Nhục Thân Thành Thánh

Chương 269: 269: Đào Hố!




Chương 269: Đào hố!
Tác giả: Nhất Minh Kinh Nhân
Ngay khi Nhất Minh tiến hành khiêu chiến thời điểm, đối phương bên kia cũng đã chấp nhận trận đấu, cả hai đều có thời gian nửa canh giờ để làm chuẩn bị, đối với quy tắc thay đổi, Nhất Minh cũng không còn cách nào khác ngoài việc chờ đợi.

Hiện tại mặc dù thái dương đang ở trên cao, nhưng tại bên trong Thiên Đài hoàn toàn không cảm giác được nóng bức gì cả, thái dương chiếu rọi xuống dưới tựa như bị một cỗ lực lượng của Thiên Đài ngăn cản đồng dạng, điều này giúp cho những người ở đây cảm thái thoải mái rất nhiều.

Nhất Minh ngồi bên cạnh Tuyết Ngưng cũng không có trò chuyện cái gì, bản thân liền bắt đầu nhắm mắt ngưng thần, chờ đợi trận chiến.

Không thể không nói, trong bấy lâu nay hắn đều sử dụng bảng để tăng lên tu vi, hiện tại phải tự thân tu hành cho nên đành phải tận dụng thời gian một chút, không thể lãng phí như trước cho được.

Trong thời gian ngắn này mặc dù không có cảm giác tiến bộ cái gì, nhưng mưa dầm thấm đất, mỗi lần tận dụng một ít, đây hẳn là có thể giúp cho công pháp tăng trưởng một ít a.


Nhất Minh bắt đầu tiến vào trạng thái bế quan, những thanh âm ồn ào bên ngoài đều được hắn dùng linh lực phong bế hai tai, cho nên âm thanh bên ngoài cũng không cách nào tác động đến hắn.

Toàn bộ Thiên Đài xung quanh giờ khắc này đã không còn ồn ào cái gì, Nhất Minh cũng không còn để ý tới, bản thân không ngừng cảm ngộ thanh đao ở sâu bên trong nội tâm kia.

Từ lúc hắn chiến một trận với tên tu sĩ của Huyết Ma Đường kia, bên trong bản thân liền xuất hiện một thanh đao này, nhưng hiện tại hắn cũng không có cách nào thôi động cho được, điều này khiến Nhất Minh có một chút không thoải mái cho lắm.

Nếu mình có thể tự do điều động cỗ lực lượng này mà nói, chiến lực của bản thân hẳn là không hề thua kém nửa bước Chân Nguyên cảnh a!
Thời gian trôi qua, Nhất Minh cũng không có cảm ngộ được bao lâu thì đã tới thời gian tiến vào đấu chiến đài, hai mắt của Nhất Minh mở ra, thân hình dần dần đứng dậy, hắn để lại tín hiệu cho hai người Hổ lão rồi bản thân bước vào vòng xoáy trước mặt.

Một khắc sau, bản thân liền xuất hiện ở bên ngoài bình đài, không phải vì hắn không cách nào chiến thắng nhanh chóng, mà bản thân cố ý kéo dài thời gian một chút, dù sao thì bản thân đang chuẩn bị hố đám người kia một cái đây.

Mà cũng đúng thật là như Nhất Minh dự đoán, ngay khi hắn bước ra bên ngoài thì Hổ lão cũng đưa tin cho hắn, nói cho hắn biết biểu hiện của đám võ giả này.


Truyền tin lệnh này chính là vật mà Mai Ngọc Long đưa cho hắn trước đó, bởi vì Hổ lão cùng Mai Ngọc Long đảm nhiệm trọng trách đào hố, cho nên cần phải có thông tin liên lạc giữa hai bên, mà Hổ lão nằm vùng bên trong coi như rất là thuận lợi, cho đến hiện tại cũng không có ai phát giác ra cái gì khác thường.

Nhìn thấy tin tức bên trên truyền tin lệnh, Nhất Minh liền lộ ra một vệt mỉm cười.

Không vì cái gì khác, đám người này đều đang chửi mẹ không thôi, người nào người nấy đều không thể tin tưởng vào trong mắt mình được, tên này thế mà trở ra vừa đến một khắc thời gian.

Thậm chí có người còn vò đầu bức tai gào thét nói: “Ngươi không thể ra trễ hơn một chút nữa sao!”
Đối với những biểu hiện này, Nhất Minh chỉ là cười nhạt trong lòng, hắn cũng không có vì thế mà dừng lại, nếu như các ngươi đã muốn có sự thay đổi thì ta đây cũng sẽ không làm các ngươi thất vọng a, hắc hắc!
“Xem ra đã đến lúc thay đổi một chút a!” Nhất Minh thầm nghĩ trong lòng, thế là hắn bắt đầu thay đổi tín hiệu, người khác có thể không nhận ra khác thường, dù sao thì người đông như vậy, làm sao có ai nhận ra ai.

Đám người nhìn thấy Nhất Minh ngồi bên cạnh Tuyết Ngưng còn cười nói vui vẻ, điều này khiến cả đám đều đưa mắt nhìn về phía Mai Ngọc Long, dù sao thì tên mập này cũng là có danh tiếng tại nơi này, cho nên cũng có người nhận ra hắn.


Thấy thế, Mai Ngọc Long liền làm một bộ đương nhiên bộ dáng: “Thế nào? Ta đặt cược cho huynh đệ của ta, có gì bất thường sao?”
Đám người nghe được lời này liền cũng không có cảm thấy bất thường cái gì, dù sao là người quen của người ta, đặt cược vào huynh đệ đúng thật là chuyện đương nhiên mà, nhưng điều bất thường là, chính bản thân ngươi tại sao lại đặt cược toàn trúng vậy a?
Chẳng lẽ ngươi cùng với tên “Minh Tôn” kia có thông đồng từ trước?
Điều này quả thật là không phải không có khả năng xảy ra, dù sao thì hai người đúng thật là bằng hữu của nhau, sử dụng một chút thủ đoạn vẫn là có thể làm được.

Dường như nhìn ra tâm tư của đám người, Mai Ngọc Long đều một mặt tức giận không thôi: “Các ngươi đây là nhìn ta cái ta làm cái chó gì? Bản công tử còn đi dùng mấy khối hạ phẩm linh thạch làm ra những trò mèo này hay sao?”
Một lời này nói ra, cả đám đều không có nghi ngờ gì nữa, tên mập này quả thật là cũng không cần làm ra cử động như thế, từ đầu tới giờ, bản thân hắn chỉ dùng vài ba khối linh thạch đặt cược mà thôi, cũng không phải là dùng đại lượng linh thạch đặt cược, cho nên thu về cũng không có bao nhiêu.

Đây đúng thật là khiến đám người trăm mối vẫn không có cách nào giải thích được.

Nhìn thấy đám người dường như bị chính mình thuyết phục, Mai Ngọc Long cười hắc hắc trong lòng, liền nhân cơ hội rèn sắt khi còn nóng, một mặt bình đạm nói ra: “Với lại, bản thân ta là ai các ngươi hẳn phải biết, ta từ nảy tới giờ đều chỉ đặt cược cho vui, chẳng qua là ăn may đánh trúng mà thôi, đối với ta mà nói, vài chục khối linh thạch hạ phẩm có làm được cái gì? Còn không đủ ta ăn một bữa cơm.


Đám người nghe được lời này có hơi khó chịu trong lòng, nhưng không có ai dám phản bác, tên mập này quả thật không cần nói xạo với bọn hắn, con cháu thế gia ăn một bữa cơm mấy trăm khối trung phẩm linh thạch vẫn là bình thường vô cùng, cũng không thiếu số tiền cỏn con này.


Đám người giờ khắc này cũng không còn hoài nghi gì nữa, tiếp tục tiến hành đặt cược, Hổ lão lẫn trong đám đông nhìn lấy một đám dê béo cười hắc hắc không thôi, ngày hôm nay quả thật là một ngày tốt lành a!
Lần này, đám người đã rút kinh nghiệm rồi, phần lớn không còn đặt cược khu vực số hai nữa, đa phần đều chọn khu vực số ba, đại biểu cho việc tên “Minh Tôn” kia trong vòng một khắc sẽ kết thúc chiến đấu.

Không vì cái gì khác, ngay từ đầu, Nhất Minh liền tạo cho bọn hắn trận chiến đều rất nhanh sẽ kết thúc, nhưng trải qua hai lần vừa rồi, đám người cũng ý thức được không giống, xếp hạng tiến vào trước vạn có lẽ tên “Minh Tôn” này không cách nào tốc thắng được nữa a.

Cho nên lần này đám người đều cược ở khu vực số ba, Hổ lão nhìn lấy điều này đôi mắt khẽ híp thành một đường, lão quát to một tiếng: “Quá tam ba bận, lần này lão phu cược lớn một ván!”
“Rầm” một tiếng, một khối trung phẩm linh thạch nằm ngay khu vực số hai, nhìn thấy cảnh này, đám người không khỏi cười lạnh trong lòng, đây quả thật là đưa bảo a!
Cũng có võ giả vẫn chưa ra quyết định được, thời gian đang dần dần gấp rút, không biết từ khi nào, một vị nữ tử với dáng người xinh đẹp, trên người mặc một chiếc váy dài màu xanh nhạt, mỗi nơi đi qua, mùi hương trên cơ thể đều tung bay khắp nơi, khiến cho một đám võ giả xao động không thôi!
“Ở đây náo nhiệt như vậy, ta cũng góp vui một chút a!” Lan Hoa dần dần bước tới, một khối trung phẩm linh thạch đặt vào khu vực số hai, thanh âm nhẹ nhàng vang lên bên tai, khiến đám người bừng tỉnh trở lại: “Một khối trung phẩm linh thạch, ta cược tên “Minh Tôn” kia sẽ trong vòng ba phút giải quyết địch nhân.


Cảm tạ các sư huynh đệ rất nhiều a!
Các vị huynh đệ có yêu thích hãy đề cử, tặng quà a, hắc hắc!



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.