Án vô xác Đào Đại Hoa Viên xảy ra năm 2011 được xếp vào loại kỳ án trong loạt các vụ án lớn ở Hong Kong. Đây là vụ án đầu tiên mà cơ quan điều tra không tìm được thi thể nạn nhân và mọi chứng cứ buộc tội đều dựa vào các chứng cứ gián tiếp tại hiện trường còn hung thủ một mực không nhận tội vẫn bị kết án. Đây được coi là án lệ và làm nền tảng cho các vụ án tương tự sau này.
Số phận trôi nổi của cô gái quê chỉ học đến tiểu học
Nạn nhân trong vụ việc là cô Tần Gia Nghi (33 tuổi), đồng nghiệp trong quán bar hay gọi cô là Mai, xuất thân từ vùng Tứ Xuyên, Trung Quốc. 17 tuổi Tần đã lên Thâm Quyến làm việc sau đó yêu và kết hôn với một anh tài xế xe tải người Hong Kong. Năm 2006, cô chuyển đến sống với chồng và làm những công việc vặt.
Kết hôn đã lâu nhưng Tần không sinh được con, hôn nhân cũng vì thế mà đi vào ngõ cụt. Sau ly hôn, Tần không nhà cửa, không nghề nghiệp cứ trôi nổi ngoài xã hội, sau cùng cô lựa chọn làm việc trong các quán bar, hộp đêm kiếm sống.
Tại nơi làm việc Tần quen biết với Trần Văn Thâm – một giám đốc tài chính thuộc tập đoàn Guotai, hai người từ bạn bè rồi trở thành tình nhân. Trần đến với cô vì xót thương cho cô có số phận nghiệt ngã, lâu dần từ thương thành yêu và trở thành thói quen khó bỏ.
Anh ta mua mộ căn hộ khu Đào Đại Hoa Viên cho Tần ở vừa là nơi hẹn hò của hai người, lại chu cấp thêm mỗi tháng 8.000 đôla Hong Kong cho Tần tiêu vặt. Để chứng minh cho tình yêu với Tần, anh ta mua thêm bảo hiểm nhân thọ cho cô và hai người còn đặt cho nhau những biệt danh như “A Ngưu” và “Chu Chu”.
Cuộc tình bại lộ bởi “chính cung”
Cái kim trong bọc lâu ngày cũng lộ ra và cuộc tình của Tần và Trần cũng không phải ngoại lệ. Vợ của Trần là cô Trương sau một thời gian dài phát giác ra sự thay đổi của chồng đã bí mật điều tra ra sự tồn tại của Tần.
Hai người đàn bà xảy ra tranh cãi lớn, cô Trương vì chuyện này đã hai lần đòi tự tử và thậm chí phải vào viện điều trị trầm cảm. Dưới sức ép từ nhiều phía, Trần đành phải đề nghị chia tay. Tần có lẽ đã quá quen với sự bao bọc và chăm sóc của Trần mà ương bướng không chịu, chỉ chấp nhận sẽ ít gặp mặt Trần hơn chờ sự việc lắng xuống.
Sau này, quan hệ hai người dần trở nên xấu đi khi thường xuyên cãi cọ, Tần càng ngày càng nóng tính và bất chấp. Đã nhiều lần cô đòi nhảy lầu từ ban công căn hộ nhưng đều bị Trần cản lại.
Dù xa quê đã lâu nhưng Tần vẫn thường xuyên gọi điện về cho gia đình ở Tứ Xuyên, đột nhiên đến tháng 10/2011 Tần không gọi điện về nhà, anh trai cô gọi cho cô nhiều lần cũng không ai bắt máy sau đó là mất liên lạc hoàn toàn. Dự đoán có điều chẳng lành, gia đình cô báo cảnh sát đề nghị giúp đỡ.
Cảnh sát phát đi thông báo mất tích đã hơn một tháng nhưng không hề có bất cứ một manh mối nào nên nghi vấn có thể Tần bị sát hại, vụ án được chuyển lên cho đội hình sự khu Đông Cửu Long, Hong Kong.
Những manh mối không trực tiếp
Khi đến kiểm tra chỗ ở của Tần, cả căn hộ đã được dọn sạch sẽ và không có người ở, mọi đồ đạc của Tần đã được dọn đi, duy nhất chỉ có ba sợi tóc được tìm thấy trên nền gạch được đè lên bởi chậu cảnh giả được cho là của cô.
Camera giám sát tòa nhà ghi lại được hình ảnh cuối cùng của cô Tần vào ngày 5/10/2011 và không có hình ảnh cô rời khỏi căn hộ. Sau đó một ngày, Trần Văn Thâm, bạn trai Tần xuất hiện ở đây vào buổi trưa chừng hơn một tiếng đồng hồ. Trần ra ngoài và trở lại không lâu sau đó với một số đồ dùng trên tay.
Ngày 7/10/2011, Trần dùng một xe đẩy hàng loại nhỏ kéo theo một túi nylon dạng sợi kết cỡ lớn, hình ảnh thể hiện trên màn hình cho thấy trong túi là một vật rất nặng. Trần kéo chiếc xe về phía bãi đỗ ôtô và mang đống đồ đi theo hướng ngoại thành.
Vài ngày sau, Trần cho công nhân đến dọn dẹp lại căn hộ và nhờ người rao thuê căn hộ như không có chuyện gì xảy ra.
Sau ngày 6/10, điện thoại của cô Tần vẫn được mở và từ số này một số tin nhắn được gửi đi với nội dung cô đã trở về Tứ Xuyên. Trần trong giai đoạn này đã dùng điện thoại của công ty gọi cho Tần nhiều cuộc.
Cảnh sát kiểm tra những cuộc ghi âm trong hệ thống điện thoại công ty cho thấy điều đặc biệt là mỗi khi Trần gọi thì bên cạnh có nghe rất rõ tiếng chuông điện thoại reo. Tiếng chuông điện thoại sau đó được bạn thân Tần xác nhận chính là nhạc chuông mà Tần thường dùng, đây có phải là chứng cứ ngụy tạo mà Trần cố ý tạo ra để che giấu tội ác của mình?
Nỗ lực tìm ra sự thật của cảnh sát
Cảnh sát đã phải huy động nhiều lực lượng truy tìm dấu vết thi thể, thu thập các chứng cứ và lời khai của nhân viên quản lý tòa nhà, hàng xóm Tần và quan trọng nhất là ghi chú mua hàng tại một tiệm tạp hóa mà Trần đã mua trong ngày 6/10.
Trong ghi chú cho thấy Trần mua bốn cuộn màng bọc thực phẩm, túi nylon chân không, túi nylon dạng sợi đan cực lớn hay dùng để đựng hàng hóa, một hộp công cụ có ốc, tua vít, một lọ hộp xịt khử mùi và găng tay.
Những lời khai và chứng cứ của chủ quán tạp hóa cung cấp trùng khớp với lập luận của cảnh sát về khả năng Tần bị giết và khớp với hình ảnh Trần kéo chiếc xe chở chiếc túi rất nặng ra khỏi tòa nhà.
Cuối cùng, sau hơn hai năm điều tra Trần Văn Thâm bị kết án giết người và phi tang thi thể bất hợp pháp với mức án chung thân mặc dù anh ta chưa một lần nhận tội.
Kháng cáo sau 6 năm và lời khai bất ngờ
6 năm sau ngày xảy ra án mạng, năm 2017, Trần Văn Thâm quyết định kháng cáo. Tại tòa, anh ta đột nhiên thừa nhận tội trạng trước đó và kể lại toàn bộ quá trình thực hiện.
Theo đó, ngày 6/10, hai người có xảy ra tranh cãi và Tần đòi nhảy lầu tự tử, Trần kéo lại thì bị người tình đánh và đá vào vùng dưới bẹn. Vì quá đau nên anh ta dùng thân thể đè lên trấn áp người tình, vì không chú ý nên vô tình đã làm cô nghẹt thở chết.
Sau khi ý thức được sự việc trở nên quá nghiêm trọng anh ta sợ hãi. Sợ phải đối diện với gia đình và sợ hơn nữa là mất đi vị trí hiện tại trong công ty.
Anh ta quyết định mua một số đồ dùng như đã đè cập ở trên để xử lý xác chết. Sau đó bỏ vào túi lớn và đậy một số đồ lên trên như thể đang dọn đồ và đưa lên xe đi thủ tiêu.
Anh ta lái xe trực tiếp đến bãi rác và phi tang xác người tình. Sau đó thi thể ở đâu thì anh không biết nữa, có lẽ bị chôn theo rác thành phố. Anh ta lại nhờ một người bạn thân làm nghề trang trí nội thất sửa lại nhà và giả vờ cho thuê.
Trần thú nhận đã làm chết người tình nhưng là ngộ sát chứ không phải cố ý, mong tòa giảm án để sớm trở về với gia đình.
Tuy nhiên, tòa án cho rằng trong suốt quá trình điều tra Trần đã cố tình chối tội vì anh ta ý thức được cảnh sát không thể khép tội khi không có chứng cứ trực tiếp. Điều này cho thấy trong thâm tâm anh không hề có ý hối cải. Việc nhận tội với lý do ngộ sát là do anh ta muốn giảm đi án chung thân được tuyên trước đó.
Cuối cùng tòa vẫn tuyên Trần Văn Thâm án chung thân vì tội Cố ý giết người và Phi tang thi thể.