Nhị Thứ Nguyên Chưởng Khống Giả

Quyển 6 - Chương 39: Phần đệm



Tạm gác chuyện đó một bên, Kenji với tay cầm lại mảnh đá phượng hoàng kia, đích thật hai mảnh chính là đồng thời một cái. 

Cầm hai mảnh dán lại vào nhau, hai mảnh tương tự nam châm một dạng, ngay lập tức hợp lại làm một không chút tì vết. 

"Quả nhiên bên trong lưu giữ một linh hồn tàn phẩm của phượng hoàng, đáng tiếc chỉ là bình thường phượng hoàng, thế nhưng là đối với Gion hẳn là đủ đi." 

Từ trong hệ thống móc ra hai chiếc lọ thủy tinh,một chiếc màu xanh, một chiếc màu đỏ. 

Màu xanh đại biểu nước mắt phượng hoàng, màu đỏ đại biểu máu phượng hoàng. Nước mặt phượng hoàng kiếm thì dễ rồi, Dxd thế giới xin là có, còn đối với máu phượng hoàng Kenji nhưng phải tiêu tốn 3 triệu điểm để mua lại. 

Tất nhiên Kenji mua cũng là cao cấp nhất hỏa phượng hoàng, lí do lần trước không có vội giúp Gion là vì tỉ lệ thất bại rất lớn, điều đó cũng phần nào chứng minh SS cấp chủng tộc quý hiếm thế nào, ba triệu một giọt, cứ vậy một lần thành công thì không sao thế nhưng vạn nhất cả trăm lần không thành công đây? 

Đó cũng là lý do Kenji cần mảnh tàn khuyết linh hồn phượng hoàng này, cũng may mắn thay nơi đây xác thực có đồ vật này. Sở dĩ Kenji biết cách làm cũng là vì từ hệ thống lấy ra gợi ý mà thôi, còn vì sao không trực tiếp cho hệ thống giúp đỡ thì trả lời điểm tích lũy không đủ a. 

"Như vậy liền đầy đủ nguyên liệu, cũng nên là lúc trở lại đi."

Chỉ nhoáng một cái, lập tức bốn người lần nữa xuất hiện trở lại, lần này thế nhưng làm Kenji kinh ngạc chính là ở đó vẫn còn một người khác, mà người này chính là thất luyện ngục người. 

"Thật ngoài ý muốn, ta không nghĩ còn sống lại là ngươi đây, ta cũng hiếu kì nữa, vì cái gì ngươi vẫn còn ở đây này?"

"..."

"Chủ nhân, cô ta chia sẻ nỗi đau cho người khác, nhờ vậy cô ta còn xót lại cuối cùng, cô ta không có nơi để đi nhờ vậy Mavis-sama cho phép ở lại."

Fenrir hiện tại hóa thân thành một quản gia, một tay đặt ngực cung kính cúi đầu báo cáo, như vậy Kenji mới âm ừ gật đầu một cái, vừa vặn cũng không có ảnh hưởng gì. 

"Ngươi mang hận ta? Dù sao thì Ultear chết là một tay ta tạo nên."

"..."

"Ah, xem ra là vậy, thế nhưng mà nhé...đừng làm điều ngu xuẩn, dù sao thì cố gắng cũng chỉ vô ích mà thôi, mà nếu ngươi muốn biết rõ vì cái gì ta giết ả thì lần sau gặp ta, ta có thể giải đáp."

Ánh mắt lóe ra nhìn kĩ Meredy, ngay lúc này hai con mắt Meredy bỗng nhiên trừng lớn mắt ra, một đôi mắt cùng Kenji giống y như đúc. 

"Hah~ xem ra là như vậy sao?" 

"Gion trước tạm thời không dung hợp vội, ta cần một khoảng thời gian, trước ta trở lại nhà một thoáng."

"Hiểu rồi."

Gion cũng không cưỡng cầu, nếu hiện tại chưa thể thì liền cứ vậy đi. 

"Có thể ta đi một khoảng thời gian không ngắn, mọi chuyện lấy Gion làm chủ a, Keiko!!!"

Thoáng chuyền đạt một câu, Kenji hướng về Keiko hô một tiếng, Keiko lúc này mới thả ra con chim vừa bắt chân sáo nhảy lại gần. 

"Đi thôi, ta trở lại gia viên."

"Ân ân!!" 

Gật đầu như gà mổ thóc, Keiko nhảy lên ôm Kenji, xong lại hướng về đám người phất tay. 

"Bye bye mama..."

Lóe ra một tia sáng, hai người cứ vậy tan biến trong tầm nhìn của mọi người. 

Trở lại gia viên, Keiko thoáng một cái liền chạy vọt đi rồi, tính toán hẳn đi tìm Zetsu chơi đi, thế nhưng là đừng có dọa Zetsu a. 

Lí do Zetsu không dám chơi cùng là vì Keiko quá nghịch ngợm, nếu không phải dẫn đi tinh cầu khác điều khiển ngôi sao bắn bi thì cũng lặn xuống biến trêu đùa cá mập, Zetsu chính từ những lần đó nên chính thức sợ, tuy rằng gia viên không có tổn thương nổi thế nhưng là vẫn sợ a. 

Đuổi theo sau đến chỗ Kaguya, quả nhiên chính là thấy Keiko đang nhìn đông nhìn tây hỏi thăm Zetsu tung tích rồi. 

Xuất hiện nơi này, Aiko một đôi mắt mọng nước ngước lên nhìn Kenji, miệng bi bô nói. 

Cười khẽ bế lên, Aiko một mặt vui thích bóp mũi một cái, cô đã bao lâu không có cảm giác được loại này tình cảm. 

Đây là gia đình, trước đây kiếp trước bản thân nhưng không khác gì một công cụ giết người, đúng nghĩa hơn là một bộ xác không hồn, tồn tại chỉ làm bạn với cái cái chết, tồn tại cảm của cô cũng dần bị chính bản thân lãng quên, không đúng, phải nói là bị cưỡng ép lãng quên. 

Hiện tại chân chính cô mới hiểu thế nào là mái ấm, thế nào là một gia đình có cả cha lẫn mẹ. 

Cũng còn may bản thân những tính cách kia ngay khi xuất hiện liền bị chủ thể linh hồn một ngụm thôn phệ, nếu không liền hẳn bây giờ tính cách thất thường rất nguy hiểm đi. 

Cũng thật khó hiểu vì sao những bản ngã kia lại bị nuốt đâu, có lẽ nên dành một đoạn thời gian đi hỏi, thế nhưng hiện tại chưa phải lúc, sẽ có nhưng chí ít chưa phải bây giờ. 

Sợ, đúng vậy cô sợ, cô sợ rằng nói ra bản thân sẽ bị vứt bỏ. 

Yêu chiều cọ sát một hồi, Kenji mới nói. 

"Thế nào, lần này nhưng là quyết định nói với ba ba sao?"

"Ưm?"

Lắc mạnh đầu, Aiko một mặt khó xử biểu lộ, cuối cùng không biết như nào nên đành hôn lên mặt Kenji một ngụm, kiểu như là:

- ta không nói, ta hôn ngươi một cái xem như bằng nhau. 

"Không sao cả, ta vẫn đợi con nói đấy, bất kì lúc nào cũng được, chỉ cần con cảm thấy cần thiết nói lúc, vậy ta liền lắng nghe."

Kenji cũng không vội vàng, phản chi thời gian còn có không phải sao, bản thân cũng không muốn truy tầm quá nhiều, nếu như Aiko không chịu nói, như vậy liền thôi. 

"Ngay từ đầu ta biết con khác với đứa trẻ khác, con thiếu đi một phần hoạt bát của một đứa trẻ nên hồ, con thừa một phần điềm tĩnh mà người lớn chưa chắc có, ta cũng chưa từng thấy con khóc trừ lần con chào đời một khắc kia, thế nhưng mà nhé, bất kể phía trước đó con có là ai đi nữa, con làm gì hay như thế nào đều không quan trọng, ta chỉ cần biết một điều và cũng cần nói con nghe điều này, con là con gái ta, con gái của yêu tổ, con là con gái Kaguya...con gái của công chúa Otsutsuki, ta cần con biết vậy thôi."

Aiko một mặt lắng nghe, đôi mắt ngăn đi nước mắt rơi xuống, chỉ cần rơi, chỉ cần rơi rất có thể cô sẽ bị lộ, hoặc có lẽ bản thân cũng lộ rồi, giờ phút này Aiko trong lòng không ngừng hô hào. 

"Đừng a, không phải cha biết gì rồi chứ, lẽ nào bản thân chuyển kiếp cũng bị phát hiện, không có khả năng đi...tuy rằng cha và mẹ đều rất mạnh, mạnh đến nỗi không đo đếm được, thậm chí tử tuyến trên người cha còn không thể nhìn thấy, thế nhưng chuyện này bản thân cũng chưa từng nói qua a."

Nhìn Aiko im lặng suy tư Kenji không khỏi kéo kéo một hôi hai má từ tốn nói. 

"Không cần suy nghĩ lung tung, còn nhỏ tuổi thì nên vui chơi nhiều một chút, thời gian đã qua là khó lấy lại."

Kenji cũng chẳng mong Aiko có thể hiểu bao nhiêu, nếu như là vẫn vậy thì đành bỏ qua thôi, mỗi người có một quyết định lựa chọn cuộc sống, xưa nay Kenji không có ép buộc người nào trong gia viên phải đi theo khuôn khổ, đặc biệt là con của mình, hay ngay cả Zetsu, Zetsu nói theo cách nào đó cơ thể hiện tại cũng là Kenji bứt ra tạo đến, tuy không phải mang nặng đẻ đau, nhưng cũng là đau đớn tạo ra, hơn hết thảy hiện giờ cũng chảy xuôi Kenji máu, chỉ là khả năng lên thiên hồ tỉ lệ thực sự ít nhiều lắm. 

Đồng dạng Aiko cũng ngẩn ngơ lẩm bẩm. 

"Tuổi thơ sao...thật là một thứ xa xỉ đây, hơn hết bóng lưng cha thật giống, thật quen thuộc, cùng ta hồi trước không sai biệt nhiều đâu...là quá khứ giống nhau sao?"

Aiko một mặt nhìn bóng lưng Kenji rời đi xa, cuối cùng mới quay người trở về trong nhà. 

Lúc này Kaguya cũng không có ở lại, hẳn là đến trước thần thụ chăm sóc đi, thần thụ này cũng là vì Keiko trước đó nổi hứng nên Kenji dứt khoát đào lên mang trở lại đây. 

Gặp gỡ từng người, Kenji dứt khoát trở lại trong phòng tu luyện, thời gian 1:10. 

Ban nãy thôi diễn đi ma thuật của Meredy là vì muốn cải tạo sửa lại cho bản thân sử dụng, đây không tính là cái gì cao siêu ma thuật, có chăng chỉ đối với phàm nhân uy hiếp mà thôi, còn lên đến cao hơn tầng thứ ma thuật này liền ném, điều kiện tiên quyết là nếu như không có khả năng bản thân tự nâng cao nó lên. 

Kenji không có hứng thú học nó, bản thân là muốn nghịch chuyển lại nó, dù sao thì dung hợp huyết mạch quá trình rất đau đớn, Kenji cũng không có tình nguyện nhìn bản thân nữ nhân chịu khổ đi, hi vọng sớm có thể hoàn thành nó đi. 

Dứt lời Toàn tri thiên phú bắt đầu khởi động từng vòng cỗ lão ngôn ngữ chạy dọc chạy ngang bay loạn xạ chu vi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.