Những Bí Ẩn Của Lãnh Đạo Thú Tính

Chương 316: Cô gái xinh đẹp



Lạc Kiến Ba với dáng vẻ chín chắn vững vàng lại nhìn xa trông rộng, chỉ một động tác đưa cánh tay ra chào cũng mang đầy sự hấp dẫn của người đàn ông, nếu như tôi cho rằng Lạc Mộ Thâm giống như là hoàng đế hiện đại, thì sự hấp dẫn của Lạc Kiến Ba chắc chắn không giống như Lạc Mộ Thâm, đó chính là tiêu chuẩn của một vị hoàng thái thượng đứng trên cao chỉ tay năm ngón!

Không biết tại sao, tôi luôn sợ Lạc Kiến Ba, tôi thật sự muốn kéo dài kế hoạch giới thiệu tôi của Lạc Mộ Thâm với bố của anh ấy.

Đúng thế, trong lòng luôn bồn chồn lo lắng.

Cát Vân nhẹ thở dài nói: “ Nhìn chủ tịch tập đoàn của chúng ta kìa, đầy sức hấp dẫn, người biết thì biết là ông ấy đã hơn 50 tuổi rồi, không biết còn cho rằng ông ấy chỉ mới 40 tuổi mà thôi, ôi dáng vẻ đó có thể hớp hồn những cô gái trẻ ấy chứ.”

Tần Cương cũng cười nói: “ Đương nhiên rồi? Chủ tịch của chúng ta năm ngoái còn đăng quang thế giới một trong mười người nổi tiếng quyền lực lại có sức hấp dẫn nhất, hấp dẫn cũng chẳng kém gì Lạc Tổng của chúng ta đâu.”

Cát Vân cười trêu lại: “ Vậy thì có làm mê hoặc cậu không?”

Tần Cương cười nói: “ Đừng đùa như thế, chủ tịch mặc dù đẹp trai mê người, nhưng dù sao cũng lớn tuổi rồi, mình không muốn tìm người đàn ông xấp xỉ tuổi bố của mình đâu. Đến lúc đó, sự khác biệt tuổi tác đương nhiên là có, là mãi mãi không thể vượt qua được, mình vẫn nên tìm một người sàn với tuổi của mình là được rồi.”

Cát Vân cười xinh đẹp: “ Mình cũng nghĩ như thế, vẫn nên cùng chung tiếng nói là quan trọng nhất, nếu không, đến tiếng nói còn không có điểm chung thì biết sống thế nào?”

Tần Cương cười nói: “ Cho nên, xem xem buổi dạ yến này có người nào mà chúng ta cảm thấy được không.”

Cô ấy cười nhìn sang tôi: “ Tư Nhụy, em đừng cười bọn chị nhé.”

Tôi vội vàng xua tay: “ Không đâu ạ, em làm sao có thể cười các chị chứ?”

Nên biết, đây là lẽ thường tình của con người, mỗi người đều hy vọng có một cuộc sống tốt, bản thân đã xuất sắc rồi, đương nhiên hy vọng tìm được nửa kia xuất sắc hơn, người ta cũng không phải nhìn thấy người có tiền mà bấp chấp tuổi tác là bổ nhào đến, tôi bây giờ đã có Lạc Mộ Thâm rồi, có tư cách gì mà cười người ta chứ?

Chúng tôi đang nói chuyện, đột nhiên Cát Vân ngẩng đầu, giật mình nói: “ Mọi người mau xem.”

Trong giọng nói của chị ấy mang đầy vẻ giật mình ngạc nhiên.

Uhm? Chị ấy nhìn thấy gì thế?

Tôi nhìn theo hướng ánh mắt của Cát Vân, chỉ nhìn thấy ở cửa ra vào của phòng dạ yến, bước vào một người đẹp dáng thướt tha yêu kiều.

Chỉ nhìn thấy cô ta cởi chiếc áo da màu trắng khoác ngoài ra, lập tức có nhân viên phục vụ kính cẩn đỡ lấy chiếc áo khoác đó, gần như tất cả mọi người trong phòng dạ yến đều bị vẻ đẹp của người đẹp này làm cho ngỡ ngàng, nếu như dùng hình tượng để ví dụ, như là muốn lăn hai nhãn cầu vào trong lòng cô ta vậy!

Kể cả chủ tịch tập đoàn Lạc Kiến Ba. Tôi nhìn thấy Lạc Kiến Ba quay đầu, nhìn thấy người đẹp đó, ông ta khẽ khép nhẹ đôi mắt nhìn.

Chỉ nhìn thấy sau khi người đẹp đó cởi chiếc áo khoác da màu trắng đó ra, trên người mặc bộ lễ phục dạ tiệc màu đỏ tươi, màu sắc yêu kiều nóng bỏng đó càng làm nổi lên làn da trắng ngần óng ánh, dáng đi thon thả lả lướt, trên mặt cô ta trang điểm tinh tế, đôi mắt trong veo tình tứ, sống mũi cao thẳng, đôi môi mọng mềm mại ẩm ướt, trên tai đeo đôi khuyên tai đá kim cương sáng lấp lánh, đặc biệt là khi cô ta quay người, mọi người có thể nhìn thấy đằng sau bộ lễ phục gợi cảm đó là một con người mạnh mẽ, khí chất, trong mắt của bao người trong phòng dạ yến, tôi nhìn thấy mắt của rất nhiều đàn ông đều chăm chú như dán lên người đẹp đó.

Tôi cũng không kìm được há hốc miệng.

Đây là.........?

“ Ôi trời đất ơi, đây là ai mà xinh đẹp thế chứ?” Cát Vân nhẹ cau mày nói, “ Tại sao lại thấy quen như thế?”

Tần Cương mỉm cười nói: “ Đương nhiên là quen rồi, đây không phải là Trần An An của chúng ta sao?”

An An?

Tôi giật mình chớp chớp mắt, chỉ muốn quan sát người đẹp mặc trang phục màu đỏ đó, quả nhiên là Trần An An. Không sai.

Tôi luôn biết Trần An An xinh đẹp, nhìn dáng vẻ bề ngoài, cậu ta có khí chất người đẹp cổ điển giống như Lâm Đại Ngọc trong Hồng Lâu Mộng vậy, chỉ cần mỉm cười là đã xóa tan bụi trần, rất có sức hấp dẫn.

Nhưng tôi từ trước đến nay chưa từng nhìn thấy Trần An An trang điểm như thế này, cậu ta thuần khiết, gợi cảm, ngang bướng, hiền thục kết hợp với nhau, thật sự khiến người khác cảm thấy hoàn toàn mới lạ, rất xinh đẹp.

Đúng thế, ít nhất, cậu ta khiến cho tim của tất cả đàn ông ở đây đều đang nhảy nhót cả rồi.

Tôi vội vàng nhìn sang hướng Lạc Mộ Thâm, chỉ nhìn thấy Lạc Mộ Thâm vừa cười nói với người khác, vừa bình thản thưởng thức rượu, ánh mắt của anh ấy không có gì khác thường, chỉ là lướt qua Trần An An xinh đẹp thướt tha một cái, rồi lại nhanh chóng lướt đi chỗ khác, tim tôi có cảm giác bình an, Lạc Mộ Thâm suy cho cùng là Lạc Mộ Thâm, anh ấy sẽ không dễ dàng bị sắc đẹp cám dỗ đâu?

Nếu như anh ấy dễ dàng bị sắc đẹp làm cho mê muội, vậy thì anh ấy khiến tôi quá thất vọng rồi.

Tôi lại nhìn sang Trần An An, chỉ nhìn thấy mắt Trần An An chớp chớp, tự tin bước vào phòng dạ yến, tôi nhìn thấy cậu ta đi đôi giày cao gót thạch anh cũng phải cao đến 15,16 cm.

Đôi giày thạch anh đó càng khiến Trần An An giống như công chúa làm mê mẩn người khác vậy.

Chiều cao của An An thực ra chỉ có 1m63, nhưng lúc này, cậu ta giống như minh tinh người mẫu vậy.

Tôi đang nghĩ, cậu ta làm thế nào có thể giữ vững được ở độ cao của giày cao gót, chân cậu ta không đau sao?

Tôi không kìm được hít một hơi thật sâu, An An lúc này giống như là một bông hoa anh túc cần bao nhiêu xinh đẹp có bấy nhiêu xinh đẹp vậy.

Mặc dù kiều diễm lả lướt, mặc dù xinh đẹp kiêu sa, nhưng đáng tiếc lại có độc.

Trần An An dưới sự chú ý của biết bao đàn ông, điềm tĩnh tự tin bước đến trước quầy đồ ăn tự chọn, dùng tư thế hết sức tao nhã lấy cho mình một miếng bánh kem dâu, ăn từng miếng từng miếng nhỏ, dáng vẻ cậu ta ăn bánh kém, cũng hết sức cẩn thận, tư thái đẹp đẽ, miếng bánh kem đó đã không còn là bánh kem nữa, đã biến thành công cụ tuyệt đẹp trong tay của cậu ta.

“ Ông trời của tôi ơi, Trần An An này trang điểm ở đâu mà đẹp thế chứ, nếu không phải biết trước cô ta rồi, nếu mình không phải là nữ, mình sẽ bị cô ta hớp hồn cho điên đảo mất.” Tần Cương thở dài nói.

“ An An là một người con gái cực kỳ thông minh, cô ta biết dạ yến này sẽ mang lại cơ hội tốt cho cô ta, cho nên......” Cát Vân bình thản nói.

Tôi nhẹ nhàng nhìn Trần An An, An An, cậu là muốn tranh thủ cơ hội ở buổi dạ yến này để làm dâu nhà giàu sao?

Được thôi, tôi chúc cậu mong ước thành hiện thực.

Thực ra, mỗi người đều hy vọng bản thân mình sẽ sống cuộc sống tốt, tôi không thể vì mình bây giờ là bạn gái của Lạc Mộ Thâm mà trông mong người khác sống không tốt, thế thì tôi không phải quá giả dối sao?

Chỉ có điều, An An, cậu làm như thế, có mệt không?

Trên người cậu mặc bộ lễ phục dạ hội này, trang sức lấp lánh, toàn thân ăn mặc trang điểm đẹp đẽ, cậu phải mất bao nhiêu tiền vào nó chứ?

Thật sự tốn bao tiền của và công sức!

Tiền thuốc trong nhà của mẹ cậu có đủ dùng không?

Đột nhiên tôi nhớ ra mười ngày trước khi tôi gọi điện hỏi thăm sức khỏe của mẹ Trần An An, đây cũng là thói quen từ trước của tôi, tôi đã từng nói, trước đây quan hệ của tôi và An An cực kỳ tốt, mẹ của cậu ấy cũng rất quý tôi, tôi thường xuyên gọi điện hỏi thăm mẹ cậu ấy, dù cho đến khi quan hệ của tôi và An An chẳng ra sao, tôi cũng không quên gọi hỏi thăm mẹ cậu ấy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.