- Mk!!! Ngươi còn tiến tới, bà đây cho ngươi vô sinh!!
==========
Cốc cốc cốc...
- NYC, mau ra mở cửa đi!
Lăng Uyển ngồi dậy, đánh vào người Kỳ Hân một cái. Ở nhà này, cô là chủ, hay cô ấy là chủ vậy?
Lăng Uyển lảo đảo đi ra ngoài, mở cửa
Cửa vừa mở, một nam nhân tướng mạo anh tuấn đứng ngoài, vẻ mặt khoongn cam chịu hỏi cô:
- Xin hỏi ở đây có ai là Kỳ Hân không?
Lăng Uyển gật đầu theo phản xạ. nào ngờ nam nhân kia lập tức đẩy cô ra, xông thẳng vào nhà. Kỳ Hân vừa dậy, nghe đoạn hội thoại của hai người thì hoảng hốt chạy vào trong bếp.
căn hộ của Lăng Uyển chưa đến 30m vuông, từ cửa có thể nhìn thấy mọi thứ bên trong. Vì vậy, dù cô có chạy như thế nào vẫn sẽ bị nam nhân kia nhìn thấy ~
Nam nhân kia đi vào bếp. Lăng Uyển lúc này sực tỉnh, kéo tay An Vĩnh Phong:
- Này, anh định làm gì?
-Tôi đến đón người
- Người là của tôi, ai cho anh đón?
- Kệ cô. Cô tránh ra! Vướng tay vướng chân bổn thiếu! - An Vĩnh Phong hất Lăng Uyển ra, lại đi vào trong.
Kỳ Hân vớ vội lấy cái chảo, như Super Hero giơ chảo lên.