Chiếc Maybach đen dừng lại trước cửa khách sạn 7 sao NLD, Duy Khánh đi xuống, đeo kính râm vào. Sau đó anh đi vào đại sảnh, trực tiếp dùng thang máy lên tầng 27 của khách sạn.
Khách sạn NLD này là do Trần gia xây dựng, nổi tiếng với chất lượng phục vụ đạt đến đỉnh cao.
Anh đi đến cuối hành lang, bấm chuông cửa phòng 1001.
- Ai đấy? - Một giọng nữ từ trong vọng ra, kèm theo đó là tiếng mở cửa.
Duy Khánh đút tay vào túi áo, khóe môi cong lên.
Cửa mở, từ trong phòng, một nữ nhân kiều diễm thoát tục bước ra. Nhìn thấy anh thì nữ nhân này nhảy cẫng lên, sau đó như gấu Koala ôm cổ anh, 2 tay 2 chân bám chặt vào người anh (Au: Chị à, anh ấy có hôn phu rồi đó -.-)
Duy Khánh để im cho nữ nhân kia ôm, ánh mắt cũng mang mấy phần cưng chiều.
- Tiểu Hy, em bỏ ra đã. Vào phòng rồi nói.
Mục Hy ngoan ngoãn bỏ ra, mỉm cười ngọt ngào rồi, đẩy anh vào phòng rồi khóa cửa lại.
- Em đang bị bệnh. Sao không ở bệnh viện mà lại chạy ra đây rồi? Anh bảo khi nào em khỏi bệnh sẽ đón em về biệt thự cơ mà?
Mục Hy chu mỏ, đáng yêu nheo mắt:
- Ở bệnh viện chán muốn chết! Em thực sự là muốn điên lên.
Duy Khánh không hài lòng nhăn mặt:
- Em ngoan ngoãn một chút!
- Khánh à, anh bao nhiêu lâu mới sang thăm em một lần. Em thực sự rất nhớ anh.- Mục Hy giận dỗi nói.
Duy Khánh sủng ái xoa đầu cô ta:
- Được rồi, được rồi, tiểu bảo bối... Anh đã tìm ra người có chung nhóm máu với em rồi!
Mục Hy ngạc nhiên xen lẫn vui mừng hỏi:
- Ai vậy?
- Hôn phu của anh.
Cô ta nghe đến từ hôn phu thì mặt đen đi vài phần, quay đầu sang một bên:
- Hôn phu sao? Không phải anh nói...
- Ừ. Nhưng đây chỉ là hôn nhân thương mại. Anh và cô ta sẽ mau chóng ly hôn.
Mục Hy ngoài mặt thì tỏ vẻ đáng yêu gật đầu. Trong lòng lại liên tục đay nghiến. Anh muốn cô làm tình nhân? Để người ngoài lên làm Trần thiếu phu nhân?
Cô không muốn như vậy! Chức Trần thiếu phu nhân này, ngoài cô ra thì không ai được phép ngồi vào. Nếu không cô sẽ liều mạng với người đó!