Nhóc À, Đừng Vờ Nghiêm Túc Nữa!

Chương 1: Xuyên qua thành nữ phụ bị thảm



Thủy Mặc cảm thấy đầu óc mình cực kì đau nhức. Khẽ mở mắt, đập vào mắt cô lại là một màu đỏ chót kinh tỡn. Rốt cuộc là kẻ nào to gan dám đột nhập vào nhà phá hủy căn phòng đáng yêu của cô trong một đêm thế này?

Thủy Mặc bực mình hất chăn ra. Ai ngờ thứ tiếp theo đập vào mắt cô lại là váy đen dài cùng với bộ ga giường màu đen nốt. Đưa mắt nhìn căn phòng chỉ toàn sắc đỏ đen, một căn phòng hoàn toàn xa lạ với cô. Rốt cuộc là cô đang ở đâu? Không lẽ cô bị fan cuồng bắt đi...

Tối hôm qua Thủy Mặc nhớ là sau buổi liveshow trở về cô liền bay lên máy tính. Lột bỏ vẻ ngoài thánh thiện cô liền trở về là một sắc nữ cuồng tiểu thuyết ngôn tình. Loay hoay một hồi cô mới tìm được một bộ tiểu thuyết cực sắc. Nhưng trái với kì vọng của cô, nhân vật trong bộ tiểu thuyết này thật nhàm chán chả có gì đặc biệt. Cô cảm thấy tác giả xây dựng hình ảnh nhân vật hơi lố nên mới vào bình luận vài lời sau đó tắt máy đi ngủ. Ngờ đâu tỉnh dậy lại thấy mình đang ở một nơi xa lạ.

Thủy Mặc lập tức bước xuống giường đi tới bên chiếc gương trang điểm. Trong gương phản chiếu lại một khuôn mặt cứng đơ không chút biểu cảm. Tuy vậy cô vẫn nhận ra gương mặt này là của cô nhưng chỉ là lớp trang điểm đậm cùng với kiểu tóc thẳng khiến khuôn mặt này càng thêm cứng.

Thủy Mặc lại nhìn xuống phía dưới...vòng 1 này...chiều cao này...làn da này...đúng là của cô mà.

Thủy Mặc có chút rối loạn, cô mở học tủ ra liền nhìn thấy một xấp giấy tờ...

Cô thật là không ngờ Thủy Mặc cô lại gặp phải cảnh xuyên không cẩu huyết như trong tiểu thuyết đã nói.

Chủ thân thể này Bối Ngọc Huyền là chị gái của nữ chính Bối Tiểu Vân trong bộ tiểu thuyết cô mới vừa đọc tối qua. Và cũng chính là nữ phụ bi thảm nhất trong tiểu thuyết.

Theo nguyên tác thì Bối Ngọc Huyền là chị gái cùng cha khác mẹ mới nữ chính Bối Tiểu Vân. Bối gia hiện này là một trong 10 đại thế gia của A quốc, tuy xếp cuối nhưng vẫn là một thế gia khiến người ta không thể khinh thường. Mẹ của chủ thể Bối Ngọc Huyền này là Đường Duyên - vợ cả của Bối Cẩm Duy - cha của chủ thể này. Nhưng mà bà ấy 10 năm trước đã ra đi. Không lâu sau cha cô lại cưới vợ khác, không những thế lại còn dắt theo 2 đứa con riêng.

Thủy Mặc nhớ đến trong nguyên tác. Bối Ngọc Huyền được mệnh danh là tảng đá di động ngoài có chút tư sắc ra thì mọi thứ đều tệ hết sức. Năm nay 20 tuổi, vẫn còn đang học đại học nhưng vô được trường này đều nhờ danh tiếng của Bối gia cả thôi. Tuy không đọc hết bộ tiểu thuyết nhưng Thủy Mặc cũng nắm được kết cục của nữ phụ này rồi. Đó chính là quyến rũ nam chính không thành còn ôm một đống scandal động trời. Sau đó vì tội hãm hại nữ chính mà bị nam chính thuê người cưỡng hiếp cho đến chết.

Nhớ tới đây Thủy Mặc không khỏi rùng mình. Tiểu thuyết đúng là tiểu thuyết, số phận của nữ phụ khi muốn tranh nam chính với nữ chính thật quá lâm li bi đát.

Nhưng Bối Ngọc Huyền bây giờ chính là cô chứ không phải là Bối Ngọc Huyền nữ phụ bi thảm kia nữa. Dù bất kể cô là ai cô cũng sẽ sống thật tốt, không để ai có thể quyết định vận mệnh của cô. Từ bây giờ trở đi cô sẽ sống với thân phận Bối Ngọc Huyền.

Bối Ngọc Huyền xoa xoa cái bụng rỗng của mình đi xuống lầu. Tuy cô trước đây là người nổi tiếng nhưng trước đó cô cũng có một thời nghèo khổ phải làm hết mọi việc. Thế nên đến khi nổi tiếng cô vẫn không bỏ được thói quen tự làm mọi việc nhất là trong việc bếp núc. Không như những người trong ngành luôn phải giữ chế độ ăn kiêng hợp lí, cô dù có ăn bao nhiêu cũng sẽ không thể nào mập lên nổi.

Đúng theo trong nguyên tác, Bối Ngọc Huyền thật sự là ai gặp cũng ghét đến mức người làm cũng nhìn cô bằng con mắt khinh thường. Nhưng cô không phải là Bối Ngọc Huyền trước kia nên mặt kệ họ nói những gì cô vẫn coi như không có.

Bước thẳng vào phòng bếp, Bối Ngọc Huyền đến bên tủ lạnh lấy ra một ít nguyên liệu sau đó làm một món ăn đơn giản cho bản thân cô .

Hôm nay là chủ nhật nên mọi người Bối gia đều đi ra ngoài dùng bữa với khách. Theo nguyên tác thì mỗi lần bọn họ ra ngoài dùng bữa thì trong nhà thường để lại mấy người đầu bếp để nấu bữa sáng cho cô và đứa em nhỏ của cô Bối Ngạo Huy.

Nhắc tới đứa nhỏ Bối Ngạo Huy này cô thật không khỏi thương tiếc. Mẹ của Bối Ngọc Huyền chết vì khó sinh chính là vì sinh Bối Ngạo Huy ra mới chết. Vì thế nên Bối Ngọc Huyền trước đây rất chán ghét người em trai này. Nhưng cô lại cảm thấy đứa bé này rất đáng thương.

Bối Ngọc Huyền trong khi đợi thức ăn chín liền rửa sạch tay đi lên phòng Bối Ngạo Huy. Cô theo hiểu biết những chuyện trong nguyên tác mà tìm đến phòng cuối dãy cầu thang. Cô gõ cửa mấy cái không có ai trả lời liền trực tiếp mở cửa bước vào như phòng của mình. Dù gì đây cũng là nhà cô có nhầm phòng cũng chả sao.

Bối Ngọc Huyền đưa mắt đến chiếc giường màu đen giữa phòng, có lẽ phòng quá tối nên cô không thể nhìn thấy được bộ dạng đứa bé trên giường.

Liếc nhìn đồng hồ trên tường đã 8h, Bối Ngọc Huyền không khỏi lắc đầu. Thằng nhóc này có phải quá lười biến rồi không?

Trực tiếp đến cạnh cửa sổ, kéo tấm màn màu đen qua một bên, mở cửa sổ, sau đó đến bên giường kéo tấm chăn đen ra. Bối Ngọc Huyền liền khoanh tay đứng nhìn biểu hiện của vật nhỏ trên giường.

Bối Ngạo Huy bị ánh sáng làm cho thức giấc. Từ từ xoa xoa hai mắt ngồi dậy nhìn kẻ đã đánh thức cậu, Bối Ngạo Huy trong tình trạng mê ngủ lập tức mở to mắt nhìn Bối Ngọc Huyền, thân thể câu theo phản ứng sợ hãi lùi về phía sau.

Trong lúc đó Bối Ngọc Huyền cũng mở to mắt nhìn cậu. Lăn lộn trong giới giải trí nhiều năm, cô thật sự chưa bao giờ nhìn thấy đứa trẻ nào xinh đẹp như vậy. Khuôn mặt xinh đẹp với đôi mắt to tròn đen láy, sống mũi cao, môi hồng răng trắng kết hợp với mái tóc ngắn đen tuyền có chút rối càng làm tăng thêm vẻ đáng yêu. Khuôn mặt này chính là phiên bản nam thu nhỏ của Thủy Mặc cô trước đây nha như một thiên thần vậy đó.

Bối Ngọc Huyền không tự chủ được muốn vươn tay béo má cậu nhóc nhưng bàn tay chưa kịp chạm vào cậu đã thấy cậu hoảng sợ lùi về phía sau...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.