàng không nói không rằng bắt lấy tay của hắn, đối phương hơi giật mình nhưng không nghĩ gì nhiều, chỉ cho là Lạc Tử Dạ tới lôi kéo làm quen
Nhưng không ngờ Lạc Tử Dạ lại cầm tay hắn, bỉ ổi sờ soạng, cười mỉm nói: “Yêu cầu chính là, hai chàng đẹp trai các ngươi cho ta sờ tay nhé!”
Mẹ kiếp!3Xúc cảm này...
Hoàn toàn khác với cảm giác khi nàng sờ những chàng trai đẹp khác! Phượng Vô Trù không có ở đây, mấy ngày nay Quả Quả cũng nương nhờ cả vào nàng, trai đẹp đang ở ngay trước mặt, bây giờ mà không ra tay thì còn đợi khi nào? Nàng vừa dứt lời liền sờ tay người đàn ông áo đen, còn không kìm được mà ngắm Bách Lý Cẩn Thần ở bên cạnh đến mê mẩn, người nọ áo trắng tung bay giống như tiên giáng trần, như tuyết trên núi cao, như ánh trăng trong mây
Nàng vừa nhìn đã biết..
xúc cảm nhất định rất tốt!
Mân Việt: “...” Hắn cảm thấy Lạc Tử Dạ quả thật là phung phí của trời, vất vả lắm mới gặp được vị thần y dâng1tới cửa này thì nàng lại đưa ra yêu cầu như vậy? Cho dù không tìm thần y cứu Doanh Tần, chí ít cũng nên để cho Mân Việt hắn nghiên cứu thảo luận vài vấn đề y thuật với thần y chứ! Hừ! Y lại chỉ muốn sờ tay?
Hắn cảm thấy tất cả hành động ngày hôm nay của Lạc Tử Dạ thật sự quá đáng! Cho dù Quả Quả nương nhờ Lạc Tử Dạ không tố cáo nàng, Mân Việt hắn nhất định sẽ tố cáo nàng với Vương! Hắn càng nghĩ càng xanh cả mặt
Mân Việt rất tức giận nhưng Mân Việt không thèm nói! Hắn tức giận xoay người đi vào khoang thuyền, nhắm mắt làm ngơ
Mà Bách Lý Cẩn Thần nhìn động tác của Lạc Tử Dạ...
Nếu hắn ta không8nhận lầm thì đây chính là người trong lòng mà Hiên Thương Mặc Trần đã giới thiệu với mình trong lần đến đại lục Huyên Ngự
Đây là người lọt vào mắt xanh của Hiến Thương Mặc Trần ư? Khóe môi mỏng của hắn ta giật giật vài cái, quay đầu bỏ đi không nói lời nào
Hắn ta cảm thấy mình thật sự không thể nhìn thẳng nữa, trong lòng bắt đầu âm thầm nghi ngờ khẩu vị của Hiến Thương Mặc Trần.
Mà người đàn ông mặc áo đen bị Lạc Tử Dạ cầm chặt tay cũng cứng đờ cả người, khóe miệng giật giật rồi nhanh chóng rụt tay lại
Hắn không đến nỗi nghiện sạch sẽ, nhưng mà cảm giác mình bị chàng trai trước mặt này làm cho buồn nôn, nhìn chằm chằm vào9nàng rồi nói bằng giọng lạnh lùng: “Đối lại yêu cầu!”
Giọng rất lớn, mang theo cả sự chán ghét
Lạc Tử Dạ chép miệng, cảm thán một câu: “Ái chà, thật là một người đẹp lạnh lùng!”
Sau khi trêu ghẹo trai đẹp xong, Lạc Tử Dạ mới xem như nghiêm chỉnh lại một chút, nàng ngả ngớn liếc nhìn Đạm Đài Hoàng, cuối cùng nói lời thật lòng: “Hê hê, thật ra cũng không phải là điều kiện không thể thực hiện được, dung mạo của người có duyên với ta, gia nhìn là thấy vui! Cho nên gia sẽ cứu con hồ ly này giúp ngươi, nếu như người cảm động, có thể lấy thân báo đáp!”
Nàng vừa dứt lời, cô gái kia dường như bị chấn kinh
Vừa nãy, Lạc Tử Dạ sờ Hoàng Phủ7Hiến đã khiến nàng khiếp sợ, bây giờ cả khuôn mặt đều co giật, có lẽ trong lòng nàng vốn cho rằng Lạc Tử Dạ là một tên đồng tính, lại không ngờ rằng nam nữ đều ăn sạch!