có rất nhiều muốn hỏi ta nhỉ? Erza!! Yên tâm, ta giải đáp hết thảy."
"Kí ức đã khôi phục, nhưng ta không hiểu."
"Không hiểu vì cái gì ta đem ngươi đến thời đại này đúng chứ?"
Kenji có chút tự trách cười giễu nói.
"Vâng."
"Một phần lí do đơn giản mà nói, ngươi sinh ra không thể thoát khỏi nguyên do là vì ta mà đến."
Khiêu mi không hiểu, Erza càng chăm chú hơn lắng nghe, dù sao đây cũng là lí do.
"Trước khi ta nói ta liền hỏi, ngươi hài lòng với cuộc sống hiện tại sao? Nếu như không ta có thể đưa ngươi trở lại, yên tâm vẫn là lúc ngươi chưa đến hiện tại."
"Không, ta rất hài lòng cuộc sống hiện tại, chính họ cho ta niềm vui và ý nghĩa tiếp tục sống."
Erza kiên quyết chắc chắn một chữ không nói ra, hiện tại cô sống đã rất tốt, nếu như trở lại cũng liền ba tuổi tự nuôi bản thân, như vậy liền cô độc biết bao.
"Cảm ơn, vì tất cả, tuy rằng ta không rõ mục đích, cũng không rõ tại sao, nhưng những gì hiện tại ta có, ta rất biết ơn."
Erza đôi mắt đẫm lệ cười một tiếng cố gắng nhất thể hiện ra một bộ mặt vui vẻ.
Đây là cái gì a, ta nhưng chưa có nói hết đâu. Kenji một mặt mộng bức, có lẽ như vậy cũng tốt đi.
"Ngươi nhìn bên cạnh ta có quen mắt?"
Kenji nói chính là hướng về Irene, đúng lúc Erza cũng ngưng tụ ánh mắt lại chằm chằm Irene.
"Đó không phải mẹ ngươi không cần hiểu lầm, tuy rằng diện mạo xác thực giống nhau đến tám chín phần."
Không đợi Erza mở miệng, Kenji lại tiếp tục nói thêm:"Cách đây bốn trăm năm lẽ ra ngươi chính là con gái của Irene, nói thế nào đây? Hẳn là từ cuộc hôn nhân chính trị kia đi, Irene đã chạy trốn thành công khỏi cuộc hôn nhân đó, thế nhưng bi kịch lại rơi vào em gái cùng cha khác mẹ cô, công chúa thứ 2 vương quốc Dragnof, cũng chính là mẹ ngươi."
"Nói đến đây hẳn ngươi suy đoán được một hai đi, thế nhưng là chắc hẳn ngươi cũng chưa được mẹ ngươi đề cập qua cha ngươi, nhưng ta có thể trả lời rằng hắn chính là một tên cặn bã, mà hắn chết chính là tại trong tay mẹ ngươi."
"Mm, đã hiểu."
Erza bừng tỉnh một thoáng gật đầu coi như đồng ý Kenji nói, khuôn mặt hoàn toàn không chút sắc mặt biến hóa, hiển nhiên cha cô chết cũng tựa như người dưng một dạng.
"Ha, ngươi không chút nào cảm thấy gì sao? Ta thay đổi hết thảy ngươi tương lai bước tiến, cũng thay đổi ngươi cách cục."
Tựa như đang chờ đợi Erza trả lời, Kenji ánh mắt chăm chú, gì kết quả thế nào cũng liền vậy à, nếu như đối phương vô duyện, như vậy liền để tự nhiên đi thôi.
Thế nhưng ngoài dự đoán Erza cũng không có tức giận gì cả, chỉ hướng Kenji mỉm cười nhẹ nhàng nói.
"Nếu không phải vì ngươi làm vậy, thì lại làm sao có được ta ngày hôm nay, làm thế nào lại có Erza Scarlett cái tên này."
"Ừ, như vậy hẳn quá khứ ngươi cũng không còn gì chấp nhất rồi nhỉ, như vậy còn ngươi đâu nhóc, ngươi lại muốn hỏi gì."
Hướng về Natsu mở miệng, Natsu lúc này cũng vội vội vàng vàng hung hăng hớn hở lớn tiếng.
"Ngươi biết Ingneel, ngươi biết ông ta đang ở đâu sao...."
Các loại đợi Natsu nói xong Kenji mới điềm đạm mở miệng một tiếng: Có.
"Nói, nói cho ta biết ông ta ở đâu được không, ta muốn tìm hắn, ta muốn biết rõ vì sao hắn rời bỏ ta đi."
Natsu tựa như vui mừng quá đỗi một dạn, xung quanh cơ thể rất nhanh bị nhiệt khí bao trùm bốc cháy.
"Ta không nói, tất nhiên rằng Ingneel cũng không muốn nói, có những thứ chưa đến thời điểm biết liền không nên biết, ngươi hiểu sao?"
"Vì cái gì?? Vì cái gì ông ta không muốn gặp ta."
Natsu tỏ vẻ không hiểu, hai tay vò đầu ngốc nghếch thẫn thờ.
"Vì an toàn của ngươi, cũng như vì an toàn nhân loại, Irene cũng từng là nạn nhân, cảm giác thống khổ tin tưởng ngươi không hiểu nổi đâu. Ta tin tưởng thời gian dài sau ngươi tự khác sẽ hiểu, chí ít đợi đến thực lực ngươi đạt đến tầng thứ đủ tiếp nhận sự thực tàn khốc này...sự thực rằng ngươi không thuộc về một giống loài nào cả."
Tất nhiên câu cuối Kenji cũng không có nói, Natsu chính xác chính là không hề thuộc về một loài nào cả, người nhân tạo? Không, quỷ Cũng không nốt, rồng lại càng không.
Natsu hiện tại chính là ở ranh giới hỗn tạp chủng loài, chân chính sinh vật sống cũng không phải là, giờ khắc này chỉ là mượn tạm linh hồn cùng cơ thể nhân tạo xâu kết lại nhau mà thôi, chí ít cho đến khi cuốn sách END được mở ra.
Natsu một vẻ thật vọng thững thờ, đôi mắt không cam lòng, đồng thời đôi tay cũng đan chặt lại, hắn muốn thật sự hét lớn lên, muốn bùng nổ, thế nhưng không thể, hắn tin rằng những gì Kenji nói là đúng, vì chỉ như vậy lí do mới giải thích được vì cái gì Ingneel không xuất hiện mà bí ẩn biến mất.
Tất nhiên hắn không biết, tất cả những gì hắn trải qua chỉ là trong tiềm thức được nuôi dạy mà thôi, cũng giống như Wendy, một mực chỉ là bị ảo mộng lừa gạt bấy lâu nay.
"Những gì cần nói ta chỉ nói vậy, có đôi lúc để tự nhiên liền tốt, chí ít ngươi có đủ thực để thay đổi cái gọi là tự nhiên đó."
"..."
"Là giống như ngươi mới có thể thay đổi phải không? Nếu như vậy ta thách đấu ngươi, nếu như ta thắng, ngươi nói cho ta hết thảy, tất cả mọi thứ."
Khẽ cười một cái tỏ ý không quan trọng, Kenji lặng yên tiếng nói vang lên.
"Không! Chưa được đâu Natsu à...ngươi vẫn chưa được, nếu như ta không phải lấy thái độ này gặp các ngươi mà là lấy tư cách là kẻ địch, ở đây tất cả mọi thứ, ta muốn giết chỉ là một đạo suy nghĩ thoáng qua mà thôi.
Thế nhưng cho dù ngươi có mạnh đến mức chiến thắng được ta đi nữa thì lại thế nào đâu? có một số chuyện ngay cả chính ta cũng vô pháp thay đổi, ngươi càng không được."
"Không đánh thì làm thế nào biết được, ta đã nóng lên rồi đây."
Natsu chiến ý sôi sục, ánh mắt cũng thấp thỏm hiển hiện một đạo ánh lửa lấp lóe.
Nhưng đối với Natsu như vậy hùng hổ, Kenji chỉ lắc đầu, bàn tay khẽ đè một cái, Natsu nguyên bản hừng hừng ngọn lửa chiến đấu, bỗng nhiên bì một luồng vô hình lực lượng khóa lại bất tỉnh tại chỗ.
"Natsu!! Uầy Natsu không sao chứ!!"
Từng người gấp gáp lay người Natsu, Natsu hiện tại giống một cái xác chết đuối một dạng, cả khuôn mặt trắng bệnh không có chút máu nào.
"Yên tâm đi, ta chỉ rút đi không khí trong phổi hắn khiến cho nghẹt thở bất tỉnh mà, không khí một lần nữa bơm đều, hô hấp bình thường sẽ không sao."
Kenji hiện tại đã khống chế không gian đến một trình độ nào đó không tưởng, tùy tiện điểm ra cũng có thể khóa lại vùng không gian trong lá phổi ép khô đi không khí, có thể nói hiện tại so những thứ kia tầm thường người chỉ tùy tiện nghĩ thoáng qua liền có thể diệt sát.
Vẫn còn may Natsu cũng không đơn thuần nhân loại, cộng thêm quá bất ngờ mà thôi, dù sao để đến trình độ nào đó để ngạt thở liền không có khả năng, cũng giống như Kenji hiện tại, trở thành Thiên Hồn về sau, thân xác này cùng với túi da cũng không có bao nhiêu chênh lệch, cắt đứt tim gan phèo phối hay là nổ đầu, chỉ cần linh hồn còn liền bất tử.
"Còn các ngươi nữa ha, dù sao thì các ngươi cũng không có quá nhiều thứ thắc mắc nhỉ, thân phận từng người thì ta đều đã rõ ràng, tất nhiên riêng phần cô? Lucy!, ta tin tưởng Anna khá thất vọng vì Heathfilia xuống dốc đến không có chút nào chống đỡ đi."
Những người này không nghĩ bản thân vậy mà cũng bị nhắc tên, vừa có chút hưởng thụ, lại có chút ngại ngùng, dù sao lớn nhất không tự nhiên vẫn là Lucy, cô thừa biết từ lúc mẹ cô qua đời, cha cô hiện tại tình cảnh.
"Con cháu tự có con cháu phúc, từ giây phút kia trở đi ta liền không phải nhà Tatsunaga sao, hi vọng ngươi có thể đối tốt với các tinh linh, dù sao đối với họ Heathfilia đều có chút đặc thù, ta cũng từ bỏ con đường đó, cũng ít khi liên hệ, hi vọng ngươi có thể hoàn mỹ kế thừa di sản lâu đời để lại."
Anna lúc này lặng lẽ lắc đầu nhìn kĩ Lucy một cái, sau đó lặng yên một tiếng nói vang lên, giống như là cầu nói để cho mình cô nghe vậy.
"Ha ha."
Tựa như hài lòng với Anna câu trả lời, Kenji thú vị đứng dậy đi ra ngoài, hắn phát hiện ra phía xa đang có vật thể hướng về nơi đây sắp bay qua rồi.
"Xem ra chúng ta có khách đây, một tên mù."
Nhìn đến chiếc thuyền đen kịt khổng lồ đang bay đến đây, khổng lồ vòng tròn ma thuật đen cũng quay tròn giữ cho chiếc tàu thăng bằng lại.