Nhị Thứ Nguyên Hành Trình Hậu Cung

Chương 116: Hắn đã trở về



“Tới đây …”

Nhìn thấy khí thế của Keisei đang tỏa ra vô cùng mạnh mẽ không chút lo lắng mà trong lòng ngược lại vô cùng mong chờ được đọ sức với tên này.

Keisei thấy hắn khiêu khích như thế không chút do dự đạp shunpo phóng tới tấn công với một quyền vô cùng mạnh mẽ tạo nên hư không bị chấn động nhẹ nhàng. 

Nagami cũng không khác gì hắn tay nắm thành quyền với một khí thế không hề thua kém đạp shunpo đánh tới.

“Ầm…”

Khi hai quyền đụng nhau tạo nên một cơn áp xúc thật mạnh lấy họ làm trung tâm thổi ra tứ phương tám hương vô cùng đáng sợ.

Nhìn hình ảnh giữa sân làm năm người Kuno trợn mắt há hốc mồm với vẻ không tin được còn Keisei nhìn Nagami trợn mắt với vẻ không thể tin được.

Vì đơn gian thể thuật của Nagami không hề thua kém với hắn một chút bởi vậy cả hai mới không bị hất tung mà ngược lại tạo nên cơn áp súc hồi nãy mới kiến cho năm người Kuno kinh hãi.

“Trời đất ơi … chuyện này …” 

“Thật không tin được …”

“Tên này … cũng Siêu cấp thế thuật mà còn ngang sức với đội trưởng.”

Bọn họ bên ngoài không thể diễn được cảm xúc của mình lúc vì hình ảnh trước mắt làm họ vô cùng chấn kinh, đây là lần đầu tiên họ nhìn thấy có người đánh ngang tay với đội trưởng của mình.

Thậm chí chính Kensei lúc này cũng không thể diễn tả hết chấn kinh trong lòng mình, đây lần đầu tiên hắn đụng phải một kẻ không thua thể thuật mà bản thân tự hào.

Hắn lúc này vô cùng ngưng trọng không một chút khinh thị nào mà xem tên trước mắt là một đối thủ xứng.

“Ầm…”

Sau đó một màn bạo lực giữa quyền giao nhau vô cùng dữ dội tạo nên một trận chiến vô cùng đặc sắc tạo nên một mị lực đặc biệt giữa hai nam nhân ở đó.

Tuy nhiên màn bạo lực này thì Nagami vận bị áp chế làm cho Keisei chiếm thượng phong, không phải vì thực lực hai bên không bằng nhau mà là ở kinh nghiệm chiến đấu và cách vận dụng sức mạnh thể thuật.

Nagami đạt sức mạnh không thua gì Kensei nhưng so với kinh nghiêm sử dụng thể thuật đánh nhau thì còn kém xa, tuy nhiên với bản năng hoàn mỹ của bản thân hắn vẫn tiếp hoàn thiện khả năng của mình một cách vô thức nhưng vẫn nhận biết như kiếm thuật lúc đầu vậy.

Kensei lúc đầu còn áp chế Nagami vô cùng thoải mái, nhưng theo thơi gian thì cảm giác tên này dần dần đã biết cách sử dụng thể thuật đánh ngang cơ với bản thân.

Điều này khiến hắn vô cùng kinh hãi vì nếu lúc đầu tên này giả vờ thì khác, nhưng thông qua đánh nhau với Nagami thì hắn cảm giác được tên này thật sự lúc đầu không hề biết cách vận dụng thể thuật thích đáng vậy mà chỉ đánh với bản thân không lâu mà đã biết cách sử dụng thậm chí còn muốn thành thạo hơn khiến Kensei vô cùng chấn kinh.

Năm người Kuno bên ngoài lúc đầu nhìn thấy Kensei áp chế đối phương thì ai cũng vui vẻ tự hào ra vì đây là đội trượng mà họ tự hào, vậy mà chỉ không qua bao lâu thì tên kia đã có xu hướng dần dần đánh ngang cơ và thậm chí còn muốn áp chế đội trưởng. 

Bọn họ nhìn thấy vậy đã khiếp sợ ngây người không thể nói nên lời.

Do dư chấn của cuộc chiến làm hấp dẫn vô số tử thần chạy tới thì nhìn thấy cảnh liền vô cùng kinh hãi vì họ lần đầu tiên nhìn thấy một người sử dụng thể thuật đánh ngang cơ thậm chí áp Kensei như thế.

Tin tức lấp tức lan rộng cho toàn Seireitei làm cho mọi người khiếp sợ không thôi lấp tức khiến Gotei 13 gần đó xuất động chạy tới hổ trợ còn các Gotei khác cũng chuẩn bị chạy tới xem tình hình.

Còn Gotei 11 và Gotei 12 đang là nhiệm vụ bên ngoài ra thì Gotei 10 không có ai chạy tới vì đơn gian nó đã bị phế quá lâu chưa ai tiếp nhận và không có một tử thần nào ở đó.

“Tessho…” Kensei lúc này bị hắn áp chế liền sử dụng bí chiêu của thể thuật bàn tan khép lại chưởng tởi một nguồn sức mạnh uy áp lạ thường.

Nagami thấy vậy cũng sử dụng khép tay lại thành chưởng đánh tới làm Kensei nhìn thấy trợn tròn con mắt.

“Ầm…”

Lần này hai chưởng chạm nhau vô cùng mạnh mẽ không như lúc đầu ngang sức nữa mà lần này Keisei bị sực mạnh đẩy ngược ra đằng sau kéo vết sâu dưới mặt đất vô cùng bắt mắt.

Kensei trong lòng vô cùng kinh hãi với sức mạnh của tên trước mặt vì lúc này đây cánh tay của hắn đã vô cùng run rẩy tê dại cả lên.

“Vù…”

Cùng lúc đó một nhóm người chạy tới đây trong bộ trang phục tử thần, đặc biệt là người dẫn đầu nhóm này.

Là một thanh niên khá tuấn tú với mái tóc trăng và phía lưng là áo báo đánh số thập tam trên đó Nagami vừa nhìn thấy hắn liền mỉm cười đây chính là đội trưởng thứ mười ba, Ukitake.

Nhưng điểm làm cho Nagami chú ý nhất chính mỹ nữ xinh đẹp phía sau Ukitake làm hắn vô cùng vui mừng khi nhìn thấy nàng chỉ đảo mắt một cái kiềm chế sự vui mừng lại vì muốn tiếp tục vỡ diễn này thêm môt chút.

Vì nàng chính người trong lòng Nagami quan tâm nhất cũng là người hắn nhớ nhất suốt bốn nắm qua, Miyako.

“Chuyện này …” Nhóm người Ukitake vừa chạy tới thì nhìn thấy tình hình trước mắt cho ngẩn người một cái chỉ thấy bốn người Todo không xa đang nắm há hốc mồm bị thương không nhẹ còn Kuno thì bị kido giữ trên hư không và cuối là Keisei đang dùng một tay ôm cánh tay còn lại.

“Đây là kẻ xâm nhập, có biết hắn là ai không?” Ukitake lúc này dẫn nhóm người của mình chạy tới kế bên Kensei hỏi.

“Không biết … nhưng hắn vô cùng mạnh chỉ dùng thể thuật thậm đánh cho ta một tay vô lực luôn rồi.” Keisei lúc đầu một cái rồi vô cùng ngưng trọng nói.

“Cái gì?!”Nhóm người phía sau Ukitake vô cùng khiếp sợ lẫn kinh hãi.

“Tử thần?! … Ngươi rốt cuộc là ai?” Ukitake lúc này nhìn phía Nagami thì thấy trang phục tử thần của hắn liền kinh ngạc rồi vô cùng ngưng trọng nhìn tên trước mặt này hỏi.

“Chỉ cần ngươi đánh thắng ta liền sẽ có câu trả lời …” Nagami lúc này lui về một cái với tốc độ rất nhanh đến kế bên Asauchi cầm nó lên chỉ phía Ukitake mỉm cười nói.

Miyako lúc này vừa nghe âm thanh của hắn liền trợn tròn hai mắt một cái với vẻ không tin được vì nếu người khác không nhớ rõ âm thanh này thì nàng lại là người quen thuộc với nó nhất.

Đây chính là âm thanh mà nàng ngày nhớ đêm mong suốt bốn năm quá, thậm chí trong giấc mơ nó vẫn nghe thấy nó nên làm sao có thể quên được cơ chứ.

Rồi sau đó trước sự ngạc nhiên của tất cả mọi người nàng liền chạy tới chỗ Nagami không một do dự.

“Miyako …” Mọi người vừa nhìn thấy hành động của nàng liền sợ hãi kêu vì nghĩ nàng hành đồng thiếu suy nghĩ, thậm chí Ukitake cũng vừa định đạp Shunpo tới cứu nàng thì hình ảnh tiếp theo làm mọi người trợn mắt há hốc mồm.

“A…”

Vì lúc này đây nàng đã nhào vào lòng Nagami ôm lấy hắn mà khóc lên trong sự vui mừng làm mọi người ở đây nhìn thấy vô cùng sủng sốt không kịp phản ứng chuyện gì đang xảy ra.

“Hihi… không ngờ tỷ vừa nghe liền ngận ra ngay đó.” Nagami thấy vậy liền cười lên một tiếng trong lòng liền thở dài một hơi xem ra bản thân không thể diễn tiếp được nữa liền cho kiếm vào lại sau lưng rồi ôm nàng vào lòng nói rằng.

Miyako vừa được hắn ôm vào lòng và nghe thấy lời nói đó liền vui mừng khóc lớn hơn trong sự vui mừng cảm nhận sự ấm áp quen thuộc này làm nàng không thể diễn ta cảm xúc lúc này vì nó không còn là giấc mở nữa mà đã trở thành sự thật rồi.

“Không lẽ là …” Mọi người vừa nghe hai người họ nói xong liền phản ứng một cái gương mặt từng người trở nên vô cùng đặc sắc.

“Xin chào đội trưởng Ukitake cùng đó xin chào đội trưởng Kensei … hahaha … làm phiền Ukitake đội trưởng cho Miyako tỷ nghỉ phép vài ngày nhé.”

“Vù…”

Nagami sau đó gỡ bỏ chiếc mặt nạ xuống để lộ một gương mặt tuấn tú mê chết mỹ nhân xuất hiện mỉm cười chào hỏi họ một cái rồi nói một câu nhìn xuống mỹ nhân đang kinh ngạc ngơ ngác quan sát hắn kia liền chớp mắt một cái ôm lấy nàng biến mất tại chổ để lại tất cả mọi người trợn mặt há hốc mồm chết lặng tại đó thật lâu.

“Hắn trở về rồi …”

Ukitake khôi phục lại tinh thân đầu tiên liền run giọng nói ra một tiếng làm mọi người ở đây sôi trào.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.