Ngồi trên xe cho thằng Quân chở về bổng nhiên thằng Kỳ Trương hỏi một câu hết sức cắc cớ. Quân chả biết trả lời thế nào nên đành đánh trống lãng sang chuyện khác:
– Lúc này con Hiền khỏe không? Nó hay liên lạc với mày không?
Thằng Kỳ Trương ậm à ậm ực:
– Ừh, Nó cũng khỏe cũng hay liên lạc về nhà lắm, hay là bữa nào tao với mày xuống dưới chơi với nó đi, chắc là nó vui lắm đó!
Giọng thằng Quân bổng trở nên đanh lại:
– Ha, mày trở nên tử tế từ khi nào vậy? Nếu tao không lầm thì mày ghét tao lắm mà…- Mày nghĩ vậy sao? Tao thì nghĩ điều ngược lại?
Bổng nhiên Quân giảm hẳn tốc độ xe lại, nó ngoáy đầu 90 độ để cố nhìn mặt thằng Kỳ Trương, chau mày hỏi:
– Mày… mày có bị trúng gió không? Hình như tao thấy mày không được khỏe, bữa nay mày lạ lắm đó! Chắc uống lộn thuốc hả?
Nói xong thằng Quân cố gắng cười để xua nhanh hình ảnh của thằng nhóc Tuấn ra khỏi đầu. Kỳ Trương chứng tỏ với thằng Quân thấy hôm nay nó thật sự không bình thường:
– Vô Kén chơi đi!
Thằng Quân nhũi đầu về trước giả vờ ho sặc sụa:
– Hả? Mày đang nói chơi hay nói giỡn vậy? Tối giờ này đi vô kén? Hai thằng con trai? Ha ha ha, mày tính bắt chước thằng Tuấn đóng phim với tao àh?
Càng nói giọng thằng Kỳ Trương càng trở nên khổ sở đến đáng thương, hôm nay nó lạ ơi là lạ, chả giống thằng Kỳ Trương cầm đầu cái lũ chuyên gia chọc ghẹo thằng Quân trên lớp chút nào. Nó cứ ấp a, ấp úng như con gà đứt dây thun khiến thằng Quân thấy thật buồn cười.
– Mày bữa nay bị gì vậy Kỳ Trương?- Tao đang nói chuyện nghiêm chỉnh với mày mà…- Nghiêm chỉnh gì mà hai thằng con trai giờ này đi vô kén? Mày nghĩ tao điên chắc? Hay mày muốn tỏ tình ha ha ha!
Thấy thằng Quân cười khanh khách thằng Kỳ Trương nói có giọng lộ rõ vẻ tức tối:
– Vậy sao mày với thằng Tuấn vô đó được?
Quân im lặng một lát rồi cậu khịt mũi chối:
– Đâu… có… đâu!- Mày đừng có xạo! Có cần tao đưa hình chụp hai đứa bây trong kén ra không?- Mày… Ở đâu mày có?
Thằng Kỳ Trương có vẻ hơi mất bình tỉnh:
– Tại sao với một thằng coi mày như trò đùa thì mày có thể nghe lời nó đi vô đó chơi, còn tao có chuyện nghiêm chỉnh nói với mày thì lại không đi là sao? Hay là vì nó đẹp trai hơn tao?
Quân nghi ngờ:
– Mày hôm nay nói chuyện sao sao đó Kỳ Trương, nó lộ cái nét con gái ra bà cố luôn! Khó tin quá! Mày đang cố ý nhỏng nhẻo để chọc tao àh? Nói chuyện nghiêm chỉnh thì vô quán cà phê nào đó mà nói, mắc gì phải vô kén?
Thằng Kỳ Trương im lặng, nó không nói gì nữa. Cái thằng quỷ này hôm nay tới lượt nó giở trò gì ra nữa đây trời? Nói chung là đó giờ ghét nó mười phần thì thái độ lạ lạ của nó hôm nay đã khiến cho thằng Quân bớt ghét nó đi một hai phần nhưng lại bực mình hơn bảy tám phần vì cách nói chuyện khó hiểu và mập mờ của nó ngày hôm nay. Quân nghĩ chắc tên này tính chơi trò gì nữa đây này. Ai chứ thằng này là phải luôn thật đề cao cảnh giác. Giọng điệu của nó bữa nay nghe sao đầy cảm xúc:
– Quân vô kén chơi một chút đi nha! Tao rũ thiệt mà…
Quân giãy nãy lên:
– Ok! OK! Nếu muốn thì tao chở vô cho mày vừa lòng nhưng mà làm ơn đừng có nói cái giọng điệu đó nữa, má ơi! Mày làm tao nổi da gà lên hết rồi nè! Tao không thích mày giỡn kiểu đó nữa hiểu chưa!
Thằng Kỳ Trương lại im lặng đến lạ khiến thằng Quân cảm giác thấy bất an nó hỏi:
– Mày bị gì vậy? Sao không nói gì hết, tự nhiên im re vậy thằng quỷ? Tính giở trò gì nữa àh?- Mày đã nghĩ tao như vậy thì tao biết nói gì bây giờ, thôi về, khỏi cần vô kén nữa!- Mày hôm nay điên hả?- Ừh tao điên rồi!