Như Ý Truyện Đồng Nhân Văn Chi Lương Thời Yến Uyển

Chương 11: Chương 11




Hoàng Thượng vốn luôn cho rằng Nhị a ca chết là ngoài ý muốn, nhưng nhìn sắc mặt trắng bệch của Du phi trong lòng hắn liền nổi lên nghi ngờ, hắn vốn trước nay chính là một Đế vương đa nghi.

Huống chi năm đó, Du phi thường xuyên bị Tuệ quý phi khi dễ, mà Tuệ quý phi cùng Hiếu Hiền Hoàng Hậu giao hảo, nói nàng hại chết Nhị a ca không phải là không có khả năng.

Hơn nữa sau đó Du phi lại mang thai Vĩnh Kỳ, khó tránh sẽ sinh ra một chút tâm tư không nên có.
Hoàng Thượng hỏi Hòa Kính, "Chuyện rốt cuộc là như thế nào?"
Hòa Kính công chúa trả lời, "Hoàng A Mã, nhi thần khi còn nhỏ từng nhặt được hình nhân giấy mà Du phi nương nương thiêu, lúc đó trùng hợp là Nhị ca vừa qua đời.

Trong cung nghiêm cấm tự bản thân đốt vàng mã, Du phi như vậy có phải là vì trong lòng có quỷ hay không? Lúc đó Hoàng ngạch nương nghi ngờ Du phi nguyền rủa Nhị ca, hôm nay nhi thần rốt cuộc minh bạch, Du phi không phải nguyền rủa mà mưu sát Hoàng tự"

Hòa Kính lau nước mắt, nói tiếp: "Tuy khi đó nhi thần còn nhỏ cũng nhớ rõ Nhị ca bị chứng hen suyễn, kị nhất là hít phải cỏ lau.

Đồ chơi này là năm đó Du phi tự tay làm, đưa cho Thuần phi mang cho Nhị ca.

Bên trong nó là cỏ lau, cỏ lau như vậy sẽ dễ dàng bay ra, Nhị ca đúng lúc hít phải mà chết"
Hoàng Thượng nghe xong việc này tức giận không thôi, đối với Du phi nói, "Cái đồ độc phụ nhà ngươi, Vĩnh Liễn chỉ mới chín tuổi ngươi vậy mà cũng hạ thủ, tâm của ngươi như rắn rết"
Du phi quỳ xuống nói bản thân oan uổng, đồ chơi này không phải nàng làm, là người khác làm giả để mưu hại nàng.

Hoàng Hậu cũng nói Hải Lan tuyệt đối không phải người như vậy, nhất định là bị oan uổng.

Yến Uyển bước lên, nói: "Hoàng Thượng đồ chơi này cũng đã mười mấy năm, cũ như vậy mà làm giả là không thể.

Vật này là thần thiếp trong lúc vô từng tìm được ở Hiệt Phương điện, thần thiếp hỏi cung nhân năm xưa hầu hạ Nhị a ca, đây quả thật là đồ chơi yêu thích của Nhị a ca, mỗi ngày đều sẽ đặt ở mép giường.

Đường may này, Hoàng Thượng lấy một kiện mà Du phi thêu ra so sánh là được"
Hoàng Thượng phái người đi lấy túi tiền Du phi thêu cho hắn, đứa cho ma ma già kiểm tra, quả nhiên cùng là Du phi làm ra, hắn nhất thời nổi giận hung hăng đá Du phi.
Hoàng Hậu thấy vậy vội vàng cầu tình, "Có lẽ có người bắt chước thủ pháp của muội ấy, việc này đã mười mấy năm, sao có thể chỉ vì một cái đồ chơi mà định tội Du phi"
Hoàng Thượng còn chưa lên tiếng, Hòa Kính đã không kiềm chế được nói, "Hoàng ngạch nương lúc trước nhi thần nhặt được người giấy Du phi đốt, việc này nhiều người thấy, người nói như vậy chính là ý nói nhi thần oan uổng Du phi sao?"

Hoàng Hậu vội vàng nói, "Không phải không tin công chúa, chỉ là việc này nhất định có hiểu lầm, còn phải chờ Hoàng Thượng minh giám"
Yến Uyển thấy Hoàng Hậu cùng Du phi chết cũng không nhận tội, hơi mỉm cười, chậm rãi đến bên Du phi nói, "Du phi nương nương nếu người nói bị oan không bằng thề độc đi.

Nếu việc này thật sự do người làm, thì Ngũ a ca Vĩnh Kỳ một thân bệnh hoạn, Hoàng Hậu nương nương chết không được tử tế, người dám thề không?"
Du phi run rẩy giơ tay lên, mở miệng thề nhưng nói thế nào cũng không thề được, đầu đầy mồ hôi lạnh.

Hoàng Thượng thấy dáng vẻ nàng ta như vậy, trong lòng tất cả đều minh bạch.
Lập tức muốn xử tử Du phi, Hoàng Hậu vội vàng quỳ xuống cầu tình.
"Hoàng Thượng, Du phi phạm sai lầm lớn nhưng Vĩnh Kỳ ưu tứ, người xem là vì Vĩnh Kỳ mà xử nhẹ Du phi đi"
Hoàng Thượng tức giận nói với Hoàng Hậu, "Nàng ta đâu chỉ hại chết một mình Vĩnh Liễn mà còn có Hiếu Hiền Hoàng Hậu vì thương tâm quá độ thân thể trọng thương, tinh thần hoảng hốt rơi xuống nước mà chết.

Vĩnh Kỳ ưu tú nhưng Vĩnh Liễn của trẫm thông tuệ thiên tư, trên vai gánh trọng trách giang sơn, Vĩnh Kỳ thế nào có thể so sánh với con vợ cả?"

Hòa Kính công chúa quỳ xuống khóc rống, "Hoàng A Mã nhi thần bởi vì Du phi mà tuổi còn nhỏ không có ngạch nương cùng đích huynh, mấy năm nay nhi thần chịu khổ đều nửa công lao do Du phi ban tặng, nếu không xử nặng nàng ta, nhi thần trong lòng thật sự ủy khuất"
Hoàng Thượng đau lòng nâng Hòa Kinh đứng lên, nói với Hoàng Hậu, "Hoàng Hậu nếu đã mở miệng cầu tình, trẫm cũng sẽ cho Hoàng Hậu mặt mũi giữ Du phi một mạng nhưng tội chết có thể miễn tội sống khó tha.

Người đâu, truyền ý chỉ của trẫm, Du phi tâm địa độc ác, mưu hại Hoàng tự, tội ác tày trời, tước bỏ phong hào xuống làm Đáp ứng giam cầm ở Diên Hi cung đến chết không được ra ngoài, cấm tuyệt kẻ nào vào thăm.

Còn nữa, đánh gãy tay nàng ta, không phải nàng ta thích lấy kim chỉ hại người sao, trẫm cho nàng ta cả đời này cũng không chạm được vào kim chỉ"
Hoàng Thượng nói xong những lời này, Du phi cũng bị kéo ra ngoài.

Hắn cả thấy cả tinh thần lẫn thể xác đều mệt mỏi, liền cho người khác lui ra ngoài..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.