Edit: Mây
Mặc dù chủ nhân của lâu đài sẽ không đến quanh năm, nhưng lại được quản lý xử lý rất sạch sẽ.
Trực tiếp đến đây ở lại cũng không có bất kỳ vấn đề gì.
Lúc này hòn đảo nhỏ từ trước đến nay luôn cô đơn hiếm khi được chào đón một nhóm người, ngay lập tức náo nhiệt hơn hẳn.
Lần cuối cùng nhóm nhân viên công tác trước tới đây, cũng không đi vào bên trong lâu đài, lần này xem như là đã được mở rộng tầm mắt.
Trong khi lắp đặt thiết bị phát sóng trực tiếp máy quay để ghi hình, không nhịn được nhỏ giọng thì thầm.
“Đây là lần đầu tiên tôi bước vào lâu đài đó, trước kia quay phim đều chỉ là dựng cảnh.”
“Đi theo Phó nữ thần thật đúng là được mở mang kiến thức!”
“Cô nói xem Phó nữ thần và Ân tổng ở bên nhau thời gian dài như thế, làm sao có thể nhịn được không khoe ân ái, nếu mà tôi có một người chồng vừa giàu có vừa tuấn tú như vậy, mỗi ngày đều sẽ đăng lên cho cư dân mạng xem!”
“A a a, hiện tại hiện trường chúng ta đang xem chính là phát sóng trực tiếp bộ phim tình cảm nhà giàu cổ tích ngoài đời thật, thật sự quá may mắn.”
“Sau này đọc tiểu thuyết trong đầu cũng có thể tưởng tượng ra nhân vật rồi.”
“Ahhh bỗng nhiên có cảm giác……”
Đúng lúc này, phó đạo diễn đi tới, gõ mỗi người một cái: “Tám chuyện cái gì đó, còn không nhanh chuẩn bị bối cảnh.”
“Đã đến giờ rồi.”
Thời gian phát sóng trực tiếp là ba giờ chiều.
Thời gian chỉ còn một tiếng nữa.
Đúng giờ bắt đầu.
Vừa mới mở phát sóng trực tiếp, đã có mấy chục vạn fan ùa vào, thiếu chút nữa làm cho phát sóng trực tiếp bị sập.
Nhìn lượng người không ngừng tăng lên theo, đạo diễn tươi cười hớn hở: “Thật không hổ danh là nữ thần hàng đầu của chúng ta, lúc này mới vài phút, lượng người đã hàng triệu người.”
“Ngay cả streamer bán hàng có đông fan nhất cũng không có lượng người xem phát sóng trực tiếp tăng nhanh như của chương trình chúng ta đâu.”
Trợ lý thường xuyên đi dạo xem phát sóng trực tiếp bán hàng gật đầu đồng tình: “Quả thật là như vậy.”
“Chưa nhìn thấy trong vòmười phút, số người online đã sắp hơn trăm triệu người.”
Có biết bao nhiêu người đang chờ đợi xem phát sóng trực tiếp.
Nhưng mà…
Rất nhanh sau bọn họ đã biết là vì sao.
Phó Ấu Sanh ngồi ở trước ống kính, chào hỏi với khán giả.
Bởi vì mang thai, trên mặt Phó Ấu Sanh không trang điểm, cũng may mắn là nhan sắc mặt mộc của cô có thể gánh được, làn da không dùng filter cũng trắng trẻo và mịn màng, tinh tế hồng hào đến mức không nhìn ra được bất kỳ lỗ chân lông nào.
Vừa xuất hiện trên màn hình.
Khán giả đã cuồng phát làn đạn.
Nếu không tắt làn đạn đi, thì gần như che kín hết cả khuôn mặt của cô.
“A a a a, đã lâu không nhìn thấy Dữu Tử, sao lại đẹp như thế!”
“Mặt mộc của Phó nữ thần thật đỉnh, làn da này, còn non nớt hơn cả con gái tôi.”
“Chỉ có tôi cảm thấy hình như là nữ thần gầy đi sao?”
“Ảo giác rồi, mở filter làm gầy?”
“Ha ha ha ha, nữ thần bớt đẹp đi thôi, chị đẹp như vậy, còn mở filter làm đẹp gì nữa chứ!”
“Y tiên sinh nhà cô đâu rồi, nhớ khuôn mặt tuấn tú của Y tiên sinh khiến người ta thèm nhỏ dãi.”
“Chậc, người trên đúng là to gan mà, thế mà dám thèm nhỏ dãi Y tiên sinh của người ta ở trước mặt Phó nữ thần.”
“To gan lớn mật!”
Phó Ấu Sanh nghe thấy trước đó bọn họ có nhắc đến filter làm đẹp, sau đó chớp chớp mắt, nhìn về phía nhân viên công tác đối diện “Filter làm đẹp mở như thế nào?”
Nhân viên công tác nhìn thấy nữ thần tò mò, thật sự giúp cô điều chỉnh một chút.
Kết quả là…
Các fan trơ mắt nhìn nhan sắc thịnh thế của nữ thần trên màn hình, dần dần vặn vẹo thành mặt rắn.
Phó Ấu Sanh khiếp sợ trợn to mắt: “Thì ra phát sóng trực tiếp còn có thể làm khuôn mặt biến thành như vậy!”
Bình thường cô chụp ảnh cũng sẽ photoshp một chút, nhưng mà rất ít khi phát sóng trực tiếp, cho nên thật sự không biết phát sóng trực tiếp còn có kiểu chức năng tự động “hóa quỷ” này.
Cô trợn tròn mắt như thế.
Tròng mắt được phóng đại trên màn hình như là phim kinh dị.
“Mẹ ơi, nữ thần nhanh tắt đi……”
“Những người xấu xí khác mở filter đều có thể biến thành mỹ nhân thần tiên, Phó nữ thần mở filter thì lại là phim kinh dị.”
“Đây là sự khác biệt của nữ minh tinh và ngôi hotgirl mạng.”
“Không, cái này hẳn là sự khác biệt của Phó nữ thần và các cô gái bình thường.”
“Tỉ lệ khuôn mặt thần tiên quá tuyệt, tinh xảo không có khuyết điểm, cho nên mở filter làm đẹp mới biến thành như vậy.”
“Quá không công bằng! Phó nữ thần chắc chắn là bị Nữ Oa nương nương mài giũa tỉ mỉ, chúng ta chính là chút bùn nhão bị vứt ra ngoài!!!”
“Ha ha ha, người trên miêu tả thật tuyệt!”
Chút bùn nhão?
Phó Ấu Sanh không nhịn được mỉm cười: “Cái gì mà chút bùn nhão, mọi người đều là tiểu tiên nữ.”
“À, còn có tiểu tiên nam.”
Thấy các fan điên cuồng kêu a a a a a.
Yêu cầu Phó Ấu Sanh tắt filter làm đẹp, hơn nữa còn mong được gặp Ân tổng.
Sau khi Phó Ấu Sanh tắt filter làm đẹp.
Các fan rốt cuộc cũng thở phào một hơi.
“Vẫn là như vậy thuận mắt hơn.”
“Say này nữ thần vẫn không nên mở filter làm đẹp, để mặt mộc cũng rất đẹp rồi.”
“Không đúng rồi, Dữu Tử được xưng là người theo chủ nghĩa tinh cực đoan, sao hôm nay ra ngoài lại không trang điểm?”
“Mẹ kiếp, chỉ có tôi phát hiện bối cảnh ở chỗ Dữu Tử có điểm giống lâu đài cổ thời Trung cổ sao?”
“……”
Nghe được suy đoán của các fan.
Phó Ấu Sanh trả lời từng câu một: “Đợi lát nữa Ân tiên sinh sẽ lại đây, vừa rồi anh ấy có điện thoại khẩn cấp.”
“Ừm, về sau không mở filter làm đẹp, nếu mọi người không thích thì sẽ không mở.”
“Là lâu đài cổ, hôn lễ của chúng tôi cử hành ở đây.”
“À, còn không phải đạo diễn nói kỳ cuối cùng muốn đi đến một nơi có kỷ niệm đáng nhớ nhất á, Ân Mặc lười biếng, trực tiếp đưa chúng tôi đến đây.”
Đột nhiên, trên làn đạn một màn đạn màu xanh còn dòng chữ lấp lánh ánh vàng bay qua —— “Cho nên kỷ niệm đáng nhớ nhất là ở chỗ nào?”
Bởi vì chữ viết quá nổi bật.
Phó Ấu Sanh thật sự không thể giả vờ không nhìn thấy, ngón trỏ xinh đẹp nhỏ nhắn dựng thẳng lên: “Đây là bí mật.”
Đôi mắt cong cong, mang theo sự nghịch ngợm và trêu chọc rõ ràng.
“Nữ thần, chị quá nghịch ngợm rồi!!!”
“Làm như thế nào cũng muốn biết, tức giận phát khóc.”
“Dữu Tử nhất định là chị cố ý!”
Phó Ấu Sanh nhìn nhìn từng làn đạn tức giận bay qua trên điện thoại di động, thấy thú vị chống cằm, “Đúng rồi, chính là tôi cố ý đó.”
Ngay lập tức, làn đạn càng dày đặc hơn.
Thỉnh thoảng có một vài anti-fan bình luận khiêu khích, cũng rất nhanh sau đó đã bị fan và người xem hợp lực quét đi.
“Muốn xem lâu đài cổ không?”
“Chỉ có tôi cảm thấy chúng ta bị Phó nữ thần nói lảng sang chuyện khác sao?”
“Đúng đúng đúng, thiếu chút nữa đã quên! Phó nữ để mặt mộc xuất hiện, là bởi vì có thai sao?”
“Lần trước chụp được chị và Ân tổng đến bệnh viện.”
“Dữu Tử không muốn nói thì mọi người đừng hỏi.”
“……”
Phó Ấu Sanh thật sự là không phải cố tình nói lảng sang chuyện khác.
Là cô thật sự không thấy được có người nào hỏi cô chuyện có thai.
Nghĩ đến bây giờ cũng đã được ba tháng, nói một câu cũng không sao.
Đôi môi đỏ mọng của cô hé mở, vừa mới chuẩn bị nói.
Một bóng người thon dài cao lớn bưng cái khay kiểu châu Âu, xuất hiện ở phía sau cô.
Phó Ấu Sanh nhìn thấy được từ trong màn hình phát sóng trực tiếp.
Theo bản năng xoay người lại.
Đập vào mắt đó chính là ngón tay trắng trẻo và rõ ràng của Ân Mặc, nhìn lên trên là trên cái khay kia là mấy dĩa đồ ngọt tinh xảo cùng với chanh nước mới được cô sủng ái gần đây: “Ân phu nhân, trà chiều của em.”
Phó Ấu Sanh rất tự nhiên tránh sang một bên, để Ân Mặc ngồi xuống bên cạnh cô: “Cảm ơn Ân tiên sinh.”
Lại nhìn màn hình, quả nhiên ——
Khán giả điên rồi spam giống nhau: “A a a a a tôi chết rồi, Ân phu nhân Ân tiên sinh ngọt quá đi đi đi đi đi đi!!!”
“Một câu xưng hô này thôi đã ngọt chết một đám người.”
“Lần đầu tiên tôi cảm thấy cách xưng hô phu nhân tiên sinh còn ngọt ngào hơn cả bà xã ông xa nữa đó.”
“Hu hu hu, đâm trúng đầu quả tim tôi rồi!”
Phó Ấu Sanh dùng nĩa lấy một miếng đồ ngọt, cảm thấy tâm điểm chú ý của các fan hơi kỳ quái.
Phu nhân tiên sinh xưng hô bình thường như thế, rốt cuộc là ngọt chỗ nào……
Ân Mặc liếc mắt nhìn làn đạn spam, nhíu mày: “Cái này tắt đi như thế nào?”
Sau khi Phó Ấu Sanh nuốt xuống, mới nhìn về phía Ân Mặc: “Tại sai phải tắt đi?”
Làn đạn của các fan rất thú vị mà.
Hơn nữa không xem bọn họ nói cái gì, thì làm sao cô nói chuyện với bọn họ được.
Khuôn mặt điển trai của Ân Mặc lạnh lùng nói: “Màu sắc sặc sỡ, sẽ làm tổn thương mắt.”
Không đợi Phó Ấu Sanh mở miệng, đạo diễn đã cự tuyệt: “Làn đạn không thể tắt.”
Lần này.
Các fan mới biết được, Ân Mặc vừa đến đã phải đóng cửa con đường trò chuyện của bọn họ và nữ thần.
Người xem ban đầu còn chờ mong nhìn thấy Ân tiên sinh, vô cùng đồng tâm hiệp lực.
“Bỗng nhiên cảm thấy Ân tiên sinh không ở đây cũng được, tôi nguyện ý chỉ thưởng thức nhan sắc thịnh thế của nữ thần!”
“Thế mà lại nói chúng ta màu sắc sặc sỡ, hừ hừ, Dữu Tử chị tuyệt đối không thể đồng ý.”
“Mạng lưới quanh co, Tây Dữu và Dữu Tử chỉ có một đoạn duyên này, tuyệt đối không thể bị Ân tổng cắt đứt.”
“Phó nữ thần quả nhiên không nói sai một chút nào, Ân tổng đúng là biển dấm, thế mà lại ngăn cản chúng ta và nữ thần bồi dưỡng tình cảm!”
“Không cần a a a a ∼∼∼”
Phó Ấu Sanh nhìn thấy các fan càng gào thét.
Vẻ mặt vô tội nhìn về phía Ân Mặc: “Chúng ta phải tôn trọng ý kiến của số đông.”
Ân Mặc ngồi xuống, “Có thể.”
Sau đó mọi người trơ mắt nhìn Ân Mặc gỡ điện thoại di động Phó Ấu Sanh dùng để xem làn đạn xuống.
Vẻ mặt bình tĩnh dùng giọng nói cuốn hút và trầm thấp bắt đầu đọc làn đạn:
Lọc ra những làn đạn không nghiêm túc.
“Lúc nào Phó nữ tiến tổ?”
Ân Mặc đọc xong, trả lời: “Không có.”
Rồi sau đó tiếp tục đọc:
“Chương trình này kết thúc, gần đây Dữu Tử có còn kế hoạch tham gia chương trình nào nữa không?”
Ân Mặc khựng lại một giây, đáp: “Không có.”
Tiếp tục dùng cái loại giọng không hề có một chút tình cảm nào đọc làn đạn: “Vì sao gần đây Phó nữ thần không đăng Weibo?”
Ân Mặc trả lời: “Không rảnh.”
……
Phó Ấu Sanh uống một ngụm nước chanh đè nén sự kinh hãi.
“Được rồi được rồi, anh đừng đọc nữa, đọc đến ta cả người em cũng thấy không ổn.”
Không chỉ có cô cảm thấy không ổn.
Nhân viên công tác vây xem cũng cứng đờ bất động.
“Anh đọc, em không cần nhìn.” Giọng điệu của Ân Mặc bình tĩnh, giống như đang nói một chuyện vô cùng bình thường.
Phó Ấu Sanh mới không cảm thấy các fan có thể hỏi những câu hỏi nhàm chán này đâu.
Chắc chắn là phần lớn những câu thú vị đều bị Ân Mặc xem nhẹ bỏ qua.
“Anh đọc không thú vị, e muốn tự mình xem.”
Phó Ấu Sanh vươn bàn tay nhỏ trắng nõn về phía Ân Mặc, ý bảo hắn anh đưa điện thoại di động đây.
Ân Mặc không dao động: “Bác sĩ nói anh không thể dùng mắt quá sức.”
Phó Ấu Sanh thấy anh ở trước mặt nhiều người như vậy lại không cho mình mặt mũi, không nhịn được ở chỗ mọi người không nhìn thấy, đạp anh một phát: “Cũng chỉ phát sóng trực tiếp một tiếng đồng hồ, không sao cả.”
Làn đạn bay qua tương tác với bọn họ.
Lướt qua một mảng lớn “Ha ha ha ha ha ha ha ∼”
“Tôi đoán ở chỗ chúng ta không nhìn thấy, Ân tổng chắc chắn là đã bị đá!!! Vừa rồi anh ấy hơi nhíu mày một chút ha ha ha”
“Ân tổng tiếp tục đọc đi, giọng nói dễ nghe như vậy, về sau nếu bị phá sản, có thể dựa vào giọng nói để nuôi sống nữ thần của chúng ta!”
“Khi còn sống rốt cuộc cũng tự mình cảm thụ được cái gì gọi là giọng nói của đàn ông cũng có thể làm cho lỗ tai của tôi mang thai!”
Ân Mặc nhìn đến thấy làn đạn cuối cùng này.
Đôi môi mỏng hé mở, lành lùng nói: “Cô ấy nói, phá sản, cô ấy nuôi tôi.
“Không cần tôi bán giọng nói.”
“Phụt ha ha ha, Ân tổng ăn cơm mềm ăn đúng lý hợp tình!”
“Thật xin lỗi không nhịn được, cho tôi cười một chút.”
“……”
Cuối cùng Phó Ấu Sanh vẫn không có thể liếc mặt nhìn làn đạn một chút.
Còn về phần những làn đạn suy đoán Phó Ấu Sanh có thai trên màn hình, Ân Mặc không đọc một cái nào, cứ như vậy xem nhẹ cho qua.
Một tiếng phát sóng trực tiếp kết thúc đúng giờ.
Mới vừa tắt phát sóng trực tiếp.
Phó Ấu Sanh đã nghe được nhân viên công tác nói: “Lên hot search rồi.”
Lên hot search chẳng phải là rất bình thường à.
Nhưng mà sau khi đạo diễn nhìn điện thoại di động nhân viên công tác đưa qua, ánh mắt phức tạp nhìn về phía Phó Ấu Sanh: “Cô Phó, nếu không cô tự mình nhìn xem?”
“Cái này hot search, cũng rất thú vị.”
Phó Ấu Sanh suy nghĩ quá trình phát sóng trực tiếp vừa rồi.
Không có bất kỳ cái gì thú vị đâu đúng không?
Hơn nữa cô vừa bắt kịp được tình hình, điện thoại di động đã bị Ân Mặc cướp đi, ngay cả làn đạn cũng không nhìn thấy được.
Chỉ có thể nghe Ân Mặc dùng giọng nói không hề có cảm xúc kia đọc làn đạn.
Đọc còn đều là một vài câu hỏi nghiêm túc.
Không biết còn tưởng rằng là talk show nữa đó.
Talk show bây giờ cũng không đọc những câu hỏi nhàm chán như Ân Mặc!
Rốt cuộc là làm như thế nào trong một đống làn đạn thú vị của fan, mà anh có thể tìm ra các câu hỏi “phỏng vấn” nghiêm túc này.
Phó Ấu Sanh chưa kịp mắng Ân Mặc vì tự quyết định trong phát sóng trực tiếp, đã bị nhân viên công tác nhét điện thoại di động.
Lọt vào trong tầm mắt đó là hot search trên Weibo #Phó Ấu Sanh kháng axit#
???
Cái quỷ gì vậy?
Lông mi của Phó Ấu Sanh hơi run lên, không giấu được sự kinh ngạc ở đáy mắt.
Cái gì gọi là kháng axit???
Theo bản năng click mở mục từ.
Đầu trang Weibo chính là hình ảnh cô uống nước chanh khi phát sóng trực tiếp vừa rồi.
—— Nước chanh vừa nhìn là đã biết nồng độ rất cao, mà cô ấy uống từng ngụm từng ngụm không hề chớp mắt, mặt không đổi sắc.
—— Ôi, tôi nhìn thôi đã cảm thấy ê răng rồi!!!
—— Khả năng kháng axit của Phó nữ thần quá mạnh, trắng nõn oánh thấu vô lỗ chân lông làn da, làn da trắng nõn trong suốt không lỗ chân lông, chính là uống nước chanh có độ tinh khiết cao như vậy sao?
—— Nói ra có thể mấy người không tin, tôi là đã híp mắt xem hết đoạn video kia, ôi……
—— Phó nữ thần là chanh tinh chuyển thế thành người sao?
—— Lầu trên ha ha ha ha
—— Hướng đi dần dần kỳ lạ.
—— Vậy thì hướng đi bình thường đi, đột nhiên thích chua, hơn nữa một nữ minh tinh theo chủ nghĩa tinh xảo, bỗng nhiên tham gia chương trình mà không trang điểm, hừmmm
—— Ngoại trừ có thai ra tôi không thể nghĩ được khả năng thứ hai nào nữa.
—— Nói Phó Ấu Sanh có thai không phải đã là mặc định rồi sao, vì sao còn có người nói? Chúc mừng là xong việc.
—— Lầu trên nói không sai, chúc mừng là xong việc.
—— ……
Phó Ấu Sanh lướt xem bình luận phía dưới, như suy nghĩ gì đó.
Vừa rồi vốn dĩ định toán nói, Ân Mặc đột nhiên xuất hiện, làm cô quên mất!
Chậc.
Sau khi có thai, trí nhớ thật là càng ngày càng không ổn.
Nhưng mà nếu bây giờ đột nhiên đăng lên nói cô đã có thai, hình như cũng kỳ quái.
Các fan đều nói, chuyện cô có thai là đã công khai mặc địch.
Quả nhiên, công khai một chuyện, nếu là bỏ lỡ cơ hội tốt nhất, thật sự là đã bỏ lỡ.
Nhìn vẻ mặt rối rắm kia của Phó Ấu Sanh.
Ân Mặc cụp mắt nhìn màn hình điện thoại cô đang cầm: “Nói em là chanh tinh nên không vui?”
Phó Ấu Sanh phản xạ có điều kiện: “Anh mới là chanh tinh.”
Ân Mặc ung dung chuyển tầm mắt lên trên cái bụng nhỏ của cô, bỗng nhiên phát ra tiếng cười trầm thấp: “Nó thích uống chanh nước như thế, nói không chừng có lẽ thật sự là chanh tinh cũng nên.”
“Có người nào nói con mình như thế sao!”
Phó Ấu Sanh tức giận lườm anh một cái.
Ân Mặc ngàn vạn lần không nghĩ tới, một câu thuận miệng trêu chọc cô của anh, thế mà lại thành sự thật.
Thằng nhóc con này thật đúng là “chanh tinh” hàng thật giá thật!
Cả ngày này đều luôn dính lấy mẹ, cậu bé cũng thích hôn mẹ.
Đương nhiên, đây là những lời sau này.
Lúc này Phó Ấu Sanh nhìn thấy cái hot search này, chỉ cảm thấy nếu mà không cho nhóm quần chúng ăn dưa một đáp án chính xác, cuối cùng có thể là cô sẽ diễn biến thành chanh thành tinh.
Tưởng tượng đến sau này mình và cái từ chanh tinh này liên quan đến nhau, Phó Ấu Sanh không thể nào nhẫn nhịn được nữa, đôi môi mím chặt.
Tuyệt đối không được!
Văn Định vừa mới nhìn thấy Phó Ấu Sanh muốn lấy điện thoại di động ra, trôn như là muốn công khai chuyện mang thai.
Lập tức mở miệng: “Đừng vội, tôi thông báo cho bộ phận quan hệ công chúng trước đã.”
“Chuyện này cũng không phải là chuyện nhỏ.”
Vừa bận rộn với chuyện phát sóng trực tiếp xong, lại phải bắt đầu bận rộn với chuyện công khai đã có thai.
Hy vọng các đồng nghiệp trong bộ phận quan hệ công chúng có thể chuẩn bị lại.
Đầu ngón tay Phó Ấu Sanh khựng lại một chút.
Có hơi bất đắc dĩ nói: “Được rồi.”
Sau đó mới chú ý tới biểu cảm của tập thể nhóm nhân viên công tác của chương trình đang hóa đá.
Đạo diễn phản ứng lại đầu tiên: “Cô Phó, cô thật sự có thai?!”
Phó Ấu Sanh hoang mang hỏi lại: “Chưa nói cho mọi người biết sao?”
Đạo diễn lập tức lắc đầu: “Cái này thật sự không có!”
Phó Ấu Sanh bình tĩnh lại: “À, vậy thì bây giờ nói cho mọi người biết cũng không muộn.”
Đạo diễn: !!!
Rốt cuộc là cảm giác tồn tại của mấy người bọn họ thấp đến mức nào, chuyện quan trọng đến như thế mà lại không nói trước!
Phó Ấu Sanh nhìn vẻ mặt tan nát cõi lòng của đạo diễn, an ủi nói: “Chắc là Văn Đình cảm thấy chúng ta cũng chỉ ghi hình hai ba ngày thôi là kết thúc, không cần phải nói.”
Đạo diễn: “……”
Không còn gì nữa.
Quả nhiên bọn họ không đủ quan trọng.
Tổ tiết mục không đủ quan trọng rốt cuộc cũng ghi hình xong cho kỳ cuối cùng của chương trình giải trí.
Mọi người thở phào nhẹ nhõm.
Mấy tập trước được phát sóng có hiệu quả rất tốt, ratings và lượng phát sóng trực tuyến đã phá vỡ kỷ lục chương trình truyền hình thực tế trong những năm gần đây.
Nghĩ đến một tập cuối cùng với tin tức giật gân này.
Đạo diễn cảm thấy.
Tập này chắc chắn phải phá vỡ kỷ lục đầu tiên.
Ôi, vô địch cô đơn biết bao nhiêu, kỷ lục cũng phải dựa vào chính mình phá vỡ.
Mặc dù có một cảm giác tồn tại thấp trong mắt khách mời, nhưng đạo diễn vẫn rất hạnh phúc để kết thúc tập cuối cùng của kỳ ghi hình này.
Nếu không phải có Ân tổng ở đây, ông ta thật sự rất muốn hẹn thêm một chương trình giải trí nữa với cô Phó.
Sau ông ta còn có một chương trình giải trí là mẹ và em bé.
Đương nhiên, bố và em bé cũng có thể sắp xếp một chút.
Điều kiện tiên quyết là Ân tổng nguyện ý xuất hiện, cái khả năng này…
Đạo diễn dự đoán.
Cảm thấy bằng không.
“Con người phải biết đủ, y nha y nha ∼”
Đạo diễn khịt mũi những khúc nhạc nhỏ bịa đặt lung tung, chỉ huy mọi người thu dọn đồ đạc trở về Bắc Thành.
Còn về phần Phó Ấu Sanh và Ân Mặc.
Tạm thời chưa rời đi.
Ân Mặc đưa Phó Ấu Sanh đến hòn đảo nhỏ nghỉ phép mấy ngày. Gần đây cô đều ở nhà sẽ cảm thấy bí bách, cũng không tốt cho cơ thể.
Cũng chỉ có nói yên tĩnh không có người này, mới có thể càng thêm vui vẻ.
Hòn đảo nhỏ bốn mùa như xuân, hoàn cảnh thích hợp, so với những khu nghỉ dưỡng nổi tiếng càng tốt hơn, cũng thích hợp để dưỡng thai.
*
Về chuyện công khai có thai này, lăn qua lăn lại rất nhiều lần, cũng không công khai được. Cuối cùng vẫn là lúc Phó Ấu Sanh và Ân Mặc cùng đi dạo.
Nhìn cái bóng kéo dài của hai người phản chiếu.
Bỗng nhiên Phó Ấu Sanh lấy điện thoại di động ở trong túi của Ân Mặc ra, chụp một tấm ảnh cái bóng của hai người trên bờ cát.
Trên ảnh chụp, hình ảnh hai người nắm tay nhau bị hoàng hôn kéo dài rất dài rất dài.
Tốt đẹp mà lưu luyến.
Phó Ấu Sanh đã đăng một bài Weibo: Muốn vẽ một bức tranh hoàng hôn, trong tranh có ánh mặt trời chiều tà đang lặn, có anh vĩnh không buông tay ra, cũng có “bảo bối” tình yêu của chúng ta. Ảnh chụp jpg.
Lời nói vô cùng hàm súc và sâu kính, nhưng lại là làm cho trái tim của mỗi người đều không kiềm chế được run lên, thật tốt đẹp.
Nhìn thấy Weibo này của Phó Ấu Sanh, có lẽ là trong đầu mọi người đều sẽ hiện ra hình ảnh mà cô miêu tả.
Khiến cho người khác khát khao như vậy.
Làm cho người ta muốn được yêu đương ngay lập tức.
Cho đến khi Thẩm Hành Chu chuyển tiếp Weibo của Phó Ấu Sanh, làm người khác lập tức tỉnh táo lại từ trong giấc mơ về tình yêu tốt đẹp.
Thẩm Hành Chu V: Chúc mừng. Nhưng mà thiếu tôi, không quá hoàn mỹ.
Mọi người bật cười: Thẩm tổng đúng là cao thủ số một trong việc phá hư bầu không khí!