Trong lúc mọi người đang nói chuyện rôm rả được một lúc lâu thì cũng vừa lúc Hoạ Mi tỉnh dậy, ngơ ngác nhìn xung quanh liền giật mình khẽ kêu lên.
-Ui, sao tất cả mọi người lại có mặt ở đây thế? – Ánh mắt kinh ngạc, lướt qua từng gương mặt quen thuộc trước mặt không khỏi lạnh người.
-He he, Hoạ Mi yêu quý, cuối cùng thì em cũng đã tỉnh lại rồi. Em có biết từ lúc em ngất đi đến giờ mọi người lo lắng cho em như thế nào không? – Nhật Duy cười rạng rỡ đẹp như hoa đào nở giữa nắng xuân, nắm chặt tay Hoạ Mi dịu dàng nói.
-Em xin lỗi, nhưng mà tại sao em cứ tưởng mình chết rồi cơ. Sao vẫn còn sống cơ à, hic, - Hoạ Mi ủ rũ buồn bã như chiếc bánh bao thiu.
-Đừng buồn nữa, mọi chuyện đã qua hết rồi. Bây giờ thấy em còn sống mạnh khoẻ đầy đủ cả chân lẫn tay như thế này là điều anh cảm thấy hạnh phúc nhất rồi, ngốc ạ - Nhật Duy xoa đầu Hoạ Mi cười ấm áp.
-Nhưng mà …hu hu…em bị người ta hại đời rồi, thấy nhục nhã quá thật sự chỉ muốn chết đi thôi – Hoạ Mi nước mắt rơi như mưa, nghẹn ngào nức nở nói.
-Con bé này, con chết rồi, ba mẹ biết sống tiếp ra sao đây. Tất cả chỉ là một tại nạn, chỉ là chẳng may thôi, quan trọng là con phải sống tốt, sống thật mạnh khoẻ biết không? – Bà Hương ôm chặt con gái khóc theo.
-Đúng đấy con à, đằng nào cũng chỉ là một lần tai nạn chẳng có gì là xấu xa cả. Con đừng nghĩ ngợi nhiều, con không nghĩ cho con thì cũng phải nghĩ cho cha mẹ chứ. Cha mẹ già rồi, con chết thật cha mẹ biết nương tựa vào ai đây? – Ông Cường gượng cười đau đớn, nhìn con gái cố khuyên bảo.
-Phải đó mày, mọi người ai cũng biết mày thực sự là người như thế nào. Kệ xác cái bọn dư luận ngu ngốc chuyên thích ngậm máu phun người đó đi, bọn họ chỉ giỏi “ném đá” làm khổ người khác thôi. Đợi đến khi rơi vào hoàn cảnh giống mày xem con nhe răng ra mà cười nổi nữa không? Đời còn dài ai gặp hoạ thật sự còn chưa biết đâu – Ngọc Huyền giận dữ nghiến răng nói.
-Ha ha, buồn cười quá đi mất thôi – Vũ Tú cười đến đau cả ruột, mắt long lanh nhìn vẻ mặt lo lắng, bất an của mọi người xung quanh cùng vẻ mặt nhăn nhó, đau xót của Hoạ Mi không khỏi cảm thấy buồn cười.
-Anh bị điên à? Tự dưng cười cái quái gì không thấy em đang rất đau lòng, nhục nhã muốn chết đi hay sao? – Hoạ Mi nhìn Vũ Tú bằng ánh mắt căm hận, vằn tia máu. Tất cả mọi người đều im lặng nhìn Vũ Tú đang ôm bụng cười ngặt nghẽo, ánh mắt đầy tức giận như muốn ăn tươi nuốt sống anh ta.
-Ngốc ơi, thực ra em vẫn còn rất hoàn toàn “Nguyên vẹn”, không hề bị kẻ nào xâm phạm thân thể hay làm nhục cả. Sao nào chuyện vui như thế có đáng để cười hay không? – Vũ Tú cố gắng nín cười chậm rãi giải thích.
-Cái gì? Em vẫn còn “nguyên vẹn” ư? Anh chắc chắn chứ? Có bằng chứng gì không? Hay lại cố tình “chém gió” để em mừng hụt thế hả? – Hoạ Mi ngay lập tức nhảy xuống dưới giường, đi tới trước mặt Vũ Tú hỏi dồn dập, mắt mở to đầy kinh ngạc xen lẫn vui mừng.
-Có thật không thế hả anh Tú, chuyện này đối với Hoạ Mi vô cùng quan trọng không thể đùa được đâu? – Nhật Duy cố trấn tĩnh không để mình quá kích động trước tin động trời này mà mừng hụt được.
-Phải đó cháu ơi, những gì cháu nói là thật hả? Có bằng chứng gì chứng minh không? Chuyện này liên quan đến sự trong sạch cả đời của Hoạ Mi cháu đừng có nói đùa làm tổn thương nó nha. – Bà Hương túm chặt tay Vũ Tú mừng rỡ xen lẫn bất an hỏi.
-…
Cuối cùng đợi mọi người vây quanh hỏi hết những vấn đề có liên quan, nhìn mình bằng ánh mắt khó tin, vẻ mặt đầy đủ các cảm xúc vui mừng, lo lắng, bất an, kinh ngạc,…không khỏi cảm thấy buồn cười. Cố nín cười, lấy từ trong tay ra một chiếc điện thoại iphone 5S, một chiếc bút ghi âm.
-Mọi người tập trung lắng nghe đoạn đối thoại đã được ghi âm một cách chính xác, chân thực nhất này nhé. – Vũ Tú mỉm cười bật nút hoạt động phát lại đoạn ghi âm để chứng minh cho sự trong sạch cả đời của Hoạ Mi.
“ Đây là Hoạ Mi, cũng là con nhỏ chúng ta cần hợp tác để dàn dựng một vở kịch thật đặc sắc” – Giọng một cô gái còn rất trẻ, trong veo, dứt khoát.
“Oh, nhìn cũng có vẻ xinh xắn đấy nhi?” – Giọng một tên đàn ông, nói vẻ cợt nhả.
“Xinh xắn hay không cũng chẳng đến lượt anh đâu, hãy lo làm tốt nhiệm vụ của mình đi. Tốt nhất biết điều một chút đừng có ý nghĩ xấu xa gì hoặc muốn giở trò gì hòng qua mặt con này thì sẽ không xong đâu”. – Giọng nói đe doạ, lạnh lẽo đầy sát khí.
“Biết rồi chỉ định đùa chút cho vui thôi mà, người đẹp làm gì mà nổi nóng thế”.
“Hừ…đừng quên con nhỏ Hoạ Mi này có thân phận rất đặc biệt, nhưng người có mối quan hệ thân thiết với nó đều có thế lực rất mạnh. Vì vậy nếu anh mà dám động đến nó dù chỉ một sợi tóc thì nhất định anh sẽ không được chết toàn thây đâu, thậm chí cả gia đình, họ hàng nhà anh cũng sẽ không được sống yên thân đâu” – Cô gái hừ lạnh, rất nghiêm túc pha chút sợ hãi.
“Khiếp làm gì mà dữ dằn như bà chằn tinh thế, nói thật nhé, cho dù cô ta có là Tây Thi hay Điêu Thuyền tái thế thậm chí là xinh hơn cả Thuý Kiều đi chăng nữa tôi cũng chẳng có điên mà động đến cô ta dù chỉ là một sợi lông tơ đâu. Làm người ai chẳng muốn sống thật yên ổn, hưởng vinh hoa phú quý chứ có ai ngu mà muốn chết sớm đâu”- Tên đàn ông lạnh nhạt nói.
“Biết thế là tốt, đợi sau khi hoàn thành xong nhiệm vụ đã được giao. Chủ nhân của tôi sẽ cho anh một số tiền lớn đủ để anh tiêu xài cả đời sau này mà không phải lo lắng bất cứ chuyện gì, làm tốt sẽ được thưởng. Làm không tốt …chỉ có một con đường chết mà thôi, anh hiểu ý tôi rồi chứ?” – Cô gái tiếp tục đe doạ, giọng lạnh lẽo đầy chết chóc.
“Ok, chúng ta đều là những kẻ bán mạng vì tiền, luật lệ trên giang hồ như thế nào sao tôi lại không biết chứ. Chỉ cần chủ nhân của cô đừng có nuốt lời, sắp xếp ổn thoả cho tôi thì muốn tôi làm gì tôi cũng đều sẽ đồng ý. Dù sao ở nhà tôi trên còn có mẹ già, dưới còn có con nhỏ, việc gì nên làm, việc gì không nên làm tôi hiểu rất rõ. Cô có thể biến đi được rồi, tôi muốn được nghỉ ngơi trước khi làm nhiệm vụ” – Tên đàn ông uể oải, mệt mỏi nói.
“Cô ta đã ngấm loại thuốc mê sau 24h sẽ tỉnh lại, bây giờ chỉ còn khoảng nửa tiếng nữa thôi là đến lúc cô ta tỉnh lại rồi. Anh hãy chuẩn bị chu đáo đi, khoảng 10 phút trước khi cô ta thực sự tỉnh lại anh hãy cởi hết quần áo rồi nằm vào cạnh cô ta coi như chuyện đã thực sự xảy ra. Khi cô ta tỉnh lại thấy mình nằm trần truồng bên cạnh một người đàn ông xa lạ, nhất định sẽ rất hoảng loạn, anh hãy nói với cô ta vài lời lẽ đường mật để cô ta khóc tin là thật. Sau đó bấm vào vào điện thoại ra tín hiệu là nhiệm vụ đã hoàn thành, để tôi dẫn bọn phóng viên chực sẵn ở phòng bên cạnh xông sang ngay lập tức. Ok”.- Cô gái nói dứt khoát, rõ ràng người nghe mà cảm thấy lạnh hết cả tóc gáy.
“Biết rồi, phiền cô làm ơn lượn ra ngoài dùm tôi cho nước nó trong đi. Lải nhải mãi nhức hết cả đầu, yên tâm đi. Cho dù tôi có mọc tám cái tai, mười hai cái sừng thêm ba đầu sáu tay đi chăng nữa thì tôi cũng chưa có đủ can đảm gan to bằng trời nảy sinh có ý muốn động vào cô ta đâu. Bây giờ nhìn thấy cô ta mà tôi có cảm giác như quả bom hẹn giờ ý, chẳng có chút cảm xúc nào đâu. Haiz” – Người đàn ông chán nản nói xong thở dài mệt mỏi.
“Cưng ngoan lắm, vậy thì chị ra ngoài đây tất cả đều phụ thuộc vào cưng đó. Hi hi” – Cô gái cười cợt lả lơi.
“Cô có định cho tôi sống nữa không vậy? Nghe cô nói mà tôi muốn buồn nôn quá” – Người đàn ông bất mãn.
“Hừ…đồ khốn, ở phòng bên cạnh có camera giám sát phòng bên này đấy, nhất cử nhất động của anh không lọt khỏi mắt tôi đâu. Tốt nhất đừng có ngu ngốc nảy giở trò xấu xa gì nếu không tôi nhất định sẽ lột da anh đấy.” – Cô gái tức giận nói xong đi ra ngoài, chỉ còn tiếng đóng cửa sau đó tất cả im lặng không một tiếng động.
-Oh, thì ra là như thế? Vậy mà làm chúng ta suốt hơn tuần qua sống dở chết dở - Nhật Duy thở phào nhẹ nhõm.
-Vui quá, vậy là em không sao rồi, em vẫn là em. He he – Hoạ Mi cười rạng rỡ như nắng xuân, mắt long lanh vui không tả xiết.
-Tốt quá, con gái tôi thật sự không sao thế là tôi thấy mừng rồi – Bà Hương rơm rớm nước mắt…
-Hoạ Mi, chúc mừng mày nhé, lần này thì có còn nghĩ đến cái chết nữa không. – Ngọc Huyền nắm tay Hoạ Mi vui sướng nhãy cẫng lên, chưa bao giờ cảm thấy hạnh phúc, vui sướng như lúc này.
-Thật sự là khiến người ta lo lắng chết đi được, bây giờ thì không sao rồi – Tuấn Anh thở phào nhẹ nhõm, trái tim được thả lỏng như vừa trút được gánh nặng.
-…
Vũ Tú im lặng đợi chứng kiến vẻ mặt vui sướng, rạng rỡ như ánh nắng màu xuân của Hoạ Mi không khỏi hạnh phúc theo. Cô bé này suốt hơn một tuần quá đã phải chịu khổ nhiều rồi, bây giờ nhìn thấy cô bé cười tươi vui vẻ như vậy thật khiến người ta có cảm giác dễ chịu. Cuối mỗi con đường hầm sẽ xuất hiện ánh sáng, cầu vồng sẽ được tạo ra sau cơn mưa. Trên đời này chẳng có nỗi đau lẫn nỗi buồn nào là tồn tại mãi mãi cả, đau buồn nhiều rồi cũng đến lúc được hạnh phúc, vui vẻ thôi.
-Chưa hết đâu, mọi người mau xem đoạn clip này nè. Đây là đoạn clip quay suốt từ lúc Hoạ Mi bị bắt cóc và bị lừa vào phòng Vip khách sạn Nam Cường. – Vũ Tú đột ngột lên tiếng cắt ngang sự vui mừng của tất cả mọi người.
-Đâu đâu, mau đưa iphone 5S đây em muốn xem rõ tận mắt đã – Hoạ Mi vội giằng lấy chiếc iphone 5S của Vũ Tú đang cầm trên tay xem toàn cảnh clip những gì đã xảy ra với mình trong thời gian nhỏ hôn mê bất tỉnh.
-Mọi người nhìn coi suốt trong thời gian Hoạ Mi bị bắt cóc đến tận lúc bị lừa vào phòng Vip của khách sạn Nam Cường đều nằm im bất động trên giường một mình một phòng, không hề có người nào khác. Thời gian chỉ lúc một tiếng cuối cùng trước khi thuốc mê hết tác dụng, có một người phụ nữ trạc tuổi trung niên đã vào trong phòng thay giúp quần áo cho Hoạ Mi. Sau đó đắp chăn kín đến tận cổ cho Hoạ Mi rồi bước ra khỏi phòng, đóng chặt cửa lại. – Vũ Tú giải thích.
-Nửa tiếng cuối cùng thì xuất hiện một cô gái còn rất trẻ tuổi khoảng 16, 17 cùng một người đàn ông ngoài hai mươi. Hai người họ nói chuyện gì đó với nhau một lúc lâu rồi cô gái mở cửa đi ra ngoài, người đàn ông vẻ mệt mỏi ngồi xuống ghế cạnh bàn uống nước ăn hoa quả trên mặt bàn. Đến 10 phút cuối cùng người này cởi hết quần áo lên giường nằm cạnh Hoạ Mi nhưng cố ý giữ khoảng cách xa, nằm im nhúc nhích. Sau đó Hoạ Mi tỉnh lại khóc lóc, la hét hắn ta kề sát mặt Hoạ Mi cười cợt nói gì đó được một lúc thì đám phóng viên đập cửa xông vào.
-Tôi đã xem kỹ đoạn clip này rồi, cảm thấy cảnh cuối cùng khi cô gái kia nói chuyện cùng với người đàn ông rất hợp với đoạn đối thoại trong bút ghi âm chúng ta vừa nghe. Từ đó có thể chứng minh Hoạ Mi hoàn toàn trong sạch, không hề gặp phải chuyện gì đáng tiếc cả - Vũ Tú mỉm cười huýt sáo kết luận.
-Nói vậy đoạn clip “nóng” phát tán trên Youtobe, cùng những tấm ảnh cắt ra từ clip “nóng” đó phát tán trên Facebook. Thực chất chỉ là những đoạn clip, ảnh “nóng” đã… - Hoạ Mi mỉm cười nói rất hăng say.
-Qua xử lý Photoshop, hoặc ảnh ghép nhằm hại Hoạ Mi mà thôi – Tất cả rất nhanh hiểu ý buột miệng nói, vẻ mặt ai nấy đều rất hưng phấn.
-Đúng vậy, nếu đây là clip thật thì chắc chắn clip “nóng” phát tán trên Youtobe là do bọn họ ăn cắp từ các trang wed đồi truỵ, sau đó dùng thuật Photoshop, ghép ảnh Hoạ Mi vào để lừa tất cả mọi người nhằm hại Hoạ Mi. – Nhật Duy nhìn Hoạ Mi cười dịu dàng, gật đầu hiểu ý nói tiếp.
-He he, cuối cùng thì sự thật đã được phơi bày rõ ràng rồi. Nhưng mà anh Tú này đoạn clip với bút ghi âm này ai đưa cho anh đấy – Hoạ Mi mở to mắt tò mò.
-Có người bí mật đã gửi cho anh qua bưu phẩm bằng đường bưu điện, giấu tên nên anh cũng chẳng biết là ai nữa. Nói là muốn giúp em thoát khỏi sự việc rắc rối này, gửi lời chúc sau sự việc lần này em sẽ luôn hạnh phúc và bình an – Vũ Tú nhíu mày nhìn Hoạ Mi dò xét.
-Ai vậy con? – Bà Hương ngạc nhiên hỏi.
-Chịu thôi, đã là người giấu tên thì con làm sao mà biết là ai được. Tiếc quá nếu có cơ hội gặp gỡ nhất định con sẽ cảm ơn người bí ẩn có lòng tốt đó – Hoạ Mi lắc đầu bật cười.
-Cảm nghĩ của em sau khi trải qua chuyện này như thế nào? – Huy Hoàng không biết xuất hiện từ lúc nào lên tiêng hỏi.
-So với lúc cứ ngỡ mình gặp chuyện không may thì bây giờ em thấy hạnh phúc, vui vẻ không? – Minh Khánh theo sau hỏi tiếp.
-Em cảm thấy cái câu “Là phúc thì không phải là hoạ, mà đã là hoạ thì không thể tránh được” rất chính xác. Nhưng cái câu “Trong cái rủi lại có cái may” còn chính xác hơn, nhờ có chuyện không may này mà em mới biết ba mẹ, Nhật Duy, cùn tất cả mọi người yêu thương và lo lắng cho em nhiều như thế nào. – Hoạ Mi xúc động nghẹn ngào nói.
-Ba mẹ, con xin lỗi vì đã để ba mẹ phải lo lắng cho con nhiều đến như vậy – Hoạ Mi nhìn gương mặt xanh xao, lo lắng, nếp nhăn trên mặt mẹ dường như nhiều lên. Tóc ba mình đã bạc trăng gần hết vì quá lo lắng, đôi mắt thâm quầng không khỏi đau lòng bật khóc.
-Không sao đâu con, chỉ cần con bình an vô sự, vui vẻ, sống mạnh khoẻ là ba mẹ thấy vui lắm rồi – Bà Hương ôm chặt con gái nghẹn ngào.
Không khí im ắng lạ thường, nhìn cảnh tượng này ai cũng thấy xúc động. Ba mẹ nào chẳng yêu thương, mong muốn con mình bình an vô sự, sống vui vẻ hạnh phúc chứ. Tình thương của ba mẹ dành cho con cái thật bao la và vĩ đại suốt đời này chắc gì đã trả được hết. Ai còn ba mẹ sống trên đời chính là những người may mắn và hạnh phúc nhất thế gian, hãy biết trân trọng vì điều quý giá đó.
-La la la, sóng gió qua đi rồi, người yêu ơi, anh sẽ lại đưa em đi thả diều với đi công viên vui chơi Hải Hà tiếp nhé.– Hoạ Mi nhảy tung tăng vừa hát vừa nắm chặt hai tay Nhật Duy cười lanh lảnh làm nũng.
-Ok, chuyện nhỏ như con thỏ chui vào hang ý mà – Nhật Duy khẽ hôn lên má Hoạ Mi, cười nháy mắt nói.
-Anh đúng là không thể khiến người ta không yêu không được, anh biết không, em yêu anh nhiều lắm, yêu chết đi được ý. Ha ha – Hoạ Mi cười hạnh phúc ôm chặt Nhật Duy, thì ra tất cả chỉ là một giấc mơ, nhỏ vẫn là một cô gái trong sáng, thuần khiết. Giữa hai người như chưa từng có vết rạn nứt, còn điều gì vui sướng hơn.
Tất cả mọi người nhìn nhau cười ẩn ý, lặng lẽ ra ngoài đóng chặt cửa lại để khoảng riêng tư cho đôi trẻ. Khó khăn lắm mới có thể trở lại như lúc đầu, Hoạ Mi vẫn còn là một cô gái trong sáng, ngây thơ chưa từng nhiễm bụi trần. Sẽ không phải lo sống trong đau khổ, dày vò nữa, sẽ không suốt ngày suy nghĩ xem mình có xứng với người mình yêu hay không?
Sống như vậy mệt mỏi lắm, hi vọng tất cả những cô gái khi chẳng may rơi vào hoàn cảnh bất hạnh sẽ tìm được hạnh phúc xứng đáng thuộc về mình. Sẽ tìm được một người đàn ông đủ bao dung, lòng vị tha yêu cô gái ấy một cách chân thành. Xin đừng vì những lỗi lầm, mặc cảm trong quá khứ mà khiến cho nỗi đau của cô gái ấy thêm dài hơn, sâu hơn. Hãy đem lại cho cô ấy một cuộc sống hạnh phúc và bình yên…