Đã được một tuần sau trôi qua từ ngày kỳ thi thứ hai.
Seireitei vần còn sôi trao vì nhưng tin tức gần đây vì một người sở hữu tiềm lực thần đồng.
Mà nhân vật chính trong miệng mọi người lúc này đang ở nhà của mình cùng Miyako, Rangiku và Yoruichi tam nữ.
“A … thật thoải mái … thật ngon quá.”
Nagami lúc này vô cùng sung sướng vì lúc này đầu hắn thì dựa vào đôi song nhũ đầy đặn của Miyako được nàng âu yếm dùng hai tay xoay huyệt mạch trên đầu.
Rangiku và Yoruichi thì hai người nhìn hắn như thế liền nhìn nhau cười vui vẻ một tiếng đút trái cây cho hắn ăn.
Cuộc sống của hắn giống như mơ vậy đạt được mong muốn mà tất cả mọi người hằng mong ước đó là túy ngạ mỹ nhân đùi.
“Thưa thần đồng đại nhân, không biết ngài có hài lòng với sự phục vụ của bọn ta không?” Yoruichi vừa đút một quả nho tới liền mở miệng trêu đùa nói.
“Tốt, tốt, tốt … ta rất hài lòng, nhưng nếu có thêm kích thích một chút thì có lẽ hài lòng hơn.”
Nagami nghe nàng nói thể không chút thẹn thùng khen ngợi sau đó gương mặt biến hóa như sắc lang cười vô cùng quỷ dị làm tam nữ nghe thấy liền đỏ mặt.
Khiến cho hắn bất ngờ là tam nữ nhìn nhau một cái rồi mỉm cười đồng ý, nhưng hành động tiếp theo các nàng hắn kêu thảm thiết không thôi.
Tam nữ mỗi người dùng tay nhéo vào eo, tai và những chỗ trên cơ thể làm hắn kêu tham thiết vang xin tha thứ không thôi còn tam nữ thì cười vui vẻ tiếp tục.
Nếu để người khác nhìn thấy sẽ hâm mộ và ghen tỵ không thôi, tuy nhìn như tam nữ ức như hiếp Nagami, nhưng ai cũng biết đây là tình cảm của họ rất tốt.
“A…”
“Nãy giờ ức hiếp ta, bây giờ xem ai ức hiếp ai …”
“A… tên sắc lang này …”
Trong lúc đang ức hiếp Nagami thì bất ngờ Miyako ôm ngực một cái kêu lên một tiếng trận hình liền bị phá, hắn liền thoát khỏi được vòng vây của tam nữ liền cười ta ác nhìn cả ba rồi lao tới đẻ các nàng xuống trừng phạt.
Đương nhiên chỉ ngắt song nhũ và chọt lấy các điểm nhảy cảm của các nàng khiến họ vừa thẹn vừa nhột cười không ngừng.
“Phù … phù …”
Sau khi hắn đùa giỡn với các nàng xong thì cả bốn người đều mệt mỏi nằm ngã trên sàn nghỉ ngơi.
“Chúng ta đùa giỡn vậy cũng ướt đẩm dơ ngươi rồi, cùng đi tắm thôi.”
Trong lúc cả đám nghỉ ngơi thì bất ngờ Nagami nói một câu nữ bắt ngờ một cái rồi cùng nhau mắng yêu hắn một cái.
“Sắc lăng …”
Tuy là nói như thế những các nàng cũng không từ chối dù sao việc này cũng phải một ngày hai ngày, thành ra họ đã quen thuộc rồi.
Rồi cả bốn người cùng nhau tiến đến phóng tắm tẩy rửa cho nhau và tất nhiên sẽ không thiếu Nagami động tay động chân vô cùng vui vẻ, tam nữ cũng ngượng ngùng một chút nhưng cũng vui vẻ chơi đùa với hắn.
Khi cả bốn ra khỏi nhà tắm thì mặt trăng cũng lên đến đỉnh đầu.
Lúc này sau khi trải ra nệm giường xong thì hắn nằm ở giừa trái ôm phải ấp Miyako và Rangiku còn Yoruichi thì nằm trên người hắn, Nagami cảm nhận mùi hương từ các nàng liền thở ra một hơi thoải mái.
“Hôm nay ngài thần đồng đại nhân có hài lòng với cách phục vụ của tỷ muội bọn ta chứ? hihi” Yoruichi lúc này nắm trên người hắn tươi cười trêu ghẹo.
“Hừ …”
“Bóp…”
“A…”
Nagami nghe xong liền nhớ lại hồi sáng tam nữ ăn hiếp hắn đều do chủ ý của nàng liền lấy đang Rangiku ra đánh mạnh kiều đồn đầy đặn làm nàng la lên một tiếng.
“Để xem còn dám trêu gheo ta nữa hết?” Nagami liền hừ hừ nói.
“Hihi …” Yoruichi bị hắn đánh như thế không sao cả cười cười dựa vào người hắn.
Nhìn nàng như thế thì hắn lúc này cũng mỉm cười ôm tam nữ vào lòng thật chặc như thể hiện cảm xúc của mình làm tam nữ vui vẻ cùng nhau ôm lấy hắn cảm nhận sự ấm áp.
Chỉ ấm áp kéo dài không bao lâu thì hắn nói ra một câu làm tam nữ bất ngờ.
“Sắp tới ta có việc phải ra ngoài có thể mấy năm mới trở về được.”
“Hả?!”
Tam nữ liền giật mình kinh hãi ngồi dậy nhìn hắn.
“Ngươi nói vậy là có gì, Nagami?” Miyako lúc này vô cùng quan tâm hỏi.
“Đúng vậy ngươi định đi đâu?” Rangiku từ khi vì đây cuộc sống nàng rất hạnh phúc cái ăn cái mặc rồi tinh thân gia đình vô cùng ấm áp, mà sau một thời gian ăn uống thì nàng cũng phát phát dục cơ thể vô cùng nhanh gần thiếu nữ 14 15 tuổi rồi.
“Ngươi không nói cho ra lẻ đừng hòng đi đâu cả.” Yoruichi đè hắn xuống vô cùng nghiêm túc nói.
“Ngoan nào … thật ra ta muốn ra ngoài Rukongai một thời gian mà thôi, còn đi đâu thì ta không thể nói được và cùng đừng có ý muốn theo vì chuyến hành trình này ta chỉ muốn đi một mình.”
Nagami nhìn các nàng quan tâm lo lắng như thế liền âm áp trong lòng lấy tay vuốt ve gương mặt của các nàng rồi yêu thương nói ra.
“Nhưng …”
“Nếu đây là điều Nagami muốn, thì chúng ta nên tôn trọng điều đó … ta không hỏi bao lâu ngươi sẽ về, nhưng phải hứa với bọn ta rằng phải quay về đây bình an.”
Yoruichi định nói gì đó thì bất ngờ Miyako ngăn cản làm Rangiku cũng định ý kiến thì cũng im lặng, rồi nàng nhìn hắn thâm tình nói.
“Được ta hứa …” Nagami gật đầu ánh mặt hiện ra kiên định nói.
“Bao giờ ngươi đi?” Miyako hỏi tiếp.
“Ngày mai …”
“Vậy à …”
Nghe câu trả lời của hắn thì tam nữ hiện ra vẻ không nỡ nhưng thấy ánh mắt kiên quyết của Nagami cả ba chỉ có thể tỉnh lặng trong lòng mà thôi.
“Chụt…”
Bắt ngờ Miyako khom người xuống hôn môi của hắn một cái cả hai trao nụ hôn sâu lắng lưỡi quấn lấy nhau phát âm thanh khiên hai nữ kế bên cũng đỏ mắt một chút rồi ánh mặt cũng hiện ra sự kiên định.
Khi hắn và Miyako vừa tách ra thì Yoiruichi liền hôn cùng như Miyako vô cùng sâu lắng rồi đến Rangiku.
Đêm hôm đó cả bốn người ôm nhau ngủ thật chặc, hôm nay Yoruichi không hề quay về.