khải ngồi kế my anh, thiên ngồi cạnh huyền, nguyên ngồi lẻ loi 1 mình, do ko còn chỗ nên lưu chí hoành và thảo ngồi cạnh nhau
hình như còn thiếu 1 người thì phải - nó nói ám chỉ cái gì đó
thiếu ai - nguyên thắc mắc
ngọc đó - nó
hả ngọc à, gọi ngọc lại ik - nguyên tự nhiên mừng hẳn lên
làm gì anh phản ứng dữ đây có ý gì với ngọc hả - nó chọc
đâu có đâu - nguyên gãi đầu
e trời ơi có gì thì nói đại đi - khải
thui để gọi ngọc cái đã - nó móc đt ra
.
.
.
alo..... ngọc à rảnh hk - nó
rãnh đang bùn muốn chết nè, gọi tui có chuyện gì hok - ngọc
vậy hả rảnh thì đi trà sữa nè - nó
ok trà sữa nào, nói đi 3 giây sau có mặt - ngọc
sing, tới liền nha - nó nói
ok 3 giây sau có mặt - ngọc
ok - nó nói
ok pp - ngọc nói
pp -
.
.
.
sao hả sao hả, ngọc có đi hok - nguyên
ok 3 giây sau tới - nó tắt điện thoại
ahihi - nguyên cười có vẻ khá hạnh phúc
.
.
.
.
1 lát sau
a ngọc tới rồi - nguyên nhìn ra ngoài cửa
a xin chào mọi người - ngọc
ngọc tới rồi, ngọc ngồi kế anh nha kế anh còn chỗ nè - nguyên
ok - giọng ngọc khá dễ thương
ngồi nói chuyện 1 lát thì huyền làm rơi cái muỗng xuống đất, thì huyền xuống để lụm nó lên, lại chợt phát hiện, phát hiện ra my anh và khải đang nắm tay ôi trời ơi, huyền giật mình quay lên nói với thiên
thiên anh thử nhìn ở dưới bàn đi có người nắm tay kìa - huyền khiều thiên
gì ai vậy - thiên xoay qua
thì anh nghĩ coi ai, thì là.... - huyền liếc liếc sang my anh
ý em nói là mỹ anh và khải - thiên nói nhỏ
đúng rùi - huyền
vậy em có muốn anh nắm tay em như vậy ko - thiên cười và nói
thì thì..... ai biết, tay tui để ở đó đó ai muốn nằm thì nằm đi tui đâu có cấm - huyền đỏ mặt
vậy là đồng ý rùi nha baby của anh - thiên
nói xong thì thiên từ từ nắm chặt tay huyền lại ( hạnh phúc thật)
ở bên khải và my anh cũng dậy nắm chặt tay nhau ( ta nói gato dễ sợ)
còn nguyên
nguyên và ngọc bây giờ thì vẫn còn e ngại, ngồi nhìn nhau cười mãi ( chắc nắm tay thì ở mấy chương sau)
nói về lưu chí hoành và thảo thì, thấy chán dễ sợ
nghĩ làm sao ngồi cạnh nhau mà ko hề nhìn mặt nhau, nhưng tình trạng này ko kéo dài được bao lâu, khi thảo xoay qua uống nước thì để lưu chí hoành thấy được viết sẹo nhỏ trên tay lúc nào ko hay, còn lưu chí hoành khi thấy vết sẹo ấy thì lưu chí hoành lại nghĩ ngay tới 1 người
trở về quá khứ vài tháng trước
vài tháng trước khi còn ở uc, thì lưu chí hoành có quen với 1 cô gái tên là emilya cô gái đó cũng có 1 vết sẹo nhỏ trên tay giống như thảo nhưng cô gái ấy ko có đẹp như thảo nhà ta đâu nhưng sao khi biết được tin lưu chí hoành phải về nước thì cô gái đó đã rất đau khổ và khóc rất nhiều, và nói thêm nữa lúc lưu chí hoành còn ở thụy sĩ thì lưu chí hoành cũng ko đẹp gì mấy
.
.
.
trở lại hiện tại
tại sao con nhỏ đó lại có viết sẹo giống như là emilya vậy chứ - lưu chí hoành nghĩ thầm
và trong lúc nghĩ thầm ấy lưu chí hoành đang nhìn chằm chằm vào thảo lúc đó thảo tình cờ xoay qua...... a...... trời ơi thảo và lưu chí hoành sém hun nhau rồi trời ơi
trong lúc đó
thảo và lưu chí hoành 4 mặt nhìn nhau
hết cả hồn xoay mặt đi chỗ khác
.
.
.
.
trong lúc đó khải và my anh ngồi cạnh nhau nắm chặt tay nhau, đôi lúc nhìn nhau cười tủm tỉm (khung cảnh của nó và khải bây giờ thiệt là ấm áp gì đâu luôn á trời ơi)
huyền và thiên thì cũng vậy
còn nguyên thì trời ơi nãy giờ lo nói chuyện khải và my anh mà quên để ý tới nguyên và ngọc trời ơi nguyên ca ơi a khoác tay qua vai ngọc hồi nào vậy trời ơi
một hồi sau, khi ra về
thảo - lưu chí hoành
cái gì cái tên ngang ngược kia - thảo có vẻ vẫn còn bực bội
thui coi như chuyện lần đó cho cho tui xin lỗi đi - lưu chí hoành
Há xin lổi bộ tưởng tiếng xin lổi đó có giá trị lắm sao, ko có đâu - thảo
Vậy thì xin lổi thảo dể thương, đáng yêu, baby...... - làm 1 tràn
uk tạm chấp nhận - thảo siêu lòng
tui hỏi bà cái này nha - lưu chí hoành
hỏi cái gì hỏi đi -
vết sẹo trên tay bà,bị khi nào vậy - lưu chí hoành
a bị khi ở úc - thảo
ở úc - lưu chí hoành
uk có gì đâu mà bất ngờ - thảo
vậy khi ở úc bà tên là gì - lưu chí hoành
emilya - thảo nói 1 cách thản nhiên
cái gì emilya - lưu chí hoành hoảng hốt
.
.
.
.
hết chương rùi xin mọi người đóng góp ý kiến
truyện đánh máy hơi nhanh nên sẽ bị sai chính tả mong mọi người thông cảm nha