Nhục Thân Thành Thánh

Chương 248: 248: Lời Mời




Chương 248: Lời mời
Tác giả: Nhất Minh Kinh Nhân
Ngay khi hai người Nhất Minh cùng Tuyết Ngưng bước vào bên trong, liền có một nữ tử mặc một thân váy dài màu trắng bước nhẹ tới gần, thân pháp của nàng phải nói nhẹ nhàng vô cùng, bước đi trên đất mà tựa như bay một dạng.

Gương mặt cũng là vô cùng xinh đẹp, đôi môi được tô thêm một chút màu đỏ, trên mặt có điểm thêm một chút đường nét màu đỏ trên khóe mắt, khiến đôi mắt của nàng tỏa ra vô cùng sắc sảo.

Nhìn thấy cảnh này, Tuyết Ngưng cũng không có phản ứng cái gì, những thị nữ này nàng đã nhìn thấy rất nhiều, cho nên cũng không có xa lạ cái gì.

Nhưng Nhất Minh thì khác, hai mắt của hắn chớp động không ngừng, ánh mắt nhìn hồ nghi nhìn về phía khóe mắt của nữ tử váy trắng, làm sao có thể khiến đôi mắt có từng đường nét màu đỏ trông vô cùng nổi bật như vậy đâu!
Nữ tử váy trắng tiến tới nhìn lấy hai người, ánh mắt rơi trên người Nhất Minh nhìn một chút, sau đó liền đưa mắt hướng về Tuyết Ngưng mỉm cười thi lễ nói: “Xin hỏi hai vị đã có đặt trước bao sương chưa?”
Tuyết Ngưng gật gật đầu: “Có, phòng chữ Thiên số ba!”
Trước khi đến nơi này, Mai Ngọc Long cũng đã đưa tin cho nàng, không thể nghi ngờ, phòng chữ Thiên chính là loại phòng đắt tiền nhất trong Bách Lý tửu lâu này, bên trong cũng phục vụ những loại thức ăn vô cùng trân quý, phải nói, ăn một bữa ở trong đây bằng tu sĩ ở bên ngoài khổ tu một tháng!
Nữ tử váy trắng nghe vậy liền lập tức dẫn đường đi ở phía trước, Nhất Minh cùng Tuyết Ngưng hai người thì theo sát phía sau, cả ba bước trên chiếc thảm màu đỏ trải dài vào bên trong, trải qua hai tầng lâu, ba người cuối cùng cũng đã tới phía trước phòng chữ Thiên số ba.


Không thể không nói, một đường đi tới đây, đa phần các gian phòng đều được đặt kín hết chỗ, tuần tự phân biệt chính là: Nhân, Địa, Thiên, tương ứng với ba tầng một, hai, ba.

Còn đối với tầng thứ tư Nhất Minh có chút hiếu kỳ nhưng cũng không có tiến lên, chưa nói tới thực lực của hắn không đủ, mà còn có thêm một điều kiện chính là phải chứng minh tài lực của bản thân, nếu không thì không có tư cách bước lên phía trên.

Bước vào bao sương bên trong, một thân ảnh mập mạp quen thuộc đã chờ sẵn ở đó, hai mắt của hắn cười không nhìn thấy mặt trời tiến lên nói: “Hahaha, cuối cùng hai người cũng đã tới, tới tới tới, ta đã chuẩn bị sẵn các loại thực đơn, huynh đệ muốn ăn cái gì cứ gọi, ngày hôm nay chúng ta nhất định không say không về a!”
Nhất Minh bước vào bên trong còn chưa kịp quan sát tỉ mỉ liền bị Mai Ngọc Long tóm lấy bả vai lôi vào bên trong bàn ngồi xuống, bước vào phía sau một tấm bình phong, phía sau đó chính là một chiếc bàn với ba chiếc ghế được an bài sẵn, bên trên bàn còn đặt một tấm bảng nhỏ, phía trên còn ghi rất nhiều ký tự trên đó.

Nhất Minh hắn không biết phải nói cái gì cho phải, chúng ta thân thiết như vậy hay sao, sao ta lại không biết đây này!
Nhìn thấy Nhất Minh một mặt mộng bức dáng vẻ, Mai Ngọc Long liền cười ha hả nói: “Nhất Minh huynh đệ không cần nghĩ nhiều như thế, chúng ta là thật tâm muốn kết giao bằng hữu, tới tới tới, ta trước tiên kính huynh đệ một ly a!”
Nói xong, Mai Ngọc Long liền lấy rượu đặt sẵn trên bàn tự rót một chén, ực một hơi cạn sạch, mùi hương từ trong ly rượu phát tán mà ra, không thể không nói, cái mùi hương này quả thật là mỹ tửu a!
Tuyết Ngưng ngồi ở một bên không nói cái gì, tiểu đệ nhà nàng có chút phóng túng, nhưng làm người quả thật không sai a, mấy vụ mời rượu qua lại thế này thì nàng đành chịu, nàng không am hiểu những thứ này, thế là gọi thị nữ tiến vào bên trong bắt đầu gọi món.


Sau một lát, rượu qua ba tuần, thức ăn cũng qua ngũ vị, sắc mặt của Tuyết Ngưng bắt đầu trịnh trọng hướng về Nhất Minh hít sâu một hơi, mở miệng hỏi: “Nhất Minh công tử, ta cũng không thích quanh co lòng vòng cái gì, ta có thể xác nhận một điều là, việc công tử có thể đọc được loại văn tự đó là thật hay sao?”
Nhất Minh nghe vậy cũng không có bất ngờ, hai người này muốn lôi kéo chính mình hẳn là có mục đích riêng cần đạt được, nói trắng ra là, thế giới này chính là ngươi lợi dụng ta, ta lợi dụng ngươi mà thôi, muốn có được một hảo bằng hữu không màn danh lợi quả thật khó như lên trời!
Nghĩ tới đây, Nhất Minh liền ực một hơi cạn sạch, ánh mắt nhìn về phía cô nàng nhẹ gật đầu, hắn cũng không biết chính mình có thể đọc được hay không, nhưng trước đó quả thật những văn tự kia tự hành biến hóa, chắc hẳn là có cái gì đó mờ ám ở bên trong, chỉ là hắn nhất thời không có phát hiện ra mà thôi.

Tuyết Ngưng cùng Mai Ngọc Long hai người thấy vậy, trong lòng mừng rỡ không thôi, nàng nhịn không được mở lời nói:
“Công tử, có thể hay không tiến về gia tộc của ta một chuyến, từ cuộc trò chuyện trước kia hẳn là công tử có thể nghe được, trong gia tộc của ta có một chỗ cấm địa viết bằng những văn tự này, không biết ý công tử như thế nào?”
“Đương nhiên là ta sẽ không để công tử đi một chuyến không công như vậy, việc công tử tu luyện loại công pháp ghi bằng văn tự này nói rõ hai vấn đề này có liên quan với nhau, nếu như công tử có thể tiến về cấm địa của chúng ta, có lẽ đối với việc tu hành của công tử cũng sẽ có trợ giúp.


“Hơn nữa, ta lấy danh dự của Mai thế gia ra bảo đảm, tuyệt đối sẽ không làm ra những sự tình qua cầu rút ván, còn sẽ thỏa mãn một yêu cầu của công tử, điều kiện này, công tử cảm thấy thế nào?”
Không thể không nói, nàng đưa ra những yêu cầu này quả thật là rất có tính đả kích!
Thế giới này chính là ngươi lừa ta gạt, chuyện qua cầu rút ván phải nói là như cơm bữa, cho nên nàng cũng đặc biệt nhấn mạnh ở điểm này, phòng trừ thiếu niên này có ý nghĩ không tốt.


Tiếp theo, nàng lại nhấn mạnh thêm một điều.

Một yêu cầu đối với thế gia, đây chắc chắn chính là một điều kiện mà rất nhiều tu sĩ mơ ước có được, mà Nhất Minh chỉ vẻn vẹn đi đến nhà người ta phiên dịch một chút mà thôi, cũng không cần làm ra bất cứ cái gì.

Hơn nữa, lời nói của cô nàng này quả thật không sai, chính mình nhận được Huyết Thần Kinh được viết bằng văn tự kỳ lạ kia, nếu như có thể tiến vào bên trong cấm địa xem một chút, có lẽ đối với việc tu hành sẽ có giúp ích rất nhiều, thậm chí còn có thể tìm ra một số đồ vật gì đó cũng nên.

Đây quả thật là một bút làm ăn có lời a!
Nhưng cũng vì thế mà Nhất Minh mới do dự không chắc chắn, hắn biết, trên đời này làm gì có đĩa bánh ngon ngọt từ trên trời rơi xuống, nếu có, thì cũng chỉ nằm ở bên trong bẫy chuột mà thôi!
Cho dù làm bất cứ cái gì đều phải dựa trên thực lực, nếu không có thực lực, cho dù chính mình có tính toán cái gì cũng đều vô dụng, thậm chí còn có thể bị người cho tính toán, đến khi đó, chính mình chết như thế nào cũng không biết.

Một thế gia muốn ra tay diệt sát chính mình quả thật không khác gì nghiền chết một con kiến, chỉ là một cái nhấn tay mà thôi, thật sự không tốn một chút sức lực nào.

Mặc dù nói, phía sau chính mình có vị tiền bối kia hộ đạo, nhưng tính mạng của mình cũng không thể đặt cược toàn bộ vào người ta a!
Lỡ như vị tiền bối kia không ra tay kịp lúc, chính mình chẳng phải là xong con bê?
Điều này quả thật có chút khó lựa chọn a!

Nghĩ như vậy, Nhất Minh thở dài một cái, ngữ khí có chút bất đắc dĩ nói: “Lời nói của Tuyết Ngưng cô nương ta đương nhiên minh bạch, nhưng có một số chuyện ta cũng không cách nào quyết định ngay lập tức cho được.

“Hay là như vầy, ta dự định sẽ tiến về Thiên Đài khiêu chiến toàn bộ thiên kiêu bảng, đợi việc này làm xong, ta sẽ đưa ra quyết định, cô nương thấy thế nào?”
Tuyết Ngưng nghe vậy liền không có ngoài dự đoán, nếu đổi lại là nàng, nàng cũng không dễ dàng tin tưởng người mới gặp một lần mà đến gia tộc người ta a.

“Được, ta cũng không có gấp gáp cái gì, Nhất Minh công tử cứ thoải mái làm chuyện của mình là được, dù sao gia tộc ta cũng đã chờ rất lâu, hiện giờ chờ thêm một chút cũng không có vấn đề gì, nếu như công tử có điều gì cần chúng ta giúp thì có thể mở lời, tại trong thành này, nếu nói có việc gì mà Mai thế gia không làm được thì quả thật chỉ đếm được trên đầu ngón tay.


Tuyết Ngưng nở một nụ cười vô cùng mê người nói ra, chỉ cần thiếu niên này không trực tiếp cự tuyệt là được, chỉ cần không cự tuyệt, sự tình liền đã có năm thành nắm chắc, nếu không ngoài dự đoán của nàng, thiếu niên này nhất định sẽ tiến vào cấm địa.

Dù sao, những bí ẩn chưa được giải đáp vẫn luôn là những điều kích thích tu sĩ tiến lên, một tu sĩ nếu mất đi động lực tìm tòi, bản thân người đó nhất định sẽ dừng lại tại chỗ, con đường tu luyện cũng sẽ đoạn tuyệt từ đây.

Cảm tạ các sư huynh đệ rất nhiều a!
Các vị huynh đệ có yêu thích hãy đề cử, tặng quà a, hắc hắc!



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.