Theo lời kể của ông Huệ thì do bị gã dụ hoặc, dù thấy cách trị bệnh của gã kỳ quái, nhưng chẳng ai đặt câu hỏi gì về cách trị bệnh đó nữa. Họ tiếp tục đưa người thân của mình đến chữa bệnh, nhưng họ không hay biết mình đang trực tiếp “hiến dâng” người thân cho gã thỏa mãn thú tính của mình.
Ban đầu chưa mượn đất ông Bảy Trợt để làm nhà, các nạn nhân được gã chữa bệnh trên chiếu ghe tí tẹo đậu trên rạch Mã Trường. Lúc đó chúng tôi chẳng hay biết gì ngoài việc có con bệnh đến và gã cứ thế dắt vào chiếc ghe, khóa kín cánh cửa hai đầu và khoảng gần hai tiếng đồng hồ sau thì người bệnh chui ra.
Người này chẳng nói chẳng rằng gì cả, nhưng trông tướng người có vẻ u uất, không giống như người bệnh vừa gặp được thầy được thuốc. Họ chẳng nói chẳng rằng một mạch đi thẳng về nhà. Đôi lần đi qua chỗ neo đậu ghe của gã, tôi tò mò hỏi thăm những người đến chữa bệnh, nhưng họ làm thinh rồi lên ghe hoặc lên xe đi về. Sau này mượn được đất xây nhà, gã cũng thiết kế căn gian phòng trị bệnh một cách kỳ quái, khiến những người ở ngoài dù rất cố gắng nhưng họ không làm sao biết được phía trong gã và bệnh nhân đang được điều trị như thế nào.
Ông Huệ miêu tả về ngôi nhà được gã thiết kế để trị bệnh, đó là một ngôi nhà kỳ dị và biệt lập với không gian bên ngoài. Nó chỉ rộng khoảng 20 mét vuông, được gã làm cách đường đi 50m, cách nhà dân gần nhất khoảng 200m. Khoảng cách đó là đủ để những người hiếu kì tò mò không thể dễ dàng tiếp cận được ngôi nhà và những âm thanh bên trong phát ra không bị phát hiện.
Gã không xây nhiều gian phòng, để những người thân có đưa bệnh nhân đến cũng không có chỗ để ngồi. Họ buộc phải ra ghe hoặc chạy đi đâu đó tá túc. Gã hẹn họ hai tiếng sau quay lại đón vợ hoặc con gái của mình.
Gã rất bực mình mỗi khi bệnh nhân có nhiều người thân đi cùng. Gã buông một câu xanh rờn: “Sao không kéo cả họ đến đây. Đi trị bệnh chứ có phải đi lễ hội gì đâu”. Sau này chúng tôi mới biết, khi các cô gái được đưa vào “đại bản doanh”, gã niệm: “Mô Phật” to rõ cho bệnh nhân nghe, rồi gã cho họ uống một thứ nước, trong đó có thuốc kích dục gã đã pha sẵn. Nghe gã đệm câu “Mô Phật”, các cô gái đều tin tưởng và lập tức làm theo mọi lời gã chỉ bảo. “Mô Phật” dường như là câu thần chú vô cùng hiệu quả của gã.
Trên cù lao này, người dân đa số theo đạo Phật Giáo Hòa Hảo, bởi thế, sau khi bị gã kích dục rồi làm nhục, những người phụ nữ này chọn cách im lặng. Im lặng để nín nhịn và chịu đựng. Im lặng để cứu vớt chút danh dự của người phụ nữ khi bị thất tiết.
Sau khi thực hiện xong ý đồ đen tối, một số người còn bị đe dọa nếu lần sau không tới nữa gã sẽ tung tin cho chồng hoặc người thân biết. Bởi thế, một số trong họ cam chịu làm “nô lệ tình dục” cho gã trong thời gian dài.
6. Chân dung trợ thủ đắc lực của gã thầy bùa luyện Thiên Linh Cái
Nghe danh ở cù lao Tân Bình có gã thầy bùa Hai Tưng có khả năng làm “bùa yêu”, người đàn bà vốn có một gia đình khá giả, yên ấm đã cất công tìm tới “đại bản doanh” của gã để “trị bệnh”. Lần gặp định mệnh đó với gã thầy bùa gian ác khiến người phụ nữ trở lên mê muội.
Anh Võ Văn Giàu, một người dân ở cù lao Tân Bình, trước đây là hàng xóm của gã thầy bùa Hai Tưng chia sẻ, khi nhắc lại những câu chuyện liên quan tới người vợ hờ của gã thầy bùa Hai Tưng, trong chí nhớ của những người dân nơi ấp Hạ, xã Tân Qưới, huyện Thanh Bình, tỉnh Đồng Tháp người phụ nữ đó vừa đáng giận nhưng cũng có chút đáng thương.
Từ một nạn nhân của gã thầy bùa, ả phụ nữ có dáng vẻ đỏng đảnh đó với niềm tin mê muội vào năng lực siêu nhiên của cái được gọi là Thiên Linh Cái mà gã thầy bùa Hai Tưng “vẽ” ra. Từ đó, ả dần biến mình trở thành trợ thủ đặc lực trong quá trình gây ra tội ác kinh hoàng của gã thầy bùa.
Với vỏ bọc hoàn hảo được chính mình tạo ra, danh tiếng của gã thầy bùa Hai Tưng ngày một bay xa hơn. Không chỉ những người dân sống trên cù lao Tân Bình biết tới gã, mà ngay cả những người dân ở cách xa đó hàng mấy chục km cũng hay tin về tài năng chữa bệnh, làm bùa yêu của gã thầy bùa này.
Căn chòi đơn sơ của gã chẳng mấy chốc trở thành nơi tìm đến chữa trị của rất nhiều phụ nữ muốn xin “bùa yêu”. Trong số những “con bệnh” tìm tới nhờ sự giúp đỡ của gã thầy bùa gian ác này có một người phụ nữ ngụ tại xã Bình Thạnh, huyện Thanh Bình, tỉnh Đồng Tháp.
Người đàn bà này có dáng vẻ ưu nhìn, dáng đi đỏng đảnh và rất giàu sang. Sau thời gian dài lui tới “đại bản doanh” của gã thầy bùa, người ta mới biết được người phụ nữ đó chính là Trần Thị Thể, một người kinh doanh có tiếng tại chợ Bình Thạnh.
Người ta kể rằng, trước khi trở thành nạn nhân, rồi thành vợ hờ của Hai Tưng, Trần Thị Thể đã có chồng và có 2 đứa con nhỏ một trai, một gái trông rất dễ mến. Dù làm ăn rất giỏi giang, bản thân lại là một phụ nữ ưa nhìn nhưng Thể luôn đau đáu trong lòng một nỗi lo sợ, rằng một ngày không xa người chồng đầu ấp tay gối của mình sẽ rời bỏ mình đi tìm người con gái khác.
Trong những lúc ngồi “buôn dưa lê” với đám bạn hàng ngoài chợ, những câu chuyện về gã thầy bùa Hai Tưng được người phụ nữ này đặc biệt quan tâm. Nhất là chuyện gã thầy bùa này có khả năng làm “bùa yêu” cho những người phụ nữ muốn giữ chồng luôn bên mình.
Để kiểm chứng những thông tin được nghe, Thể dành nhiều thời gian để ngồi nghe hết người này tới người khác kể về gã thầy bùa ở cù lao Tân Bình. Thấy ai cũng hết lời khen tấm tắc, tài năng của gã thầy bùa, người phụ nữ đã có chồng và hai con nhỏ này quyết định bỏ công việc lặn lội tìm thầy xin “bùa yêu”.
Trên con xe máy Honda của mình, người phụ nữ đỏng đảnh này một mình phi xe hơn 20km để tới bến đò sang cù lao Tân Bình. Rồi ngồi chờ đến tối, mướn ghe của những người dân địa phương một mình cheo ghe tới căn chòi của gã thầy bùa Hai Tưng vào giữa đêm để xin bùa.
Trời về đêm, trong căn chòi của gã thầy bùa chỉ nhe nhóm ánh đèn dầu. Đậu ghe cách căn chòi mấy thước, Thể gọi vọng vào bên trong căn chòi vài tiếng với ý xin được chữa bệnh.
Thường xuyên đón tiếp những bệnh nhân đến vào “giờ thiêng” này nên Hai Tưng cũng không lấy làm lạ, gã thầy bùa mở cửa, ngó đầu ra ngoài và chỉ dẫn cho người phụ nữ này đi vào “đại bản doanh” của gã. Người phụ nữ đã có chồng và 2 con này, vốn có dáng vẻ ưu nhìn do vậy mà ngay cái nhìn đầu dục vọng thấp hèn trong con người gã thầy bùa đã bùng lên.
Vẫn sử dụng những chiêu bài quen thuộc từng khiến nhiều người phụ nữ trở thành nạn nhân thỏa mãn thú tính của mình. Sau khi đề Trần Thị Thể tiến vào trong nhà, Hai Tưng liền cài chốt trái cửa để “trị bệnh”. Trong căn chòi chật hẹp, miệng gã liên tục niệm “Mô phật” thật to để cho người đàn bà có dáng vẻ ưa nhìn này nghe thấy.
Nhìn phong thái, cũng như cách tiếp xúc có phần lịch thiệp của gã thầy bùa, Thể đã nhanh chóng đặt niềm tin mù quáng và làm theo những lời Hai Tưng nói. Nhận thấy “con mồi” đã dính câu, gã thầy bùa thực hiện tiếp những bước đi biến người phụ nữ mới tới này trở thành nạn nhân của mình.
Hai Tưng yêu cầu Thể uống một cốc nước mà theo lời hắn đó là “nước thánh”, nhưng thực chất là thuốc kích dục. Chờ cho “con mồi” gấm thuốc, Hai Tưng hiện nguyên hình một gã bệnh hoạn, biến người phụ nữ này trở thành “con mồi” để gã thỏa mãn cơn khát thú tính của mình.
Trong khi những người đàn bà khác sau khi bị biến thành nạn nhân bị Hai Tưng làm nhục, sẽ im lặng và tìm cách tránh xa căn nhà của gã thầy bùa bệnh hoạn, nhưng với Trần Thị Thể thì ngược lại.
Không những không chánh xa căn nhà của Hai Tưng mà tần suất người ta thấy ả đàn bà này lui tới “đại bản doanh” của gã thầy bùa ngày một nhiều hơn. Dù đã có gia đình và công việc ổn định, nhưng người đàn bà này như mù quáng ngày ngày tìm tới Hai Tưng, rồi sau đó ả công khai trở thành vợ hờ và tiếp tay cũng như che giấu tội ác của gã thầy bùa.