Nhị Thứ Nguyên Chưởng Khống Giả

Quyển 1 - Chương 94: Cửu Vĩ Sao?



"Yên tâm lát cho ngươi đánh." Nhìn Enel một bộ ta nhưng rất khổ tâm đau lòng, Kenji khóe miệng có chút co quắp, "Bọn hắn hiện đang nơi nào."

"Ân, bọn hắn đang tại trung tâm đảo, bất quá có thêm một tên đáng ghét đến, cũng không phải thực lực hắn mạnh bao nhiêu nhưng khuôn mặt hắn vẫn là đáng ghét." Enel bĩu môi nói một câu.

"Được rồi, nếu ngươi ghét vậy liền cho ngươi sử lí hắn."

Trong khi đó tại trung tâm đảo, Râu Đen trên người mở một vùng khói đen chuẩn bị nghênh đón đợt này lôi điện, nhờ ơn Enel mà Râu đen bây giờ dậy rất đúng giờ, mỗi ngày đều đến giờ này đều đúng giờ mở năng lực trái ác quỷ bởi giờ này chính là giờ sét đánh, Enel hoàn thành rất tốt công việc của chiếc đồng hồ báo thức..

Đang khi Râu Đen đánh rắm ra một vùng khói đen, thì trên bầu trời lôi điện chính là rút hết.

"Không khoa học nha." Râu Đen khé miệng há nhẹ lộ ra hàm răng gãy vài khỏa không hiểu nhìn bầu trời có chút hài hước.

"Thế nào! Thuyền trưởng hôm nay sét không đánh sao?." Catarina nghi hoặc nhìn trước mặt hèn mọn thùng phi nói.

Bất chợt một tia sét đánh ngang qua cùng với đó là một âm thanh ngạo nghễ vang lên.

"Không cần nghi hoặc đâu, hiện tại có ngay sét để ngươi ăn đủ."

"Zhê hahaháha~~ chúng ta có khách đây." Râu đen cười lớn nhìn Enel xẹt qua đây cũng không có nhiều lắm e ngại.

"A, khách? Bọn ta nhưng không có hứng thú cùng ngươi uống trà đâu, giấc mơ vua hải tặc của ngươi hôm nay đến đây kêt thúc, Râu Đen." Kenji như ảnh mờ một dạng cũng bất ngờ xuất hiện tại Enel phụ cận.

"Tưởng ai đây...không nghĩ là đại danh đỉnh đỉnh Bạch Tử Thần nha." Râu Đên há miệng lộ ra khỏa răng cười đểu nhìn Kenji, bên ngoài vẫn là một vẻ cười nhưng trong lòng vẫn là lộp bộp một chút không tự tin.

"Ngu xuẩn Teach, còn nhớ ta không?."

Kèm theo lời nói, một thanh đại đao lăng không mà đến cắm thẳng một đường dưới trân Râu Đen, Râu Đen giật mình vì thanh âm nhưng cơ thể theo bản năng cũng nhanh chóng nhảy ra né tránh.

Ngơ ngẩn lại nhìn nguyên bản vị trí đã hãm sâu một lỗ cùng chằng chịt vết nứt không khỏi hít một hơi, nhưng khi nhìn chỗ thanh âm phát ra mồ hôi không nhịn được rịn ra cả người cũng nhảy cẫng về phía sau.

"Râu Trắng!!! Ông chưa chết, không có khả năng." Râu Đen kinh hoàng la lớn, Râu Trắng chết mới có thể hấp thu được năng lực đây là điều rõ ràng, nhưng râu trắng trước mặt này rốt cuộc là chuyện gì sảy ra.

"Gur ra ra ra ra~~ thấy ta còn sống có phải hay không rất vui mừng?." Râu Trắng cười lớn một tiếng nhìn trước mặt kẻ giết mình.

"Laffitte!!." Râu Đen vứt bỏ kinh hoàng mà tự mang lên khóe miệng nụ cười giả dối đồng thời hét lên gọi tên.

"Ù zá, xin lỗi đã chậm chễ, yên tâm thuyền trưởng ta đã thông báo đến toàn thể thành viên xuất phát đến đây."

Laffitte một tay giữ mũ một tay cầm gậy, dáng đứng cong vẹo giọng nhẹ nhàng nói với Râu Đen.

"Xác thực đáng ghét..." Kenji nhìn vừa xuất hiện thành viên đồng thời chấp nhận Enel nói.

"Vậy để hắn cho ngươi a... Enel, hắn khá yếu tận lực chơi là tốt." Enel không mặn không nhạt lui qua nhường sân cho Enel.

Laffitte cũng không có gì mạnh mẽ ngoài nhiều tài vặt qua mắt nhất là khả năng thôi miên, nhưng Enel là ai, từng bị Kenji sử dụng Tsukuyomi bản thân đã thích ứng đến đáng sợ ảo thuật, bản thân liên tục luyện tập tinh thần lực, chỉ một vài thôi miên vặt vãnh còn không đủ đối Enel tổn thương.

Laffitte không được tính như vũ khí chiến lực nhưng khả năng định hướng rất tốt, có thể nói rằng là hoa tiêu xuất sắc nhất thế giới cũng không biết chừng, tay hắn không hề đeo Log Pose mà vẫn có thể địn hướng chính xác, Kenji suy đoán rất có thể là dựa theo trái ác quỷ năng lực, Laffitte hẳn là trái Zoan chim hải âu, bởi chim hải âu có khả năng định hướng cực kì tốt, còn có thể định hướng thiên tai mà né tránh, hơn hết có ảnh chụp đập tới hắn từng dùng qua cánh trắng, nên Kenji suy đoán cũng không phải không có căn cứ.

"Zhe ha ha ha... Các vị đến đây chỉ từng này người, chúng ta rất nhanh sẽ đến đây nha, ha ha ha."

"Xì!! Ngươi còn sống đến lúc đó rồi nói."

Chia đội thành về sau, ngoài Bonney đứng xa quan chiến ra thì Râu Trắng đã bắt đầu dồn dập tấn công Râu Đen, Enel từ trong sâu thẳm chán ghét đã nhịn không được cũng đã bắt đầu điên cuồng giết về Laffitte.

"Ná, giờ còn ngươi, thế nào? Không có ý định tấn công ta sao." Nghi hoặc nhìn về một bên Catarina Devon đang trầm mặc nhìn mình, Kenji không khỏi bất ngờ vì thái độ bình tĩnh đó.

"Ta không đánh lại ngươi, bất quá nha." Catarina bỗng nhiên ánh mắt chớp chớp tràn, Kenji có thể thấy trong ánh mắt một chút năng lượng nhỏ tràn nhẹ ra về phía Kenji.

"Đây là đang sử dụng mị lực sao,vẫn là nói công dụng khác của trái ác quỷ..." rơi vào người khác có thể còn có một chút dùng thành công, nhưng rơi vào Kenji bậc thầy ảo thuật mà nói, hiện tại trong bụng Kenji chính là đan nhộn nhào kém chút nôn ra.

Khuôn mặt Catarina quá dọa người, Kenji hiện tại đồng ý một câu ngạn ngữ "Xấu không có tội, nhưng xấu còn khoe vậy là đáng giết".

"Đúng trái ác quỷ nhưng sai người a, thật phung phí một trái ác quỷ." Kenji trầm mặc nhìn trước mặt nữ nhân xấu xí mà đau lòng thay...đau lòng thay cho trái ác quỷ.

Catarina nhìn Kenji trầm mặc còn tưởng đắc thủ, khóe miệng không khỏi câu lên.

"Này!! Ngươi thực sự ngươi không biết bản thân rất xấu xí sao?." Kenji trực tiếp biến mất tại chỗ đứng tại sao lưng Devon.

"Cái gì! Vậy mà không bị ảnh hưởng." Devon không chậm chễ nhảy ra thoát lui đề phòng nhìn trước mặt Kenji, bất quá thân ảnh Kenji dần bị mờ đi biến mất.

"Tàn ảnh!!!." Lời như ý nói, Devon phát hiện một khắc, Kenji cũng đã tại sau lưng mình trên tay đã đâm xuyên qua trái tim.

Bẩn tay thật, Kenji nhìn trên tay máu tươi còn đọng không khỏi vẩy một cái quăng đi.

"Bùm!!." Xác Catarina Devon bỗng nhiên nổ ra một làn khói để lại dưới đất một chiếc đuôi.

Bên cạnh, Kenji Devon lại xuất hiện phía xa, ôm ngực thở hổn hển, Bị đâm xuyên trái tim một khắc, Lẽ ra Devon phải chết nhưng còn một hơi thở cuối liền chuyển toàn bộ vết thương lên chiếc đuôi bảo toàn mạng sông, theo nguyên lý chính là giống thiên phú hồ li, nhưng bản chất khác xa.

"Xem ra không còn cách nào khác, đối thủ như ngươi quá kinh khủng." Devon ánh mắt sắc bén dài ra để một đường đen hoẵm, miệng mũi cũng phát sinh biến hóa thành hình một đầu hồ ly, chân tay cũng cải biến lông mọc dài ra bàn tay năm ngón thay thế bằng móng vuốt sắc bén, sau lưng tám chiếc đuôi cũng mọc dài ra dựng thẳng, khí thế hung hăng như đầu chó dữ nhìn Kenji.

"Thứ phẩm vẫn là thứ phẩm quả nhiên vẫn rất xấu xí, vĩnh viễn vẫn không cải biến được," Kenji cười nhạt một tiếng lại lấy thế lôi đình đấm về Devon một quyền. Bất ngờ hơn là Catarina Devon có thể đón đỡ, nhìn đón đỡ mình nắm đấm bằng đôi trảo đã haki hóa đen kịt, Kenji không khỏi thầm khen, tuy rằng cũng không có bao nhiêu ra sức nhưng phải biết quyền này Kenji đấm ra cũng không phải cái gì phổ thông quyền, bên trên vẫn là ma lực lẫn lộn xếp dày một lớp.

"Hanh!!" Catarina cảm nhận được quyền kia mạnh mẽ hai tay co lại, cắn môi đau đớn cố gắng đẩy lại, những chiếc đuôi sau lưng cũng không phải để không, đồng loạt đều hướng về Kenji đâm ra, tất nhiên Kenji cũng không đứng yên đợi đến, thân thể mượn lực dưới chân cùng một góc độ quỷ dị lách qua, chân dưới phát lực một cái đá ngang qua.

Cước pháp bình ổn đạp lấy vài chiếc đuôi, Kenji mượn gót chân đang giữ nguyên tư thế xoay một vòng đạp thêm một cước về phía trước.

Bành bành!! Catarina hai tay gắt gao đón đỡ lấy hai lần đạp của Kenji, bản thân lại tựa như bị một ngọn núi đè vào tay, cả người nhất thời lui mạnh, Kenji chỉ chờ có vậy, cả người lại như làn gió thoáng chốc xuất hiện đằng sau trên tay không biết lúc nào nhiều thêm một chiếc băng mâu, Catarina bị trọng lực trùng kích nhất thời chưa thể vững vàng được vẫn đang tại cao tốc lui về sau, nhưng chờ đợi ở đó là một thanh nhọn hoắt mâu băng đang đợi sẵn.

"Không được!!!" Catarina kinh hãi, không tiếp tục vậy được nữa, 8 chiếc đuôi còn lại gắt gao cắm thẳng xuống đất tạo điểm dừng lại ổn định thân thể, cả người mệt mỏi khó chịu nhìn trước mặt Kenji, đối mặt với dạng này cấp bậc quá miễn cưỡng, ngay từ đầu đối phương vẫn tại đang đùa bỡn với chính mình.

Catarina có kiếm nhưng căn bản không dám rút, nhớ lại một kiếm kia hủy đi Marineford bản thân rút kiếm càng là tự tìm đường chết, khó khăn Catarina cuối cùng vẫn là hóa hình hoàn toàn tốt,còn câu kéo chút thời gian, chỉ hi vọng những người khác đến kịp thời.

Catarina cả cơ thể run rẩy một hồi, cuối cùng tựa như bạo tạc một dạng, cả cơ thể lại bắt đầu bành trướng lên, tuy không có to lớn như ngọn đồi ngọn núi, nhưng miễn cưỡng vẫn có thể đạt đến tiêu chuẩn người khổng lồ xu thế.

Kenji nhìn đánh giá vài lần cuối cùng thất vọng lắc đầu, "nên là giải quyết nhanh gọn đi, đã hết hứng thú rồi."

『Ngưng Đọng』 Để tránh tốn thời gian Kenji vẫn phải vận dụng cái này, xung quanh Kenji như biến thành thế giới đen trắng một dạng, bên trong này chỉ duy nhất bản thân có thể cử động đến còn lại toàn bộ vẫn tại thời gian đình trệ xung quanh, Kenji cũng không chậm chạp một thanh băng mâu lăng không mà đến cắm phập vào đầu khổng lồ cửu vĩ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.