Mãi cho tới khi thằng Tuấn bước ra khỏi nhà nó mới bắt đầu chột dạ chuyện vừa nói với ba mình, hình như con Quyên đã bắt đầu đổi chiến thuật và quay sang tấn công phía những người lớn. Thật ra nó đang muốn gì đây chứ? Cở như nó thì kiếm thiếu thì hạng công tử mắc mớ gì phải quyết ăn thua đủ với mình cho bằng được? Liệu đây có phải là âm mưu của thằng Kỳ Trương không? Liệu con Hiền có liên quan không?
– Anh Tuấn này? Hình như đi chơi với em anh không vui thì phải? Cái mặt anh trầm ngâm suy nghĩ về cái gì đâu không thì phải?
Sau khi con Hiền hỏi thì thằng Quân châm chọc vào thêm:
– Chắc là đang nghĩ về em nào chứ gì? Hổng chừng là em Quyên…
Tuấn chẳng buồn trả lời nó chỉ đáp lại bằng một cái thở ra dài não nuột. Mặc kệ đời đi tới đâu hay tới đó vậy, nhất định không bao giờ nó chịu thua cuộc đâu. Đầu hàng với số phận không có trong từ điển tính cách của nó:
– Quân này!- Gì nhóc?- Ông có tin tôi không?
Nhìn vẻ mặt hình sự của thằng Tuấn, Quân xoa đầu nó:
– Tính âm mưu gì nữa hả? Hay đã làm gì có lỗi nên chận đầu tui?
Thằng Điệp bực mình nói:
– Thằng này hôm nay nó sao áh, tới tháng của mày rồi hả? Mà có chuyện gì anh Quân với thằng Tuấn về đóng cửa dạy nhau đi! Tự nhiên đang chơi vui vẻ cái lôi chuyện của hai người ra nói là sao hả?
Hiền cười hóm hỉnh:
– Ừh đúng rồi đó! Nói chuyện gì chung nguyên đám nghe đi! Ủa mà anh Tuấn nghĩ sao mà con đi qua lại với con Quyên vậy? Em chưa thấy ai xấu tính như con đó cả…
Quân lại ghẹo:
– Tình đầu của người ta đó, đừng có nói xấu nha Hiền, một thời tôn thờ đấy nha!
Dù nói vậy bổng nhiên Quân lại cảm thấy đau đau, nó ích kỉ muốn rằng mình phải là tình đầu cũng như là tình duy nhất của nhóc Tuấn cơ. Nó ghen tỵ khi người ta cứ kháo nhau rằng tình đầu là tình đẹp nhất và khó quên nhất, liệu có khi nào…
– Nhóc nè, mấy cái hình kia đâu? Sao không dám đưa anh coi hả?
Tuấn lườm lườm:
– Clip *** của ông đó hả? Muốn không? Tui đưa cho mọi người coi!
Quân giậm chân nó một cái nhưng đã muộn, con Hiền và đám kia đã nhoi nhoi lên:
– Cái gì… cả hai người có hàng HOT àh, mở ra cho tụi em coi với! Ghê quá àh… quay phim lại luôn nha!
Quân xua tay:
– Thôi, thôi.. đừng bàn chuyện này nữa! Hay ho gì…
Bổng nhiên thằng Tuấn quay qua hỏi:
– Mà tất cả cũng tại anh Hai của Hiền đó! Thằng khốn Kỳ Trương!
Quân nạt:
– Nói năng gì kỳ vậy? Tại ai?
Hiền tròn xoe mắt:
– Là sao anh Tuấn? Em chưa hiểu?
Tuấn nhìn nó nghi ngờ:
– Thật không?- Anh nói gì kỳ vậy? Không lẽ anh không tin em sao? Mặc dù em với ảnh là anh em nhưng mà từ đó giờ anh thấy hai đứa có hạp nhau đâu? Nói chuyện một chút là cãi nhau àh…- Anh của Hiền đó, nó với con Quyên….
Hiền nhăn mặt, cô thật sự khá sốc trước những thông tin mà thằng Tuấn kể, mà nó tin chắc một điều là với tính cách của anh Tuấn thì ảnh không bao giờ nói dối trong những chuyện như vậy cả và hơn thế nữa nó cũng khá hoài nghi về tình tình của anh mình… Tuy nhiên còn một điều Hiền chưa hiểu:
– Nhưng mà em không hiểu tại sao anh Hai em lại làm vậy? Em nói vậy không phải em không tin anh Tuấn nhưng mà… em nghĩ ít ra cũng phải có động cơ gì đó!