Nhặt Tổng Tài Sinh Bánh Bao

Chương 76



Edit+Beta: Minh Miu

Chu An Bằng bị nói trúng điểm yếu, cái mũi đều bị chọc lệch, cũng đúng An Trình đáp trả một cách mỉa mai, chỉ có điều, An Trình là kiểu người làm được việc, hơn nữa làm tốt lắm, khiến Chu An Bằng cũng nói không ra được câu “không tốt”, đành phải nả pháo vào sinh hoạt cá nhân, không ngừng công kích cậu là đồng tính luyến ái còn cùng nam nhân lêu lổng ném đi mặt mũi Chu gia vân vân...

Ngay cả Tạ Đạt Mẫn cũng nghe không được nữa, có ý đồ đi qua khuyên bảo, ngăn ở trước mặt Chu An Bằng, nói: “Anh cả, An Trình chỉ là nhất thời hồ đồ...”

An Trình mặc kệ Chu An Bằng, càng là không có phong độ ồn ào, càng là bại tướng dưới tay vô năng, cùng gã lý luận, giống như tranh chấp không có dinh dưỡng, quả thực chính là hạ thấp chỉ số thông minh của bản thân.

An Trình ý định lách qua bọn họ, hết lần này tới lần khác bị bọn họ chặn đường, liền dứt khoát không đi, ôm khuỷu tay xem hai người này hiện tại rốt cuộc muốn như thế nào.

Bên này Đại Tráng đứng chờ ở bãi đỗ xe hơn mười phút không thấy vợ đại nhân xuống, gọi điện thoại không nhận, trong lòng hốt hoảng, liền xuống xe, đi thang máy lên. Mới ra thang máy, bước về phía trước chưa được mấy bước, đã thấy khuôn mặt ganh tị của Tạ Đạt Mẫn, một người đưa lưng về phía anh thoạt nhìn vóc dáng cùng An Trình không khác nhau lắm, hai người đứng rất gần, từ góc độ Đại Tráng nhìn, giống như là tư thế mạnh mẽ ôm.

Đại Tráng cho rằng người kia là An Trình, thoáng cái lửa xông lên não: Thằng cháu trai này, nghe không hiểu tiếng người hay là như thế nào? Vẫn dây dưa vợ người khác không dứt?

Đại Tráng nắm chặt tay đi qua, trực tiếp đem Tạ Đạt Mẫn chính diện xách qua, đặt ở trên tường, một quyền đánh vào bụng hắn.

Phần bụng chính là chỗ nhiều khí quan của con người, tuy không phải chỗ hiểm, chịu một quyền nặng nề cũng là muốn chết. Đại Tráng trước kia ở nông thôn đã quen làm việc nhà nông, khí lực lớn, một quyền này, giống như chùy tử, đau đến mức Tạ Đạt Mẫn lập tức xoay người, trong hàm răng toát ta khí lạnh, một câu nguyên vẹn cũng không nói ra được.

Đại Tráng vứt bỏ hắn, muốn đi qua đỡ vợ mình, quay đầu thấy không phải vợ mình, mà là một người đàn ông trẻ tuổi vóc dáng so với An Trình không khác nhau lắm, lúc này con ngươi trợn thật lớn mà nhìn mình.

Đại Tráng lập tức đầu óc có chút không rõ, nghĩ thầm, này là ý gì à, thao, Tạ Đạt Mẫn thằng này thay người rồi hả? Hôn mê, mình đây không phải là đánh tên kia vô ích hả? Hắn thông đồng người khác cũng không có quan hệ gì đến mình.

Đại Tráng đang có chút không biết làm sao, đã thấy An Trình đi tới, nhíu mày nhìn qua vẻ mặt thống khổ của Tạ Đạt Mẫn, đi qua đỡ lấy hắn, hỏi: “Anh không sao chớ?”

Tạ Đạt Mẫn thừa cơ tựa ở trên bờ vai An Trình, cái “ôm”này đã lâu kích động đến mức hắn quả thực muốn lệ nóng doanh tròng.

Đại Tráng lập tức bi phẫn rồi, xông lên tách hai người ra.

An Trình nhíu mày quát bảo Đại Tráng ngừng lại, nói: “Đừng xúc động, đánh người anh còn có lý không hả? Em liền trễ một bước, không có ngăn anh lại, anh cứ như vậy lỗ mãng.”Tạ Đạt Mẫn cảm thấy một quyền này thực có giá trị, lại ôm ôm ôm, còn nhìn thấy tình địch bị giáo huấn, trong nội tâm thoải mái vô cùng.

Đương nhiên là có người thoải mái cũng có người khó chịu, thứ hai ví dụ như Đại Tráng, nhìn vợ ôm Tạ Đạt Mẫn, còn nói chuyện ôn nhu nhỏ nhẹ trấn an cái người giả vịt kia: “Có đau hay không? Thương thế có nặng không? Muốn đi bệnh viện hay không? Anh kéo quần áo lên cho tôi nhìn một chút?”

Tạ Đạt Mẫn mừng đến toàn thân ngứa, còn có cái gì không thuận theo, thật đúng là kéo quần áo cao lên một đoạn cho An Trình nhìn.

Oa oa oa, đều lộ thịt rồi, nằm máng lớn. Đại Tráng quả thực tức giận đến hàm răng đều cắn đến rung động khanh khách, nắm nấm tay vừa muốn xông lên phía trước.

Đã thấy An Trình đem Tạ Đạt Mẫn đẩy ra, lãnh đạm nói: “Được rồi, tôi đã xem qua, không có việc gì lớn lắm, quay về nhà nghỉ ngơi một chút liền có thể ổn rồi, cũng đừng khắp nơi chạy loạn gây chuyện, lại bị người khác đánh cho, lại vu cáo cho Đại Tráng nhà tôi.”

Tạ Đạt Mẫn cả người đều Sparta rồi, rõ ràng mới vừa rồi còn tốt đẹp, như thế nào trở mặt liền không nhận người nữa hả?

Chu An Bằng đứng ở một bên xem náo nhiệt Xùy ~~ cười ra tiếng, nói: “Cái này cũng không hiểu? Tạ Đạt Mẫn, cậu cùng An Trình cũng nói chuyện yêu đương bảy năm, như thế nào còn không nhận rõ nó là một người như vậy qua sông liền hủy cầu, trở mặt so với lật sách còn nhanh hơn? Nó dụ dỗ cậu, chỉ vì xem bụng của cậu thương tổn có đủ lớn hay không cáo trạng nam nhân “con vịt”(ám chỉ những người có quan hệ buôn bán xác thịt) của nó tội cố ý ẩu đả gây thương tích. Nhìn rõ ràng thương thế không nặng, kiện không được, nó liền không để ý đến cậu nữa, ha ha ha, thiệt thòi cậu còn thích nó.”

Hóa ra là có chuyện như vậy. Đại Tráng vốn trái tim thật lạnh thoáng cái liền nóng lên: Mình đem mối tình đầu của vợ đánh, vợ vẫn là hướng về phía mình, nói rõ trong lòng của vợ chỉ có mình, mình về sau cũng không thể hoài nghi vợ nữa.

Tạ Đạt Mẫn khó có thể tin mà nhìn An Trình, nói: “An Trình, em là nghĩ như vậy hay sao?”

An Trình tránh đi mũi nhọn, nói: “Tôi chỉ là nhìn xem có cần bồi thường tiên thuốc men hay không, nếu như cần, muốn bồi thường bao nhiêu thì phù hợp. Bất kể như thế nào, đánh người là không đúng, tôi thay anh ấy xin lỗi anh.”

Đại Tráng vội vàng đem vợ kéo ra, nói: “Là anh không đúng, không nên động thủ, mày trả lại tao một quyền, cam đoan không trách né. Chỉ có điều, tao đánh người cũng không có sai, cho dù mày thông đồng chính là người khác, lại dẫn người đến địa bàn của vợ tao, là muốn thị uy hay là muốn thế nào? Đúng rồi, mày nhất định là ở trước mặt vợ của tao biểu hiện xấu xa, muốn em ấy ghen. Đáng tiếc, chỉ bằng mày mang đến cái người sặc sỡ lòe loẹt như khổng tước loại đức hạnh bình thường này, sao có thể khiến vợ của tao ghen.”

Câu sau hiển nhiên là chỉ Chu An Bằng, gã mặc một thân đồ vét màu xám tuy không quá xuất chúng, kiểu dáng đồ vét vô cùng thời thượng, cà vạt lại rất chói mắt, nhìn sơ qua, còn tưởng rằng là tiểu minh tinh nào đấy.Chu An Bằng lúc này mới hồi phục tinh thân, cả giận nói: “Mắt chó của mày bị mù. Lão tử mới không phải gay, đừng lôi tao vào.”

Quản lý bảo an tầng trệt building nghe thấy chạy đến hỏi, anh ta nhận ra phó giám đốc của xí nghiệp Chu thị Chu An Bằng, liền vội vàng gọi: “Chu tiên sinh, tôi nhận được thông báo, nói là tầng này có người đánh nhau ẩu đả, phải không?”

An Trình phản ứng rất nhanh mà ôm cổ An Bằng, nói: “Không có. Là anh cả của tôi từ H quốc thật xa đến thăm tôi. Chúng tôi ở chỗ này đùa giỡn, khoa tay múa chân hai cái, động tĩnh hơi lớn sao? Chúng tôi sẽ chú ý, không quấy nhiễu ddến công ty của người khác.”

An Trình ghé sát vào bên cạnh cổ Chu An Bằng, nhỏ giọng cảnh cáo gã: “Việc xấu trong nhà không thể ở lộ ở bên ngoài, ân oán của hai chúng ta sau này hãy nói, đừng làm rộn đến cục cảnh sát tất cả mọi người đều thật mất mặt.”

Chu An Bằng cười lạnh nói: “Cũng không phải tao động thủ đánh người, cùng tao có quan hệ sao? Việc xấu trong nhà? Ha ha, không chỉ nam nhân “con vịt” của mày, chính là mày, cũng không tính là người chính thức ở trong nhà của tao. Đã như vậy, có sẵn náo nhiệt vì sao không nhìn?”

Chu An Bằng ngón tay chỉ Đại Tráng, vừa chỉ chỉ Tạ Đạt Mẫn, đối với quản lý bảo an nói: “Tôi tận mắt thấy người này đánh người kia, nếu như cần thiết, không ngại làm nhân chứng.”

An Trình hận không thể ghìm chết gia hỏa bỏ đá xuống giếng này.

Chu An Bằng còn ngại việc chưa đủ ồn ào lớn, đối với Tạ Đạt Mẫn dựa vào tường thét to nói: “Cậu còn nhìn làm gì? Còn không kiện, gọi cảnh sát tới bắt nó. Tôi làm cho dựa cho cậu.”

Tạ Đạt Mẫn cắn rắng đứng lên, ngón tay chỉ Đại Tráng, nói: “Tao muốn kiện mày, ẩu đả người khác, cố ý tổn thương, mày chờ ngồi tù đi.”

Quản lý bảo quan building không rõ ràng cho lắm, chỉ nhìn An Trình, dù sao những người khác ở chỗ này anh ta cũng không nhận ra, chỉ nhận thức Chu An Trình là phó tổng giám đốc một gian phòng lớn này, đồng thời là con trai bảo bối của ông chủ, cho nên, chỉ nhìn ánh mắt Chu An Trình làm việc.

An Trình nhìn Tạ Đạt Mẫn, nói: “Đừng tích cực như vậy, Đại Tráng với anh chỉ đùa một chút mà thôi, thật muốn đánh người đều là đánh ở trên mặt, ai đánh bụng? Ha ha, anh ấy chính là không có nắm giữ tốt độ mạnh yếu, có chút nặng, có thể là nhìn dạ dày anh không không tốt lắm, tính như mức độ mát xa?”

Lại quay đầu đối với quản lý bảo an nói: “Không có việc gì, đều là mấy người bạn của tôi, vui đùa một chút, anh còn đang bận việc, tôi sẽ hòa giải cho bọn họ thật tốt.”

Quản lú bảo an chỉ mong sao một tiếng này, vội nói: “Chu tổng, các người nếu là tranh chấp cái gì, tốt nhất không nên tại trước mặt công chúng, các người có thể trở về văn phòng nói, bằng không thì, chỉ có đều nếu có người trách cứ đùa giỡn quấy rối, tôi cũng không làm tốt, dù sao cũng là chỗ chức trách, không thể không quản.”

An Trình trả lời nói: “Được, tôi lập tức để cho bọn họ vào văn phòng, thật ngại, quản lý Vương, hôm nay đã làm phiền anh.”

Quản lý an ninh không nghĩ tới Chu tổng còn nhớ rõ họ hắn, hơi có chút thụ sủng nhược kinh nói: “Không có, không có, nên làm, nên làm.” Liền bước đi, chỉ là hơi lo lắng, còn nghiêng đầu nhìn bọn họ, sợ bọn họ lại bắt đầu náo loạn, dẫn đến khiếu nại.

An Trình lại nháy mắt cho Đại Tráng, nói: “Đây là anh trai của em, bạn bè thân thích tới, còn không qua bên này chào hỏi?”

May mắn An Trình là người cuối cùng rời đi, trong khu làm việc xí nghiệp Chu thị đã không có người, ngược lại là thuận tiện nói chuyện, mấy người đều tiến vào, lại bắt đầu xé rách.

Chu An Bằng mở miệng trước, nói: “Mức độ mát xa sẽ làm cho người khác đứng lên cũng không đứng lên nổi? An Trình, mày đủ biết tán dóc đấy. Bình thường chỉ biết dùng mồm mép này lừa dối cha giống như là bị trúng bùa mê tâm chú? Muốn ông ta cho cái gì liền cho cái đó.”

Đã đến địa bàn của mình, An Trình cảm giác an toàn hơn nhiều, nghe xong lời này cũng không phẫn nộ, vui vẻ nhẹ nhàng nói: “Ah, cái này ah...phải hỏi cha. Tôi lừa dối tôi đấy, cha có bị trúng bùa mê tâm chú, phải hỏi chính ông ấy. Ha ha, nếu không, chúng ta gọi điện thoại hỏi cha một chút?”

Nói xong, An Trình cầm điện thoại trên mặt bàn muốn nhấn số, Chu An Bằng sợ đến mức chạy nhanh đến trước, đè lại điện thoại, nói: “Gọi điện thoại cái gì? Tao lần này đến, là cùng mày tính sổ.”

An Trình “Ah” một tiếng, nhìn Chu An Bằng cười đến khoan khoái, nói: “Hóa ra, anh là giấu cha trộm chạy đến, sợ tôi gọi cho cha như vậy à.”

Hai người coi như là đối thủ cũ, Chu An Bằng hận nhất chính là người em trai bộ dáng cười hì hì loại này tâm nhãn lại như quỷ này, càng là bất động thanh sắc cười, động tác ra tay chọc dao găm lại càng hung ác, không giống Chu An Bằng, chính là ngoài miệng mắng hung ác, kì thật cầm không ra nổi dạng sát chiêu gì.

“Như vậy, chỉ có điều, anh trai, tính sổ là việc kỹ càng chu đáo, nhất thời tính không được. Nếu không, anh trai anh đừng vội, một bên ở lại đó uống trà một lát, nghỉ ngơi một chút, chờ tôi đêm người bên ngoài cùng việc trước đó xử lý trước rồi hãy xử lý bên này?”

Chu An Bằng cảm thấy lời này của Chu An Trình giống như là uy hiếp: “Đợi tôi xử lý Tạ Đạt Mẫn, lại tới xử lý anh.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.