Nhìn Người Không Thể Nhìn Bề Ngoài

Chương 99: Ngoại truyện 2: Quần chúng



Lục Minh là một phú nhị đại, anh không thích đi bar club, cũng không thích tham gia tiệc tùng, anh thích nhất là ở nhà, lên mạng xem những cosplay-er nữ. Vốn anh chỉ là một người vô công rỗi nghề, ai ngờ bởi vì tài khoản weibo của anh hay đăng những bài viết, dẫn dắt bùng nổ tin đồn mà một số người chưa biết, thậm chí còn có không ít fan, nhận quảng cáo mỗi tháng, vậy mà kiếm được một chút tiền tiêu vặt, điều này làm cho ba mẹ anh đều cảm thấy ngoài ý muốn, về sau cũng mặc anh ở trên mạng lăn qua lăn lại làm gì thì làm.

Trong nhà có tiền có xe có nhà, người bình thường lại không dám đắc tội anh, cho nên Lục Minh trải qua những ngày tháng rất thoải mái, tinh thần cũng rất thỏa mãn.

Lần xui xẻo đầu tiên của anh, là giúp đưa tin về việc bạn gái thần bí của Nguyên nhị thiếu, Triệu Phi Phi nghi là bị vứt bỏ lên friend list. Vốn những bài viết kiểu này là cường điệu thêm mấy tin đồn trước đó, có thân phận là phú nhị đại nên cũng không nghĩ gì nhiều, lấy thân phận của Nguyên Dịch, cũng sẽ không để ý mấy thứ này mới đúng.

Nào ngờ không biết Nguyên Dịch uống nhầm thuốc gì, không chỉ có trực tiếp ra mặt, còn gửi thư luật sư cho một số người, bởi vì weibo của anh có lượt theo dõi rất cao, nên cũng nằm một trong số thành viên nhận thư luật sư. May mà nguồn tin anh nhận được nhanh, không chỉ lập tức xóa bài viết, còn ra mặt giải thích, chuyện này mới được lắng xuống. Nhưng vì việc này, anh vẫn bị ba đánh cho một trận.

Nhà bọn họ không đắc tội nổi với Nguyên nhị thiếu, anh còn muốn ngoan ngoãn làm một phú nhị đại thảnh thơi, cho nên hôm sau lại muốn đến nhà giải thích, nào biết đến Nguyên gia lại không gặp được Nguyên Dịch, bị người ta nói hai ba câu thì đuổi đi.

Làm trạch nam, Lục Minh còn có một sở thích nhỏ không muốn ai biết, đó chính là thích xem các mẫu truyện nhỏ ấm áp. Chủ thớt của weibo “Tiểu Khê” là nữ thần của anh, cho nên mỗi lần Tiểu Khê chỉ cần cập nhật một bài viết, anh sẽ lập tức nhấn like, làm một số bộ phận fan ruột trêu chọc anh, hỏi anh có phải có ý với Tiểu Khê không.

Nhưng điều làm anh mất mác nhất là, Tiểu Khê chưa từng phản hồi lại bình luận của anh, cũng không nhận quảng cáo, hai người giống như là người của hai thế giới, anh là kẻ lười nhác không có chí tiến thủ, mà cô là nữ thần cao lãnh.

Rất nhanh anh đã phát hiện, Tiểu Khê và mấy công tử nổi danh ở thủ đô kết bạn với nhau, thậm chí đại thiếu gia Từ gia của giới giải trí phức tạp kia cũng kết bạn weibo với cô.

Khó trách Tiểu Khê không nhận quảng cáo, có thể quen biết với mấy người công tử thiếu gia này, chắc chắn cô cũng không thiếu tiền.

Trên mạng đột nhiên truyền ra tin tức, nói Tiểu Khê là tiểu tam trong mối quan hệ giữa Nguyên Dịch và Nhan Khê, tiếng mắng chửi tràn ngập đầy trời, còn có bạn trên mạng cố ý chạy tới hỏi anh, có phải Tiểu Khê thật sự làm tiểu tam không? Anh tức giận đến mắng người kia vài câu, kết quả bị người cười nhạo, nói anh là tên béo đáng thương tôn thờ một tiểu tam thối tha.

Béo thì làm sao, cũng không phải ăn hết cơm nhà mấy người, tùy tùy tiện tiện mắng chửi người khác là tiểu tam, mới đúng là không biết xấu hổ.

Tính tình của Lục Minh từ trước đến nay là bắt nạt kẻ yếu, hắn không dám đắc tội Nguyên Dịch, cũng không sợ cãi nhau với bạn trên mạng, lập tức kéo tay áo, cùng những người nhiều chuyện này mắng chửi ba trăm hiệp. Đang lúc anh đang mắng hăng say, đột nhiên lại tuôn ra tin tức, Tiểu Khê chính là Nhan Khê, bạn gái Nguyên Dịch, Nhan Khê chính là Tiểu Khê, cho nên căn bản là không hề tồn tại tiểu tam như lời đồn.

Bạn bè trên mạng bị sự biến chuyển thần kỳ này làm cho sợ ngây người, mà anh cũng trợn tròn mắt.

Nhan Khê chính là Tiểu Khê?

Vì thế lúc mấy người trên mạng đang mắng chửi anh, anh cũng không có hưng trí chiến đấu nữa. Sớm biết nữ thần có khả năng không còn độc thân, nhưng sau khi biết nữ thần đã có bạn trai, không hiểu sao anh lại có cảm giác thất tình.

Qua vài ngày, ba anh trở về nói, công ty trong nhà có một hạng mục hợp tác với Hằng Thái, là cơ hội tốt để phát triển.

"Lần này thật sự là vận may lớn của ba, có thể trong một đống đối thủ cạnh tranh mà giành được hạng mục này, ngày mai chúng ta về nhà vái lạy tổ tiên, nói không chừng chính là tổ tiên trong nhà phù hộ ba."

Nghe ba nhà mình lải nhải lảm nhảm về mười tám đời tổ tiên, Lục Minh nhịn không được nghĩ, cái này không phải công lao của tổ tiên, rõ ràng là công lao anh ở trên mạng giúp đỡ bạn gái Nguyên Dịch tranh đấu, người ta thấy được sự nỗ lực của anh, mới cho nhà bọn họ chút mặt mũi này. Nhưng việc này anh không có cách nào nói với ba anh, có nói ba anh cũng sẽ không tin.

Sau khi thân phận thật của Tiểu Khê lộ ra, số lượng fan không những không giảm mà còn tăng thêm, Lục Minh một bên yên lặng ở trên mạng ăn thức ăn cho chó, một bên tiếp tục chú ý mấy mẫu truyện nhỏ của Tiểu Khê, chẳng qua cũng không dám ở trên mạng gọi Tiểu Khê là nữ thần, anh sợ Nguyên Dịch ghen, tuy ở trước mặt Nguyên Dịch, anh không hề có sức cạnh tranh.

Buổi tối lúc ăn cơm, anh nhớ tới Nguyên gia hình như cũng không quá thích người con dâu tương lai Nhan Khê này, nhịn không được hỏi ba: "Ba, ba có biết chuyện của Nguyên nhị thiếu gia và bạn gái anh ta không?"

"Người nào?" Ba Lục đặt chén đũa xuống, lau miệng, "Con nói Nguyên Dịch và người bạn gái làm MC của cậu ta hả?"

Lục Minh gật đầu.

"Khó đó." Ba Lục lắc đầu, "Nguyên gia là gia tộc lớn, tuy trong nhà bạn gái Nguyên Dịch cũng có chút tài sản, nhưng muốn bước vào cửa Nguyên gia, chỉ sợ là cũng không dễ dàng."

"Không phải Nguyên nhị thiếu rất kiên định với tình yêu này sao?" Lục Minh có chút không cam lòng nói, "Nếu Nguyên nhị thiếu kiên trì, cô ấy có thể gả vào Nguyên gia thôi?"

"Đàn ông mà, cũng chỉ nói vậy thôi." Ba Lục đã thấy rất nhiều lời thề non hẹn biển, hiện thực sau cùng vẫn là đường ai nấy đi, lập tức tiện cười nói, "Lúc đó, có lẽ là chân ái. Nhưng phần lớn đều là chút kích thích ban đầu thôi, đến thời điểm chạm đến lợi ích, phụ nữ đối với họ cũng chỉ là một thứ tiêu khiển thôi." Ba Lục nói xong, quay đầu thấy vợ đang nhìn chằm chằm mình, lập tức lật mặt, "Nhưng cũng không thể quơ đũa cả nắm, giống ba con đây là một người đàn ông tốt yêu một người phụ nữ đã mười mấy năm mà vẫn giống như ngày đầu, cũng có thể có, nếu Nguyên nhị có một nửa điểm tốt của ba con, thì cô MC đó có lẽ sẽ có cơ hội gả vào cửa lớn Nguyên gia."

"Nói như là MC Nhan người ta nhất định phải gả vào Nguyên gia vậy." Mẹ Lục mất hứng phản bác lại, "Thấy kiểu người như ba con hai người, đã biết bình thường không thích xem tin tức rồi, không biết bây giờ là Nguyên Dịch muốn cưới, nhưng MC Nhan chưa muốn gả sao?"

"Nhà giàu thì sao, có tiền thì sao? MC Nhan lại không thiếu tiền, là cô gái xinh đẹp lại tốt bụng, lại không thiếu đàn ông tốt yêu thích theo đuổi." Mẹ Lục cực kỳ thích Nhan Khê, nghe ba Lục nói vậy, lập tức đã mất hứng, "Nguyên Dịch không cần MC Nhan, phía sau còn có Tống Triều chờ đó. Nếu không phải dáng vẻ con trai chúng ta hơi xấu, không xứng với MC Nhan, tôi hận không thể để cô ấy làm con dâu nhà chúng ta."

"Mẹ, con là con ruột của mẹ đó!"

"Nếu mày không phải con mẹ, mẹ có thể chịu đựng được mà nhìn mày mỗi ngày hả?"

Lục Minh: "..."

Nhưng chuyện Tống Triều tỏ tình với Nhan Khê lúc trước, quả thật rất náo nhiệt, chỉ cần người bình thường hay lên mạng, cơ hồ đều biết chuyện một vị cao phú suất tỏ tình với một MC. Thảm nhất trong chuyện này có lẽ là Tống Triều, bởi vì hắn không chỉ bị từ chối, còn bị mọi người biết, hắn muốn cậy góc tường nhà người khác.

Mặc kệ nam nữ, bị chụp một cái mũ "Tiểu tam", luôn luôn không dễ nghe.

Rất nhanh đã đến tết âm lịch, chuyện Nhan Khê và Tống Triều hẹn nhau bị người ta chụp được, hơn nữa lại còn đăng lên mạng, gây một tiếng vang lớn trong cộng đồng mạng. Tình cảm của Nguyên Dịch và Nhan Khê có bao nhiêu tốt, bạn bè trên mạng so với ai khác đều rõ ràng hơn, Nguyên Dịch vì Nhan Khê, thậm chí cũng buông bỏ quyền kế thừa Trường Phong, vậy mà bây giờ sau lưng anh Nhan Khê lại hẹn người đàn ông khác uống cà phê, hơn nữa còn là người đã từng muốn cậy góc tường Tống Triều này nữa, điều này làm cho rất nhiều người không thể chấp nhận, nhất thời tiếng mắng chửi bay đầy trời.

Có người mắng Nhan Khê, có người cười nhạo Nguyên Dịch bị vợ cắm sừng, tuy còn chưa qua năm, nhưng trên mạng bởi vì sự kiện này, trở nên náo nhiệt như là tết đã đến.

Đêm ba mươi, thủ đô có trận tuyết rất lớn, có bạn trên mạng đang oán giận họ hàng mà mình chán ghét lại lải nhải, có bạn trên mạng đang châm chọc chương trình cuối năm dở tệ bao nhiêu, còn có người nói tiếng pháo nổ bên ngoài có bao nhiêu lớn, lớn đến mức làm người ta ngủ cũng không yên.

Ngay lúc giao thừa sắp tới, Nguyên Dịch bị người cười nhạo là đội nón xanh lại đăng lên weibo.

Nguyên dịch: Sủi cảo ẩn giấu bảo bối, em một nửa, anh một nửa. @ Tiểu Khê.

Dân mạng đang chờ hai người chia tay hoặc là cãi nhau đều trợn tròn mắt, hình như cái này không giống với mấy kịch bản mà họ nghĩ ra. Giờ này khắc này, Nguyên Dịch nên tìm Nhan Khê chất vấn hoặc là cãi nhau mới đúng, sao lại lên đây khoe yêu đương rồi.

Bạn gái anh cũng đã hẹn hò với người đàn ông khác rồi, sao anh lại còn lên đây khoe yêu đương chứ?!

Rốt cuộc Nhan Khê đã cho Nguyên Dịch uống thuốc ** gì, chuyện dọa người như vậy cũng có thể nhịn?

Tình tiết này làm mấy người vây xem náo nhiệt không hài lòng, nhưng dường như Nguyên Dịch cũng không thèm quan tâm.

Sáng mùng một đầu năm, anh khoe bánh trôi mình và Nhan Khê cùng làm.

Tối mùng hai, anh chụp ảnh người tuyết anh cùng làm với Nhan Khê.

Liên tục khoe yêu đương vài ngày, ngay cả kẻ ngốc cũng có thể nhìn ra trong lúc này Nguyên Dịch không phải mất hứng, mà là cực kỳ vui vẻ, nhìn toàn bộ thế giới đều là trạng thái vui vẻ.

Đây là... Có chuyện tốt gì rồi sao?

Mồng năm tết, diễn viên đang nổi Từ Kiều Sinh đột nhiên đăng một tin lên weibo.

Từ Kiều Sinh V: Chúc mừng anh họ cuối cùng đã đạt được ước muốn, cầu hôn thành công.

Cái này rốt cục là dụng ý sâu xa gì, cộng đồng mạng muốn giả ngu cũng không được, bọn họ ở trên mạng náo loạn hồi lâu, kết quả người ta căn bản là không quan tâm, không chỉ không quan tâm, lại còn quay đầu cầu hôn.

Quần chúng đã quen với mấy chuyện cãi nhau này rồi, lần đầu tiên thấy được chân ái thực sự.

Đương nhiên cũng có người lòng mang ác ý cố ý chạy đến weibo của Nguyên Dịch hỏi, vội vả cầu hôn như vậy, chẳng lẽ không sợ Nhan Khê cho anh đội nón xanh sao? Nguyên Dịch không chỉ không để ý đến hắn, hơn nữa lại còn tặng hắn một phong thư luật sư.

Sự thực chứng minh, đấu võ mồm với người khác, không bằng một lá thư luật sư còn hữu dụng hơn, về sau người cười nhạo Nguyên Dịch đội nón xanh đã ít đi.

Có phóng viên đến quán cà phê nơi Tống Triều và Nhan Khê ngồi để tìm hiểu, mới biết hai người từ đầu tới cuối ngồi chưa tới nửa tiếng, mà còn không có một cử chỉ gọi là thân mật nào, Nhan Khê từ đầu tới cuối thậm chí cũng không mở miệng nói được mấy câu.

Điều này đã được chứng thực từ nhân viên quán cà phê, sau khi được phóng viên đưa tin, rốt cục mấy người mắng chửi chuyện này mới biến mất hoàn toàn, nhưng không một ai đứng ra giải thích những lời mình đã nói.

Lục Minh đọc được những tin này, nhịn không được lên weibo trào phúng vài câu cái gọi là "Người qua đường chính nghĩa", bị người trào phúng vì muốn ôm đùi Nguyên Dịch mà làm tay sai. Anh cũng mặc kệ những thứ này, mắng sảng khoái vài câu xong thì tắt weibo, mở trò chơi đi đánh phó bản.

Anh là phú nhị đại, chẳng lẽ còn thèm để ý chút việc nhỏ này?

Nhận được thiệp mời của Nguyên Dịch và Nhan Khê, nằm ngoài dự đoán của anh. Nhưng vì có thể đi chúc phúc nữ thần, Lục Minh còn cố gắng giảm béo nửa tháng, chạy tới salon cố ý tu bổ một kiểu tóc, mặc tây trang vừa vặn, đi máy bay đến hòn đảo nhỏ nơi hai người tổ chức hôn lễ.

Anh nghe người ta nói, Nguyên Dịch vì muốn chuẩn bị một hôn lễ long trọng cho Nhan Khê, tốn không ít tiền bạc, cái gì mà kim cương đá quý đều đính lên áo cưới và mũ trùm đầu cô dâu, có mấy tờ báo lá cải đưa tin, chỉ tính mũ đội đầu của cô dâu thôi, giá trị đã lên trên bảy con số. Tuy có câu nhà văn nói quá nhà báo nói thêm, nhưng lần này Lục Minh cảm thấy, lấy tình yêu của Nguyên Dịch với Nhan Khê, điều này cũng không quá khoa trương.

Rất nhiều khách mời đều đến đảo trước một ngày, Lục Minh cũng không ngoại lệ, khi anh đang cùng mấy người bạn phú nhị đại nướng thịt, nhìn thấy một người xuất hiện làm cho người ta có chút ngoài ý muốn.

Tống Triều.

Bình tĩnh mà xem xét, anh cảm thấy gia thế của Tống Triều cũng không kém gì Nguyên Dịch, mà dáng vẻ còn lịch sự nho nhã hơn, đáng ra Nhan Khê phải thích Tống Triều mới đúng, làm sao có thể lựa chọn kết hôn với Nguyên Dịch chứ?

Câu hỏi này, rất nhiều người đều thắc mắc, chỉ là không ai dám nói ra mà thôi.

Dọc theo đường đi, Lục Minh thấy có rất nhiều nhân vật lớn xuất hiện, ngoại trừ trưởng bối Từ gia bên kia, ngay cả Nguyên Á Sâm và Từ Nhã không thích Nhan Khê như trong lời đồn cũng đều xuất hiện, hai vợ chồng ăn mặc rất long trọng, trên mặt mang theo nụ cười, căn bản nhìn không ra nửa điểm bất mãn nào.

Lục Minh nhịn không được nghĩ, chẳng lẽ tin tức ba mẹ Nguyên gia không thích Nhan Khê, đều là lời đồn đãi? Anh nhắc chuyện này với mấy người bạn phú nhị đại của mình, họ lại cười anh ngốc.

"Hiện tại sự nghiệp của Nguyên Dịch thành công như vậy, anh ta kiên trì muốn kết hôn với Nhan Khê, nhị lão Nguyên gia có thể làm gì anh ta được?" Phú nhị đại bắt chéo hai chân cảm khái nói, "Cho nên cái gì mà gia đình ngăn trở, cái gì mà ba mẹ có tư tưởng phong kiến, đều chỉ là lấy cớ, chỉ cần là người đàn ông có bản lĩnh, có năng lực, không sợ không lấy được cô gái mình thích."

Lục Minh giật mình, Nguyên Dịch hiện tại đã là người thành công trong thương giới, dù cho không có Trường Phong, cũng có thể có cuộc sống thuận lợi vui vẻ, uy hiếp và áp lực từ bậc cha chú, thực không còn đáng sợ như vậy nữa rồi.

Xét đến cùng, vẫn do hai chữ quyết tâm quyết định tất cả.

Hôn lễ chính thức tiến hành, cô dâu xinh đẹp, còn có chú rể vui vẻ ra mặt, trong lòng Lục Minh rất không vui vẻ gì, nữ thần kết hôn, không chỉ chú rể không phải anh, ngay cả vị trí phù rể cũng không phải anh đảm đương.

Ba Nhan Khê cười đến hốc mắt đều đỏ, người đàn ông mập mạp này, rõ ràng đang cười, Lục Minh lại cảm thấy trong lòng ông đang khóc.

Khi ông đặt tay con gái mình vào tay Nguyên Dịch, nước mắt tràn đầy trong hốc mắt đã không còn giữ được nữa.

Một giây sau cô dâu xoay người ôm chặt lấy người đàn ông mập mạp này, ghé vào tai ông nhẹ nhàng nói một câu gì đó, mới đặt lại tay vào tay chú rể.

Cha sứ đang hỏi cô dâu chú rể có đồng ý cùng ở bên nhau cả đời, không rời không bỏ không.

"Con đồng ý."

"Con đồng ý."

Hai người nắm chặt tay nhau, tựa như đời đời kiếp kiếp cũng sẽ không tách rời.

Lục Minh xoa nhẹ lên đôi mắt đã có chút nóng, quay đầu thấy Tống Triều đang ngồi ngay ngắn cách đó không xa, mặt đối phương mỉm cười, trên gương mặt tuấn mỹ mang kính mắt, nhìn không ra nửa điểm mất mác hay khổ sở, tự nhiên cũng không có bất luận chút cảm động gì.

Có lẽ hắn đối với Nhan Khê là yêu hận tình thù, nhưng chỉ là chuyện người ngoài mơ mộng mà thôi, đương sự sớm đã không còn để trong lòng nữa rồi, ngược lại là bạn trên mạng lại vẫn nhớ mãi không quên, tự mình nghĩ ra một chuyện lại một chuyện để tự cảm động mình.

Mà anh, cũng chỉ là một quần chúng tự suy diễn giống như cộng đồng mạng mà thôi, ngay cả tư cách tham dự vào trận yêu hận tình thù cũng không có.

Nhưng mà, nữ thần của anh hạnh phúc là tốt rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.