Nhất Thế Thành Danh

Chương 60: 《Lối rẽ》(mười bốn)



Hai người quay về khách sạn, lại hôn nhau. Hà Tu Ý để lưỡi đối phương chui vào miệng mình. Bọn họ sử dụng đầu lưỡi nhợt nhạt đưa đẩy, bất luận người nào đều không thăm dò vào sâu, sợ động tác quá lớn kinh động đến đối phương. Tiếp theo, phạm vi miệng lưỡi đụng chạm trở nên càng lúc càng lớn, rốt cuộc bắt đầu giống như trò chơi quấn quanh ở cùng nhau. Họ cuồng dã mà trao đổi mà hô hấp, gắt gao ôm nhau, tựa hồ muốn đem đối phương dung nhập cốt nhục. Nước bọt trong miệng Hà Tu Ý đều bị đối phương mút đi, còn có một ít chỉ bạc theo khóe miệng chảy xuống, dần dần, anh cũng không thể đứng được, may mắn Tả Nhiên dùng cánh tay ôm anh.
Hương vị hormone ở trong không khí đạt tới đỉnh.
"Tả Nhiên," Hà Tu Ý nói, "Lúc này...... Diễn khá tốt."
"Ừ."
"Như vậy, khỏa thân, cảnh nóng...... Cũng nên diễn lại một lần."
"Được."
Tả Nhiên lại lần nữa áp đôi môi Hà Tu Ý, đồng thời cởi áo sơ mi của đối phương, dùng ngón tay thon dài vuốt ve lưng anh.
Trong miệng Hà Tu Ý phát ra rên rỉ nhỏ vụn.
Tả Nhiên một bên câu lấy đầu lưỡi khiêu khích đối phương, một bên đưa ngón tay di động. Hắn dùng tay trái vuốt ve lưng bóng loáng của Hà Tu Ý, tay phải nhẹ nhàng mà xoa ngực Hà Tu Ý. Thượng thân Hà Tu Ý nháy mắt căng thẳng, đồng thời bản năng thẳng lưng.
Tả Nhiên đặt Hà Tu Ý ngồi ở trên bàn sách, trực tiếp một phen vén lên áo sơmi của đối phương, chậm rãi thò qua đôi môi. Sau một lát, Tả Nhiên ôm Hà Tu Ý từ trên bàn xuống dưới, đặt ở trên ghế dựa, tách hai chân Hà Tu Ý đặt ở hai bên tay vịn, mình thì nửa quỳ, cởi dây lưng của Hà Tu Ý, cởi hai tầng quần của anh ra một chút, yên lặng mà nhìn chăm chú trong chốc lát, ghét sát mặt vào.
"......" Hà Tu Ý hét to một tiếng.
Bởi vì tóc ngăn trở tầm mắt, Tả Nhiên duỗi một tay vuốt tóc mình ra sau đầu. Tay phải hắn vuốt tóc, tóc đen từ trong kẽ tay chảy ra, môi lại đang chuyên tâm trên dưới nuốt - phun.
Cảm giác không ngừng căng lên, hai chân ở tay vịn cũng hơi run lên, ngón chân đều nhịn không được cuộn tròn, muốn cong đầu gối, nhưng đối phương lại dùng sức ấn anh. Dục vọng giống như muốn nổ mạnh, cảm giác ê ẩm bò qua khoang bụng, lồng ngực, vẫn luôn chui vào trái tim.
Qua một hồi lâu, Hà Tu Ý rốt cuộc phóng thích. Anh dùng sức ngẩng cổ, bày ra ra một độ cung rất đẹp, như thể có thứ gì bị từ trong cơ thể nhảy đi ra ngoài. Thở dốc dần dần vững vàng, trong cơ thể lại là càng thêm hư không.
"......" Hà Tu Ý xoay người xuống, túm áo sơ mi trong quần Tả Nhiên ra, một nút một nút cởi, "tách" mà một chút cởi ra áo sơ mi của Tả Nhiên.
Anh lại hơi run rẩy tay, đẩy ra kim loại ở dây lưng của Tả Nhiên, dùng sức cởi dây lưng, cởi ra quần tây của đối phương, tiếp theo đầu ngón tay run rẩy, dùng ngón tay đặt lên ven quần lót của Tả Nhiên, đỏ mặt, cắn răng, kéo ra một chút, lúc nhìn đến đồ vật kia, liền đột nhiên rút tay lại, quần bắn trở về.
Hà Tu Ý: "......" Thực...... Đáng sợ, thực dữ tợn.
Hình như không ổn rồi.
Sẽ tiêu đời đó.
Thấy Hà Tu Ý không chuẩn bị tốt, Tả Nhiên mở miệng xác nhận lại: "Thật sự...... Còn tiếp tục diễn?" Hắn cũng không bức bách Hà Tu Ý, hy vọng đối phương trăm phần trăm giao phó cho mình.
"......" Hà Tu Ý ngoan cường hạ tâm, "...... Diễn chứ."
"Tắm rửa một lúc không?"
"Em trước vậy......" Một bên tắm rửa, một bên tiếp tục xây dựng tâm lí.
Nói xong, Hà Tu Ý toàn thân vô lực mà đi vào phòng tắm, mở vòi sen. Anh cọ rửa toàn thân trên dưới nhiều lần, dùng sức xoa - xoa. Đặc biệt là bộ vị nào đó sắp dung chứa Tả Nhiên, Hà Tu Ý càng là trong ngoài rửa sạch mấy chục lần.
Sau nửa khắc, Hà Tu Ý ăn mặc áo tắm dài nằm ở trên giường lớn, có chút khẩn trương.
Tả Nhiên một tay chống ở bên người anh, một bên vuốt tóc của anh: "Tu Ý......" Ở dưới ánh đèn, lông mi thật dài của Tả Nhiên có bóng, làm ánh mắt hắn lại mơ hồ đi rất nhiều, có vẻ mông lung, ôn nhu.
Hà Tu Ý toàn thân cứng đờ, vẫn không nhúc nhích: "Tả Nhiên."
Tả Nhiên cười, hôn lên ấn đường của Hà Tu Ý, rồi sau đó một tấc một thước di chuyển xuống dưới.
Hà Tu Ý nhắm mắt lại.
Du tẩu tới cổ, Tả Nhiên kéo ra áo tắm dài của Hà Tu Ý, tiếp tục xuống phía dưới. Hắn thành kính mà hôn, dùng đôi môi đi khắp toàn thân Hà Tu Ý, từ cái trán, đến mũi, đến cằm, đến trước ngực, đến bụng nhỏ, đến đùi, đến cẳng chân, mãi cho đến hai chân. Lúc hôn ngón tay, Tả Nhiên tách từng ngón tay của Hà Tu Ý ra, ngay cả khe hở ngón tay cũng không buông tha. Hà Tu Ý bị đối phương một tấc một tấc hôn, có một loại khoái cảm cực kì thẹn thùng.
Tả Nhiên duỗi tay tắt đèn ở đầu giường, nhưng lại bị Hà Tu Ý túm được tay. Hà Tu Ý nói: "Không cần tắt đèn." Tả Nhiên hơi kinh ngạc: "Em hình như...... Rất thẹn thùng." Hà Tu Ý lại lắc đầu: "Không có việc gì, không thẹn thùng, em muốn nhìn anh."
Vì thế Tả Nhiên rút ngón tay về, tách ra hai chân Hà Tu Ý, trong ánh mắt trần trụi dục vọng.
"Đừng nhìn......" Hà Tu Ý nhịn không được muốn khép lại đầu gối, "Không có gì đẹp......"
"Không phải." Tả Nhiên lắc đầu, cúi xuống.
"A!!!" đồ vật mềm mại chạm vào nơi dơ bẩn nhất, Hà Tu Ý hét lên một tiếng, hai chân dùng sức giãy dụa vài cái, cơ bắp toàn thân trên dưới đều căng thẳng.
Thật là toàn thân...... Đều bị hôn. Tại loại kích thích này, Hà Tu Ý thế nhưng...... Lại không nhịn xuống. Anh ở trong lòng nói cho mình, tuy rằng anh rất đẹp, nhưng cũng qua tuổi ba mươi mới được khai trai, này cũng bình thường.
Sau một lát, Tả Nhiên bóp chút bôi trơn, cẩn thận khuếch trương cho Hà Tu Ý. Hà Tu Ý toàn thân đều là ngực, ngực kịch liệt phập phồng, cực lực thả lỏng bản thân.
Hạ thân Tả Nhiên có kích cỡ đồ sộ, nhếch lên 45 độ, Hà Tu Ý duỗi tay chạm chạm, phát hiện độ cứng thập phần kinh người. Anh dùng sức đè ép —— lại là chẳng xi nhê gì, Hà Tu Ý rốt cuộc biết nó vì cái gì có thể làm rớt đai an toàn.
Tả Nhiên tròng lên một cái bao —— là vừa rồi mới mua. Hà Tu Ý thấy chỗ bị khít chặt, không khỏi bật cười: "Không khó chịu sao?" Nói xong duỗi tay cởi ra, "Không thích thứ này. Em muốn cảm nhận anh."
Tả Nhiên bẻ hai chân Hà Tu Ý ra, gắt gao mà ôm lấy Hà Tu Ý, eo mông hơi hơi dùng sức, hô hấp có chút dồn dập, chậm rãi đẩy mạnh về phía trước.
Thập phần khó khăn.
Hà Tu Ý có một loại cảm giác kì dị. Bên trong thân thể cứ như vậy bị rộng mở ở trước mặt người nào đó, làm anh cảm thấy thẹn đồng thời còn có một ít thỏa mãn.
Hà Tu Ý nói: "Đau ——" giống như đã đến cực hạn, vẫn là không được.
Tả Nhiên lập tức dừng lại: "Bằng không......?"
"Đừng," Hà Tu Ý lắc đầu, "Thử lại được chứ?" anh quyết tâm không buông tay.
"Ừ." Tả Nhiên chậm rãi đĩnh động phần eo, thập phần kiên định, cuối cùng rốt cục là đè ép vào, đồng thời, hắn cuồng nhiệt mà hôn môi Hà Tu Ý, thậm chí như thiếu niên không hề kết cấu.
Tả Nhiên thực mau tới chỗ sâu nhất của đối phương, hơn nữa một chút một chút dần dần tăng lực.
Hà Tu Ý dần dần mà phát giác, đối phương càng mạnh mẽ, anh càng thoải mái, vì thế bắt đầu hỗn độn mà kêu: "Dùng sức...... Dùng sức......"
"......" Tả Nhiên kéo hai chân của Hà Tu Ý đặt lên vai, động tác hung ác.
Hà Tu Ý duỗi thẳng hai chân, cảm thụ được Tả Nhiên va chạm, mỗi một chút đều làm hạ thân của anh vừa ngứa vừa sướng, dường như chạm vào chỗ sâu nhất của mình. Anh khống chế không được mà kêu ra cảm thụ của mình, nhưng giọng lập tức bị đâm cho rơi rớt tan tác.
Nhưng qua bao lâu, thể nghiệm xa lạ lại tốt đẹp càng ngày càng cường liệt, Hà Tu Ý biết mình rơi vào một điểm tới hạn, gắt gao ngừng lại rồi hô hấp, toàn tâm toàn ý chờ đợi thời điểm cuối cùng đã đến.
Anh dùng giọng nói như muỗi kêu rên rỉ: "A...... A...... Nhanh...... Nhanh...... Lại vài lần...... Lại đến vài lần......" Ở thời điểm như vậy, cứ như hô hấp đều sẽ ảnh hưởng cảm thụ. Toàn thân anh cứng còng, chặt chẽ quấn lấy đối phương, thượng thân cũng cong lên, cả người đều phi thường khẩn trương.
Lúc đến thời điểm cuối cùng, Hà Tu Ý toàn thân đều run. Hư không lâu dài rốt cuộc được bổ khuyết, máu dường như sôi trào, hội tụ đến một điểm, đại não chỗ trống một mảnh, giống như ngay cả thần kinh đều bị chặn, thế giới giống như tiêu thất, có thể cảm nhận được cũng chỉ có Tả Nhiên, vũ trụ chưa từng có giới hạn biến thành chỉ có hai người, thân thể hợp hai làm một, linh hồn giao hòa lẫn nhau.
Cùng lúc đó, Tả Nhiên cũng phóng thích.
Tả Nhiên không để Hà Tu Ý nghỉ ngơi.
Lần thứ hai, Tả Nhiên nằm ở trên giường, để Hà Tu Ý ngồi trên eo mình, hơn nữa mặt đối diện với mình, đôi tay chống đầu gối Hà Tu Ý hơi dùng một chút lực, liền nhấc hai chân Hà Tu Ý lên.
"......!" thân mình Hà Tu Ý treo trên không, chỉ có thể gắt gao đem bám đầu gối Tả Nhiên, cùng lúc đó, bởi vì bản năng bất an, thân thể trừ bỏ tay chân cái thứ ba chống đỡ càng thêm gắt gao mà bao bọc lấy đối phương.
Bởi vì tư thế, nơi thẹn nhất của Hà Tu Ý nhìn không sót gì. Trên mặt Tả Nhiên không có biểu tình, nhưng lại vẫn luôn gắt gao nhìn chằm chằm chỗ hai người kết hợp.
Trước lần thứ ba, Tả Nhiên thế mà lại kết nối máy tính với TV, truyền phim 《Gia tộc》, hơn nữa thuần thục mà tìm đoạn ngắn cảnh nóng đầu tiên.
"Anh...... Làm gì?" Hà Tu Ý hỏi.
"Làm em." Ngữ khí của Tả Nhiên vẫn như cũ thập phần bình tĩnh, "Tu Ý, anh thường thường sẽ ảo tưởng, một bên nhìn em trên TV, một bên làm em thật."
"Biến thái......" chữ "thái" còn chưa nói xong, âm thanh liền bị đâm cho tan.
Tả Nhiên lấy qua di động, một bên xx, một bên quay, toàn bộ ghi lại.
Màn hình TV, Tả Nhiên giả bộ trừu - cắm Hà Tu Ý, ngoài màn hình TV, Tả Nhiên lại chân chính trừu - cắm đối phương.
Lúc ở cảnh nóng thứ ba, cũng chính là khi Tống Chí đang cao trào, Hà Tu Ý cũng hạ thân căng thẳng, run rẩy chân lần thứ tư phun ra chất lỏng.
Rồi sau đó, anh choáng váng, trước mắt tối sầm, thế mà lại ngất đi.
Sau khi Hà Tu Ý tỉnh lại, phát hiện Tả Nhiên đang xem đoạn video vừa rồi.
Hà Tu Ý: "......"
"Tỉnh rồi?" Tả Nhiên dừng lại ở đoạn ngắn lúc Tống Chí đang cao trào ở 《Gia tộc》 , đồng thời cũng dừng video di động ở cuối cùng, dùng ngữ khí nói chuyện khoa học nói chuyện hạ lưu, "Em xem, em ở phim nhựa xx, quả nhiên diễn có chút tì vết. Nhũ tiêm của em hẳn là cương đến càng cao, trước ngực hẳn là trở nên càng hồng, tiếng kêu hẳn là cao hơn, ánh mắt hẳn là càng thêm mê ly."
"......" Hà Tu Ý quả thực không có biện pháp tin tưởng —— đây là ảnh đế cấm dục kia sao?!
Anh sao lại có fan như thế này?!
Fan này thật sự phản.
Tuy thế, Hà Tu Ý nghĩ: Này thật là thể nghiệm kinh tâm động phách. Hà Tu Ý trước nay không nghĩ tới, thế nhưng có người chỉ bằng trừu - cắm là có thể làm anh lên trời xuống đất. Anh vốn dĩ cho rằng Tả Nhiên sẽ giây lát bắn, còn tính toán đến lúc đó vỗ vỗ đầu đối phương, kết quả, chính anh bị làm cho chết đi sống lại, chỉ biết thoải mái, chỉ biết kêu to. Nếu mỗi ngày đều tới một lần như vậy, đại khái...... Cả ngày đều sẽ như là thăng thiên.
Tả Nhiên gắt gao ôm Hà Tu Ý vào trong ngực.
"Tả Nhiên," Hà Tu Ý nói, "Anh có chút điên cuồng, dọa em."
Tả Nhiên xóa video di động, quay đầu hôn huyệt thái dương của Hà Tu Ý, ánh mắt chớp động: "Xin lỗi, anh đã đợi quá lâu."
"......"
"Tu Ý," Tả Nhiên nói, "Anh cũng lo lắng mình sẽ dọa em."
"......"
"Có lẽ anh là một người không bình thường. Anh quá khát vọng em. Đối với đại bộ phận người mà nói, nguyên bản cũng có thể sống được rất tốt, có người yêu sống lại càng tốt. Nhưng là, không có em, anh sống không tốt." Trước khi gặp được Hà Tu Ý, hắn không cảm thấy nhân sinh của mình thập phần thú vị. Cho nên, quả nhiên vẫn là một người không bình thường.
Hà Tu Ý không cảm thấy sợ hãi, anh chỉ cảm thấy đau lòng, vì thế xoay người ngồi lên, ôm mặt Tả Nhiên, lại hung hăng hôn xuống. Hai người môi lưỡi giao triền, ở nơi cực Bắc địa cầu lặng lẽ nói lời âu yếm.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.