Nhất Võng Khuynh Tâm

Chương 12



Hưởng thụ ngày nghỉ cuối tuần đầu tiên khi trở lại New York, Fiez đứng trước quầy hàng trong siêu thị chọn quần lót.

.

"Ai nha, tôi còn đang nghĩ có phải là Fiez Khidr hay không, xem ra đúng là thật rồi." Một giọng nói sang sảng từ phía sau vang lên. Fiez quay đầu lại, thấy trước mắt mình là một người nam mặc đồ thể thao.

"Ơ, Seedorf tiên sinh!" Fiez có chút kinh hỉ, không ngờ hôm nay mình lại ở nơi này gặp được tuyển thủ xếp vị trí thứ tư trong bảng xếp hạng thế giới Mathilde Seedorf.

"Đúng rồi, đừng gọi tôi tiên sinh này tiên sinh nọ, gọi Mathilde là được rồi, không ngờ một tuyển thủ trẻ tuổi đầy hứa hẹn như cậu lại tự mình vào siêu thị chọn nội y như thế!"

Fiez có chút ngượng ngùng, gãi gãi đầu, "Kì thật mua ở đâu cũng vậy mà!"

"À, quên khen cậu, biểu hiện của cậu ở Madrid thật sự quá tuyệt vời, tên Karl đó khen cậu không ngớt miệng. Tôi thật không ngờ cậu có thể đá văng thằng nhóc đó ra ngoài." Mathilde hùng hồn tán thưởng.

"Đó là bởi vì trong trận đấu với Karl anh đã bị thương ở mắt cá chân, cho nên không thể tham gia thi đấu. Không biết chân của anh đã khỏi hẳn chưa?"

"Ờ, đã đỡ nhiều rồi! Cho nên đến lúc gặp ở sân Australian có bị tôi đào thải, cậu cũng không được khóc nha!" Mathilde trêu ghẹo.

"Nếu thật sự bại dưới tay của Mathilde anh, cũng là vinh hạnh của Fiez này đi!" Fiez cười cười. Danh tiếng của Mathilde trong giới tennis rất tốt, kĩ thuật xuất sắc, vững vàng, không ra vẻ ta đây, quan trọng nhất là thái độ đối nhân xử thế của y rất ôn hòa, thường xuyên chỉ dạy nhiều kinh nghiệm cho đàn em, là một tuyển thủ rất được mọi người kính trọng.

"À, ngoài chúc mừng cậu đạt thành tích tốt ở Madrid," Mathilde nhăn mi lại, giống như đang suy nghĩ về cách dùng từ, "tôi còn phải chúc mừng cậu đã quang vinh đăng cai ở vị trí thứ ba trong số các tuyển thủ tennis gợi cảm nhất trên tạp chí "Hồi Kích" (Tạp chí tennis nổi tiếng thế giới) nữa!"

"Hở? Tôi?" Fiez cảm thấy mình thích ứng không kịp, "Khi nào? Sao tôi không biết?"

"Gì? Cậu không biết? Ngay vào cái hôm chiêu đãi kí giả ấy, lúc đó tên Karl cũng nói lúc Fiez Khidr tập trung nhìn về đối thủ, cho dù đều là nam nhưng cậu ta vẫn cảm thấy cậu thật gợi cảm."

"Vậy...sao..." Fiez cúi đầu thấp xuống, mặt cậu hồng tới cổ rồi nha.

"Ớ, đừng làm bộ dáng đáng yêu như vậy chứ, " Mathilde khoát tay lên vai Fiez, "Chúng ta đến sân tennis làm vài ván đi, hãy cho tôi xem ánh mắt mà Karl cho rằng rất gợi cảm ấy!"

"Seedorf! Xin dừng trêu chọc tôi!"

Fiez và Mathilde đấu với nhau cũng không gay cấn cho lắm, nhưng trong những ván này Fiez học được rất nhiều thứ, chẳng hạn như kĩ thuật tấn công và phòng thủ quá mức khéo léo của Mathilde, cùng với cách điều chỉnh nhịp độ trận đấu sao cho có lợi với mình. Sau khi kết thúc, Mathilde còn đưa ra cho Fiez những phương pháp tập luyện vô cùng hưởng thụ.

"Haizz, lúc Mathilde anh giải nghiệp nhất định phải tới làm huấn luyện viên cho tôi..."

"Thằng nhóc chết tiệt, còn lâu lắm tôi mới giải nghiệp! Nhìn tôi trông già lắm sao?"

"Không, đương nhiên không già...Tôi chỉ nói anh thật biết cách hướng dẫn thôi..."

"Tuy nhiên, đến lúc đó còn có Claude, Toby, khi đó thiên hạ đúng là của mấy tên nhóc các cậu rồi!"

"Gọi tôi là nhóc, Mathilde anh thật già như vậy sao?"

"Óa! Thằng nhóc này, cậu dám trả đũa tôi! Đợi đến lúc lên sân Australian, tôi nhất định sẽ đạp cậu xuống ngựa!"

Không biết có phải bị tạp chí tennis nọ ảnh hưởng hay không mà có một công ty chuyên sản xuất nội y nổi tiếng đến mời Fiez làm người đại diện cho sản phẩm của họ. Lão Kez đương nhiên không phản đối, bởi vì phí đại diện cũng không thấp, ngay cả Rafael nghe thấy cũng hâm mộ không thôi.

"Aiz...Fiez, cậu thật sự rất hạnh phúc, chẳng những cậu có phí đại diện cao chót vót mà còn được cung cấp quần lót hàng hiệu dùng trong một năm!"

Fiez dành phải bất đắc dĩ lấy gối che mặt lại cố gắng ngủ, hi vọng có thể ít nghe Rafael nói nhảm một chút.

Không lâu sau, vụ đại diện nội y chìm vào quên lãng, ngược lại người của công ty chuyên sản xuất các thương hiệu thể thao lại đến tìm Fiez quay quảng cáo. Lúc Fiez nhìn thấy hợp đồng mới giật mình, thì ra quảng cáo này là muốn cậu chụp chung với Juliano.

Chủ đề của quảng cáo là "Đối thủ", vừa qua ở trước mặt các phóng viên Juliano bảo mong được quyết đấu với Fiez, trên sân đấu tại Madrid Master, Fiez và Juliano lại làm một trận ra trò, từ những việc này đương nhiên có thể suy ra được.

Nghĩ đến lúc chụp ảnh mình phải gặp mặt Juliano, không hiểu tại sao mặt Fiez lại đỏ lên, những hình ảnh Juliano cường thế cưỡng hôn, ôm chặt không buông, vốn đã bị Fiez quẳng ra khỏi đầu, giờ lại lần lượt hiện lên.

"A! A! Tại sao lại không tìm Claude và Toby! Bọn họ mới là đối thủ trời định, hầu hết những lần tranh giải quán quân tại các trận trung kết đều là thiên hạ của hai người họ đó!"Fiez chui đầu vào gối.

Rafael đang uống bia kế bên, nhàn nhã nói: "Mời hai vị hoàng đế trong giới tennis ra chụp ảnh quảng cáo, không biết khoản thu được có bằng phí quảng cáo không ta!"

Vài ngày sau, lúc Fiez đi vào phòng chụp quảng cáo, nhân viên làm việc ở đó vô cùng nhiệt tình dẫn cậu đến trước mặt Juliano, quả thật lúc bắt tay chào hỏi cậu xấu hổ chết đi được. Kì thật cũng không phải nhân viên công tác ở đó quá nhiệt tình, mà bọn họ đã chịu đựng đủ mọi tàn phá từ khối không khí lạnh trên người Juliano phát ra, không ngờ đến lúc Fiez xuất hiện lại vô tình mang đến một tia ấm áp.

Ngay khi Fiez muốn thu tay lại thì Juliano lại giữ chặt lấy, Fiez cố giãy ra, nhưng cũng không cách nào thoát khỏi lòng bàn tay của Juliano, lúc này Fiez bắt đầu lo lắng, làm sao bây giờ, mong rằng tên Juliano này đừng nói bậy bạ gì!

"Đã bao lâu rồi chúng ta không gặp mặt?" Juliano thản nhiên thăm hỏi.

"Ờ,...Cũng không bao lâu...đi..." Chúng ta cũng không phải thân lắm, cần phải thường xuyên gặp mặt sao?

"Gần một tháng, cậu không biết là rất lâu sao?"

"Hở? Có một tháng sao? Ha ha..." Fiez không thể rút tay về, cậu nhìn những người xung quanh, cười đơ cả mặt.

"Ngay cả một cú điện thoại cũng không gọi cho tôi!" Giọng của Juliano vô cùng lạnh lẽo.

"Ờ, ờ, tôi không có số điện thoại của anh mà..." Tại sao chứ? tại sao tôi lại phải gọi điện thoại cho anh? Bất kể là ai cũng được, mau tới cứu tôi đi!

"Lúc ra khỏi phòng, rõ ràng tôi đã đặt số điện thoại ở bên giường của cậu mà!" Juliano mặt không đỏ, tim không đập loạn, từng lời nói ra rõ ràng, Fiez lại cảm thấy mình sắp điên rồi, các nhân viên ở cạnh bên cũng bắt đầu lộ ra ánh mắt nghi hoặc cùng tò mò tìm hiểu.

"Thì ra hai vị đã là bạn tốt như vậy, tôi còn lo lắng vì hai vị là đối thủ trên sân đấu mà không hợp nhau!" Một người đàn ông trung niên đi tới, "Hai vị vừa là bạn tốt lại vừa là đối thủ, xem ra rất phù hợp với ý nghĩa của quảng cáo lần này!"

Ông chú vừa tới này có một cái bụng bia thật to, ắt hẳn là đạo diễn Steven của màn quảng cáo này rồi.

Cuối cùng Juliano cũng chịu buông tay, lúc này lòng bàn tay của Fiez đã ra đầy mồ hôi, xem ra lần chụp ảnh này Fiez sẽ không thoải mái chút nào rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.