Ngày 20/10 cuối cùng cũng đã tới ngay từ 3h chiều hôm đó không khí tại sân trường Thục Khuê đã rất ồn ào, náo nhiệt. Cuộc thi này hội tụ 6 gương mặt xuất sắc cùng tranh tài lựa chọn từ cuộc thi chạy đua 1000m, ai cũng hồi hộp, háo hức xen lẫn tò mò không biết thí sinh nào sẽ đoạt giải “Hoa khôi học đường” năm nay.
Hôm nay người dẫn chương trình là là một chị xinh đẹp, đoạt giải “Hoa khôi học đường” năm ngoái. MC bắt đầu nói.
“Cuộc thi nữ sinh thanh lịch năm nay hội tụ 6 gương mặt xuất sắc mang số Nguyễn Tuyết Nga, Phạm Hồng Nhung, Đồng Thị Huyền, Vũ Thị Kim Liên, Trần Bích Phương và Phan Hoạ Mi. Điểm tổng kết để xem ai là người giành danh hiệu “Hoa khôi học đường” của năm nay sẽ cộng thêm cả điểm từ phần thi chạy đua 1000m ngày 3/10.
Nội dung thi gồm 4 phần: Thi năng khiếu, thi trang phục, thi nấu ăn, thi ứng xử.
Phần thi thứ nhất là Thi năng khiếu mời các thí sinh chuẩn bị sau nửa tiếng nữa có mặt để thi, đọc đến tên thí sinh nào theo thứ tự bốc thăm”.
-Trời ơi, làm sao bây giờ em bốc thăm số 1, nhưng mẹ nó chứ toàn bộ số quần áo, trang phục em để ở lớp mình vừa nhờ Ngọc Huyền đi lấy. Chẳng biết bị ai cắt rách hết rồi mới chết dở chứ, hic- Hoạ Mi lo lắng đứng sau cánh gà lo lắng nhìn đám người Nhật Duy nói chuyện.
Cả đám người cầm đống trang phục để lát diễn một vở kịch “Ý thức tham gia giao thông của học sinh ngày nay” cùng với Ngọc Huyền, Quỳnh Chi, Ánh, Thuỷ Tiên và một số người khác, đều đã bị cắt tả tơi sợ nhất là những chỗ cần che đều bị cắt rách sạch? Tất cả nhìn nhau không biết phải làm sao bây giờ? Ai lại chơi ác quá vậy?
-Bị cắt hỏng thế này chắc chắn là không mặc được nữa đâu cũng chẳng có thời gian mà truy tìm thủ phạm, hơn nữa giờ có đi thuê trang phục cũng chẳng kịp còn 15 phút nữa thôi. Ai thông minh mau nghĩ cách gì giúp Hoạ Mi đi? – Thuỷ Tiên hốt hoảng.
-Chẳng nhẽ bỏ cuộc, nếu không trong thời gian ngắn nhất chúng ta phải nghĩ ra một phần thi khác để thay thế mà không cần dùng đến trang phục? – Nhật Duy gợi ý.
-Sac, không dùng đến trang phục thì lên sân khấu diễn bằng niềm tin và hi vọng à? – Hoạ Mi kêu toáng lên.
-Thế mới nói phải đổi sang phần thi khác thay diễn kịch, ngốc vừa thôi – Tuấn Anh giải thích.
-Vậy…vậy đổi phần thi nào bây giờ? – Hoạ Mi ngơ ngác
-Thế em có năng khiếu gì thì cứ thể hiện, trang phục không thành vấn đề - Minh Khánh trấn an.
-Ok, em hiểu rồi, dù thế nào đi chăng nữa em cũng sẽ cố gắng hết sức – Hoạ Mi gần đầu.
“Đã hết thời gian chuẩn bị xin mời thí sinh Phan Hoạ Mi ra sân khấu trình bày phần thi của mình”
Ở dưới sân khấu không khí náo nhiệt, người nào cũng tò mò mở to mắt nhìn lên trên sân khấu. Lần trước Hoạ Mi đã xuất sắc thuyết phục được ban giám khảo cho tham gia tiếp cuộc thi ngày hôm này, không biết cô sẽ thể hiện tài năng xuất sắc của mình như thế nào?
Bước ra ngoài sân khấu với phong cách xì teen không kém phần cá tính, tóc buộc cao, trang điểm nhẹ để lộ đôi mắt to tròn sáng long lanh mỉm cười thân thiện. Mặc một chiếc váy công chúa màu hồng nhạt, chân đi giầy trượt batanh cùng với Thành Trung mặc áo sơ mi cùng một chiếc quần bò màu đen sơ vin cẩn thận, tóc vuốt keo nở nụ cười đẹp rực rỡ trông cứ ý như là một hoàng tử ấy chân cũng đi giầy trượt batanh.
Nắm chặt tay Hoạ Mi lướt nhẹ nhàng trên sân khấu cứ như là đang trượt trên sân băng vậy, hai người nắm nhìn nhau mỉm cười hiểu ý. Hoạ Mi giỏi nhất là trượt patin ngay từ khi còn bé xíu, nhỏ rất thích yêu thích trò chơi này với bao công sức rèn luyện nên đã từ lâu Hoạ Mi có thể lướt nhẹ trên sân băng, quay tròn, lộn vòng một cách điệu nghệ. Hai người ở trên sân khấu vừa cầm tay nhau vừa lướt nhẹ nhàng với những màn trình diễn ấn tượng như đang khiêu vũ trong tiếng nhạc Lucky sôi nổi, phải công nhận đẹp và lãng mạn cứ như trên phim ấy.
Nhờ đó nhận được không ít những tiếng khen ngợi trầm trồ, tiếng vỗ tay thán phục của khán giả ngay cả ban giám khảo cũng còn nhìn nhau mỉm cười đánh giá rất cao.
Hồng Nhung đứng sau cánh gà nhìn mà tức điên hết cả người, cứ nghĩ cắt hết trang phục của nhỏ là sẽ khiến nhỏ không thể tiếp tục diễn được vở kịch của mình. Có ai ngờ nhỏ lại nghĩ ra trò cùng nắm tay khiêu vũ trên giầy batanh chứ, sợ thật…
-Không ngờ Hoạ Mi lại còn có cả tài lẻ này, Ho ho, xem ra đúng là rất thú vị đấy – Huy Hoàng cười tươi rói thầm tán thưởng.
-Nếu không phải bất đắc dĩ chắc nó còn giấu tụi mình dài dài, cả Trung cũng biết trượt patin nữa. Hai người có vẻ phối hớp rất ăn ý nha, trông cười tươi như hoa thế kia mà, thật hâm mộ chết đi được – Ngọc Huyền cười ngất.
-Cũng bình thường thôi, có cần ngạc nhiên đến vậy không? – Nhật Duy lạnh lùng phán một câu xanh rờn.
-Xí, anh đúng là người chẳng biết thưởng thức nghệ thuật tý nào. Đấy mới gọi là năng khiếu, tự tin khoe cá tính. – Quỳnh Chi bất mãn nguýt dài
-…
Lúc thực hiện xong phần thi của mình đi vào trong thay đồ, Hoạ Mi nhìn Thành Trung nở nụ cười tươi rói.
-Cảm ơn sự giúp đỡ của cậu, nếu không tớ cũng thật không biết làm thế nào. Hì hì – Hoạ Mi cảm ơn thật lòng.
-Không có gì đâu, bạn bè giúp đỡ nhau là chuyện bình thường. Cậu đừng nói lời cảm ơn long trọng thế tớ thấy ngại lắm – Trung cười nhẹ như gió, ánh mắt thoáng buồn “Mãi chỉ là bạn bè thôi”.
Mọi người thì hồi hộp chờ đợi phần thi tiếp theo của 5 thí sinh tiếp theo, Hồng Nhung thi nhảy erobic, Tuyết Nga thi múa bài “Bèo dạt mây trôi”, … ai cũng xuất sắc cả.
“Tiếp theo là phần Thi nấu ăn, sẽ để cho các thí sinh trong thời gian 1 tiếng nấu môt món ăn mà mình dự thi. Tiêu chí đánh giá Đẹp –Ngon –Đơn giản mà Ý nghĩa”.
Suốt 1 tiếng đồng hồ tất cả đều bận rộn với món ăn riêng của mình, chỉ có Hoạ Mi là trong vòng nửa tiếng đã hoàn thành xong rất nhàn nhã ngồi chơi xơi nước đưa mắt quan sát xung quanh. Khiến không chỉ khán giả mà ban giám khảo cũng cảm thấy rất tò mò không biết cô nàng nấu món gì mà xong nhanh vậy ta?
Nhìn về phía Nhật Duy, Hoạ Mi cười nháy mắt món ăn đặc biệt này chỉ có hai người là biết đầu tiên lát nữa thôi tất cả mọi người sẽ cùng được biết thôi.
Thời gian thi nấu ăn đã kết thúc, ban giám khảo yêu cầu thí sinh đem món ăn bày ra đĩa, trang trí thật đẹp sau đó đem đến trước mặt ban giám khảo trình bày.
Đầu tiên là Hồng Nhung, cô nàng trình bày món Nộm thịt bò chua cay có vẻ cũng khá dễ làm như theo cách giới thiệu.
-Món ăn này rất dễ làm chỉ cần một ít nguyên liệu là: Thịt bò, ớt chuông, hành tây, tỏi, … một đĩa nước mắm pha gia vị, thịt bò thì cho vào chảo đảo sơ qua với tỏi cho chín tới là có thể ăn được. Trộn lẫn các nguyên liệu với nhau thế là đã có một đĩa nộm thịt bò chua cay.
-Món ăn này vừa cung cấp một lượng lớn năng lượng, vừa giòn, chua cay, dễ ăn rất thích hợp cho một bữa trưa ngày hè nóng.
-Cảm ơn ban giám khảo và các bạn khán giả đã theo dõi ủng hộ! Em xin kết thúc phần thi của mình.
Còn Tuyết Nga thì trình bày món cơm chiên thập cẩm, Đồng Huyền thì món thịt bò xào với khoai tây, Kim Liên thì món sườn xào chua ngọt, Bích Phương thì món bánh đa nem.
Riêng Hoạ Mi chơi trội làm hẳn món bánh đúc, khi nghe xong Ngọc Huyền tý té ghế than thở với Thuỷ Tiên rằng.
-Nó nghĩ gì mà lại đi làm cái món bánh đúc hả may? Định giỡn ban giám khảo à?
-Ai biết, cứ tiếp tục theo dõi đi, mà hình như món này do Nhật Duy dạy nó mày ạ.
-Theo tao thì nó nên nấu cơm trắng đi cho nó lành. Ka ka – Quỳnh Chi giễu cợt.
-Thôi nấu món cháo trắng còn ngon hơn. Ho ho – Quỳnh Chi cười trêu trọc.
Tất cả mọi người đều ngạc nhiên chẳng có cuộc thi nấu ăn nào thí sinh lại chọn món bánh đúc để thể hiện cả, toàn những món khá cầu kỳ, yêu cầu trình độ cao…
Hoạ Mi đem đĩa bánh đúc cùng với bát nước tương đem đến trước mặt ban giám khảo và bắt đầu trình bày.
-Trong cuộc thi ngày hôm nay em xin trình bày về món bánh đúc lạc, rất đơn giản và cực dễ làm. Bánh được nấu từ bột gạo trộn lẫn với lạc nhân đã bóc vỏ thường ăn với tương thịnh hành ở khắp các chợ quê Việt Nam. Là món ăn ngon đường phố nổi tiếng ở Hà Nội mang hương vị dân dã, thôn quê đậm chất văn hoá Việt Nam không một loại nào sánh được.
-Bánh đúc đã có từ lâu đời và gắn liền với truyền thống tinh hoa văn hoá Việt mang nhiều ý nghĩa sâu sắc mà các cụ ngày xưa đã đúc kết lại:
Bánh đúc mà đổ ra sàng
Thuận anh, anh bán, thuận nàng, nàng mua.
Đây là cách nói bóng bẩy ủng hộ chuyện yêu đương của lớp người trẻ tuổi, dùng để đáp lại những người già thời trẻ đã qua thấy mình thiệt thòi hay lên giọng phê phán dạy đời. Bánh đúc đã đổ ra sàng thì mời cả làng ai ăn chẳng được. Con gái con trai, đến tuổi yêu đương thích ai thì cứ thích miễn là thuận lòng thuận ý là được, sao cứ phải “Môn đăng hộ đối”, “Hợp tuổi hợp cung”, … thì mới được phép yêu nhau và cưới nhau?
Mấy đời bánh đúc có xương
Mấy đời dì ghẻ lại thương con chồng
Đúc kết kinh nghiệm về mối quan hệ “Dì ghẻ con chồng” rất hay, rất sâu cay.
-Bánh đúc dễ làm, cũng rất dễ ăn, già trẻ gái trai đều có thể ăn được, nguyên liệu làm bánh cũng rất đơn giản đều từ hạt gạo tinh hoa của đất trời mà ra giống như bánh chưng, bánh giầy. Ai ăn một lần sẽ nhớ mãi.
-Theo em một món ăn ngon là món ăn đó phải đầy đủ các yếu tố: ngon, rẻ, đơn giản không quá cầu kỳ phức tạp. Ai cũng có thể ăn, mang một ý nghĩa đặc trưng, hương vị riêng biệt không thể lẫn với các thứ thức ăn khác khi người ta nhắc đến tên.
-Hơn nữa nó lại còn là một món ăn mang đậm nét truyền thống của dân tộc Việt Nam, gắn bó với biết bao thế hệ đến tận ngày này vẫn được lưu truyền. Lại còn mang nhiều ý nghĩa đời sống sâu sắc nên trong cuộc thi hôm nay em đã quyết định làm món bánh này.
-Xã hội hiện đại với biết bao món ăn ngon mới xuất hiện, từ những món ăn nước ngoài cũng dần được du nhập vào Việt Nam khiến người ta dần quên đi những món ăn truyền thống của quê hương mình. Như ở Nhật Bản thì có món Shusi, Hàn quốc thì có món Kim Chi còn ở Việt Nam đâu chỉ có mỗi món bánh chưng, bánh giầy mà còn có rất nhiều món ăn ngon khác đậm chất văn hoá của dân tộc Việt nhưng sao chúng ta không biết trân trọng và phát huy biến nó thành niềm tự hào với bạn bè quốc tế?
- Vì vậy những ai chưa từng được thưởng thức nếu có dịp hãy nếm thử nhé, bởi nó không chỉ mang hương vị rất độc đáo ăn một lần sẽ nhớ mãi mà còn vì chúng ta là người Việt Nam, sống trên mảnh đất ngàn năm văn hiến chả nhẽ khi được ai đó hỏi lại nói chưa từng biết ở Việt Nam còn có món bánh tên là “Bánh đúc” nói chi đã từng có cơ hội được thưởng thức thì thật buồn? Trong khi nhắc đến món "Ốc sên" của Pháp thì ai cũng biết.
-Đặc biệt nhắc đến món bánh đúc sẽ nhớ tới Việt Nam giống như món bánh chưng bánh giầy vậy, ai đi xa nếu được ăn thử đều gợi cảm giác nhớ quê hương nơi chôn rau cắt rốn của mình với nhiều món đặc sản rất ngon như món bánh đúc chẳng hạn.
-Em xin kết thúc phần thi của mình cảm ơn thầy cô và các bạn đã chú ý lắng nghe!
Phần trình bày món ăn của Hoạ Mi đã kết thúc nhưng không khí im lặng suy ngẫm về những lời nói của cô nàng vẫn còn vang vọng bên tai, phải rất yêu đất nước con người Việt Nam cô nàng mới có thể trình bày hay và sâu sắc như vậy?
Chúng ta cứ mải đi tìm kiếm những giá trị văn hoá nước ngoài, học hỏi nó một cách không có chọn lọc hoà nhập cũng là hoà tan luôn và lâu dần những gì là tinh hoa văn hoá của dân tộc liệu có còn ai nhớ đến nữa không? Còn đâu sự ăn mặc kín đáo, đoan trang, dịu dàng, ăn nói nhỏ nhẹ, lịch sự của phụ nữ Việt ngày xưa. Còn đâu truyền thống tôn sư trọng đạo, yêu kính cha mẹ gọi dạ bảo vâng nữa? Còn đâu…tất cả đều đã không còn nguyên vẹn giá trị văn hoá đẹp như xưa nữa rồi…Còn đâu tinh thần đoàn kết, tương trợ giúp đỡ lẫn nhau lúc khó khăn, cần cù chịu khó, hay lam hay làm nữa ngày xưa nữa...Thật đáng tiếc… - Hoạ Mi trở vào trong cánh gà thầm nghĩ.