Quả chưởng thôi sơn của Dâm Quỷ đang ào ào ập đến, tấn công vào huyệt Ấn Đường của Bạch Lang, chàng cơ bản không thể lại đưa hai tay lên chống đỡ, bởi vì chưởng kình của đối phương đã đến quá gần, cho dù chàng có lùi về sau đi chăng nữa thì cánh tay dài của đối phương vẫn còn chưa duỗi thẳng ra hết.
Cục diện này, ngàn cân treo sợi tóc nhưng không phải là thập tử vô sinh!
Cảm giác mùi vị tử vong đang ập đến, khiến tâm tình của Bạch Lang cảm thấy sợ hãi vô cùng, bởi vì chàng không muốn chết lần thứ hai đâu. . . Trong tình cảnh ấy, bất chợt một luồng khí xanh từ trong cơ thể chàng trào dâng, luồng khí xanh ấy tuy mang một sức mạnh sinh mệnh nhu hòa nhưng lực lượng lại mạnh mẽ cực kỳ, nó bao phủ khắp huyệt Ấn Đường của chàng, bảo vệ chàng khỏi mối nguy hiểm đang ập đến.
"Ầm!" Chưởng phong của Dâm Quỷ va chạm với màn quang tráo của luồng khí xanh, hữu chưởng còn cách huyệt Ấn Đường nửa tấc liền đã bị một cỗ lực lượng vô hình cho ngăn trở lại.
Một màn này, làm cho đôi mày của Dâm Quỷ nhướng hẳn lên, hiển nhiên hắn chính là không ngờ còn có loại chuyện này, thần sắc vô cùng kinh ngạc, không tin vào mắt mình, hắn trầm giọng quát lên: "Nội công hộ thể?!" Dứt câu, gã nhanh chóng thu hồi chưởng kình, lùi lại sau mấy bước.
Bạch Lang cũng không hiểu cái gì là "nội công hộ thể", bèn lên tiếng hỏi: "Đó là cái gì?"
Dâm Quỷ như đang kiểm tra xem lỗ tai mình có bị điếc không, gã chửi rủa một tiếng, đáp: "Con mẹ nó, ngươi dùng nội công hộ thể để chặn một chưởng của ta mà dám bảo không biết đó là thứ gì!" Chợt trong đầu gã nghĩ thầm: "Con mẹ nó chứ, Phổ Thông Cao Thủ có nội công hộ thể, thằng ranh con này muốn lật đổ trật tự giang hồ à?!!"
Bạch Lang thì vẫn không hiểu, bộ dáng như hòa thượng sờ mãi trên đầu mà không thấy tóc, chàng bảo: "Kỳ thực ta không biết đó là thứ gì?! Ngươi có thể nói rõ hơn không?"
Dâm Quỷ thở dài, nói: "Thôi vậy, dù gì ngươi cũng sắp chết, khai sáng cho ngươi một chút cũng không sao!" Gã nói tiếp: "Trên cấp bậc Nhất Lưu Cao Thủ chính là. . . " Bạch Lang nghe Dâm Quỷ nhắc đến chủ đề ấy, trong lòng bất giác hồi hộp chờ mong, lại thêm vô vàn phấn khích.
". . . Tuyệt Thế Cao Thủ!" Dâm Quỷ nói hết đoạn còn lại, trên khuôn mặt của Bạch Lang đã xuất hiện một nụ cười, đó là một nụ cười phấn khích, thần sắc của chàng chờ mong, háo hức được cảm nhận cảnh giới tối cao ấy.
Bất quá Dâm Quỷ không quan tâm đến cảm nhận của Bạch Lang, gã nói tiếp: "Mà một trong những đặc điểm của Tuyệt Thế Cao Thủ chính là nội công hộ thể! Bây giờ ngươi đã hiểu rõ chưa?"
Bạch Lang bây giờ lòng đầy hân hoan, hỏi tiếp: "Vậy trên Tuyệt Thế Cao Thủ là cấp bậc gì?" Chàng hy vọng vào câu trả lời của đối phương nhưng đáp lại là một cái lắc đầu của Dâm Quỷ, Bạch Lang đột nhiên cảm thấy rất thất vọng, nhưng chàng tin rằng rồi có ngày mình sẽ biết về thông tin đó.
Bạch Lang nhìn thấy Dâm Quỷ, thần sắc của gã hình như đang nhớ về một chuyện gì đó, trên khuôn mặt của chàng xuất hiện một nụ cười lạnh, chàng lao đến, song cước tung ra liên tục những cú đá cao, Dâm Quỷ đang thất thần, thấy thế công của đối phương đến gần, không kịp phòng bị nên bị trúng một kích Bàn Long Cước của đối phương.
Trên nét mặt của Dâm Quỷ tỏ vẻ tức giận tột độ, bởi vì khi nãy gã đang nhớ về một chuyện quan trọng, một hồi ức tốt đẹp cưu mang cả cuộc đời của huynh đệ gã, ấy vậy mà bị Bạch Lang chen ngang, khiến gã như muốn băm chàng thành muôn mảnh.
Chỉ thấy Dâm Quỷ lấy chân trái làm trụ, nâng đùi phải lên cao, cẳng chân phải co lại, vận chuyển mười thành công lực của Dục Hỏa Xuân Công, hất mạnh cẳng chân phải về phía trước, đồng thời sử dụng đầu gót chân phải để công kích đối phương, một chiêu này chính là Thượng Xung Cước.
Bạch Lang rất nhanh liền lùi lại đằng sau một bước, sau đó bức tốc phi lại gần đối phương, vận chuyển Nhân Quả Huyền Công mười thành công lực, đứng thế Trảo Mã Tấn, hữu quyền vung lên, đấm thẳng vào ngực đối phương, đây là chiêu Hồi Mã Xung Quyền.
Thân hình của Dâm Quỷ lách sang bên phải, song chưởng đồng thời vung lên, lòng bàn tay của tả chưởng hướng xuống đất, từ trên cao giáng xuống, vỗ mạnh vào hữu quyền của Bạch Lang, lòng bàn tay của hữu chưởng hướng lên trời, từ dưới hất lên, công kích vào cằm của đối phương, song chưởng ra chiêu cùng lúc, trong công có thủ, đây là chiêu Khai Thiên Tích Địa.
Hữu quyền của Bạch Lang hóa thành Câu Thủ, từ ngoài vào trong, vẽ ra một quỹ đạo tròn hoàn chỉnh, đã chộp lấy được tả chưởng của đối phương, tả thủ của chàng hóa thành Long Trảo, công kích vào yết hầu của đối phương.
Hai người cứ vậy mà loạn chiến, ngươi đánh ta thủ, Bạch Lang sử dụng Mê Tung Quyền, còn Dâm Quỷ sử dụng Thái Xuân Trường Quyền, cả hai đều là những loại quyền thuật "dài", các đòn đánh với cự li xa, các đòn đá cao và linh hoạt chính là đặc điểm nổi bật của những môn võ thuộc thể loại "trường". Mê Tung Quyền của Bạch Lang tựa như một chàng thư sinh đang nhẹ nhàng lả lướt đánh võ, quyền thuật hào hoa phong nhã vô cùng, thủ pháp bao gồm móc, vuốt, vồ, ép là chính, đặc biệt còn có những thế cầm nã thủ, cước pháp bao gồm điểm, cắt, hất, quét làm chính, thân pháp linh hoạt, nhảy tới nhảy lui. Thái Xuân Trường Quyền của Dâm Quỷ thì lấy cơ sở là Trường Quyền, nhưng có thêm hai chữ "Thái Xuân", hai huynh đệ Sắc Dâm Song Quỷ đều học loại quyền thuật này, bài quyền này chính là huynh đệ bọn họ mô phỏng 36 tư thế "làm tình" mà sáng tạo nên, cho nên chiêu thức có mấy phần quỷ dị, tà tà, lộ số thì hư hư thật thật, như muốn đưa đối thủ vào mê trận.
Hai bọn họ giao thủ được hơn năm mươi hiệp, bất chợt Dâm Quỷ hô lên: "Liên Kích Trường Công!" Một đạo chưởng phong ập đến vai trái của Bạch Lang, chàng đã lách người sang bên phải để tránh né, nhưng không ngờ chưởng kình của Dâm Quỷ lại "bẻ lái", tiếp tục tấn công vào vai trái của chàng.
Bạch Lang cảm thấy một trận đau nhức tê rần từ vai trái phát ra, chàng cố nén cơn đau, tiếp tục giao thủ với đối phương. Từ đó trở đi, Dâm Quỷ đã kết hợp Thái Xuân Trường Quyền với Liên Kích Trường Công, thế công với cự li xa dài, lại thêm việc chiêu thức "bẻ lái" đột ngột, khiến Bạch Lang có né đằng trời vẫn bị trúng chiêu.
Qua một lát giao thủ, cơ thể chàng đã cảm thấy đau đớn không thôi, quần áo tả tơi, tóc tai bù xù, tuy Dâm Quỷ cũng giống chàng nhưng lại đỡ hơn một chút, từ nãy đến giờ, chàng chưa chạm vào được cái vạt áo của Dâm Quỷ chớ nói chi là công kích gã.
Bạch Lang đã rơi xuống thế hạ phong!
Phổ Thông Võ Kỹ - Liên Kích Trường Công của Dâm Quỷ, lợi dụng tối đa thân hình cao lêu nghêu cùng tứ chi dài của gã làm điểm mạnh, cơ bản khi Dâm Quỷ công kích một người, vì tay của gã quá dài, thường xuyên đánh trúng đối phương mà tay chưa kịp duỗi ra hết, nên nếu gã phát lực thêm một lần nữa, sẽ tấn công liên tiếp hai lần mà không cần thu quyền lại. Từ đó sinh ra hệ quả, nếu đối phương mà tránh né, gã chỉ đơn giản "bẻ lái" chiêu thức sau đó phát lực thêm một lần nữa là đã đánh trúng được đối phương. Nhờ vậy, chỉ một lần vung thủ, gã có thể tấn công hai ba lần liền, chỉ cần tay của gã còn chưa duỗi ra hết.
Dâm Quỷ tiếp tục thi triển Liên Kích Trường Công, hữu quyền vung lên, tấn công vào mặt của Bạch Lang, chỉ thấy chàng giơ cao hữu thủ lên đón đỡ.
"Ầm!"
Bạch Lang hạ hữu thủ xuống, chuẩn bị công kích thì hữu quyền của đối phương đã đấm đến lúc nào không hay, nhưng mà. . .
"Ầm!" Tả chưởng của Bạch Lang đã va chạm với hữu quyền của Dâm Quỷ, Bạch Lang trời sinh vốn thông minh hơn người, có lẽ chàng đã nắm được đôi chút về võ kỹ Liên Kích Trường Công của đối phương, ngay khi chàng định hạ hữu thủ xuống cũng chính là lúc tả chưởng của chàng vỗ đến đối phương, chàng cười lạnh, nghĩ thầm: "Để phá Liên Kích Trường Công, ta phải vừa công vừa thủ!"
Bất ngờ Bạch Lang thay đổi lộ số võ công, thế công của chàng đơn giản, không cầu kỳ hoa mỹ, các đòn đánh tung ra với một tốc độ nhanh, lực đạo nhờ đó mà bộc phát kinh người, trong công có thủ, trong thủ có công, vừa công vừa thủ, khiến Liên Kích Trường Công của Dâm Quỷ gần như vô dụng, gã tái mặt, sửng sốt nói: "Vịnh Xuân Quyền!"
Phải, quyền thuật Bạch Lang đang sử dụng chính là Vịnh Xuân Quyền!
Dâm Quỷ nghiến răng kèn kẹt, tiếp tục sử xuất Liên Kích Trường Công, lần này gã vung lên đồng thời song chưởng, tả hữu chưởng về phía của Bạch Lang, bất chợt gã cảm thấy cánh tay của mình mềm nhũn, không còn lực để xuất thủ, giống như lực đạo phát ra bị thu hồi lại vào trong cơ thể, bỗng nhiên, song thủ của Bạch Lang nhanh như bôn lôi, ngón trỏ ở hai bàn tay đồng thời cào vào hai bên mặt gã, để lại trên đó là hai vết sướt, máu tươi nhỏ xuống từng giọt.
Nhìn kỹ song thủ của Bạch Lang có thể thấy đây chính là Đường Lang Thủ! Mà chiêu thức vừa nãy chính là nằm trong Đường Lang Thập Bát Phá!
Bạch Lang cũng ngạc nhiên vô cùng, chàng nghĩ thầm: "Đường Lang Thập Bát Phá của ta không ngờ có thể hóa giải Liên Kích Trường Công của gã, khoan đã, Liên Kích Trường Công là Phổ Thông Võ Kỹ, không lẽ nào Đường Lang Thập Bát Phá cũng là Phổ Thông Võ Kỹ!!!" Chàng kích động không thôi, không ngờ một môn võ công do mình sáng tạo ra lại là Phổ Thông Võ Kỹ.
Chàng hăng máu, liên tục đánh tới, Vịnh Xuân Quyền kết hợp cùng Đường Lang Thập Bát Phá, khiến cho Liên Kích Trường Công của Dâm Quỷ giờ đây trở nên vô dụng hoàn toàn, Bạch Lang lại chiếm lấy thế thượng phong. Cục diện biến đổi trong chốc lát, có Đường Lang Thập Bát Phá, Dâm Quỷ còn không thể chạm đến một sợi tóc của chàng, gã lúng túng không biết hóa giải cục diện như thế nào.
Chỉ trong vài hiệp giao thủ, khắp cơ thể của Dâm Quỷ tràn đầy là những vết sướt, tuy không sâu nhưng vết thương lại rất đau rát, đó đều là nhờ hồng phúc của Đường Lang Thủ mà Bạch Lang mang lại, phải nói ở Võ Cấp, Đường Lang Thủ bất quá chỉ là dùng để câu, móc, tóm, bắt công kích của đối phương mà thôi, giờ đây nhờ có nội công gia trì, nó không khác gì những lưỡi dao sắc bén, sẵn sàng làm thịt con mồi.
Nhưng mà trên khóe miệng của Dâm Quỷ đột nhiên nhoẻn lên một nụ cười ma mị, đôi mắt của gã híp lại, thần sắc không giống gì là người rơi xuống thế hạ phong, giọng nói của gã ghê rợn, khiến cho ai nghe thấy đều phải rùng mình: "Cơ bản ngay từ khi bắt đầu, ngươi đã thua rồi!!!" Sắc mặt của Dâm Quỷ nham hiểm lạ thường.
Đang tấn công hăng say, đột nhiên Bạch lang cảm thấy một cảm giác kỳ lạ trào dâng khắp cơ thể của chàng, chính là cái cảm giác ấy, nhưng giờ nó lại mãnh liệt hơn bao giờ hết, chàng hốt hoảng hô lên: "Không ổn!!!"
====o0o====
Nếu bạn rảnh, xin mời đọc