Những Con Người Lặng Lẽ

Chương 5: Căn biệt thự ma quái



- Hôn thê??? - Hà Nhan Nhan nghe hai từ đó như là sét đánh ngang tai vậy. Dương Lại Viên thấy biểu tình của Hà Nhan Nhan thì nhíu mày quay phắt sang Phương Mạnh Khải nghi hoặc hỏi:- Này chú, anh tưởng chú nói rồi chứ?

Phương Mạnh Khải liếc Dương Lại Viên rồi tiến gần phía Hà Nhan Nhan tay ôm eo cô nhìn đầy ôn nhu nói:- Tôi định bồi dưỡng tình cảm sau 500 năm xa cách rồi nói sau. Vấn đề này không vội.- Mắt liếc Dương Lại Viên- Còn anh, không phải anh cũng che dấu việc anh là sư huynh cô ấy sao? Hơn nữa còn cô -Liếc Trần Nhu - Cô thân là sư tẩu của cô ấy còn ra vẻ không biết. - Toàn bộ lời nói của Phương Mạnh Khải có một lực sát hại vô cùng lớn làm cho hai kẻ giả xa lạ tiếp cận Hà Nhan Nhan như bị một mũi tên cắm phập vào trái tim đầy mưu mô. Hà Nhan Nhan đẩy Phương Mạnh Khải ra một chút. Chạy ra liếc ngoài cửa phòng nhìn ngang nhìn dọc không thấy ai liền lật tấm biển trước cửa có ghi " close" rồi đóng cửa cài then, dùng kết giới cách âm bao kín căn phòng. Xong xuôi cô chạy lấy một tờ giấy cùng cái bút nghiên cứu mối quan hệ.

- Hà Nhan Nhan ở trung tâm. Phương Mạnh Khải là hôn phu của Hà Nhan Nhan. Dương Lại Viên là sư huynh của Hà Nhan Nhan. Trần Nhu là sư tẩu của Trần Nhan Nhan. Suy ra Trần Nhu là...

- Là phu nhân của Dương Lại Viên.- Phương Mạnh Khải không biết từ đâu có một cái bút vẽ một mũi tên từ Trần Nhu sang Dương Lại Viên. Hà Nhan Nhan há hốc mồm. Nhìn Dương Lại Viên.

- Thế sao lúc nãy anh lại sợ Trần Nhu như vậy? Không phải anh sợ rắn à?-

- Anh ta sợ vợ- Phương Mạnh Khải khinh bỉ liếc Dương Lại Viên một cái. Dương Lại Viên lập tức như vừa bị mũi tên thứ hai cắm vào tim đứng như trời trồng. " ra là vậy, mình còn tưởng là sợ rắn." Hà Nhan Nhan lẩm nhẩm. Haiz.... mối quan hệ này... không ngờ chính cô bị đám người này một hơi định đoạt. Như vậy chính cô vẫn phải đi tiếp những gì con người trước của cô tạo ra sao? thật rắc rối mà!!! Nếu mà còn nhớ kí ức trước đây thì cô có thể đối mặt tự nhiên hơn với bọn họ. Cô sực nhận ra có một điều rất lạ:

- A Khải, cậu nói chúng ta mới có hôn ước? Sao... 500 năm trước chúng ta không kết hôn?

Phương Mạnh Khải nghe xong mặt hơi trầm một chút, rồi nhanh chóng cười như cũ nói:

- Cái này... thực ra có nhiều chuyện ngoài ý muốn xảy ra nên chúng ta phải làm một cuộc hẹn ước cho 500 năm sau. Cái này sau này cậu tự nhớ ra sẽ tốt hơn. Chúng ta có vật đính ước đấy!!!

- Nó đâu?- Hà Nhan Nhan mặt liệt nhưng trong mắt mang một sự hào hứng không che dấu. Phương Mạnh Khải đang định nói thì Trần Nhu đã chen ngang nói:

- ở trong cơ thể em. Bởi vì để có thể giữ chúng em đã giữ nó trong cơ thể bằng pháp thuật. Em chỉ cần đọc câu pháp thuật đó là có thể lấy nó rồi.

- Nó đọc như thế nào ạ???- Hà Nhan Nhan quả thực muốn thấy nó để xem nó trông như thế nào.

- Đọc câu pháp thuật thông thường của em ra rồi hấp thu linh lực để đẩy vật ra.- Dương Lại Viên rất tốt bụng hướng dẫn.

Hà Nhan Nhan không chần chừ liền đọc:" Chi ki chi wa lấy vật trong cơ thể" Sau đó tập trung linh lực với mục đích đẩy đồ ra. Sau một phút cố gắng một chiếc nhẫn sắc xảo hiện ra. Hà Nhan Nhan lập tức tóm lấy. Chiếc nhẫn này làm từ ngọc bích màu lam trên mặt nhẫn có hình một đôi cánh hai màu. Một bên cánh màu xanh nhạt. Một bên có vẻ đậm hơn.

- Bên cánh màu nhạt là cánh của em, bên cánh đậm là của anh. Hai chiếc nhẵn này được chúng ta dùng máu và lông vũ của hai ta tạo ra. Ban đầu có chút vẩn đục nhưng em đã thanh tẩy bằng linh lực của em nên nó mới được như vậy.- Phương Mạnh Khải cũng lôi ra một chiếc nhẫn tương tự nhưng kích cỡ có to hơn một chút. Hà Nhan Nhan bỗng dưng có một dòng nước ấm chảy vào tim. Mỉm cười nhẹ, quay đầu nhìn Phương Mạnh Khải hai tay cầm tay cậu nói:

- A Khải, tuy rằng mình không nhớ gì về chuyện của 500 năm trước. Nhưng, mình biết trái tim mình có lẽ không hề quên cậu. Vì thế chúng ta hãy cùng nhau tạo ra một kí ức mới giữa chúng ta từ bây giờ được không?

Phương Mạnh Khải nghe vậy liền mỉm cười mừng rỡ: - Đương nhiên là được rồi.

Hai người còn lại trong căn phòng nhìn cảnh tượng này liền cảm thấy chói mắt. Sến đến mức da gà da ốc thi nhau nổi lên. Dương Lại Viên bực mình nhìn cặp đôi đang rơi vào trạng thái" Thế giới này chỉ có hai ta" liền lên tiếng phá đám:

- Phương Mạnh Khải, Nhan Nhan thì không nói là gì. Nhưng nhóc đừng có quên "chuyện đó" chứ?

Phương Mạnh Khải liếc Dương Lại Viên một cái sắc bén hừ một tiếng:- Đương nhiên là còn nhớ.

Hà Nhan Nhan nhìn ba người nghi hoặc" lại còn chuyện gì nữa?".

~~ Một tiếng sau~~~

Bốn người hiện tại đang đứng đối diện một căn biệt thự to lớn sang trọng. Dương Lại Viên thấy vẻ mặt sững sờ của Hà Nhan Nhan liền thấy buồn cười vui vẻ giới thiệu:

- Đây là nơi dành cho bán yêu chúng ta tụ tập lại. Cứ cách 500 năm, các gia tộc sẽ tập trung lại sửa sang lại cho phù hợp thời. Muốn kích hoạt toàn bộ hệ thống như: Kết giới an ninh, đèn điện cùng mấy thứ lặt vặt thì phải cần ngọc bảo đại diện của ít nhất bốn bán yêu mới có thể mở. Tất cả có hết bốn ngọc bảo chưa?

Tất cả đồng thanh:- chưa!!!

Dương Lai viên: -... RỐT CUỘC NGỌC BẢO CỦA MẤY NGƯỜI ĐÂU????

Tất cả lại đồng thanh:- Không biếtI!!!

Dương Lại Viên:- Thôi, tui lạy mấy người. Bây giờ nghe đây.

Tất cả gật đầu nhìn chằm chằm Dương Lại Viên: - Hừm, hừm.

Dương Lại Viên: - Các em chỉ cần tập trung năng lượng vào một chỗ ngọc bảo sẽ xuất hiện.

Tất cả làm theo y hệt lời Dương Lại Viên nói. Qủa thực ngọc bảo xuất hiện. Dương Lại Viên đi về phía cổng biệt thự nhấn vào nút dưới ổ khóa bỗng nhiên hàng loạt các ô trống bên trên có hình động vật minh họa. Tất cả cùng đặt ngọc bảo vào ô trống có hình minh hoạ của mình lập tức cổng biệt thự mở ra. 4 người đi vào, sân biệt thự rất rộng.Ở giữa là đường đi lối từ cổng vào nhà. Hai bên là vườn hoa rất đẹp. Đến trước cửa biệt thự Dương Lại Viên đẩy vào. Bên trong biệt thự rất rộng. Nhìn lên có thể thấy toàn bộ 4 tầng ngôi nhà cùng các phòng ở có hình minh họa động vật. Tầng một chủ yếu là phòng khách, phòng ăn, phòng họp. Không hề có thang bộ đi lên. Dương Lại Viên biết Hà Nhan Nhan thắc mắc liền chỉ trên một góc tường cũng có nút theo hình động vật. Hà Nhan Nhan liền đi tới ấn nút hình thiên nga. Bỗng một con thiên nga xuất hiện. Dương Lại Viên bảo đó là phương tiện đi lại trong biệt thự. Chúng ta cũng dùng nó để lên tầng chỉ cần nói ra nơi cần đi. Cô liền yêu cầu đên phòng thiên nga. Phòng cô ở tầng 3. Cửa phòng có in hình thiên nga, toàn là màu trắng. Cô mở cửa bước vào. Căn phòng này rất có phong cách của một con thiên nga....

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.