Tôi ôm gối đăm chiêu nghĩ ngợi: Lạc Mộ Thâm đã nhận là thích tôi rồi, như thế, tiếp theo sẽ thế nào đây? Tôi có thể kết hôn với anh ấy như mong đợi không? Tôi rất thích anh ấy, trong bất giác, ở cạnh nhau làm việc một thời gian, tôi đã yêu anh ấy mất rồi, mà yêu không thể thoát ra được, nếu, tôi nói là nếu, tôi có thể lấy anh ấy, vậy tôi nhất định sẽ chủ động đưa ra ý kiến về vấn đề công nhận tài sản trước khi tiến tới hôn nhân, không phải tôi có mưu đồ anh ấy có tiền, mà là tôi thực lòng yêu chính con người của anh ta.
Không biết là bước chân vào nhà họ Lạc có khó khăn hay không, không biết có phải những nguy hiểm khi bước chân vào gia đình giàu có đang chờ đợi tôi trước mắt hay không, không biết Lạc Mộ Thâm có đang nghĩ tôi là một cô vợ chưa cưới xinh đẹp, môn đăng hộ đối hay không.
Không biết liệu có một bà mẹ quyền quý đang đợi để hoạnh họe, làm khó tôi hay không?
Anh ấy hình như còn có hai người anh trai, như thế, sau khi lấy anh ấy, liệu khi ở với hai bà chị dâu kia có bị bất đồng hay không?
Nên biết rằng, những công việc của nhà giàu rất phức tạp, họ có rất nhiều những dự tính, nào là bảo vệ tài sản này, nào là phải sinh con trai này,....
Tôi vỗ mạnh vào hai má của mình, Nhụy Tử, mày thật xấu hổ quá đấy, chuyện còn chưa đâu vào đâu, mà mày đã nghĩ quá xa rồi đấy?
Nhưng tôi lại tự an ủi mình, tôi là "sửa nhà trước lúc trời mưa" ý mà.
Cũng có thể ngày mai Lạc Mộ Thâm sẽ thực sự đón nhận tôi, tôi sẽ sắp phải đối diện với hàng loạt vấn đề, hàng loạt câu hỏi.
Nhưng tôi mặc kệ, cho dù có gặp khó khăn như thế nào tôi cũng dũng cảm vượt qua, Tô Tư Nhụy, mày nhất định phải dũng cảm lên, mày nhất định phải nỗ lực dành lấy hạnh phúc của chính bản thân mày.
Tôi tự khích lệ mình như thế, cũng tự an ủi mình như thế.
Tôi lặng lẽ chìm sâu vào trong giấc mơ, trong giấc mơ, Lạc Mộ Thâm kéo tôi đi chơi vòng quay ngựa gỗ, tiếng cười của tôi vang vọng khắp nơi, xung quanh đều là những bông hồng đỏ tươi đó vây quanh chúng tôi.
Anh Đại Thâm, tình yêu của anh, mới là món quà sinh nhật em muốn có!
......
Ngày hôm sau
Trước đây tiếng chuông đồng hồ hẹn giờ kêu vài lần tôi mới lồm cồm dậy, nhưng hôm nay, tôi háo hức như một đứa trẻ sắp được đi chơi, thậm chí, tiếng chuông hẹn giờ còn chưa kêu tôi đã dậy ra khỏi giường rồi.
Tắm giặt sạch sẽ xong, tôi búi tóc kiểu 9X trẻ trung, rồi kẹp bằng chiếc kẹp tóc có gắn đá thạch anh sáng bóng, rồi mặc cho mình bộ đồ màu hồng đỏ mà tôi yêu thích, tôi còn xịt cho mình một chút nước hoa, sau đó, tôi đánh một lớp phấn hồng mỏng, bôi một chút son đỏ, tự nhìn mình trong gương, tôi khẽ mỉm cười mãn nguyện với nhan sắc của mình.
Tôi trang điểm mình giống như một công chúa, không biết như thế này, Lạc Mộ Thâm có thích không?
Sau đó, tôi ngồi trên đầu giường đợi Lạc Mộ Thâm đến, thời gian chờ đợi này, thật là sốt ruột chết mất, cứ một lúc tôi lại chạy lại soi gương xem tóc của tôi có bị rối không, cứ một lúc tôi lại nhìn xem quần áo có bị nhăn hay không, rồi một lúc lại ngửi xem mùi nước hoa có còn thơm hay không....Tóm lại, tôi thực sự quá là hồi hộp rồi.
Cũng có thể, hôm nay là ngày đánh dấu cho một quan hệ mới giữa tôi và Lạc Mộ Thâm, tôi một chút cũng không lo sợ, tôi biết Lạc Mộ Thâm thích tôi, anh ấy quan tâm tới những điều tôi thích, anh ấy nhìn vào ánh mắt của tôi, lại còn tối hôm trước, anh ấy còn khoác vai tôi, hôn tôi sâu đậm, như thế đều chứng tỏ rằng, không phải là tôi ngộ nhận, tuyệt đối đây không phải là cảm nhận sai của tôi.
Anh ấy đã thích tôi chân thành như thế, thì tôi cũng sẽ không suy nghĩ anh ấy có là công tử nhà giàu hay không, tình yêu thuộc về mình, thì tôi phải nỗ lực đấu tranh để dành lấy nó.
Vì tình yêu của anh ấy, tôi sẽ dũng cảm!
Tôi đang nghĩ, thì đột nhiên tiếng chuông điện thoại kêu lên, tôi nhìn thì thấy đó là Lạc Mộ Thâm, tôi vội nghe điện thoại: " Alo, anh Đại Thâm....."
Giọng nói của Lạc Mộ Thâm có vẻ u ám, giống như tối qua đã hút thuốc cả đêm vậy, gã này, nghiện thuốc lá nặng, nếu tôi trở thành người yêu của anh ấy rồi, tôi nhất định sẽ bắt anh ta bỏ thuốc, tôi sẽ mua cho anh ta một cân kẹo cai thuốc.
" Nhụy Tử, em dậy chưa? " Lạc Mộ Thâm hỏi.
" Dậy rồi, dậy từ lâu rồi ạ, anh Đại Thâm, anh có tin không, vì anh sắp tới, nên cả đêm qua em vui mừng cả đêm không ngủ đấy." Tôi khuếch trương nói, trọng ngữ khí có cố tình mang một chút yểu điệu, nũng nịu.
"......" Giọng Lạc Mộ Thâm dừng lại một chút, " Nhụy Tử, vậy em xuống nhà đi, anh đang đợi ở cổng đây rồi."
" Vâng ạ." tôi mặc thêm chiếc áo khoác lông cừu, vui mừng xách theo chiếc túi đi ra cửa, xuống nhà, đi thẳng ra cửa.
Tôi nhìn thấy Lạc Mộ Thâm đang đứng dựa vào chiếc xe Koenigsegg đằng xa, màu sắc của chiếc xe đúng là rất bắt mắt.
Tôi thấy Lạc Mộ Thâm đang đứng dựa vào xe hút thuốc, anh ấy mặc chiếc áo len màu xanh nhạt, chiếc quần bò màu xanh thẫm, bên ngoài khoác chiếc áo khoác dài màu nâu sẫm, nhìn anh ấy lúc này như một người mẫu nam đang chụp ảnh quảng cáo.
Lạc Mộ Thâm, thực sự quá đẹp trai.
Tôi vui mừng nhảy đến trước mặt anh ấy, nghịch ngợm rút lấy điếu thuốc anh ấy đang hút trên miệng rồi vứt xuống đất, Lạc Mộ Thâm lúc đó sững sờ một lúc.
" Anh Đại Thâm, cứ hút thuốc như thế không tốt cho sức khỏe đâu." Tôi cười nói, không biết vì sao, tôi lại cảm thấy Lạc Mộ Thâm trông hốc hác đến như vậy?
Đúng, hơi hốc hác, mắt thì hơi đỏ, liệu có phải anh ấy cũng vui quá mà cả đêm qua không ngủ không?
Tôi ngây thơ nghĩ.
Lạc Mộ Thâm hình như khó khăn lắm mới có thể khẽ mỉm cười, anh ấy đưa tay lên theo thói quen, vuốt nhẹ mũi, tôi lè lưỡi tinh nghịch, mỉm cười.
" Đi, lên xe." Lạc Mộ Thâm vừa nói với tôi, vừa ngồi lên ghế lái.
" Anh Đại Thâm, anh đưa em đi đâu thế? " Tôi vui vẻ nhảy lên xe của Lạc Mộ Thâm, vừa thắt dây an toàn, vừa tò mò hỏi.
" Ừ...đến rồi, thì em sẽ biết." Lạc Mộ Thâm nói.
Tôi cũng không hỏi thêm nữa, hỏi rõ ràng quá làm gì, tôi biết anh ấy muốn làm cho tôi bất ngờ đây mà?
Còn tôi, im lặng chờ đợi điều bất ngờ đó, không được sao?
Tò mò làm gì chứ!
Koenigsegg chạy trên đường, lao đi với tốc độ chóng mặt, tôi không ngừng nhìn sang Lạc Mộ Thâm đang ngồi bên cạnh tôi, anh ấy đang tập trung lái xe, nhìn nghiêng anh ấy thế này càng làm tôi thấy say đắm anh ấy hơn.
Tôi cười thầm trong lòng, thực ra, không phải vì tôi hám trai đẹp, nhưng bây giờ, tôi phát hiện ra mình rất thích Lạc Mộ Thâm, một cái nhăn mặt, hay thậm chí những tật xấu hơn nữa của anh ấy tôi vẫn đều cảm thấy yêu thích anh ấy.
Liêu tôi có phải đã trở thành một người hâm mộ điên cuồng của Lạc Mộ Thâm rồi hay không? Có phải tôi cần uống thuốc giải rồi hay không?
Tôi liền vội tự vỗ nhẹ vào má của mình, nhắc nhở bản thân đừng có hám trai đẹp nữa, nếu không sẽ bị Lạc Mộ Thâm cười chê.
Nhưng tôi vẫn có chút gì đó không thể khống chế biểu cảm của mình, tôi không ngừng mỉm cười, cảm giác miệng của mình, dường như sắp rách đến tận mang tai rồi.
Liệu có phải tôi đã vui mừng quá sớm không?
Tôi cứ suy tưởng bất định như vậy.
Tôi đang nghĩ thì xe của Lạc Mộ Thâm dừng lại, tôi thò đầu ra ngoài nhìn, nhưng bất ngờ phát hiện ra nới chúng tôi đang đến lại là một nghĩa trang.
Nghĩa trang?
Cũng chính là nơi chôn cất.
Trời ơi, Lạc Mộ Thâm à, cái nơi thổ lộ tình cảm này đúng là có một không hai đấy.
Lại còn chọn nghĩa trang làm nơi thể hiện tình cảm với tôi? Lợi hại quá!
Tôi chớp chớp mắt, lại nghĩ, hoặc cũng có thể không phải như thế, Lạc Mộ Thâm đưa tôi tới mộ của mẹ anh ấy là để giới thiệu cho tôi biết, cũng là để người mẹ đã mất đi bảy năm trước biết được con trai của bà đã có được một tình yêu đích thực?
Hoặc cũng có thể, dựa theo cốt truyện của tiểu thuyết ngôn tình, có phải trước đây Lạc Mộ Thâm đã từng trải qua một mối tình cay nghiệt, có thể trước đây anh ấy đã rất yêu một người con gái, nhưng cô gái đó đã mất đi rồi, cho nên anh ta mới lấy thế gian làm trò đùa, yêu thích nữ sắc.
Anh ấy bây giờ thích tôi, có phải là đưa tôi đến trước mộ của người yêu cũ của anh ấy, để người yêu cũ yên tâm, tình yêu của anh ấy đã trở lại?