Những Bí Ẩn Của Lãnh Đạo Thú Tính

Chương 573: Mẹ đóa đóa nhìn rất quen



Cô bé chống nạnh nhìn ông chủ đó, giọng bực tức nói: “ Chú chủ sạp, chú làm kinh doanh mà không giữ chữ tín, bác cháu vẫn có thể thắng được, tại vì bác của cháu lợi hại nhất.”

“ Đúng thế, làm kinh doanh mà coi thường chữ tín, hôm nay, tôi dạy cho ông biết.”

Lạc Kiến Ba vừa nói, vừa cầm lên mấy mũi tên đó, đặt vào cung tên, cố tình ttrợn mắt nhìn ông chủ sạp chơi đó nói: “ Ông chủ xấu tính, ông chuẩn bị phá sản đi!” Ông ta cũng nói lời đanh thép trước mặt bảo bối của mình.

Nói xong, lại bắn liền mấy mũi tên đó.

Tất cả mọi người đứng xem ở đó, kể cả ông chủ sạp chơi đó đều như hít phải luồng khí lạnh vậy.

Chỉ nhìn thấy mấu mũi tên đó không lệch chút nào mà cùng bắn vào hồng tâm, càng khiến ta ngạc nhiên đó là, mỗi mũi tên đều xuyên qua tâm của mũi tên phía trước, cuối cùng chỉ còn một mũi tên cuối xuyên hoàn chỉnh vào tâm bia, còn lại ba mũi tên khác đều bị tản ra!

Đóa Đóa hò reo không ngớt, trên mặt là nụ cười sung sướng, cô bé chạy nhanh đến trước mặt ông chủ sạp hàng mặt đang méo xệch: “ Chú thua rồi nhé! Bác của cháu thắng chú rồi, chú mau đưa giải thưởng cho cháu!”

Ông chủ sạp chơi lau lau mồ hôi lạnh trên trán, nhìn Đóa Đóa tiến lại gần, bị dọa cho run rẩy, lập tức lấy cho gấu bông to đó đưa vào tay của cô bé.

“ Ồ, thì ra ngũ quan của con gấu này là do đá làm thành, nhìn có vẻ giá trị đấy, nếu không ông cũng không đến nỗi xót xa như thế! Có điều, ông nên nhớ lời tôi nói, phải thành tâm, ông mới giữ được khác.” Lạc Kiến Ba vừa xoa đầu Đóa Đóa vừa cố tình nói với ông chủ sạp chơi, thậm chí giơ giơ con gấu bông trước mặt ông chủ sạp đó.

Mặt ông chủ sạp chơi đó biến thành xanh rồi!

“ Đi thôi, tiểu nha đầu!” Lạc Kiến Ba cười nhìn Đóa Đóa đáng yêu, dáng vẻ của Đóa Đóa thật sự rất đáng yêu rất đáng yêu.

Đóa Đóa sung sướng ôm lấy con gấu bông, con gấu đó gần như còn cao hơn cả cô bé.

“ Tiểu nha đầu, ở trước mặt nghe nói chính là cảng mạo hiểm, có dám đi hay không?” Lạc Kiến Ba trầm giọng nói lại.

“ Đương nhiên là dám ạ, Đóa Đóa cái gì cũng dám chơi!”

Đóa Đóa sao có thể chịu được lời kích đó chứ, môi cô bé cong lên, bộc lộ tính cách không chịu thua.

Nói xong, cô bé đẩy con gấu bông trong tay vào lòng Lạc Kiến Ba.

“ Đây là--- làm gì thế?”

Lạc Kiến Ba nhìn con gấu bông trong lòng, kỳ lạ hỏi, trời ơi, cả đời mình chưa bao giờ chạm vào thứ đáng sợ thế này.

“ Bác học thức tao nhã cầm chút đồ giúp thục nữ, sao mà không được chứ?” Đóa Đóa cố tình nghiêng đầu nói.

Nhìn dáng vẻ bất ngờ của ông bác, cô bé cảm thấy rất buồn cười.

“ Hả?”

Rất dễ nhìn thấy, Lạc Kiến Ba hơi ngớ người ra, nhìn con gấu bông đó trong tay, kiềm chế xúc động muốn vứt đi, nhưng vì Đóa Đóa, ông ta khó khăn bật ra được câu nói từ mồm mình: “ Đương nhiên có thể!”

Đóa Đóa che miệng lại, trong ánh mắt hiện ra nét cười: “ Bác đẹp trai chúng ta đi thôi!”

Nói xong, cô bé tự do nhảy chân sáo tung tăng vui vẻ.

Lạc Kiến Ba ôm con gấu bông trong lòng cảm thấy không quen chút nào, đi đằng sau Đóa Đóa, sắc mặt xanh xanh, dù cho là như thế, bộ dạng của ông ta vẫn thu hút ánh nhìn ngưỡng mộ của những người phụ nữ quanh đó.

“ Woa, anh ấy đẹp trai quá!”

“ Nhìn xem, người đàn ông đẹp trai đó còn ôm một con gấu bông, dễ thương quá!”

Lạc Kiến Ba thật sự muốn vứt ngay thứ chướng mắt này đi!

“ Woa, đó là con của anh ấy sao? xinh xắn dễ thương quá.”

Trong ánh mắt ngưỡng mộ của những người xung quanh, ông ta dắt Đóa Đóa đi chơi trò cảng mạo hiểm rồi lại ngồi bánh xe quay tròn.

Trên bánh xe quay tròn, Lạc Kiến Ba cười nhìn Đóa Đóa đang ăn kem, dịu dàng nói: “ Đóa Đóa, hôm nay có vui không?”

“ Vui ạ.” Đóa Đóa cười xinh xắn nói.

Ở cùng bác đẹp trai, thật sự quá vui quá là vui.

“ Có thời gian có cơ hội, bác đẹp trai lại dẫn Đóa Đóa đi chơi. Cũng hy vọng, cháu cho bác cơ hội này.” Lạc Kiến Ba nhìn phong cảnh bên ngoài khu trò chơi bánh xe quay nói.

.......

Hôm nay, Lạc Kiến Ba lại dẫn Đóa Đóa đi chơi cả ngày, lúc này điện thoại của Đóa Đóa vang lên nhạc chuông: “ cục tác cục tác cục tác......công chúa xinh gái.....”

Đóa Đóa lấy ra điện thoại, vừa nhìn thấy mẹ mình gọi đến, cô bé không dám chậm trễ, vội nghe luôn: “ Alo, mẹ........”

Lúc này Tô Tư Nhụy đã cuống sắp chết rồi, tại vì cái gì? Tại vì con gái của mình lại trốn mẫu giáo đi ra ngoài chơi.......tiểu nha đầu này gần đây bận cái gì? Rốt cuộc là ở cùng ai?

Nếu không phải Lạc Mộ Thâm khuyên nhủ an ủi cô ấy, cô ấy dường như phát điên rồi.

“ Đóa Đóa, con rốt cuộc là đang ở đâu?” Nhụy Tử hét lên trong điện thoại.

“ Mẹ.........con đang chơi ở trung tâm trò chơi cùng các bạn.” Đóa Đóa nhanh mồm nói, “ Mẹ đừng lo lắng, con rất tốt, con sắp về nhà rồi.”

“ Mẹ đến trung tâm trò chơi đón con. Con mau đi ra cổng trung tâm trò chơi đợi mẹ, mẹ qua đó ngay bây giờ.” Nhụy Tử gào lên trong điện thoại.

Tiểu nha đầu này không thể xao lãng được, rốt cuộc là chơi với bạn nào ở bên ngoài chứ?

Nếu như là hai đứa trẻ, vậy thì hai đứa trẻ đó cùng chơi ở bên ngoài nguy hiểm biết bao nhiêu.

Cứ nghĩ đến đây, Nhụy Tử cảm thấy mình như người mất hồn thật rồi.

Mau đi đến trung tâm vui chơi đón Đóa Đóa.

“ Hỏng rồi, bác đẹp trai, mẹ cháu hình như tức giận rồi.” Đóa Đóa nhìn điện thoại của mình, cau mày nói.

“ A, mẹ cháu không phải sau này sẽ không cho cháu đi chơi với bác đấy chứ?” Lạc Kiến Ba rất lo lắng nói.

Ông ta quả thật rất lo lắng sau này sẽ không gặp được Đóa Đóa nữa.

“ Hì hì, không sao ạ.” Đóa Đóa nhẹ xua tay nói, ông bé chớp chớp mắt. “ Bác đẹp trai, bác yên tâm, cháu sẽ có cách.”

Đóa Đóa rất tự tun mình sẽ qua được ải này.

“ Nhưng....... “ Lạc Kiến Ba vẫn rất lo lắng.

“ Bác đẹp trai, không sao, bác đưa cháu ra cổng nhé, đến lúc đó chúng ta vẫn chơi cùng nhau.” Đóa Đóa tiếp tục nói.

“ Uh, được rồi.” Lạc Kiến Ba đành phải nói, ôi, mình giống như kẻ trộm vậy, lén lén lút lút.

Quan trọng đó là, vẫn muốn chơi cùng bé gái mẫu giáo này.

Đây là điều mà trước đây không bao giờ tưởng tượng được.

“ Được, bác sẽ đưa cháu ra cổng, sau đó bác sẽ nấp đi, nhìn bố mẹ cháu đến đón cháu, sau đó, bác sẽ lén lút đi, Đóa Đóa, cháu nhất định phải nghĩ kỹ xem nói với mẹ cháu thế nào.” Lạc Kiến Ba hơi lo nghĩ nói.

“ Chắc chắn rồi ạ.” Đóa Đóa cười nói.

Lạc Kiến Ba vội đưa Đóa Đóa ra đến cổng công viên trò chơi, tại vì sợ Đóa Đóa bị người xấu đưa đi, cho nên ông ta nấp ở sau con sư tử đá nhìn trộm.

Ông ta phải nhìn Đóa Đóa được bố mẹ đón đi mình mới yên tâm được.

Đóa Đóa ôm con gấu bông to đứng ở đó nhìn đông ngó tây, thật sự quá đáng yêu.

Lạc Kiến Ba đang nhìn tiểu Đóa Đóa, đột nhiên nhìn thấy một chiếc xe mclaren sang trọng dừng trước cổng công viên trò chơi. Sau đó, ông ta nhìn thấy một người phụ nữ trẻ xuống xe cuống quýt chạy về phía Đóa Đóa.

Xem ra đây là mẹ của Đóa Đóa rồi.

Uhm? Sao lại thấy quen thế nhỉ?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.