*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. 7ề phần Hiên Thương Mặc Trần, lúc nhìn thấy Lạc Tử Dạ uống cạn rượu trong ly, hắn chỉ thoáng chớp mắt, không nói một lời, dường như hắn đã sớm đoán ra Lạc Tử Dạ sẽ hành động như thế, mà tất cả đều nằm trong dự đoán của hắn.
Hắn nhìn hoàng tử nhà mình, giọng nói dịu dàng nhã nhặn cũng nặng nề hơn vài phần: “Hoàng tỷ, nếu nàng đã làm theo lời hẹn thì tỷ hãy lập tức lấy hoa sen yêu ra đây
Khách đã làm theo quy tắc của đảo Thiên Lãng rồi, tỷ là chủ nhân sẽ không làm trái lời hứa đâu nhỉ?”
Nghe lời lẽ của Hiên Thương Mặc Trần, không khó nhận ra hiện giờ hắn đang tức giận.
Từ trước tới nay, lão thái thái vẫn luôn hiểu rõ người em trai này của mình,3trước giờ hắn không bộc lộ cảm xúc vui mừng hay tức giận ra ngoài, ngay cả nàng cũng chưa từng thấy vẻ tức giận của hắn
Vậy mà hôm nay hắn lại trực tiếp tỏ rõ thái độ không vui trước mặt nàng, hiển nhiên là vì Lạc Tử Dạ, vì người hắn yêu.
Tâm trạng tức giận của hắn đã hoàn toàn xóa bỏ nghi ngờ của lão thái thái đối với chuyện vừa rồi
Nàng phất tay và nói: “Các ngươi đi lấy hoa sen yêu đến đây!”
Nói xong, nàng lấy ra một cái găng tay màu trắng từ trong ngực
Ánh mắt Hiến Thương Mặc Trần dán chặt vào cái găng tay kia
Vốn dĩ chỉ cần có cái găng tay kia là có thể lấy được hoa sen yêu một cách an toàn, thế nhưng hôm qua hắn không tìm thấy thứ này
Hắn1đoán rằng có lẽ hoàng tử mang theo thứ này trên người nhưng không chắc lắm, lại thêm sự bứt dây đồng rừng nên hắn không đụng tới nó mà lại..
Hắn nhìn cái găng tay kia chằm chằm
Lão thái thái lập tức đưa găng tay cho người hầu
Người hầu kia hơi cúi người, gật đầu rồi nhanh chóng lui ra ngoài đi lấy hoa sen yêu.
Lúc này Lạc Tử Dạ mới thở phào nhẹ nhõm! Còn may, ít ra lão thái thái này vẫn giữ lời
Nếu nàng đã uống hai ly rượu vào bụng nhưng cuối cùng lão thái thái lại nuốt lời, không đồng ý đưa hoa sen yêu cho nàng, vậy thì nàng lỗ to rồi!
Vẻ mặt và tâm trạng Mân Việt lại không được lạc quan như Lạc Tử Dạ.
Ngày hôm nay hắn mới thật sự nhận ra Thái tử8đúng là một tên ngốc! Hắn cắn răng nói: “Thái tử, ngài thật sự..
quá lỗ mãng rồi! Tuy ngài uống hết hai ly rượu này vì Doanh Tần, vì bạn của ngài, thế nhưng nếu thuộc hạ uống hai ly rượu này thì đây cũng là vì trách nhiệm của thuộc hạ! Vương giao cho thuộc hạ nhiệm vụ bảo vệ ngài, vì vậy đối với thuộc hạ mà nói, hy sinh vì nhiệm vụ cũng là một niềm vinh dự
Tại sao ngài nhất quyết phải cướp mất cơ hội tận trung vì Vương của Mân Việt?”
Thấy hắn giận đến nỗi gân xanh trên trán căng đến nỗi sắp đứt phựt, Lạc Tử Dạ bèn nhoẻn miệng cười
Mặc dù dạ dày đau đớn không thôi khiến hai bên thái dương rịn đầy mồ hôi lạnh, thế nhưng nàng vẫn còn tâm trạng nói9đùa
Nàng chăm chú nhìn Mân Việt: “Khó khăn lắm gia mới có cơ hội thể hiện tình cảm cao thượng của mình, khó khăn lắm..
gia mới có cơ hội làm màu, sao gia..
gai có thể nhường cho ngươi được chứ?”
Mi tâm Mân Việt giật điên cuồng, hắn cảm thấy mình sắp bị tức hộc máu bởi những lời này của Lạc Tử Dạ rồi.