Những Năm Tháng Tôi Nhảy Qua Nhảy Lại Ở Hai Giới Âm Dương

Chương 87



Chuyện này quả thật không gây ra ảnh hưởng gì lớn đến Ngu Tư Viễn.

Mặc dù mọi người trong khu chung cư năm đó đều biết là Ngu Tư Viễn đã vô tình đẩy em trai ngã xuống cầu thang, nhưng Ngu Tư Viễn cứ khăng khăng rằng Ngu Tư Văn tự ngã xuống, ba Ngu mẹ Ngu sau đó cũng tin tưởng Ngu Tư Viễn và kiên định bảo vệ Ngu Tư Viễn.

Về vấn đề này, Ngu Tư Văn nói rằng Ngu Tư Viễn đã nói dối lừa ba Ngu mẹ Ngu, nhưng Tuân Lan biết không phải như vậy.

Ba Ngu mẹ Ngu chưa chắc tin, dù sao ban đầu lúc Ngu Tư Văn xảy ra chuyện, ba Ngu mẹ Ngu từng đánh từng mắng Ngu Tư Viễn, những hàng xóm cũng từ lời nói của họ suy ra rằng là Ngu Tư Viễn hại Ngu Tư Văn. Nhưng sau đó Ngu Tư Văn không cứu lại được, cho nên ba Ngu mẹ Ngu cảm thấy bọn họ đã mất đi một đứa con trai, không thể mất thêm đứa thứ hai. Do đó, bất kể con trai cả là cố ý hay vô ý, thì họ cũng phải phủi sạch liên quan giữa cái chết của con trai út khỏi con trai cả.

Cho đến bây giờ, chuyện này đã trở thành chuyện kể và suy đoán của mọi người, Ngu Tư Viễn cũng không phải trả bất cứ giá nào cho một mạng người. Ảnh hưởng duy nhất có lẽ là Ngu Tư Văn được nhắc đến một lần nữa, cục diện thân mật hòa thuận vui vẻ của một gia đình ba người lại bị phá vỡ, sự nghiệp diễn xuất của Ngu Tư Viễn cũng sẽ bị ảnh hưởng.

Trong hai ngày đó, dư luận trên mạng rất ồn ào, Ngu Tư Viễn và ba mẹ của cậu ta vẫn không hề ra mặt phản hồi. Vài ngày sau, độ hot giảm hoàn toàn, và <Cùng đi> cũng mời khách mời mới thay thế vị trí của Ngu Tư Viễn.

Tâm nguyện của Ngu Tư Văn là để cho người bên ngoài biết cậu bé là con trai của ba mẹ Ngu, là em trai của Ngu Tư Viễn, Tuân Lan đã giúp cậu đạt thành, cũng không làm thêm gì khác.

Hai ba tháng sau khi Ngu Tư Viễn biệt tăm trên Weibo, Tuân Lan tình cờ gặp cậu ta trong bệnh viện.

Đó là một bệnh viện tư nhân, ít đông đúc hơn nhiều so với bệnh viện công, Tuân Lan bị viêm amidan được Lôi Tuấn đưa đến khám.

Ở một góc đại sảnh bệnh viện, mẹ Ngu vẻ mặt thất thố, vừa khóc vừa mắng Ngu Tư Viễn: "Năm đó nếu không phải vì con, em trai con căn bản sẽ không chết, do mẹ làm sai, nghĩ rằng cho các con ở chung thường xuyên thì con sẽ có thể thay đổi quan điểm về em trai con, nhưng không ngờ con lại tệ như vậy!"

Câu nói cuối cùng vừa dứt, đôi mắt Ngu Tư Viễn nhất thời đỏ lên, cậu ta không nói gì, nhưng cho dù cách lớp khẩu trang, Tuân Lan cũng nhìn ra được cậu ta suy sụp.

Ngu Tư Viễn lập tức xoay người chạy ra ngoài, chạy khỏi nơi này một cách chật vật, khi đi ngang qua Tuân Lan, căn bản không để ý tới cậu cũng đang đeo khẩu trang.

Ngu Tư Viễn đi rồi, mẹ Ngu và ba Ngu cũng xảy ra mâu thuẫn.

Ba Ngu: "Sao bà lại phải nói chuyện với Tư Viễn như vậy, chúng ta cũng có lỗi trong cái chết của Tư Văn năm đó, sao mà bà có thể đẩy hết lên người Tư Viễn!"

Mẹ Ngu che mặt bật khóc: "Tôi, tôi không khống chế được, nhiều năm như vậy đến tên của Tư Văn tôi thậm chí cũng không thể nhắc đến, phải gượng cười mỗi ngày giả vờ như chưa từng có một đứa con trai như vậy..."

Tuân Lan nghe xong mấy câu với gương mặt vô cảm.

Như một cư dân mạng nào đó đã nói, càng không có thứ gì thì càng thích khoe khoang cái đó. Ngu Tư Viễn thích nói mình là con một, nhưng thực tế cậu ta không phải; Ngu Tư Viễn thích đăng dáng vẻ hạnh phúc của gia đình ba người họ lên Weibo, nhưng trên thực tế, hạnh phúc đã sớm biến mất theo cái chết của Ngu Tư Văn rồi.

Những hạnh phúc tốt đẹp đó chẳng qua chỉ là một phần ấm áp do mọi người cùng giả vờ ra, kỳ thực mỗi người họ đều căng chặt dây thần kinh, một khi không căng được bị đứt đoạn vào một ngày nào đó, thì thậm chí sẽ không thể níu kéo được chút giả vờ cuối cùng.

Ngu Tư Văn đang đứng bên cạnh ba mẹ Ngu, nhìn thấy Tuân Lan thì chạy tới cạnh cậu: "Anh Tuân..."

Tuân Lan nói với Lôi Tuấn mình muốn đi toilet một chuyến, rồi dẫn Ngu Tư Văn đi qua.

Trong toilet, Ngu Tư Văn với khuôn mặt nhỏ buồn bã nói: "Gần đây mẹ luôn khóc, ba cũng thở dài, anh trai cũng không về nhà."

Tuân Lan im lặng, điểm này thực ra đã sớm trong dự đoán, chỉ là Ngu Tư Văn còn quá nhỏ để cân nhắc sự việc đến đây.

"Mọi người đến bệnh viện làm gì?" Tuân Lan hỏi cậu bé.

Sự buồn bã của Ngu Tư Văn lập tức tan biến, nói với vẻ có chút vui mừng: "Ba mẹ đến bệnh viện gặp bác sĩ để điều trị cơ thể, họ còn nói muốn sinh em bé, sinh em ra lần nữa."

"..." Tuân Lan hỏi: "Vậy em có vui không?"

"Vui ạ!" Ngu Tư Văn chu chu môi nói: "Nhưng tiếc quá à, em trai tương lai của em không thể nhìn thấy em, nếu không em nhất định sẽ tốt với em ấy, chơi với em ấy mỗi ngày, để em ấy cảm thấy em là người anh trai tốt nhất trên thế giới!"

Tuân Lan nghe xong thì khẽ thở dài.

Gia đình này, ngoại trừ Ngu Tư Văn hoàn toàn vô tội ra, thì giữa Ngu Tư Viễn và ba mẹ cậu ta không rõ ai là người có lỗi nhiều hơn.

Nếu năm đó Ngu Tư Văn được sinh ra, ba mẹ Ngu chú ý dẫn dắt mối quan hệ giữa Ngu Tư Viễn và Ngu Tư Văn mà thay vì mặc kệ, muốn Ngu Tư Viễn một đứa trẻ chưa trưởng thành tự khai sáng mình, có lẽ hôm nay đã là một gia đình hạnh phúc.

"Đi thôi..." Tuân Lan hư ảo vỗ vỗ đầu cậu bé, "Bảo vệ tốt em trai của em."

Ngu Tư Văn tung tăng rời đi, Tuân Lan ngồi thêm hai phút nữa, tưởng tượng một chút hình ảnh cậu và Tuân Trừng ở chung hòa thuận vui vẻ, vội rùng mình một cái.

Đã oán hận quá nhiều năm, không thể tháo gỡ gút mắc. Dẫu không còn hận thì cũng vẫn là thân ai người nấy lo.

Sau khi sự việc của Ngu Tư Viễn bị phanh phui, cư dân mạng đều nói <Thợ Thủ Công Tài Ba> và bộ web drama trước đây đều là những chương trình thần kì, nghệ sĩ tham gia quay chụp từng người nối tiếp nhau rớt đài.

Rốt cuộc là vì phong thủy của đội ngũ sản xuất không tốt, hay là do bên trong có một Tuân Lan thần kì đây.

[ Trước đó Tuân Lan nói gì nhỉ, khí tràng của cậu ấy và Ngu Tư Viễn không hợp nhau? ]

[ Lợi hại quá xá, khí tràng không hợp đều phải lật xe! ]

[ Tuân thần, anh thấy khí tràng của em và anh hợp không dạ? ]

Sau khi một khách mời cố định trước đó và một khách mời phi hành của <Thợ Thủ Công Tài Ba> lần lượt lật xe, trước khi tiết mục có nam khách mời phi hành thứ hai tham gia ghi hình phát sóng, các cư dân mạng đều nói anh trai này chắc cũng sẽ không gặp chuyện lật xe đâu nhỉ.

Vì thế vô số cư dân mạng đã vào check in dưới Weibo của vị khách mời này, fan hâm mộ của vị khách mời kia cũng sôi nổi chắp tay cầu nguyện ở khu vực bình luận, hy vọng anh trai của họ đừng có việc gì.

Cuối cùng khiến cho vị khách mời này ngoi lên đăng một bài lên Weibo hét to lên: [ Mọi người đừng như thế, tôi sợ đó! Tôi đã hỏi Tuân Lan, khí tràng của tôi và cậu ấy là hợp! Tôi trong sạch! ]

Chọc cho cư dân mạng bật cười sang sảng, nhưng lại mang đến cho hắn một đợt nhiệt độ. Sau đó, sau khi chương trình của vị khách mời này được phát sóng, người cũng bình an không có chuyện gì, cư dân mạng ấy mà nảy sinh cảm giác mất mát kỳ lạ.

Các khách mời phi hành trong các tập sau dường như cũng tham gia vào cuộc vui trước khi quay chụp, sôi nổi đăng Weibo trước chứng minh bản thân, nói tôi cũng trong sạch.

Khi số cuối cùng của <Thợ Thủ Công Tài Ba> kết thúc, một trend kỳ lạ nhấc lên trong giới fan showbiz, hễ mà một nghệ sĩ nào đó chính thức tuyên bố rằng sẽ hợp tác với Tuân Lan, thì top comment bên dưới bài đăng mới nhất của hắn trên Weibo đều toàn là emogi chấp tay cầu nguyện.

Dù sao, bản thân các nghệ sĩ có lo lắng hay không, cư dân mạng không biết, nhưng có thể nhìn ra người hâm mộ của họ rất lo lắng.

Sau khi quay xong hoàn toàn <Thợ Thủ Công Tài Ba>, Tuân Lan nhận được cuộc gọi từ Điền Thải Lục.

Mâu Việt Bân và Tiêu Cương vừa bị kết án, hai người có liên quan đến hai vụ án buôn người, đồng thời cũng gây ra cái chết của Lam Đào, cho nên bản án không nhẹ, thời gian thi hành án hơn mười năm.

Có rất nhiều người chú ý đến vụ án này, cư dân mạng đều đồng cảm với những gì Điền Thải Lục gặp phải, có quần chúng nhiệt tình đã giúp chị tìm một công việc tương đối nhẹ nhàng với mức lương tốt, còn bao ăn bao ở, điều này đã giảm bớt rất nhiều gánh nặng cho Điền Thải Lục.

Tiểu Liên, người giúp Điền Thải Lục đăng video và muốn trở thành người nổi tiếng trên mạng, khi trước cha mẹ và anh trai của Điền Thải Lục muốn cưỡng chế đưa Điền Thải Lục đi, cô đã liều mạng chặn trước người Điền Thải Lục, khi Điền Thải Lục được người hảo tâm sắp xếp công việc làm, người hảo tâm biết được cha mẹ của Tiểu Liên mất sớm, suýt nữa bị chú của mình bán cho một ông già độc thân hơn cô 30 tuổi, cô liều chết mới chạy trốn khỏi quê hương, nên bèn sắp xếp cô chung với Điền Thải Lục.

Người hảo tâm còn cho Tiểu Liên một gợi ý, bảo cô đi học makeup, nếu trang điểm tốt, sau này có thể làm beauty blogger, còn tốt hơn là cô vẽ đại một khuôn mặt mèo làm trò cười thu hút sự chú ý trên Weibo.

Điền Thải Lục nói Tiểu Liên vui vẻ đồng ý, chị cũng nói với Tuân Lan rằng con trai chị không nhận chị, tương lai không có con cái bên cạnh, Tiểu Liên không có cha mẹ, chị và Tiểu Liên đã nhận nhau, mai sau sẽ sinh sống cùng nhau.

Về phần lần này chị gọi đến là để trả lại tiền cho Tuân Lan.

Số tiền mà Điền Thải Lục trả lại được chị bỏ vào một phong bì, chị hỏi địa chỉ công ty của Tuân Lan rồi tự mình đưa qua. Phong bì còn để ở quầy lễ tân, khi Tuân Lan đi lấy, từng tờ tiền mặt bên trong có mới có cũ, có một trăm tệ, cũng có năm mươi, hai mươi, có một số còn cuộn ở góc.

Lôi Tuấn xem mà ngậm ngùi, người nghèo kiếm tiền cũng không dễ dàng.

Tuân Lan đưa tiền cho Lôi Tuấn nói: "Quyên đi..."

Hiện tại ngoài việc quyên góp định kỳ cho cảnh sát chống ma túy, Tuân Lan hiện lại tăng thêm hai hạng mục quyên tiền: Hỗ trợ chống buôn người và bạo lực gia đình.

Lôi Tuấn biết việc này, sau đó hắn cho người đi chuyển tiền, bản thân lại góp thêm một trăm ngàn tệ nữa.

* Gần 344tr

Sau đó, Lôi Tuấn nhận được một cuộc điện thoại, là ủy ban chấp hành bình chọn giải thưởng Hoa Phong.

Trước đó Mâu Việt Bân bị Thịnh Dương Châu tố cáo nói mua chuộc giám khảo, trải qua tháng thẩm tra xác minh, thật sự tra ra có giám khảo bị mua chuộc. Vì thế giải thưởng trao cho Mâu Việt Bân không được tính, giải thưởng Hoa Phong muốn trao giải thưởng cho Thịnh Dương Châu, nhưng bị Thịnh Dương Châu từ chối. Bọn họ lại liên lạc với bên Kỳ Niên, Kỳ Niên cũng không cần, thế nên muốn đưa cho Tuân Lan.

Tuân Lan cạn lời nói: "Cái này không tốt đâu nhỉ..."

Làm cậu cứ như một người gom ve chai, nhặt những thứ người khác không cần.

Lôi Tuấn cũng cảm thấy, sau lần này, cái giải thưởng này cũng không còn uy tín gì sất. Vả lại, nếu muốn đạt giải, Tuân Lan nhà hắn tự mình kiếm được bằng bản lĩnh, trao cho thứ mọi người đều không cần như vậy, ban chấp hành cũng xem thường người ta quá rồi.

Vì thế Lôi Tuấn cũng không khách sáo từ chối giải thưởng này.

Sau đó, Lôi Tuấn lấy ra một chồng tài liệu dày cộp rồi đặt trước mặt Tuân Lan, "Năm nay còn dư ba tháng, năm nay cho cậu nghỉ đủ rồi, ở đây là một số kịch bản anh cảm thấy khá tốt, chọn một bộ mà cậu thích đi."

Tuân Lan lật hai cái tùy tiện, nghĩ đến việc phải đọc hết đống này là đau cả đầu, tại sao không thể làm một con cá mặn vui vẻ chứ!

Tuân Lan không muốn xem, cậu muốn lười biếng, thế là ôm đống kịch bản này đến biệt thự Vân Sơn.

Sau khi đi qua, ban đầu Tuân Lan cũng xem qua, nhưng nhìn một hồi thì cậu trầm mê vuốt mèo, kịch bản là thứ gì, không biết đâu.

Kỳ Niên thì lại chịu thương chịu khó mà luôn giúp cậu đọc, đầu tiên anh xem qua những kịch bản này một lần, chọn ra một số kịch bản tốt hơn và phù hợp hơn với Tuân Lan, sau đó lại giao cho Tuân Lan, lượng công việc nhẹ hơn rất nhiều.

Lưu Phi chứng kiến tất thảy, nói: "A Niên, nếu cậu cũng tích cực như thế trước chuyện xử lý công việc thì tốt quá!"

Kỳ Niên hơi nhướng mày, Tuân Lan thì không kìm được nhếch khóe môi.

Tiểu Hoa rúc trong vòng tay của Tuân Lan kêu meo meo thoải mái.

Lưu Phi bị một tiếng này của Tiểu Hoa kí.ch thích đến suýt khóc thành tiếng, một lần nữa nhận ra địa vị của mình trong cái nhà này.

Tuân Lan > Kỳ Niên > Tiểu Hoa > Lưu Phi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.