“Cậu, cậu dựa vào đâu mà nói như vậy? Những gì chúng tôi làm đều vì tốt cho nó mà.”
Dựa vào đâu mà nói như vậy hả?
Nhốt con mình là Omega đang phát tình với một Alpha, có khác gì nhân lúc cậu ta không thể phản kháng mà ném lên giường người khác đâu?
Chuyện này cứ coi như Nhan Ý không hiểu quy tắc ở đây đi, vậy còn lúc Ân Tu bị cả internet bạo lực mạng thì sao? Khi cậu ta bị chỉ trích, bọn họ không hề đứng ra nói đỡ cho Ân Tu một câu nào. Bọn họ thừa biết Ân Tu không còn tuyến thể, không sản sinh pheromone, dù O giả làm A cũng đâu có gì đáng trách.
Không nói giúp cậu ta, không an ủi cậu ta thì thôi, còn chặn cậu ta ở ngoài cửa khi cậu ta chẳng còn nơi nào để về.
Loại bố mẹ này, Nhan Ý thật sự không muốn tốn thời gian với họ.
Giá trị chấp niệm của Ân Tu lại tăng thêm ba điểm, hẳn cậu ấy cũng đang rất khó chịu. Nhan Ý liên tục nhấn chuông cửa, Dịch Danh vẫn luôn chú ý tới bọn họ nên hối hả chạy qua.
“Gì đấy?” Người phụ nữ quát Nhan Ý, dí tới muốn đẩy cậu: “Buồn cười nhỉ? Cậu ở ké nhà người khác mà còn dám đuổi người ta đi à?”
“Câm miệng!”
Hai chữ lạnh lẽo khiến người phụ nữ cứng đờ. Bà ta quay đầu thì thấy người đàn ông đứng trên cầu thang, sợ tới mức vội bỏ tay xuống.
Úc Yến mới rửa mặt xong, hơi ẩm trên người biến thành khí lạnh thấu xương.
Cặp nam nữ tự xưng là bố mẹ Ân Tu cũng biết hắn, trước khi tới bọn họ đã nghe danh Chuyên gia thực vật nổi tiếng khắp cõi mạng rồi. Hai người câm như hến, cũng giống như định kiến Omega và Alpha có độ phù hợp cao phải ở bên nhau thì sự tôn kính đối với Chuyên gia thực vật cũng đã thâm căn cố đế trong lòng bọn họ. Nhất là khi Chuyên gia thực vật này còn trông thật hung dữ đáng sợ.
Dịch Danh vừa vào thì trong phòng yên tĩnh đế như nghe được tiếng kim rơi. Anh ta khẩn trương hỏi: “Chuyên gia, có chuyện gì vậy?”
Úc Yến: “Không có gì, chỉ là lâu rồi chưa nghe tiếng đàn bà chanh chua chửi bới thôi.”
Nhan Ý: “…”
Gương mặt của mẹ Ân Tu lúc xanh lúc trắng, còn có vệt đỏ không biết là tức giận hay xấu hổ, bà ta há miệng muốn nói gì đó nhưng bị người đàn ông bên cạnh kéo mạnh nên đành ngậm miệng lại.
Ân Tu nhắm mắt, khôi phục dáng vẻ đanh đá, cậu ta nói với Dịch Danh: “Không phải anh nói ở đây không sợ bị quấy rầy sao?”
Dịch Danh ngơ ngác: “Nhưng bọn họ, bọn họ xưng là bố mẹ cậu mà.”
Ân Tu cười nhạo: “Mẹ tôi đã qua đời lúc tôi năm tuổi rồi.”
Biết mình làm sai, Dịch Danh vỗ trán: “Ôi chao, vậy hai người mau đi đi, chờ robot đuổi ra thì khó coi lắm!”
Thấy bọn họ vẫn dùng dằng, Dịch Danh bực bội lôi thẳng bọn họ ra ngoài.
“Các người không thấy phiền à? Ở đây có ai chào đón các người đâu? Mẹ bà, tôi bị các người làm liên lụy rồi đây này, không biết chuyên gia có giận không nữa, tức chết mất!”
Giọng Dịch Danh ngày càng xa, trong phòng cũng dần yên tĩnh.
Nhan Ý gãi đầu, giờ mới thấy ban nãy mình kích động quá rồi. Có lẽ cậu nên giả vờ không biết thì Ân Tu sẽ bớt xấu hổ khó xử hơn.
Úc Yến vào bếp tìm nước uống, phá vỡ sự im lặng của cả phòng.
Ân Tu cười nói: “Trước mặt hai người địa cầu chưa phân hóa, tôi không thấy xấu hổ.”
“Chắc các anh nghĩ không có tuyến thể cũng không sao đúng không?” Ân Tu làm như không thèm để ý hỏi, ánh mắt nhìn chằm chằm vách tường, không nhìn bất kỳ ai.
“Đương nhiên.” Nhan Ý vội nói: “Chúng tôi đâu có, thế giới của chúng tôi cũng không có, có mới thấy lạ đó.”
Về phần Úc Yến, hắn bưng hai ly nước đi ra đưa cho Nhan Ý một ly, trên mặt là vẻ “liên quan gì đến tôi đâu”.
Ân Tu cười nhẹ nhõm, ngồi phịch xuống sofa.
Nhan Ý cầm cốc nước ngồi đối diện cậu ta: “Lúc bị cả mạng chửi, sao cậu không…”
Nhan Ý muốn hỏi, sao khi đó cậu ta không nói… Cậu ta không có tuyến thể, không có pheromone nên chuyện cư dân mạng lo lắng sẽ không xảy ra. Sự vô trách nhiệm của cậu ta khiến cho sự nghiệp lung lay, vì sao lại không giải thích cho mình.
Nhưng lời còn chưa kịp thốt ra miệng đã nghẹn cứng.
Sao mà nói ra được chứ? Tuyến thể là một trong những cơ quan sinh dục, ai mà bằng lòng chịu nói với người ngoài, vậy chẳng phải tự vạch trần vết sẹo của mình sao?
Thế nên lúc livestream Ân Tu thường bấu móng tay, cười hì hì bắt những kẻ từng chửi mình phải xin lỗi mình thì mới được gặp Chuyên gia thực vật.
Nhan Ý sửa miệng: “Đừng để bọn họ ảnh hưởng đến tâm trạng của mình.”
Ân Tu “ừ” một tiếng: “Thật ra tôi cũng không tức lắm, chắc do tôi hiểu rõ từ lâu rồi.”
“Từ khi bà ta bước vào nhà tôi, còn mang theo một thằng nhóc Alpha kém tôi một tuổi thì tôi đã biết nơi đó không còn là nhà của mình nữa rồi.”
“Khoảnh khắc bọn họ cho tên Alpha kia đánh dấu tôi với lý do là vì tốt cho tôi, bảo tôi không nên chống lại quy tắc của tinh tế. Thật ra cũng vì muốn kiếm chác từ tên Alpha kia thôi.”
Ân Tu cười khổ: “Hôm nay tới tìm tôi cũng không ngoài nguyên cớ đó”
Nhan Ý cũng nghĩ thế.
Hai ngày trước còn chặn Ân Tu ngoài cửa, giờ thấy cậu ta và Úc Yến nổi tiếng trên mạng thì mò đến ngay, nếu nói không có ý đồ, Nhan Ý tuyệt đối không tin. Nhưng cậu khó mở lời được, cũng may Ân Tu là người tinh ý.
Nhan Ý đứng lên xoa đầu cậu ta, coi như an ủi. Ân Tu sửng sốt, tránh né: “Đừng sờ đầu tôi!”
Nhan Ý bỏ tay xuống rồi nhìn vào gáy cậu ta, thấy cậu ta đã thoải mái hơn mới hỏi: “Nơi đó không sao chứ?”
“Không sao, xem như một loại giải thoát.”
Đúng là một loại giải thoát, chỉ là loại giải thoát này quá đau đớn.
“Đau lắm phải không?”
Ân Tu cúi đầu lộ ra vết sẹo xấu xí kia, khẽ “ừ”.
“Khi đó tôi đã vào bước đường cùng, nếu bị thằng Alpha hãm chó hống hách kia đánh dấu thì tôi sẽ điên mất. Gã đã động tình nên đây là cách duy nhất. Tôi còn chút tỉnh táo, còn chút sức lực, tôi móc nó rớt ra.”
“May mắn tôi còn sức, móng tay cũng đủ dài, có thể đâm vào để móc nó ra.”
“Tôi không hối hận.” Cậu ta mím môi.
Nhan Ý nói: “Cậu đã làm đúng.”
Ân Tu ngẩng đầu nhìn cậu. Lúc ấy tất cả mọi người trong nhà đều mắng cậu ta là đồ thần kinh, chưa từng có ai nói rằng cậu ta đã làm đúng.
“Ừ.” Nhan Ý gật đầu: “Nếu là tôi, tôi cũng sẽ làm như vậy.”
Úc Yến ngồi nghe trên sô pha với vẻ mặt đăm chiêu.
Ân Tu cười vui vẻ: “Anh không biết đâu, lúc đó gã Alpha kia bị cảnh máu chảy đầm đìa dọa cho hú hồn, chắc bị ám ảnh cả đời luôn ấy, tốt nhất là không chỉ bị ám ảnh, liệt dương luôn mới đáng. Hừ!”
Nhan Ý không biết nên nói gì cho phải, cậu cúi đầu nhìn thoáng qua giá trị chấp niệm, chẳng rõ nên vui hay buồn.
Cười xong, cậu ta rầu rĩ nói: “Thế giới và gia đình ở đây thật nực cười biết mấy.”
“Omega sống dưới sự áp chế của pheromone Alpha và sự kiểm soát tuyến thể, không có quyền lựa chọn bạn đời cho mình, vận động quyền Omega và bảo vệ Omega chỉ là trò cười mà thôi.”
Nhan Ý hỏi: “Vậy cậu bằng lòng cùng tôi rời khỏi thế giới này, làm nghệ sĩ của tôi, tương lai trở thành thành viên của nhóm nhạc nam không?”
Cậu hỏi rất nghiêm túc, Ân Tu có chút nghi ngờ: “Đồng ý, tôi đã nói nhiều lần rồi mà.”
Nhan Ý im lặng, kéo ngón trỏ của cậu ta ấn nút home. Cậu tạm thời không muốn cho Ân Tu biết.
Ánh sáng trên điện thoại chợt lóe lên, Úc Yến nhìn thấy thì hớp ngụm nước, chậm rãi nói một câu: “Tóm lại là do cậu yếu quá thôi.”
Nhan Ý: “…”
Ân Tu bất mãn: “Tôi có chỗ nào thua kém Alpha?”
“Lúc tôi mới debut, mấy Alpha thi nhảy gặp tôi toàn phải quỳ đó!”
“Thế giờ cậu uất ức cái gì?” Úc Yến cười nhạo.
“Người ta phàn nàn tý cũng không được à!”
Thôi thôi, hai người này sơ hở là khích bác nhau, ý chí chiến đấu của Ân Tu dâng cao nên không còn suy sụp như lúc trước nữa, Nhan Ý cũng bớt lo lắng. Cậu ngồi xuống sofa mở điện thoại vào app nhóm nhạc siêu thời không, khóe miệng cong cong, trong lòng yên tâm cực kỳ.
Thành viên nhóm nhạc nam của cậu đã đủ rồi!
“Quá khứ 2” Úc Yến, “Quá khứ 1” Bạch Thời Cảnh, “Hiện tại” Lê Diêu, “Tương lai 1” Tạ Túc, “Tương lai 2” Ân Tu, một dòng thời gian hoàn chỉnh.
Nhan Ý đắm chìm trong vui sướng, bỗng nghe Úc Yến nói: “Để tôi nói cho cậu biết cái gì mà mạnh mẽ thực sự, cậu có dám làm không?”
“Sao lại không dám?”
Hả? Cảm giác sắp có chuyện lớn xảy ra này là sao ta?
Mặc dù không biết lý do, cậu ta cũng hùa theo: “Tôi cũng thế.”
Nghe bọn họ nói vậy, bấy giờ Nhan Ý mới đi nấu cơm trưa. Bị hai vị khách bất ngờ quấy rầy nên bọn họ đã bỏ lỡ bữa sáng, ngồi tán dóc nãy giờ cũng đến giờ cơm trưa luôn rồi.
Trong bữa ăn, Nhan Ý lại bảo Ân Tu livestream. Hiện tại cậu trói buộc với Ân Tu nên đã bắt đầu tính fans, bớt một buổi livestream sẽ lãng phí lắm.
Lần này cậu ta livestream một mình, Nhan Ý và Úc Yến ngồi cạnh vừa ăn cơm vừa điềm nhiên nghe cậu ta nói nhảm. Ân Tu lại có drama rồi, bố và mẹ kế đang bêu xấu cậu ta bất hiếu ở trên mạng.
Buổi sáng hai người kia đuổi mãi không đi, Dịch Danh nóng nảy sai robot cưỡng ép đuổi bọn họ ra ngoài, trong quá trình đó có chút ẩu đả nên bọn họ quay cảnh mình chịu thê thảm trước cửa viện khoa học rồi đăng lên mạng. Họ nói Ân Tu giàu rồi nên không thèm nhận bố mẹ, còn làm ra chuyện bất hiếu xua đuổi bố mẹ.
Ân Tu bị hất nước dơ đã quen nên chả đếm xỉa đến scandal này. Không những không quan tâm, cậu ta còn không ngại phơi bày một mặt ‘dơ’ hơn của mình.
“Bố mẹ gì cơ? Ê tôi sợ nha, người mẹ đã chết mười mấy năm của tôi bò ra khỏi mộ hả?”
“Ô kìa, chắc không phải mẹ tôi đâu nhỉ, mẹ tôi đâu sinh ra thằng con đần độn dữ vậy. Alpha mà toàn bị tôi đấm cho khóc ré, thi hai năm trời cũng không lọt nổi vào học viện quân sự phổ thông.”
Nhan Ý: “…”
Cậu cúi đầu nhìn app nhóm nhạc siêu thời không, thấy lượng người theo dõi cứ tăng như ngựa chạy.
“Chuyên gia gì, chuyên gia đâu rảnh tiếp chuyện với mấy người hoài. Mà tôi thấy hình như bà Vương khoái nổi tiếng lắm nha, muốn debut hả, để tôi giúp bà một tay nhé? Ok, giờ tôi sẽ kể cho mấy người nghe chuyện của bà ta và thằng con đần độn kia.”
“Con trai bà ta ngu cực, cái trường quân đội bình thường như XX mà thi cứ rớt hoài. Giờ sao đây? Trời không tuyệt đường người, trùng hợp thay con trai của lãnh đạo trường quân đội đó lại tương thích pheromone với thằng anh cùng cha khác mẹ của thằng con đần kia…”
Nhan Ý sửng sốt, vội ngăn cậu ta nói tiếp. Cậu lôi Ân Tu về, chỉa camera vào ngay Úc Yến.
Úc Yến đang yên lặng ăn cơm: “…”
Khung bình luận lại nổ tung.
Úc Yến chỉ dừng một chút, lại tiếp tục ăn cơm, không bị ảnh hưởng.
Ở thời đại phong kiến hoàng gia, hắn đã được dạy dỗ nghiêm khắc nên ngay cả lúc ăn cơm, dáng vẻ cũng cực kỳ nịnh mắt. Hắn không nói câu nào nhưng các fans đều ngắm đến choáng váng, điên cuồng tặng quà.
Nhan Ý cũng ngó coi, quả thật đẹp trai hết nước chấm, tự nhiên cậu có chút hối hận khi cho người ta ngắm hắn.
Ân Tu bĩu môi, Nhan Ý không cho cậu ta kể thì chuyển sang ăn cơm vậy, sức chiến đấu tăng vọt.
Cơm nước xong xuôi, như đã nói hôm qua, Úc Yến sẽ livestream trồng hoa ngoài vườn. Nhan Ý chuyển hạt giống hoa và đất trồng ra vườn. Cậu dự tính Úc Yến sẽ livestream ở đây hai ba ngày, gieo hết hạt giống xuống, nếu hạt giống có thể ra mầm thì coi như bọn họ để lại món quà cho viện khoa học. Thời gian qua cậu may mắn được họ che chở. Nhan Ý còn nhận được robot và thuốc của Dịch Danh nên nếu chỉ cho anh ta một chậu hoa thì lòng cậu áy náy lắm.
Đang nghĩ, Nhan Ý ngẩng đầu lại thấy Dịch Danh mang theo vài người đến hiện trường xem tình hình.
Bên ngoài biệt thự có hai khoảng sân, trước cửa là sân nhỏ, kế sân nhỏ là vườn thí nghiệm có rào chắn giả gỗ vây quanh, nhóm Dịch Danh đứng ở ngoài rào chắn nhón chân ngó vào. Nhan Ý đi ra mở cửa để bọn họ vào coi cho gần. Nhóm người kích động hết sức, căng thẳng nghiêm túc đứng kế bên.
Đây là hoạt động yêu thích nhất của các cư dân ngân hà, cả trong và ngoài phòng lives đều xem rất chuyên chú. Tối hôm qua Nhan Ý dạy bổ túc cho Úc Yến nên hôm nay biểu hiện của hắn cũng không tệ lắm. Trai đẹp, ngay cả trồng hoa cũng khiến cho người ta không dời mắt được.
Nhan Ý vừa coi vừa nghe thông báo tăng fans thì lòng vui như mở cờ.
Vì sự xuất hiện của Úc Yến, khán giả đã sớm quên mất bố mẹ Ân Tu và sự tích thi cử của thằng em ngu đần mà cậu ta kể. Khi livestream kết thúc, đến tối mọi người mới sực nhớ ra chuyện này. Dù sao bây giờ Ân Tu đang rất nổi tiếng, cư dân mạng thích hóng hớt chuyện của cậu ta lắm.
Cư dân mạng bắt đầu bới móc điều tra “thằng con đần độn” trong miệng Ân Tu. Nhờ phước cặp vợ chồng tự up ảnh chụp nên mọi người điều tra rất nhanh, còn bới ra không ít chuyện ngu xuẩn và ghê tởm của “thằng con đần độn” kia.
Bố của Ân Tu khá giàu, cũng là đại gia trong thành phố. Cậu ấm “thằng con đần độn” kia vô cùng ăn hại, còn ỷ thế hiếp người trong và ngoài trường học, làm giả thành tích, bạo lực học đường và quấy rối Omega.
Hành động đầu tiên còn miễn cưỡng nhịn được, nhưng hai chuyện sau thì đúng là động trời. Cư dân mạng cười mỉa chẳng trách nó bị Ân Tu đấm, sau đó bắt đầu bốc phốt nó khắp mặt trận.
Nhan Ý thấy cũng chỉ cười, không để tâm lắm.
Có điều mọi việc không dừng lại ở đây.
Ngày hôm sau, Úc Yến livestream gieo trồng tất cả hạt giống xong thì phòng lives nổi lên vài bình luận cười nhạo “thằng con đần độn” kia, Nhan Ý cảm thấy không ổn. Phòng lives đông người như vậy, bình thường hễ thấy Úc Yến là trong đầu sẽ không chứa nổi người khác, mà nay “thằng con đần độn” xuất hiện ở đây, chứng tỏ “thằng con đần độn” đang rất hot.
Loại hot này, chẳng khác gì bạo lực mạng.
Minh tinh idol chịu bạo lực mạng như cơm bữa nên chẳng sao, còn với kẻ từ nhỏ được bố mẹ cưng chiều thì e khó mà chịu đựng nổi.
Đúng như Nhan Ý đoán, “thằng con đần độn” đúng là sắp điên rồi. Nó tên Ân Lượng, ngày hôm sau nó tức giận đùng đùng về nhà, vừa vào phòng đã đập nát đồ đạc y như thằng điên.
Giữa căn phòng bừa bộn, nó đỏ mắt oán hận nói: “Ân Tu, anh không cho tôi sống yên thì anh cũng đừng hòng sống yên!”
Buổi livestream hôm đó trừ “thằng con đần độn” thì còn một người cũng khiến cư dân mạng khá tò mò, chính là con trai lãnh đạo trường có độ tương thích cực cao với anh trai “thằng con đần độn” kia. Cư dân mạng biết “anh trai” này chính là Ân Tu. Ân Tu từ chối Alpha có độ tương thích cao vốn là một trong những scandal của cậu ta rồi, giờ bị đào ra lần nữa nên càng khiến cư dân mạng tò mò.
Sau đó thế nào? Lúc Ân Tu muốn kể thì bị ai đó cắt ngang.
Trong lúc cư dân mạng sốt sình sịch đi hóng hớt thì bỗng có người tiết lộ, vì không để cho người kia đánh dấu mà Ân Tu đã xé bỏ tuyến thể của mình.
Một viên đá khuấy động ngàn con sóng.
Bây giờ cộng đồng mạng đều đang điên cuồng bàn tán việc Ân Tu không có tuyến thể. Nhan Ý không ngờ người kia lại nhẫn tâm như vậy, ngay cả chuyện này cũng tiết lộ ra.
Ở tinh tế, đây chẳng khác gì chuyện một người phụ nữ cắt tử cung bị đem ra bới móc vậy.
Trên mạng, lời gì cũng có. Lần này có người giúp Ân Tu, cậu ta không bị anti triệt để nữa nhưng phần nhiều là mắng cậu ta bằng những lời lẽ ghê tởm, gần như quấy rối tình dục.
Nhan Ý vừa tức vừa lo.
Khi cậu đọc mấy bình luận này thì đã là buổi tối.
Ân Tu đã sớm trở về phòng, Nhan Ý không biết hiện tại cậu ta ra sao nữa.
“Úc Yến, làm sao bây giờ?”
Ác ý tràn cả màn hình rồi, cậu đọc mà còn giật mình, huống chi là Ân Tu.
“Tại sao bọn họ lại buông được lời độc ác như vậy chứ?”
Úc Yến cười nhạo: “Thà hủy tuyến thể cũng không muốn bị Alpha đánh dấu, điều này giẫm lên lòng tự ái của Alpha, huống chi cậu ta còn là minh tinh.”
Idol luôn dễ bị áp đặt, bị so sánh.
Hắn suy nghĩ rồi hỏi Nhan Ý: “Fans đủ chưa? Chúng ta livestream lần cuối rồi rời khỏi đây nhé?”
Úc Yến đã livestream ba buổi, gom được tầm 40 triệu fan, hắn gom hộ cho Lê Diêu luôn rồi, huống chi fan còn đang tăng nữa. Dựa theo kinh nghiệm lần trước, bọn họ rời khỏi thời không này thì fan ở đây vẫn sẽ tăng thêm một thời gian ngắn.
Khi cậu mới mang Úc Yến từ Đại Thịnh về, chưa lộ diện trước mặt công chúng mà fan của hắn vẫn tăng.
Ân Tu cũng vậy, hiện tại cậu ta có 28 triệu fan, livestream thêm buổi nữa thì sẽ gom được 35 triệu fan ở tinh tế, sau này muốn tăng lên 40 triệu cũng không thành vấn đề.
Nhan Ý nói: “Đủ rồi.”
Úc Yến cười: “Vậy chúng ta đi thôi.”
Nhan Ý luôn cảm thấy nụ cười của hắn mang ý gì đó, khiến cậu nhớ tới cuộc đối thoại ngày đó với Ân Tu. Hôm ấy do cậu mải mê đắm chìm với số fan trong app nên không nghe rõ bọn họ nói gì, cậu chỉ nhớ Úc Yến hỏi Ân Tu dám làm không, Ân Tu đáp ‘mắc gì không dám?’.
Úc Yến có chút hưng phấn, đứng dậy nói: “Chuẩn bị thôi, chúng ta sẽ rời đi bất cứ lúc nào.”
Nói xong, hắn lên lầu tìm Ân Tu.
“Ơ? Em muốn làm gì đấy?” Nhan Ý gọi một tiếng nhưng Úc Yến không nghe.
Cậu bận rộn thu dọn đồ đạc, chủ yếu là chuyển phát nhanh thời không những món đồ đã trao đổi với Dịch Danh về địa cầu.
Khi cậu gửi xong, Úc Yến và Ân Tu cùng đi xuống.
Ân Tu đang livestream.
Sắc mặt Ân Tu trắng bệch nhưng vô cùng nghiêm túc.
Cậu ta không nhìn camera, mà vừa đi vừa nói: “Đúng, trên mạng đồn đúng đó, vì không muốn bị thằng Alpha có độ tương thích cao đánh dấu nên tôi tự móc tuyến thể của mình ra.”
Cậu ta nghiêng đầu, bình tĩnh để lộ vết sẹo xấu xí đánh dấu sự tuyệt vọng cùng cực ở sau gáy mình trước vô số khán giả trong phòng livestream.
“Tại sao tôi phải chịu trói buộc bởi kẻ có độ tương thích cao nhỉ?”
“Ông bố kia của tôi từng yêu sâu đậm một người, nhưng vì mẹ tôi có độ tương thích pheromone cao hơn nên đã lấy bà ấy. Bọn họ thường xuyên cãi nhau, dùng ngôn ngữ ác độc nhất công kích đối phương. Mặc dù đã kết hôn nhưng ông ấy vẫn không quên được người mình yêu sâu đậm, ngoại tình trong hôn nhân khiến mẹ tôi trầm cảm mà chết.”
“Vậy tại sao tôi phải ở cạnh người tôi không yêu, vì có độ tương thích cao nhỉ?”
Bọn họ vừa đi, Ân Tu vừa nói.
“Gia đình tôi không dạy tôi phải ở bên cạnh một Alpha có độ phù hợp cao.”
“Xã hội này cũng không dạy tôi, nhưng tôi đã chứng kiến nhiều Omega có kết cục đau khổ khi lựa chọn như vậy.”
Bởi vì đã lên phi thuyền của viện khoa học, nhanh đến không thể thấy rõ cảnh sắc ngoài cửa sổ nên Nhan Ý không biết bọn họ muốn đi đâu.
Cậu không có quang não, cũng không nhìn thấy tình hình trong phòng lives hiện tại. Khi phi thuyền dừng giữa không trung, Nhan Ý mới thấy được cảnh bên ngoài.
Đối diện là một tòa cao ốc Song Tử, Nhan Ý chưa từng thấy một nơi cao như này. Ở đây ban đêm không có sao, bầu trời tối đen. Những ngôi sao nhân tạo trên tòa nhà tạo thành những cái tên rực rỡ, cho thế giới thấy địa vị cao quý của chúng. Một là cao ốc Liên Bang, một cao ốc Tinh Minh.
Phi thuyền dừng ở vị trí cao bằng tòa nhà, cách tòa nhà rất gần. Cửa trên nóc phi thuyền mở ra, Úc Yến nhảy lên trước rồi kéo Nhan Ý và Ân Tu cùng lên. Bọn họ đứng trên nóc phi thuyền, cách mặt đất nghìn mét, hoà mình giữa trời sao nhân tạo.