Như Ý Truyện Đồng Nhân Văn Chi Lương Thời Yến Uyển

Chương 6: Chương 6




Hoàng Hậu vì mất ái tử thương tâm muốn nhưng cũng không hoàn toàn sa sút, ra lệnh cho Lăng Vân Triệt điều tra rõ chuyện này nhưng tra kiểu gì cũng tra ra liên quan đến Hải Lan.

Hắn dự định bẩm báo với Hoàng Thượng mà đi báo với Hoàng Hậu việc này đầu tiên.
Hoàng Hậu không tin tưởng mà nói, "Tại thâm cung này, nếu Hải Lan cũng không tin được thì bổn cung không thể tin ai được nữa"
Lăng Vân Triệt không nói gì, Dung Bội liền khuyên nhủ, "Ngũ a ca thập phần xuất sắc khiến Hoàng Thượng yêu thích, Thập nhị a ca là con chính thất lại được Hoàng Thượng coi trọng, khó tránh Ngũ a ca sinh lòng ghen ghét.

Từ xưa đến nay, hoàng gia tranh đoạt ngôi vị Thái tử đều không tránh được.

Du phi nếu làm như vậy, cũng không phải không có khả năng"
Hoàng Hậu nghe xong lời này, cũng có chút hoài nghi.
Đang nghĩ ngợi thì bên ngoài cung nữ truyền tin nói Hoàng Thượng đã đem Du phi bắt đến Thận Hình ty, Hoàng Hậu kỳ quái hỏi Lăng Vân Triệt có từng báo việc này cho Hoàng Thượng không?
Lăng Vân Triệt nói hắn thấy việc này có điểm đáng ngờ nên chưa bẩm Hoàng Thượng.
Bọn họ nghi hoặc, vậy là ai?
Kỳ thật là do Khánh quý nhân phái người an bài, lúc trước chó của Kim Ngọc Nghiên hù chết Ngũ công chúa, Hoàng Thượng cũng chỉ trách phạt nàng mà thôi nhưng cũng tại Du phi lắm miệng khiến nàng từ tần vị xuống thành quý nhân.


Đã rất lâu Hoàng Thượng không đến thăm nàng, nàng cảm thấy rất khó chịu liền nghĩ ra mưu tính hãm hại Du phi.
Tiến Trung phụ trách bắt giữ Du Phi, ngoài miệng đối với Du phi khách sáo nhưng tới Thận Hình ty liền đem nàng ta vào buồng giam.

Cháu trai Du phi khai nhận, chính Du phi sai khiến tuy thế nàng ta sống chết vẫn không chịu thừa nhận.
Lại nói bên này, ngạch nương cùng đệ đệ của Yến Uyển vào cung thăm, hai người họ đối với hoàng cung cái gì cũng mới lạ, hết sờ này rồi đến chạm kia, thấy bảo vật liền luôn miệng nói kỳ lạ.

Yến Uyển nhìn ngạch nương cùng đệ đệ như vậy trong lòng có chút bất mãn nhưng ngoài miệng vẫn không nói cái gì.

Chỉ nghĩ lại giấc mơ đáng sợ kia, hình như là nàng hại chết hài tử của Hoàng Hoàng sau đó ngạch nương bị định tội.

Hiện tại Du phi bị bắt, Yến Uyển thật may mắn khi nàng không có làm vậy bằng không nàng không thể giữ nổi mạng sống ngạch nương cùng đệ đệ.

Dù cho họ đối xử với nàng không tốt nhưng vẫn là máu mủ tình thâm.
"Tỷ tỷ người có thể nói Hoàng Thượng cho đệ một chức quan được không?", đệ đệ Yến Uyển hỏi.
Yến Uyển vừa nghe xong liền không vui, đệ đệ nàng mỗi ngày đều ăn không ngồi rồi, làm sao có thể làm quan đây, liền nói, "Nếu muốn làm quan thì trước mắt nên thi đậu công danh đi, Hoàng Thượng cũng sẽ không chọn người vô năng như đệ làm quan đâu"
Ngạch nương Yến Uyển nghe xong thì lập tức không vui, quở mắng, "Yến Uyển ngươi nói cái gì vậy, đệ đệ của ngươi làm sao lại vô năng.

Ngươi hiện tại mang long thai vậy mà vẫn vô dụng, một chức quan nhỏ cũng không làm được sao ta lại sinh ra đứa con gái vô dụng như ngươi thế hả?"
Yến Uyển cực kỳ ủy khuất, thật ra việc này nàng cũng có thể làm được nhưng mà ngạch nương bất công như vậy, lòng nàng cũng cảm thấy đau.

Có lẽ vì đang mang thai, tâm trạng dễ kích động nàng liền khóc lớn.
Ngạch nương nàng không hề thương tiếc, vẫn tiếp tục nói, "Khóc, khóc, suốt ngày chỉ biết khóc.

Nếu có bản lĩnh, ngươi đi khóc cho Hoàng Thượng xem để người đau lòng xót dạ ban thưởng cho đệ đệ ngươi nhiều một chút"
Yến Uyển cảm thấy khó thở, từng cơn đau từng bụng truyền đến như là có thứ gì đó chảy ra, vội vàng gọi cung nữ đến sai tìm thái y bụng nàng đau quá.

Ngạch nương nàng đi lại gần nhìn bộ dạng nàng như vậy thì tám chín phần là động thai khí muốn sinh non.


Hiện tại mang thai chưa đến tám tháng, sinh non rất nguy hiểm, lúc nàng bà ta rốt cuộc mới hoảng sợ.
Một lát sau, thái y bắt mạng liền nói nhanh chóng chuẩn bị đồ vật sinh sản, nương nương sắp sinh.

Cung nữ rất nhanh chuẩn bị tốt đồ dùng, tìm bà mụ đỡ đẻ lại đây, phái người đi thỉnh Hoàng Thượng.
Yến Uyển mơ hồ đau muốn ngất xỉu, trong lòng đối với ngạch nương oán hận.

Chính nàng vì trợ cấp cho nhà mà vào cung làm cung nữ, làm phi tần, thường xuyên đưa về nhà những lễ vật, ngân phiếu vậy mà trong lòng ngạch nương lại một lòng vì đệ đệ hoàn toàn không có nàng, ngạch nương căn bản chưa từng nghĩ nàng sống trong cung gian nan như thế nào.

Đã là đêm nhưng Yến Uyển vẫn không sinh được, Hoàng Thượng đến nhìn một lát rồi đi, Tiến Trung tự đề cử bản thân ở lại nói là muốn chờ báo tin vui cho Hoàng Thượng.
Càn Long vì chuyện của Hoàng Hậu mà phiền não, thuận miệng đáp ứng Tiến Trung, bảo hắn hầu hạ Lệnh thi thật tốt.
Tiến Trung rốt cuộc có thể quang minh chính đại ở lại, hắn không vào được phòng sinh chỉ có thể đứng bên ngoài nôn nóng chờ đợi.
Yến Uyển đau trọn một đêm, đến khi trời sáng rốt cuộc cũng sinh được một tiểu công chúa.

Yến Uyển có chút thất vọng nhưng không sao, sớm muộn gì nàng cũng sẽ sinh ra tiểu a ca mà thôi.

Nhìn đứa nhỏ bé bỏng, tâm Yến Uyển mềm ra, đây chính là con của nàng, cố nhục tương liên, là người thân duy nhất tại Tử Cấm Thành này.

Đối với ngạch nương nàng luôn nhường nhịn, chỉ là hôm nay nàng nghĩ thông rồi, dựa vào mép giường nói với bà, "Lần này nữ nhi cửu tử nhất sinh, cũng đã suy nghĩ cẩn thận.


Vô luận con làm gì người cũng không vừa lòng, trong lòng người vĩnh viễn chỉ có đệ đệ không có ta.

Con sẽ đưa nhiều tiền, hai người về sau không cần tiến cung, ngạch nương cũng xem như chưa từng sinh ra nữ nhi này đi"
Ngạch nương nghe vậy liền vội nói, Yến Uyển à, con không nhận ngạch nương cũng được nhưng không thể bỏ rơi đệ đệ nha, nó còn nhỏ còn phải dựa vào con đề bạt đó.
Yến Uyển ho khan, "Đệ đệ, đệ đệ, trong lòng chỉ có hắn trước nay chưa từng nghĩ đến con.

Xuân Thiền đưa phu nhân ra cung, lấy thêm chút tiền nữa.

Từ nay về sau ta không muốn thấy người này nữa"
Xuân Thiền vẫn luôn bên cạnh lắng nghe, cũng sinh lòng oán hận.

Vệ Yến Uyển cửu tử nhất sinh mới có được tiểu công chúa, thế mà lão phu nhân một chút cũng không đau lòng, trong lòng chỉ có con trai, quả đúng là không có tâm can.

Xuân Thiền lập tức cùng cung nữ mạnh mẽ kéo bà ta ra ngoài..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.