Những Người Như Chúng Ta

Chương 14: Chương 13 : Một Tay Che Cả Miền Bắc.




Tắc Kè Bông đi khắp bốn phương đâu đâu cũng có bạn.
Chắc cũng vì đặc điểm này mà tôi nhanh chóng làm quen và kết mối thân tình với Đội gái Bắc của Hạnh Nhi.
Đội này gồm khá nhiều kiều nữ danh tiếng song tuổi nghề còn non trẻ mới chỉ vào nghề chừng 2,3 năm đổ lại đây,cả thảy có 4 cô.
Trong đó đặc biệt có 1 verdet mang nghệ danh Quỳnh La La.Cô này dáng người mảnh khảnh, cao ráo .Được cái khí chất trời cho,nhìn vào cao quý hơn người.
Đàn ông đều thích những cô cave như vậy , đơn giản vì cảm giác chinh phục nàng ở trên giường tự hào không gì sánh bằng.
Kể ra , Quỳnh La La này có lai lịch không nhỏ. Vì để trở thành 1 verdet trong giới đĩ điếm ngoài mặt đẹp dáng chuẩn ra còn phải dựa vào đại gia tiến cử.
Tôi lập tức nở nụ cười nồng thắm chào đón các nàng đến sài gòn. Đặc biệt là cái cô La La chi đó lại càng bắt tay thân tình.
Đối xử với người đẹp phải biết vuốt ve , tôi nhanh mồm cảm thán :
"lâu lắm mới thấy nhiều chân dài miền bắc như hôm nay,kể cũng gần chục năm rồi. ái chà, đúng là trường giang sóng sau đè sóng trước"
Hạnh Nhi tự hào kéo tay tôi ngồi xuống ghế.
Các cô còn lại nhao nhao hỏi " sóng trên đè sóng dưới là sao hả anh?"
"ám chỉ người đẹp thời nay còn lộng lẫy quyến rũ hơn xưa kia nhiều. Thời anh còn ở Hà Nội có cô Ngọc Huyền Verdet,Thanh Vân verdet ,Thảo Đội Cấn...nếu các cô ấy sinh vào thời này thì hỏng bét rồi."- vừa lắc đầu ngao ngán, tôi đưa ánh mắt tán thưởng nhìn về phía các nàng.
"thật á? eo ôi.Em chỉ mới gặp qua chị Thảo thôi" - lên tiếng trước nhất là gương mặt đại diện của làng nghề Quất Lâm - San San, cô này có đôi mắt mị tình,nốt ruồi son dâm đãng.
Kim Phố Cổ nói "anh xem chị Quỳnh kìa, cũng là verdet đấy"
Tôi nghiêm túc nhận xét : "thật là giống Thanh Vân ngày xưa,lại có nét lai lái miền nam.Không biết em trở thành verdet bao lâu rồi"
"mới năm ngoái"- Quỳnh La La nhàn nhạt trả lời.
Cô này vốn tính lạnh,là người khó gần nhất trong đám.
Tôi vờ vịt nhẩm tính trong đầu một đoạn rồi gật gù "giỏi , giỏi quá"
Bước đầu lấy uy coi như khá thành công , các nàng đều đã nghe danh những verdet huyền thoại,chỉ hận chưa được dịp gặp gỡ. Tôi có quan hệ rộng , tự nhiên được xem là người dẫn đầu.
Các cô em cứ thế "bu" vào hỏi chuyện ngày xưa , nằng nặc đòi tôi kể lại con đường gian nan để trở thành 1 bố mì có địa vị như hiện nay.
Xôn xao 1 chặp, bỗng Hạnh Nhi cất tiếng gọi món rõ to, ý đồ giải tán đám đông.
Sau đó cô nàng nhanh chóng nói lảng sang chuyện khác.
Miệng tôi bật ra 2 tiếng cười khan - ôi trời,mãi chuyện trò với bạn mới ,thế nào lại quên mất Búp Bê bên cạnh.
Các cô gái làm tôi nhớ lại lúc ban đầu chập chững vào nghề. Tương tự như học sinh thi cử đỗ đạt , tôi cũng phải tìm 1 người thầy tốt rồi trải qua bao nhiêu khó khăn mới được như ngày hôm nay.
Còn lí do vì sao tôi chọn nghề này? về lí thuyết thì đây là nghề ăn phần trăm theo gái, chẳng khác gì hoạt động của cò mồi và bảo kê thông thường.
nhưng những người như chúng tôi tinh vi và bài bản hơn nhiều. Quan trọng nhất vẫn là cái gu thẩm mỹ và chữ tín danh giá.

Để mua vui với giai nhân người ta có thể chi bộn tiền,miễn là đáng đồng tiền bát gạo. Nhưng một khi đã mất hứng hoặc bị lừa thì đi oan 1 đồng cũng tức ứa máu.
Người như chúng tôi sinh ra để hạn chế tối đa những tình cảnh trên,khách hàng hoàn toàn an tâm về chất lượng. Bọn họ tìm tới ngày càng nhiều , thuộc đủ mọi thành phần. ban đầu tôi chỉ phục vụ cho các đại gia đi gái cao cấp nhưng theo nhu cầu thị trường tôi cũng mở rộng lĩnh vực, lấn sang tầng lớp bình dân hơn.
Danh tiếng bố mì Tắc Kè Bông đang nổi như cồn,ngay lập tức tôi có thêm vài hợp đồng với các chân dài miền bắc.
Vậy là từ nay coi như chúng tôi đã có giao tình với nhau, nói "người 1 nhà" cũng không sai. các cô đều thi nhau chúc tụng tắc kè bông rất rôm rả. Giữa chừng cuộc vui, Kim Phố Cổ dường như đã hơi ngấm men,đột nhiên nhìn Hạnh Nhi cười tủm tỉm :
"anh Tắc Kè ơi,nghe Búp Bê nhà em nói anh có cái hình xăm Tiền và Gái Đẹp ở bên hông oách lắm phải không? cho em xem đi."
"đúng đấy, đúng đấy, cho tụi em xem thử đi mà" - các cô này có chất men vào người nên chẳng kiêng dè gì, cứ nằng nặc đòi tụt áo tôi ngay tại quán.
"cạch" - thình lình Quỳnh La La làm rơi bát nước mắm,nước bắn tung tóe.
Lúc này cái áo của tôi đã bị San San kéo lên 1 góc lộ ra vài chi tiết hình xăm, Gương mặt Verdet Quỳnh La La xanh lét chăm chăm nhìn vào đó.
Mấy nét vẽ phóng túng đen như than chẳng biết khiến cô verdet kia gợi nhớ điều gì mà trông cô ả mất bình tĩnh vô cùng.
"gì vậy chị Quỳnh?" - Hạnh Nhi nhướng mày hỏi.
Quỳnh la la thẫn thờ đôi ba giây,rồi mới mở miệng hỏi tôi :
"nghe nói anh từng ở Hà Nội?"
"ừ."
"anh bắt đầu công việc môi giới ở hà nội?"
"đúng !"
Cô nàng verdet tức thì đờ đẫn.
Tôi cho rằng cô này đã đoán được phần nào thân thế của mình nên cũng chẳng muốn giấu diếm làm gì. có điều cô Quỳnh này là người cẩn thận biết suy nghĩ nên sẽ không đem chuyện của tôi ra ngoài bép xép đâu. Được như thế là hay nhất.
Quả nhiên 1 lát sau Quỳnh La La lấy lại bình tĩnh, lắc đầu cười :
"không thể nào, không thể nào đâu."
Cô ả đang nhìn chăm chăm vào khoảng trống xa xăm,đột nhiên lại nhìn tôi hỏi thêm câu nữa:
"thời điểm anh ở ngoài bắc chắc chắn mại dâm còn loạn lạc lắm, không quy củ trên dưới như bây giờ. kể ra thì đều do công của...của các bô lão thời ấy. anh có biết chuyện xa xưa đó không?" - ả nói câu này bằng giọng điệu lí nhí khó nghe.
Tôi không trực tiếp trả lời câu hỏi của ả, chỉ là mặt không chút biểu tình hỏi một câu tương tự:
"ở ngoài đó, có một người chân trái đạp lên giới giang hồ, chân phải giữ 1 phần khu đèn đỏ. Mặt ngầu, dáng chuẩn,trung thành,tín nghĩa,nuôi đàn em,...mấy chữ đó ám chỉ đại ca Lão Tướng ! em đã từng nghe nói về người này chưa?"
"Uầy ôi...bảnh giai thế ! " - Nghe hết mấy câu giới thiệu tùy tiện của tôi, đám gái bắc mắt chữ A miệng chữ O vô cùng hâm mộ người được gọi là Lão Tướng kia.
Chỉ tiếc các nàng vừa vào nghề chưa bao lâu,cái tên kia chỉ mới nghe loáng thoáng , không có nhận thức rõ rệt.

Chỉ có Quỳnh La La thật sự am hiểu nhiều chuyện, lúc này cô ả đã nắm chắc 10 phần phán đoán trong lòng mình.Bất giác vừa sợ vừa ngỡ ngàng.
Phải mất lúc lâu sau mới thở dài nói :
" Ài, thôi bỏ đi. Tắc kè bông này, bây giờ bọn em đều về cùng 1 Nhà với anh rồi, có gì còn cần anh bảo ban thêm.Nâng cốc lên thôi, em mời anh cốc này, phải uống hết đó nha."
Các cô gái, kể cả tôi đều lấy làm lạ. Trước đây thái độ Quỳnh La La kênh kiệu khó chịu vô cùng. Nay, không hiểu vì cớ gì đột nhiên chuyển thành niềm nở với tôi còn hơn em út trong nhà.
Ai cũng thắc mắc, ai cũng có nghi vấn song đều không dám trái lời,vội vàng nâng cốc chúc mừng theo lời chị cả.
Chỉ riêng Tắc Kè Bông âm thầm cười khổ. mấy cô này vào nghề mới được 2,3 năm chưa biết gì cũng là lẽ thường.Hơn nữa sẵn các cô cũng không muốn quản nhiều chuyện trong nghề,chỉ đơn giản để ý những thứ thuộc về mình,miễn hàng ngày đều có tiền tiêu xài là đủ.
Quỳnh La La ngược lại già dặn nhất trong nhóm, lại có quan hệ với các anh lớn ngoài bắc, đặc biệt là mấy nhân vật chủ chốt nên tiếp cận nhiều thông tin hơn, biết đâu từng nghe ai đó nói về tắc kè bông này rồi cũng nên.
Tiện bàn về giới chăn dắt gái,cái cô San San ngồi đối diện tò mò hỏi :
"Nghe đồn Gái Hư của miền bắc đang ở sài gòn, lại còn làm ăn chung với anh nữa,có phải vậy không?"
Kim Phố Cổ,Quỳnh La La và Hạnh Nhi tức thì tập trung ánh mắt về phía tôi.
"đúng rồi,bọn anh đang làm ăn chung. Gái Hư muốn có chỗ đứng trong nam"
Tôi để ý thấy ánh mắt Quỳnh La La chợt xuất hiện điểm khác lạ. hình như là phiền muộn, nửa lại giống ghen ghét đố kị,thậm chí còn có đôi ba phần sợ sệt kiêng dè.
Trong đầu còn đang thắc mắc không thôi liền nghe San San cất lời giải đáp nghi hoặc
"Gái Hư có cùng suy nghĩ như bọn em,cô ta muốn tìm cơ hội mới ở mảnh đất sài thành béo bở này. Thật sự rất thông minh! lại còn nhanh hơn hẳn bọn em 1 bước. mẹ nó tức chết mất thôi"
Kim Phố Cổ không kìm được thốt lên :
" Bây giờ các gái bắc bắt đầu tràn vào nam đấy. tao nghe mấy bà chị rỉ tai nhau đây là chủ trương của đám bố mì, đám bố mì lại làm theo lệnh của mấy đại gia lớn. Mà kể cũng đúng, miền bắc đều do phe cánh Gái Hư thâu tóm hết cả rồi. Nhất là thị trường bây giờ đều ngầm chịu quản lí của..."
"Kim!" - Quỳnh La La đột ngột chen vào.
Tôi lập tức vặn hỏi "chịu quản lí của ai cơ? "
Cả 3 cô đều ngây ra nhìn tôi , tiếp sau đó cắm cúi ăn tiếp phần của mình.
San San nhanh nhẹn gắp thức ăn cho tôi, Hạnh Nhi thấy vậy liền nói "Tắc Kè không thích ăn món đó đâu"
"làm sao mày biết?"
"vì nãy giờ anh ấy còn chưa từng động tới đĩa đó, mày không thấy à?"
"ô.." các cô nàng còn lại đều tròn xoe 2 mắt.
Tôi cũng nhìn Hạnh Nhi đầy lí thú . Cô bé này ,trông thế hóa ra lại tinh tế.

Hạnh Nhi gắp thức ăn cho tôi, tôi ko chần chờ nuốt ngay vào bụng, rồi cất giọng thân thiện nhất có thể :
"người quản lí bí mật mà mọi người đang nói tới là ai vậy? đừng coi anh như người ngoài thế chứ"
tôi đặt chén ăn xuống bàn , nâng li bia lên nói "uống nào, uống nào cả nhà"
Mọi người cùng mời 1 li.
Quả nhiên sau đó Hạnh Nhi liếm mép nói "thật ra, cũng ko có gì bí mật. chỉ là chuyện này không nên lưu truyền rộng rãi,nếu không sẽ tạo thành ảnh hưởng xấu đối với Gái Bắc.ôi mẹ ơi,với cả chuyện này còn chưa chắc chắn thực hư mà."
Quỳnh La La nhướng mày lên nhìn Hạnh Nhi , cô ả có vẻ không vui.
Không ngờ Hạnh Nhi chẳng thèm bận tâm,vẫn chăm chăm nói :
"bọn em đều coi anh như người nhà,đây chỉ là chuyện nhỏ thôi. Thế anh đã nghe nói về Lee Phong Lưu bao giờ chưa?"
Tôi ngây người ra, đáp "biết,đương nhiên là biết"- vừa nói tôi vừa liếc xéo Quỳnh La La.
"đấy thấy chưa, tao đã bảo người nhà mà" - Hạnh Nhi chỉ chờ có vậy liền vỗ tay reo vui.
Tiếp sau đó những li bia cụng nhau kêu lách cách.
Có men vào người quả nhiên dễ nói chuyện, Kim Phố Cổ nói với tôi :
"ở ngoài đó, nhất là khu vực thủ đô, Lee Phong Lưu là anh lớn.Nếu miền bắc có bảng xếp hạng các đại gia buôn gái thì Lee nhất định xếp hạng thứ nhất. Không nói tới việc anh ấy là kì tài trong làm ăn buôn bán và có tài năng thu phục người khác về dưới trướng để làm những việc không phải ai cũng làm được,mà chỉ nói đến việc Lee Phong Lưu có tiền bạc , đệ tử và gái gú đông như nêm thì đã làm cho người khác với không tới rồi.”
“Thời anh còn ở Hà nội chắc vào lúc anh Lee đang lên như diều gặp gió đấy nhỉ? Em nghe nói chỉ vài năm làm bố mì và đứng đầu ban thẩm định ở các nhà thổ,anh ấy liền nổi tiếng và có địa vị cực cao. Nhất là, không ai biết Lee có gốc gác ra sao, chỉ biết khi anh ta xuất hiện, tiền bạc đầy ắp,thế lực to lớn. Anh biết không,Lee Phong Lưu là thần tượng của cả các bố mì lẫn cave miền bắc đấy"
Tôi còn chưa kịp tiêu hóa hết thông tin vừa rồi đã nghe San San chêm vào :
"nói như thế là thiếu rồi, thiếu sót quá. Phải kể thế nào nhỉ, đúng rồi. Anh đã từng gặp Lee Phong Lưu phải không?"
"gặp rồi" - tôi gật đầu ngay tức thì, ngu gì không gật đầu chứ.
San San mừng rỡ nói "quá đẹp trai, quá hào hoa đúng không !? lại còn ăn nói chừng mực,tài giỏi không ai sánh bằng nữa. Vì trời sinh đã có thần thái khiến người ta khó lòng cưỡng lại nên Lee Phong Lưu trở thành ông trùm khu đèn đỏ cũng phải thôi."
Tôi còn đang tính mở miệng hùa vào vài câu bỗng nghe thấy thanh âm lanh lãnh.
"tụi bay nhiều lời quá đó ! chỉ toàn nghe đồn, không biết cái mã mẹ gì thì đừng có bô bô. Chuyện của anh Lee không phải để đem ra nói năng bậy bạ đâu. Hơn nữa anh Tắc Kè là bố mì bậc nào mà còn cần tụi bay dạy đời !?"
Các cô còn lại tức thì câm bặt.
Theo tình huống căng thẳng này thì 8,9 phần Quỳnh La La có quan hệ không đơn giản với Lee Phong Lưu.
Tôi cẩn thận đưa mắt đánh giá cô nàng này một lần nữa .
À ha, Chẳng trách cô ả nhanh chóng lên danh hiệu Verdet,ra là đi đường tắt thông qua Lee Phong Lưu.
Nên biết,Tắc Kè Bông từng tu nghiệp môi giới mại dâm ở Hà Nội,thời điểm đó chắc nhiều cô trong đám còn đang cắp sách tới trường.
Còn về hình xăm Tiền và Gái Đẹp ư ? Quỳnh La La từng ăn nằm với Lee Phong Lưu nên nhận ra cũng chẳng có gì lạ. Bởi vì ông ta cũng sở hữu một hình xăm giống hệt thế này.
Chứng minh phán đoán của tôi hoàn toàn đúng, trên đường về Hạnh Nhi chu môi nói "anh thấy bà Quỳnh khó tính không?kể từ khi lên verdet thay đổi hẳn."
Ngừng 1 chặp nàng lại nói :
"verdet thì sao chứ ? tưởng gì ghê gớm hóa ra là ngấm ngầm làm mọi cách tiếp cận Lee Phong Lưu xin 1 đêm. ôi mẹ ơi , lại còn tưởng mình là nữ thần."

Hạnh Nhi ngồi sau xe liên tục phun ra những lời moi móc , lên án cô nàng verdet duy nhất trong nhóm.
Vậy là,sự thật không khác mấy so với tôi suy diễn. Quỳnh La La vì có được danh hiệu verdet đã không tiếc hao tổn tâm kế tìm mọi cách tiếp cận Lee Phong Lưu . Sau một thời gian cuối cùng ả cũng đạt sở nguyện trở thành verdet.
Lee Phong Lưu là người lãnh đạo giới cave miền bắc .Người tình của gã không phải kiểu nữ nổi tiếng thì cũng là người mẫu hạng sang, để lọt vào mắt xanh của gã khó muôn phần khó. Vì thế những gái điếm may mắn qua đêm cùng Lee Phong Lưu chính là verdet.
Trên con đường lớn tập nập xe cộ ngược xuôi , đột nhiên Hạnh Nhi lâm vào 1 phút hồi tưởng. Nàng tựa đầu lên vai tôi,hương nước hoa nhẹ tùy ý bay bay :
"Trước đây lúc còn nhỏ em toàn mơ ước những thứ cao sang xa vời nhưng từ khi làm gái thấy được hiện thực , e chỉ dám ước nguyện tương lai gần thôi. À, anh có biết em muốn gì nhất khi làm gái không?"
“muốn gì?”
"Em muốn được lọt vào mắt xanh của Lee Phong Lưu. Vì chỉ khi được người đó nhìn trúng mới có thể dễ dàng đạt được danh hiệu verdet. Hơn nữa , Lee Phong Lưu có vẻ ngoài phong độ miễn chê. haha,anh có ghen tị không?"
Ôi trời đất, như thế nào lại thêm 1 kẻ mê trai ở ngay sau lưng tôi?thế giới này đảo điên rồi hay sao ? hỏi tôi có ghen tị không ư ?
Nhất thời câu hỏi trẻ con vừa rồi khiến tôi trầm mặc.
Con người đó tôi vừa kính trọng, vừa có những ấn tượng không tốt.
Nhưng công bằng mà nói, Hạnh Nhi có quyền mơ ước , vì đằng nào cũng là gái điếm. bán cho khách , bán cho Lee Phong Lưu đâu có khác nhau.
Trong giới đĩ điếm những tình huống như Quỳnh La La hết sức bình thường. Dần dà trở thành quy luật. Rồi ngai vàng của Lee Phong Lưu lại càng vững chắc.
Thấy tôi trầm ngâm không trả lời , hình như Hạnh Nhi đang hiểu nhầm rằng tôi đem lòng ghen ghét.
Cô nàng nhanh chóng đổi giọng nghiêm túc "ừm, em chỉ hỏi đùa thế thôi.Thật ra Lee ngoi lên vị trí hiện nay bằng thủ đoạn . nói trắng ra là "chơi bẩn" bỏ mẹ. Ngày xưa lúc người đó bằng tuổi anh làm gì oách như Tắc Kè Bông bây giờ.Em chắc chắn tương lai anh cũng thành trùm trong nam cho xem. đến lúc đó, cái mẹ gì mà Lee Phong Lưu , phải gọi Tắc Kè Bông bằng bố. hahaha "
Đột nhiên Hạnh Nhi bật thẳng người dậy thất thanh "ôi mẹ ơi, cha nào con nấy. Sao em lại đi ví anh là bố của cái hạng người ghê gớm kia được. em xin lỗi"
Nghe hết câu cảm thán của búp bê tôi không nhịn được phải bật cười ha hả mấy tiếng.
Thấy tôi cười, hạnh nhi cũng bắt chước cười hi hí , lại còn đấm lưng tôi nhè nhẹ.
Bỗng nhiên có cô gái xinh xắn nịnh đầm mình kể cũng vui. Làm tôi cảm thấy ấm áp hơn hẳn và trong đầu đã mặc định Hạnh Nhi là "người bên mình".
Hạnh Nhi ngoan ngoãn nói "có chuyện này em quên nói với anh"
"lại chuyện gì ?"
"ừm,ban đầu em muốn trở thành người tình của Lee Phong Lưu hơn bất cứ ai. nhưng từ khi thấy Quỳnh La La trở thành verdet,chả giống người tình của Lee tí nào,hệt như món đồ chơi bị vứt xó của người ta thì đúng hơn. Lúc đó em cảm thấy mình suy nghĩ hết sức sai lầm. Em làm gái để có tiền, nhưng em không phải là con búp bê để cho người ta chơi đùa đâu."
Một ngã tư , 2 ngã tư, 3 ngã tư ... xe chúng tôi qua nhiều con phố lớn , đường phố đông như nêm. Ở cái Sài Gòn xô bồ này có quá nhiều con người, quá nhiều mảnh đời khác biệt.
Tôi nhìn thấy trên vỉa hè, hàng quán la liệt .
Nhìn thấy ở nơi góc phố nhỏ có 1 cô gái đứng đường, còn phía bên kia là khu chung cư đồ sộ.
Thế gian muôn mặt , mỗi người một số phận chẳng ai giống ai.
Lúc này câu nói ban nãy của Hạnh Nhi mới thấm dần vào trong tư tưởng.
Chỉ nghe giọng nói ngai ngái của Búp Bê chầm chậm vang lên , xem chừng mắt đã díu lại rồi .
"Ngày hôm nay người ta từ chối 2 cuộc gọi vì đi với anh đấy. Mà này.... sao anh không đổi con xe khác mới hơn ?"
__________________



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.