Cuộc họp cuối năm được diễn ra vào ngày hôm nay, đây là một cuộc họp rất quan trọng trong năm thế nên mọi người ai nấy đều vô cùng nghiêm túc và tập trung vào Huyết Tâm, người đang cất giọng đầy uy lực của mình để điều hành cuộc họp.
"Nhìn lại những tháng vừa qua, ta có thể thấy được Lâm thị đã đạt được những thành tựu vô cùng lớn, vẫn luôn phát triển và vẫn nắm giữ vị trí dẫn đầu trong ngành." - Cô ấy đưa mắt lướt nhìn mọi người một lúc rồi nói tiếp - "Bây giờ là khoảng thời gian cần sự nỗ lực của tất cả mọi người nhất, thời gian lúc cuối năm lúc nào cũng bận rộn cả.
Theo như kế hoạch dự tính ban đầu, Lâm thị vẫn sẽ sáng tạo ra một thời kỳ hoàng kim mới."
Dáng vẻ tập trung làm việc lúc nào cũng thu hút người khác, Huyết Tâm cũng không ngoại lệ, Tử Đằng ngồi bên dưới vương cặp mắt đầy ngưỡng mộ nhưng cũng xen lẫn ghen tị vì khả năng làm việc của cô ấy thật sự rất tốt.
Huyết Tâm thật giỏi quá, cô ấy làm việc lúc nào cũng cầu toàn cả, phải nói là để ý từng li từng tí luôn, rồi cô ấy cũng đưa ra những biện pháp giải quyết công việc rất tốt.
Thật ngưỡng mộ quá, không biết khi nào mình mới được như cô ấy đây, Tử Đằng chăm chú nhìn Huyết Tâm thầm nghĩ.
Huyết Tâm vừa nói xong thì cũng đã đến lúc tan họp, Khang Dụ nói đôi lời với bọn họ rồi cho tan họp.
Vừa rồi phó giám đốc Diêu đã trình bày về tình hình công ty chúng ta hiện nay, có thể thấy được rằng mọi người đang làm việc rất tốt, nhưng xung quanh chúng ta vẫn có đối thủ cạnh tranh, chúng ta vẫn nên càng lúc càng cố gắng, không nên dậm chân tại chỗ.- Khang Dụ đưa mắt nhìn một lượt rồi nói tiếp - “Được rồi, mọi người tan họp.”
Khang Dụ vừa dứt lời mọi người đều đồng loạt đứng lên và lần lượt rời khỏi đó ngoại trừ Khang Dụ, Tử Đằng, Hoàng Nam, Huyết Tâm và Khôi Vĩ.
Bọn họ ở lại để bàn với nhau về việc ăn mừng hôm qua.
“Dù sao cũng đến giờ tan làm rồi, chúng ta đi ăn mừng thôi chứ?” - Huyết Tâm liền đánh mắt sang Tử Đằng nói - “Tử Đằng này, lần này nhất định phải đi đấy, không được bận việc nữa đâu.”
“Vâng, hôm nay tôi sẽ đi cùng mọi người mà.”
“Vậy mọi người trở về phòng làm việc dọn dẹp đồ đạc đi, chúng ta hẹn ở sảnh.”
Khang Dụ trầm giọng nói.
Tất cả mọi người đều quay về phòng làm việc, cất tài liệu rồi đi xuống dưới sảnh, trong lúc Tử Đằng trên đường đi xuống sảnh, cô vô tình gặp Nhã vân và cô ấy cũng muốn đi cùng.
Đây là lần đầu tiên mình được đi chung với tất cả mọi người nên có chút háo hức, không biết là sẽ đi đâu đât, Tử Đằng vui vẻ ngẫm nghĩ.
“Oh, Tử Đằng, cô tan làm à? ”
Nhã Vân vui vẻ chạy đến chỗ cô và vỗ nhẹ vào vai Tử Đằng.
“Ừm, hôm nay tôi sẽ cùng với mọi người đi ăn tối.”
“Ôi, tôi còn định rủ cô đi ăn nữa.
Không biết tôi có thể đi cùng được không? Tôi cũng muốn được đi ăn cùng với cấp trên.”
Nhã Vân thành khẩn nhìn Tử Đằng bằng ánh mắt tràn đầy hy vọng khiến cô khó lòng từ chối.
Ừm… việc này mình không thể tự quyết định được, không biết bọn họ có đồng ý cho Nhã Vân đi cùng không nhỉ? Thôi để hỏi bọn họ trước đã, Tử Đằng nghĩ ngợi một lúc.
“Việc này… tôi không thể tự tiện nói trước được, hay cô đi cùng với tôi để hỏi bọn họ nhé?”
“Được như vậy là tôi đã vui lắm rồi.”
Nhã Vân hào hứng khoác lấy tay Tử Đằng, cùng cô ấy xuống dưới sảnh.
Xuống đến nơi, Tử Đằng thấy mọi người đều đã có mặt đầy đủ hết rồi, thiếu mỗi cô thôi.
“Ừm… đi xuống đây thì tôi vô tình gặp cô ấy.
Không biết Nhã Vân có thể đi cùng chúng ta được không? ”
“Được chứ, càng đông càng vui mà, Chúng ta nhanh đi thôi, kẻo hết bàn, quán này bán đắt lắm.”
Huyết Tâm vui vẻ đáp.
Được sự đồng ý của tất cả Nhã Vân vui mừng vô cùng, từ đó đến cô chưa bao giờ dám nghĩ sẽ được đi ăn với những người tai to mặt lớn trong giới kinh doanh thế.
Trời ơi, mình có thể đi ăn cùng với cấp trên như thế thật vui quá, Nhã Vân thầm nghĩ.
Vừa ra khỏi cửa, Tử Đằng thấy chiếc xe màu đen quen thuộc của Bình Quý đậu trước cửa công ty.
Bình Quý bước xuống xe, thấy cô đang đi cùng với những người khác, anh liền tiến tới chỗ Khang Dụ nở nụ cười xã giao chào hỏi.
Xi???? ủ????g hộ chú????g tôi tại ~ trùmtru????ệ????.???????? ~
Sao anh ta lại ở đây, đáng lẽ giờ này phải ở công ty lo sổ sách đồ chứ, Tử Đằng thầm thắc mắc.
“Chào Lâm tổng, tôi định hôm nay đến để bàn vài việc quan trọng nhưng xem ra đến không đúng lúc rồi, đành hẹn Lâm tổng bữa khác vậy.”
“Tôi sẽ nhờ thư ký sắp xếp thời gian.”
“Vâng, làm phiền rồi.”
Nói xong Bình Quý liền rời đi, trước khi đi anh ta còn đánh mắt sang nhìn Tử Đằng đang đứng phía sau lưng Khang Dụ.
“Trong khoảng thời gian An thị đã lâm vào tình trạng trên bờ vực phá sản, nhưng nhờ có khoảng tiền mà Lâm thị cho vay, An thị đã dần lấy lại phong độ trước đây.
”
Hoàng Nam đứng bên cạnh cô thì thầm giải thích.
Chuyện này tôi biết chứ, tôi là người trực tiếp đề nghị Khang Dụ cho An thị vay mà.
Với cả, anh ta rõ ràng biết đây là giờ tan làm, nhưng sao lại cố tình đến vào lúc này chứ, Tử Đằng thầm nghĩ..