Nhục Thân Thành Thánh

Chương 31: 31: Gấp Đôi Trọng Lực




Chương 31: Gấp đôi trọng lực
Tác giả: Nhất Minh Kinh Nhân
Trong không gian.
Một quyền thẳng hướng Nhất Minh lao nhanh mà tới.
Trong lúc nhất thời, Nhất Minh sắc mặt ngưng nhiên.
Bản thân hắn hiện tại đang cảm thấy có gông cùm bao khoả bản thân khiến động tác bị chậm lại một nửa tốc độ!
Cảm giác trên tay như có một tảng đá lớn đè lên, khiến bản thân vận chuyển linh khí trong cơ thể trở nên chậm chạp rất nhiều.
Linh lực dường như bị đè nén một dạng, cảm giác áp bách bao trùm toàn thân khiến Nhất Minh nhất thời không thể thích ứng.
Khôi phục tâm thần!
Duy chỉ trong một hơi thở công phu, một quyền bức tốc đã đến ngay trước mắt!
Nhất Minh da gà nổi lên từng cơn, toàn thân lông tơ dựng đứng!
Cả người dường như bị đóng băng một dạng.
Nhìn về trước mắt một quyền oanh kích mà đến.
Trong đồng tử có hình ảnh một quyền đang từ từ to dần!
Bản năng hắn nhanh chóng đưa tay về phía trước hình thành tư thế phòng thủ ngăn chặn một quyền này.
Một quyền va chạm mang theo một tiếng ầm vang thật lớn!
Nhất Minh ngay lập tức bị đấm văng ra xa 10 trượng khoảng cách.
Thân hình lảo đảo một vòng trên không trung, miễn cưỡng mới mang thân thể ổn định lại.
Mắt nhìn về phía trước, trên mặt không khỏi lộ ra vẻ chấn kinh thần sắc!
"Bất cẩn rồi!"
"Không ngờ trong này lại có trận pháp trọng lực!"
"Bây giờ mới hiểu được tại sao có nhiều người không thể nào chiến thắng khi bị vây công!"
"Mới chỉ có một con khôi lỗi đã khiến ta chật vật như vậy, nếu đồng thời bị vây công sẽ không tưởng được tràn cảnh!"
Nhất Minh thầm nghĩ trong lòng, trên mặt bắt đầu dần dần nghiêm túc lại.
Trong ánh mắt lộ ra từng tia chiến ý, miệng không khỏi lộ ra một nụ cười hưng phấn!
"Hắc hắc, nếu ta có thể thích ứng với lượng trọng lực này, thì việc chiến thắng không phải không có khả năng!"
Nghĩ như vậy, Nhất Minh dần dần đứng thẳng người lên, nhìn xuống hai tay phía trước.
Cảm nhận trên tay còn lưu lại cảm giác tê rần, một quyền vừa rồi khí lực không nhỏ.
“Nếu không phải phản ứng nhanh, một quyền vừa rồi mình sẽ bị trọng thương không thể nghi ngờ!” Nhất Minh thầm nghĩ.
Chưa kịp suy nghĩ nhiều, khôi lỗi thế công đã tiếp tục đến!
Lần này khôi lỗi liên tiếp từng quyền, từng quyền đấm ra.

Tốc độ khiến Nhất Minh hoa cả mắt!

Nhất Minh trong lúc nhất thời liền rơi vào hạ phong, hắn mỗi chống đỡ một quyền, liền phải lui lại né quyền thứ hai!
Tốc độ khôi lỗi nhanh gấp hai lần hắn, vì thế Nhất Minh không thể không tạm thời tránh né mũi nhọn!
Khôi lỗi lần này mặc dù không có chiêu thức đặc biệt gì, nhưng bản thân khôi lỗi cứng rắn không chịu được!
Hơn nữa, khôi lỗi không phải chịu ảnh hưởng bởi trọng lực.

Vì lẽ đó tốc độ của khôi lỗi dường như nhanh gấp đôi so với Nhất Minh hiện tại.
Trọng lực bất ngờ gia tăng, cho nên Nhất Minh hiện tại vẫn đang trong tư thế bị áp chế, thân hình liên tục lui về phía sau!
Mặc dù bị áp chế mạnh mẽ, nhưng hắn hiện tại vẫn chưa tung hết sức lực!
Không phải không muốn tung hết sức lực, mà là không thể tung!
Vốn dĩ linh lực tích trữ trong cơ thể tuy nhiều, nhưng chưa kịp vận dụng đã phải ngăn cản thế công trước mắt.
“Với tình hình này, vậy liền để ta chơi với ngươi một chút vậy” Nhất Minh ánh mắt tỏa ra từng tia chiến ý!
Hắn đang còn lợi dụng trận pháp cùng khôi lỗi này để nâng cao khả năng chiến đấu của bản thân đâu!
“Nếu như ta có thể thích ứng trong tình trạng chiến đấu kịch liệt như thế này thì chỗ tốt là cực lớn!
Không biết lần tiếp theo trọng lực có tăng lên hay không?
Nếu còn tăng lên nữa, mình thua không nghi ngờ!”
Nhất Minh vô cùng bất đắc dĩ.
Hắn không nghĩ rằng, bên trong tử đấu đài lại còn có trận pháp như thế này!
Từng đợt thế công dồn dập mà tới!
Nhất Minh vừa ngăn chặn, vừa vận chuyển linh lực thích nghi với hoàn cảnh ác liệt này.
“Dù sao đều là tôi thể cảnh..
Lại bị trận pháp áp chế…
Lần sau mà còn bị vây công…
Con bà nó!”
Nhất Minh vừa chống đỡ vừa chỉ nghĩ thôi đã mặt mày xanh lét!
Gần nửa canh giờ trôi qua.
Nhất Minh hiện tại cũng đã dần quen với trọng lực nơi này.
Hiện tại có thể đánh ngang tay với khôi lỗi nơi đây mà không rơi vào hạ phong!
"Thời gian không sai biệt lắm! Cũng nên dứt điểm trận đấu."
Nhất Minh ánh mắt lấp loé.
Tôi thể cảnh mỗi lần vận dụng linh lực sẽ có khoảng thời gian đứt quãng do linh khí trong cơ thể phải vận chuyển đủ một vòng chu thiên!
Từ đó mới sản sinh linh lực cho cơ thể vận dụng.
Nếu như một võ giả bình thường mà nói.
Muốn chiến thắng trong khi bị áp chế bởi trận pháp này là điều khó khăn vô cùng.

Trừ khi bản thân nội tình hùng hậu cùng công pháp mạnh mẽ, nếu không là không có khả năng vượt qua trong thời gian hạn chế!
Nhất Minh hắn không giống.
Sở dĩ hắn có thể liên tiếp vận dụng linh lực là do bản thân linh khí trong cơ thể vận chuyển nhanh hơn mức bình thường.
Điều này là do "giọt tí tách" bên trong cơ thể!
Mỗi khi hắn hấp thu linh khí đều sẽ xuất hiện tình trạng này.
Hắn không biết đây là vì sao, nhưng đối với hắn có chỗ tốt là được rồi!
Quản nhiều như vậy làm gì!
Mặc dù trong lúc tấn công cũng có thời gian đứt quãng, nhưng khoảng cách không lớn!
Giờ khắc này.
Hắn mặc dù chưa hoàn thích ứng với trọng lực nơi này, nhưng phần lớn đều có thể phát huy ra 8 thành lực lượng không là vấn đề!
Nhìn khôi lỗi phía trước không có vẻ gì là chậm lại cả.

Thế công đã tiếp tục hướng tới!
Nhất Minh ánh mắt lấp loé, linh lực trãi rộng toàn thân giờ khắc này tích trữ với tốc độ chóng mặt trong kinh mạch!
Trên cơ thể dần dần nóng lên, từng làn khói trắng không ngừng toả ra từ trong cơ thể.
Cơ thể dần thấp người xuống.
Hít sâu một hơi.
Quát to một tiếng!
Một cước đạp đại địa!
Một tiếng oanh thật lớn vang vọng không gian, thân hình Nhất Minh tựa như tia chớp lao nhanh với tốc độ không tưởng hướng về phía khôi lỗi mà đi.
Một quyền vung ra!
Từng tiếng xé gió rít gào, mang theo từng cơn sóng nhiệt bao khoả xung quanh.
Một quyền hồng ảnh to cỡ nắm tay từ xa lướt gấp hướng về khôi lỗi đánh tới!
Chấn Thiên Quyền!
Một quyền này là hắn vận dụng phần lớn linh lực tích trữ bên trong kinh mạch bạo phát mà ra!
Khôi lỗi bản thân không hề có cảm xúc gì cả.
Nhìn trước mắt một hồng ảnh quyền cương lao về phía mình, sắc mặt không mảy may cảm xúc, vung ra một quyền không chứa mảy may tình cảm nào.
Hai quyền chuẩn bị va chạm một sát na.
Trên tay khôi lỗi xuất hiện từng vết cháy đen xuất hiện!
Nồng đậm sóng nhiệt xung quanh hồng quang bạo phát đi ra.
Oanh!
Hai quyền va chạm.

Tay khôi lỗi cùng quyền ảnh nổ tung mang theo một đợt ầm vang vỡ vụn!
Nhất Minh thân hình không dừng lại!
Nhìn thấy cánh tay khôi lỗi bị một quyền oanh không còn sót lại chút gì.
Trên không trung một vệt tia sáng vút nhanh hướng về vị trí khôi lỗi.
Trường đao ra khỏi vỏ.
Tay phải cầm đao giương ra một bên.
Một người cùng một vệt đao quang xuyên tạc không gian mang theo từng tiếng xé gió lao nhanh mà đến!
Nhất Minh tay cầm trường đao thân hình bắn nhanh về phía khôi lỗi quét ngang mà ra!
Răng rắc!
Một thanh âm vỡ nát truyền ra.
Tinh thạch trước ngực khôi lỗi vỡ nát thành từng mảnh nhỏ!
Khôi lỗi lĩnh trọn một đao, thân thể bay ngược ra sau biến mất vào trong không gian.
"Khiêu chiến thành công!"
"Ban thưởng 1 khối hạ phẩm linh thạch!"
"Chiến đấu sẽ bắt đầu sau một khắc, mời người khiêu chiến chuẩn bị sẵn sàng!"
Một thanh âm truyền ra.
Nhất Minh thở hồng hộc, một tay cầm đao, thân hình tạm thời không cách nào di chuyển!
"Không ngờ chỉ vận dụng 8 thành lực lượng lại khiến cơ thể căng cứng như vậy!"
"Khôi lỗi này có thể chống được một quyền toàn lực của ta!"
"Nếu không phải điểm yếu của nó là tinh thạch, muốn chiến thắng trong vài phút e rằng không có khả năng!"
Nhất Minh nắm đấm nắm chặt thầm nghĩ.
Bản thân Nhất Minh phần lớn đều dây dưa, kéo dài thời gian luyện khả năng chiến đấu.
Vì lẽ đó muốn trong vài phút cuối cùng đánh tan khôi lỗi là điều bất khả thi!
Một quyền vừa rồi vung ra đã khiến toàn bộ linh lực tích trữ dùng hết!
"Nếu không phải cánh tay khôi lỗi vì đỡ một quyền đó trở nên vỡ nát, lộ ra phần tinh thạch thì…"
Nghĩ đến đây, Nhất Minh thở dài một hơi!
"E rằng lần sau phải tốc chiến tốc thắng, nếu không, muốn chiến thắng cũng không phải đơn giản như vậy!"
Xếp bằng ngồi xuống, Nhất Minh nắm trong tay linh thạch khôi phục tự thân.

“Hắc hắc, lần này ta phát phát phát!”
“Khặc khặc khặc! đâu chỉ một mình ngươi, ta lần này cũng phát tài rồi, phát tài rồi!”
Có thanh âm rống to hấp dẫn không ít ánh mắt nhìn về phía thanh âm phát ra.
Xung quanh lôi đài vô số thanh âm la lớn khi nhìn về phía bảng khiêu chiến!
“Hắc hắc, ngươi xem ta nói có đúng không! Tên tiểu tử này mất gần 30 phút mới thành công vượt qua lần khiêu chiến đầu tiên.
Ngươi nói xem, với tình trạng này thì hắn làm sao có thể vượt cấp khiêu chiến đây này!”
Một thanh niên chỉ chỉ trỏ trỏ vào khiêu chiến bảng quay sang người kế bên không ngừng nói ra.
“Lần này có vẻ như là huynh đài cược thắng rồi!
Haiz!

Đây lần đầu cũng như lần cuối vậy!”
Thanh niên kế bên lắc đầu thở dài, ánh mắt ẩn chứa nỗi tuyệt vọng không thể tả!
“Tiền của ta!”
“Linh thạch của ta!”
“Con bà nó! tiểu tử này không phải là đệ nhất tiềm long bảng sao? Sao hắn lại tốn nhiều thời gian như vậy chỉ để vượt qua một cửa ải bình thường thế kia!”
Có trung niên chưa kịp uống rượu đã đập vỡ cái chén khi nhìn thấy kết quả trận khiêu chiến.
“Ca~
Ngươi xem, tên tiểu tử đó e rằng không thể nào thắng trận cá cược này được.
Dựa vào tốc độ này, ta xem hắn còn không thể vượt qua lần khiêu chiến tiếp theo chứ đừng nói vượt cấp mà chiến!
Ahhhh yaaa~ Tiền của ta!
Ta không biết đâu, tiền của ta vì ca mà bay mất, bắt đền đi!”
La Hoa phồng môi trợn má đối với thanh niên kế bên bĩu môi nói.
La Kích nhìn về cô tiểu muội dãy đành đạch trước mắt không khỏi bật cười một cái.
“Ca ngươi còn cười được! Không lẽ ngươi không sợ mất tiền sao?”
“Yên tâm đi! tên tiểu tử đó không thua được!” La Kích lấy tay xoa xoa đầu cô tiểu muội nói.
“Xía! Ca nói thì hay lắm, làm sao ngươi biết tên tiểu tử đó không thua được?
Ta thấy hắn sắp thua tới nơi rồi kia kìa!”
La Hoa gạt bỏ bàn tay đang xoa trên đầu mình, một tay chỉ về phía khiêu chiến bảng nói.

Giọng nói tràn đầy vẻ uất ức không chịu được!
“Hahaha, muội có thấy ai khiêu chiến liên tục đều thành công khi gần hết thời gian chưa?” La Kích khoanh tay nhìn thẳng về phía trước hỏi.
“Ý huynh là… tên đó cố ý?”
“Muội nói xem!”
La Kích mỉm cười một cái nhìn về cô tiểu muội nói.
“Thế nhưng… tại sao hắn lại làm như thế?” La Hoa trong giọng nói tràn đầy vẻ nghi hoặc.
“Vì sao hắn làm như thế ta không biết được, nhưng theo ta đoán là hắn đang luyện tập.
Trước kia cũng có một số người khiêu chiến làm như vậy, bọn họ đều khiêu chiến thành công khi gần hết thời gian.
Có lẽ là tên tiểu tử này cũng đồng dạng giống như vậy”
La Kích thanh âm không lớn không nhỏ khiến không ít võ giả xung quanh châu đầu ghé tai nghe.
Một số người cũng có ý kiến đồng dạng như vậy!
Lời này nói ra, khiến không ít võ giả bắt đầu nghiêm túc trở lại.

Không còn vẻ đắc ý như trước, cũng không còn lo lắng như trước.
Giờ khắc này, bọn họ đều đang chăm chú nhìn trên bảng khiêu chiến.
Thời điểm vòng khiêu chiến tiếp theo đã bắt đầu!
P/s: Cảm ơn mọi người!
Donate: 0 7 4 1 0 0 0 6 3 9 1 4 2 vietcombank



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.