Nhục Thân Thành Thánh

Chương 201: 201: Đúng Là Một Cô Nương Tốt!




Chương 201: Đúng là một cô nương tốt!
Tác giả: Nhất Minh Kinh Nhân
“Ngươi nói cái gì? Toàn bộ những người phái ra đều bị một nam một nữ giết chết?”
Ngay lúc chiến hỏa ở Đông Thiên Thành đang nổ ra thời điểm, một tên võ giả của Huyết Ma Đường chạy đến bên cạnh một tên nửa bước Chân Nguyên bẩm báo nói.

“Đúng vậy đội trưởng, tên nam tử kia e rằng đã đạt tới nửa bước Chân Nguyên cảnh, hắn có khả năng lăng không bay lượn, cho nên các huynh đệ không có cách nào chống lại a!” tên võ giả vô cùng thấp thỏm diễn tả lại tình huống lúc kia.

Lúc đó gần năm mươi người bọn hắn chia nhau ra chạy trốn, mà giờ khắc này chỉ còn lại không đến mười người bọn hắn có thể trở về được, điều này nói rõ cái gì, nói rõ những tên kia e rằng lành ít dữ nhiều.

Ngay lúc hai người đang nói chuyện thời điểm, lại thêm một tên huyết chúng chạy gấp lại gần, ngữ khí có chút ngưng trọng nói: “Đội trưởng, nhóm trinh sát đã hoàn toàn không có tin tức, ta đã phái thêm một đội đi điều tra chuyện này, còn mong đội trưởng ra chỉ thị!”
Tên đội trưởng Huyết Ma Đường sắc mặt đen lại, không cần nói cũng biết, nhóm người bọn họ là bị một nam một nữ kia toàn bộ chém giết, e rằng bản thân mình cần phải xuất mã mới được a.

“Ta đã biết rồi, chuyện này các ngươi không cần nhúng tay vào nữa, cứ việc làm đúng nhiệm vụ là được, ta sẽ tự tay xử lý chuyện này.


” tên đội trưởng nhàn nhạt nói ra, hắn đưa ánh mắt nhìn về phương hướng Đông Thiên Thành, nơi đó, chiến hỏa lẫm nhiên, nửa bước Chân Nguyên đánh nhau túi bụi, võ giả bên dưới thì không cần phải nói, thây ngang khắp nơi, huyết dịch tràn lan đầy đất.

“Vậy thuộc hạ cáo lui!” nói xong, hai tên huyết chúng quay người rời đi, tên đội trưởng không nói hai lời liền lăng không bay lên, từ trong tay xuất hiện một cái lệnh bài, trong miệng hắn lầm bầm một chút sau đó hướng thẳng về một phương hướng lao đi.

Mà điều này vô tình rơi vào trong mắt của Tiền Bưu, hai mắt của hắn híp lại thành một đường: “Xem ra bên kia thật sự có chuyện a!”
Không còn cách nào, đối thủ của hắn vẫn còn trước mặt đây, hắn cũng không có cách nào điều động người qua bên kia hỗ trợ cho được: “Hy vọng người bên kia có thể chém giết tên kia đi!”
Bỏ qua ý nghĩ trong lòng, Tiền Bưu liền đưa ánh mắt nhìn về đối thủ trước mắt, một thân khí thế bộc phát mà ra, hướng thẳng về phía địch nhân đánh tới, nhất thời, tiếng nổ ầm ầm trên không vang vọng khắp nơi, phía trên có nửa bước Chân Nguyên chém giết, bên dưới võ giả la hét khắp nơi, tràn diện hỗn loạn vô cùng.


Một bên khác, Lữ Thanh đã xuất hiện ở nơi chiến trường trong khu rừng, nơi này nằm mấy chục bộ thi thể của Huyết Ma Đường, yêu thú cũng chết một mảng lớn, nhưng không hề thấy được bất kỳ một thi thể nào của thế lực khác, xem ra là bọn họ đã rời khỏi nơi đây a.

Bỗng dưng, Lữ Thanh lăng không bay lên, ánh mắt nhìn về một phương hướng, nơi đó có chân nguyên ba động, không cần nghĩ nhiều, thân hình cấp tốc hóa thành một đạo lưu quang ngự không bay đi.

Ngay lúc cả đám đang truy tìm thân ảnh một nam một nữ lúc, sau khi xuyên thẳng trong khu rừng về phía Tây, Nhất Minh hai người đã không còn đường chạy, chỉ thấy trước mặt hai người là một vách núi đá dựng đứng cao lên, tựa như ngăn cách Đông Nam đạo đồng dạng.


Nhìn thấy tình hình này, không còn cách nào khác, hai người đành phải tìm kiếm một nơi ẩn náu trước đã, thân thể của Nhất Minh sau khi vận dụng khí huyết chiến đấu với gần trăm tên địch nhân, giờ khắc này đã có cảm giác mệt mỏi vô cùng, không có gì bất ngờ xảy ra, đây là do khí huyết bị thiếu hụt mà ra a!
“Ài, khí huyết trong người ta vẫn là quá yếu a, mới sử dụng một chút đã không cách nào điều động được nữa, xem ra phải bổ sung tiêu hao một chút.

” Nhất Minh thầm nghĩ trong lòng, ánh mắt không ngừng nhìn hoàn cảnh xung quanh.

Giờ khắc này, hắn cùng với Chúc Tình đang cầm thịt nướng trên tay, vừa bước đi vừa ăn vừa tìm kiếm nơi ẩn thân, với tình trạng hiện tại mà nói, hai người bọn họ không có cách nào tiếp tục tham chiến, nếu không, không chết cũng phải tàn phế a.

Không biết trải qua bao lâu, màn đêm bắt đầu bao phủ xuống đại địa, Nhất Minh hai người tìm được một tòa động phủ bên trong một vách đá, hai người bước vào bên trong, nơi này một mảnh tối om, xung quanh còn có không ít mạng nhện vắt trên đầu.

Lấy tay quơ quơ một chút, hai người chậm rãi lấy gỗ trong rừng này thắp lên một đống lửa nhỏ bên trong động phủ, ánh sáng bắt đầu lan tỏa ra xung quanh, Nhất Minh mới nhìn thấy được, tòa động phủ này quả thật là do người khai phát mà ra.

Xung quanh cũng không có bất kỳ hang động bí ẩn nào, diện tích xung quanh cũng không rộng lớn cho lắm, hầu như chỉ khoảng mười trượng lớn nhỏ mà thôi, nhìn quanh một vòng cũng không có cái gì, Nhất Minh quyết định không tìm nữa, an an ổn ổn ngồi xếp bằng xuống dưới.


“Nhất Minh huynh, sắp tới chúng ta phải hành động như thế nào?” Chúc Tình có chút lo lắng hỏi, dù sao thì nàng đi đến đây là để diệt trừ Huyết Ma Đường, nhưng đến đây rồi, nàng mới nhận ra rằng, muốn diệt trừ bọn chúng không có dễ dàng như vậy, không khéo liền mang tính mạng của mình góp đi vào.

Phần thưởng có vẻ rất là hậu hĩnh, nhưng phải có mạng dùng mới được, hôm nay nếu không phải có tên Nhất Minh này trợ giúp, e rằng nàng đã phải mệnh táng hoàng tuyền, cho nên đối với việc này, nàng càng ưu tiên hỏi ý của tên thiếu niên này hơn.

“Chúng ta tùy cơ ứng biến đi thôi, hiện giờ việc cấp thiết nhất là tăng lên sức mạnh bản thân, cái thứ hai là cần phải xem xét tình hình chiến cuộc như thế nào, nhiều hai người chúng ta không nhiều, ít hai người chúng ta không ít, chúng ta cứ làm việc trong phạm vi năng lực của mình là được.

” Nhất Minh trầm ngâm chốc lát thở dài nói ra.

“Được, ta nghe huynh!” Chúc Tình nhỏ giọng gật đầu nói, hiển nhiên là đối với câu trả lời này nàng không hề có ý kiến gì, nhiều hai người không nhiều, ít hai người cũng không ít, cứ lượng sức mà đi là được.

“Ta cần bế quan một lát, mong Chúc cô nương giúp ta hộ pháp một hai.

” nói xong, Nhất Minh cũng không có đợi Chúc Tình trả lời, hắn liền xuất ra Huyết Tinh Thạch nắm trên tay.

Huyết Tinh Thạch vừa ra, Chúc Tình cảm thấy một cỗ sức mạnh khiến trái tim của nàng phanh phanh trực nhảy, cỗ sức mạnh này hoàn toàn vượt qua sức tưởng tượng của nàng, điều này khiến nàng e ngại không thôi, nàng vô ý thức lui về sau một chút, ánh mắt nhìn chăm chăm thiếu niên trước mắt, không biết tên thiếu niên này làm sao tu luyện.


Nàng chỉ thấy từ trong Huyết Tinh Thạch sáng lên một cái, sau đó từng luồng Huyết Ti bắt đầu xâm nhập vào bên trong cơ thể Nhất Minh, cả người Nhất Minh chấn động một cái, một cỗ khí huyết từ trong cơ thể bắt đầu ầm vang bạo động, cả người toát ra từng luồng huyết dịch bao khỏa cơ thể vào bên trong.

Giờ khắc này, hai giọt Huyết Ti nương theo mạch máu bắt đầu di chuyển toàn bộ cơ thể Nhất Minh, sau một vòng di chuyển, chúng nó dường như muốn thoát ra đồng dạng, huyết dịch trong cơ thể bắt đầu sôi trào cả lên, toàn bộ cơ thể bắt đầu vặn vẹo không ngừng, kinh mạch bên trong cũng giãn nở liên tục khiến hắn rên lên một tiếng đau đớn!
Nhục thân ẩn ẩn có chút nứt toát mà ra, huyết dịch trên người chảy xuôi xuống dưới, từng đường nứt vỡ bắt đầu tách ra, kinh mạch bên trong cũng co giật không ngừng, mỗi khi huyết ti chảy qua, từng đầu kinh mạch liền tựa như gặp được kích thích đồng dạng, cả đám đều nhảy dựng cả lên.

Mà tình huống này, Nhất Minh không thể nào quên được, đây là kinh mạch đang thuế biến, chỉ cần chịu qua khoảng thời gian rèn luyện này, một khi hai giọt Huyết Ti lần này hao hết, kinh mạch mở rộng thêm một chút, chính mình liền có thể thử xung kích bình chướng Thập Nhị mạch!
Thời gian chậm rãi trôi qua, lần này rèn luyện phải nhanh hơn mấy lần trước rất nhiều, không đầy ba canh giờ đã hoàn toàn luyện hóa hai giọt Huyết Ti rồi.

Nhất Minh chậm rãi mở mắt đi ra, cảm nhận một chút kinh mạch biến hóa hắn không khỏi thở dài một hơi, vẫn chưa đủ a!
Xem ra cần phải luyện hóa thêm hai giọt nữa mới đủ khả năng thử xông phá bình chướng Thập Nhị mạch.

Nhìn thấy Chúc Tình đang nhìn chính mình, Nhất Minh cũng không có e ngại cái gì, đối với cô nàng này, hắn nhưng là rất tin tưởng, đến bây giờ nhìn thấy Huyết Tinh Thạch trong tay mình, cô nàng này vẫn không hề sinh ra một chút ác ý nào, quả thật là một cô nương tốt a!
Ngay lúc Nhất Minh đang âm thầm cảm thán thời điểm, một thanh âm từ giữa không trung vang lên!
Cảm tạ các sư huynh đệ rất nhiều a!
Các vị huynh đệ có yêu thích hãy đề cử, tặng quà ah, hắc hắc!



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.