*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Nàng không phải đồ ngốc, người ta khách sáo với nàng thì tất nhiên là nàng cũng sẽ khách sáo với người ta.
Chẳng qua, nếu như người ta đã không khách sáo với nàng thì tất nhiên là nàng cũng không cần phải khách sáo làm gì.
Mân Việt gật đầu: “Nếu như trong lòng Thái tử đã có tính toán thì Mân Việt sẽ không nói nhiều nữa! Sáng sớm ngày mai Mân Việt sẽ chờ Thái tử điện hạ ở trước cửa, tối nay Thái tử không được lơ là, nhất định phải cẩn thận
Còn nữa, ở đây có rất nhiều thứ có độc, Thái tử tuyệt đối đừng đụng tới những thứ không nên đụng vào, cũng đừng sờ vào những thứ không nên sờ, cho dù ngài chỉ cảm thấy tò mò muốn sờ thử cũng không được!”
Lạc Tử Dạ3nghe vậy liền gật đầu: “Biết rồi
Ngươi cũng quay về nghỉ ngơi một lát đi, tối nay nhớ cẩn thận, nói không chừng ngày mai chúng ta cần phải đánh một trận chiến ác liệt đó!” “Vâng!” Mân Việt đáp, xoay người quay về căn phòng của mình
Lạc Tử Dạ chăm chú nhìn đóa hoa sen kỳ quái kia thêm vài lần rồi mới đi qua hành lang, vào phòng ngủ
Trước cửa phòng ngủ đặt một cái bàn đá, trên bàn có để một gốc cây linh chi to lớn, vừa nhìn liền biết giá trị xa xỉ
Nó được đặt ở trên bàn để cố gắng mê hoặc lòng người
Có điều, Lạc Tử Dạ không hề bị những thứ này hấp dẫn
Sau khi vào phòng ngủ, nàng nhìn thấy trên bàn có rượu và thức ăn, sau tấm bình phong có tiếng nước1chảy róc rách, nàng không cần phải qua xem cũng biết sau tấm bình phong có suối nước nóng đang chảy, còn phía bên phải phòng ngủ là giường
Người ta đã chuẩn bị hết những đồ vật để ăn, dùng, tắm và ngủ cho nàng, xem ra hôm nay nàng không thể nhìn thấy bất cứ ai ngoài Mân Việt rồi.
Nàng không nhìn thấy cả những người hầu trên hòn đảo này nữa, cho dù muốn hỏi thăm cũng không được
Lạc Tử Dạ không phải là loại người thích xoắn xuýt, suy diễn linh tinh, nàng đã sớm đói bụng sau khi bận rộn cả ngày trời nên trực tiếp ngồi xuống ăn luôn, không hề lo sợ trong thức ăn có độc
Mân Việt đang ở cách vách nên những chuyện hắn trải qua chắc chắn cũng tương tự với nàng
Nếu như thức8ăn có độc thì hắn đã sớm nhào qua đây thông báo với nàng rồi, việc hắn không qua đây đã chứng tỏ rằng những thứ này không có vấn đề
Sau khi ăn xong, nàng không uống rượu
Hiển nhiên nàng cần phải rửa đi lớp bột hùng hoàng trên người, thế nên nàng đi vòng qua tấm bình phong để đi đến suối nước nóng
Suối nước nóng đang bốc khói lượn lờ, bên cạnh suối đặt những vật dụng để tắm rửa và một bộ đồ ngủ bằng tơ tằm
Lạc Tử Dạ vội vàng tháo dây lưng ra, nàng biết mình đang ở một nơi xa lạ, không an toàn nên phải tắm rửa càng nhanh càng tốt.
Nếu không phải do trên người nàng toàn là bột hùng hoàng thì nàng tuyệt đối sẽ không tắm rửa đâu
Nàng tháo ngọc quan trên đầu,9cởi quần áo ra xong liền đi vào trong nước, bắt đầu tắm rửa, đặc biệt là rửa sạch bột hùng hoàng trên tóc
Nàng đang vội vàng rửa sạch bột trên người mình nên không hay biết có người đang lặng lẽ đẩy cửa phòng mình ra.
Người đó thản nhiên đến gần, nội công của người đó rất cao nên nàng không phát hiện ra
Người đó vốn là đến tìm nàng, nhưng sau khi người đó vào phòng lại nghe thấy tiếng nước truyền đến
Lúc này Lạc Tử Dạ đã rửa sạch tóc, sau đó nàng đột nhiên cảm thấy một cơn gió thổi đến
Nàng không hề nghe thấy tiếng người đến gần mình, hơn nữa căn phòng này xây theo dạng khép kín, cửa sổ cũng đóng lại, tại sao lại có gió?
Điều này khiến cho nàng nhanh chóng sinh lòng cảnh7giác, không biết có phải có người đi vào phòng hay không
Nếu người đó đã vào phòng thì nàng cũng không biết người đó đang ở đâu, nói không chừng người đó đang nhìn chằm chằm nàng
Vậy nên nàng không dám ra khỏi nước, cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ, nàng lập tức lặn cả thân thể xuống nước vì sợ người đó phát hiện nàng là con gái.