Carl Panzram là một kẻ giết người hàng loạt hung ác vào bậc nhất ở Mỹ. Ở nơi nào Panzram đặt chân đến là nơi đó hắn phạm pháp.
Cay đắng vì những năm tháng ở tù, Panzram trở thành một con người quái dị. Hắn ghét mọi thứ, thậm chí cả chính bản thân hắn. Panzram đi lang thang khắp nơi từ Châu Âu sang Nam Mỹ. Ở nơi nào Panzram đặt chân đến là nơi đó hắn phạm pháp.
Panzram sinh ngày 28/6/1891, tại một trang trại hoang vu ở phía bắc Minnesota, quận Hennepin, Mỹ. Cha mẹ Panzram là người gốc Đức, làm việc chăm chỉ, nghiêm khắc. Giống như hầu hết những người nhập cư khác của thời đại đó, cuộc sống của họ vô cùng nghèo đói. Panzram có năm anh em trai và một em gái.
Khi Panzram 7 tuổi, cha mẹ hắn ly hôn. Cha hắn bỏ đi và để lại toàn bộ trang trại. Kết quả là, cả gia đình Panzram phải đối mặt với một tương lai ảm đạm. Họ làm việc trong trang trại từ sáng sớm đến lúc mặt trời lặn. Panzram liên tục bị anh chị em đánh đập không rõ nguyên nhân.
Đến năm 11 tuổi, Panzram đột nhập vào nhà người hàng xóm và lấy trộm tất cả những thứ có thể, kể cả một khẩu súng ngắn. Sau đó, cảnh sát đã phát hiện ra vụ việc và bắt Panzram. Hắn bị gửi đến Trường Đào tạo Minnesota State dành cho vị thành niên năm 1903.
Tọa lạc tại thị trấn Red Wing trên sông Mississippi, phía nam của St. Paul, Trường Đào tạo Minnesota State có khoảng 300 bé trai từ 10 đến 20 tuổi.
Khi đến Minnesota State, một nhân viên nam làm việc trong văn phòng tiếp nhận của nhà trường đã khám sức khỏe cho Panzram. Hắn sợ hãi khi bị lột trần truồng và trả lời các câu hỏi về hành vi tình dục của bản thân. “Ông ta kiểm tra dương v*t của tôi, hỏi tôi đã từng gian dâm, thủ dâm chưa”, Panzram kể lại.
Carl Panzram bị đánh đập thường xuyên trong trường Minnesota State. Càng đánh đập, hắn càng chịu đựng và tích tụ thù hận. Hắn bị đánh bằng ván gỗ, dây da, đòn roi và những mái chèo nặng. Trong suốt thời gian đó, Panzram đã lên kế hoạch trả thù.
Hắn chuẩn bị một thiết bị đơn giản đốt cháy trường Minnesota State khi hắn rời khỏi tòa nhà vào đêm ngày 7/7/1905. Ngọn lửa nhanh chóng được thiêu trụi hội trường của ngôi trường trong khi Panzram nằm trên giường và tự hào về sự trả thù ngọt ngào của mình.
Cuối năm 1905, mẹ của Panzram đến trường Minnesota State và mang hắn về nhà. Panzram đã thay đổi. Hăn trở nên yên tĩnh và thu mình hơn.
Năm 1922, Panzram đã hãm hiếp và giết hại một cậu bé 12 tuổi. Hắn vui vẻ kể lại việc giết hại: “Tiếng kêu của cậu bé thật ngọt ngào... Tôi không cảm thấy có lỗi chút nào”.
Hắn sống theo lối sống du mục và liên tiếp phạm tội ở châu Âu, Scotland, Mỹ và Nam Mỹ. Hắn đã giết chết 6 người đàn ông trong một ngày ở châu Phi, sau đó ném xác họ cho cá sấu ăn thịt. Phần lớn thời gian hắn sống trong nhà tù, nơi diễn ra các phương thức tra tấn và đàn áp cổ xưa.
Sau khi ra tù, Panzram tiếp tục sát hại, hãm hiếp và thiêu chết các nạn nhân trên khắp nước Mỹ. Để giải thích cho hành động đồi trụy của bản thân, hắn nói bố mẹ mình “thiếu hiểu biết, và thông qua phương pháp dạy không đúng cách cũng như môi trường sống không phù hợp, tôi đã dần đi vào con đường sai trái”.
Bị 4 người đàn ông cưỡng hiếp
Ở tuổi 14, Carl Panzram đã làm việc trong nông trại của mẹ. Hắn phác thảo một tương lai ảm đạm của những công việc lao nặng nhọc mà thu nhập không cao, rồi thuyết phục mẹ hắn chuyển hắn đến một ngôi trường khác.
Tại trường mới, Panzram nhanh chóng tham gia vào một vụ tranh chấp với giáo viên đã nhiều lần dùng roi đánh hắn. Panzram tìm được một khẩu súng lục và mang đến trường để có thể giết cô giáo ngay trước cửa lớp học.
Tuy nhiên, âm mưu giết người đã thất bại khi hắn vô tình làm rơi khẩu súng trên sàn lớp học. Panzram bị đuổi khỏi trường và trở về trang trại. Hai tuần sau đó, hắn nhảy lên một tàu chở hàng và rời khỏi trang trại Minnesota mãi mãi.
Trong vài năm sau, Panzram lang thang khắp nơi, ngủ trong xe chở hàng, đi theo các đoàn tàu và chạy trốn khỏi cảnh sát đường sắt. Hắn xin đồ ăn và lấy trộm nó bất cứ khi nào có thể.
Sau đó, Panzram đã theo 4 người lạ đến Montana. Họ mua cho hắn quần áo đẹp và cung cấp một chỗ ngủ ấm áp.
“Nhưng trước tiên, họ muốn tôi làm một chút việc cho họ”, Panzram viết trong nhật ký những năm sau đó.
Hắn đã bị 4 người đàn ông đó hãm hiếp. “Tôi đã khóc, cầu xin họ tha cho... nhưng chúng vẫn tiếp tục...”, Panzram kể lại.
Hắn đã trốn thoát nhưng lòng nhân từ còn sót lại của hắn đã hoàn toàn biến mất. Một thời gian ngắn sau đó, Panzram bị nhốt ở Butte, Montana vì tội ăn trộm và bị kết án một năm tại Trung tâm cải tạo bang Montana ở thành phố Miles.
Cuộc sống trôi dạt
Năm 1907, Panzram và một tù nhân - Jimmie Benson, trốn thoát khỏi Trung tâm cải tạo bangMontana. Hai người ăn cắp vài khẩu súng ngắn trong một thị trấn gần đó và đi về hướng thị trấn Terry.
Benson và Panzram đi dọc theo con đường qua các thị trấn của Glendive, Crane và Sidney, cướp của dọc đường đi. Khi đến miền tây Minnesota, mỗi người đã có hai khẩu súng và hàng trăm đô la tiền đánh cắp.
Họ quyết định chia tay trong thành phố Fargo và đi theo con đường riêng. Panzram đổi tên thành Jefferson Baldwin, và cuối cùng trôi dạt về vùng đồng bằng rộng lớn của Bắc Dakota.
Tòa án quân sự
Một đêm trong quán rượu địa phương, Panzram đã uống rượu một mình tại quầy bar và nghe một bài diễn văn của một nhà tuyển dụng quân đội địa phương. Sau đó, hắn nói dối về tuổi của mình và gia nhập vào quân đội Mỹ.
Vào ngày đầu tiên mặc quân phục, Panzram đã bị kỷ luật vì không phục tùng mệnh lệnh. Trong những tháng tiếp theo, hắn bị bắt giam nhiều lần vì những vi phạm khác nhau. Thường xuyên say rượu và mất kiểm soát, Panzram đã không thể tuân theo kỷ luật quân sự.
Tháng 4/1908, hắn đột nhập vào một tòa nhà của quân nhu và lấy trộm số quần áo trị giá 88,24 USD. Tuy nhiên, cảnh sát quân sự đã bắt Panzram khi hắn cố gắng bán số quần áo đó. Trong phiên tòa xét xử, hắn bị kết án tù 3 năm tại nhà tù liên bang và bị mất tấy cả các khoản tiền lương, phụ cấp.
Tù nhân liên bang tại thời điểm đó thường được gửi đến Fort Leavenworth, Kansas. Panzram đã bị xích lên và đưa đến trạm xe lửa địa phương với một số tù nhân bị quân sự khác.
Họ bị xích vào bên trong một chiếc xe được bảo vệ vũ trang, không được ăn và uống nước trong suốt chuyến đi hơn 1.600 km. Trong nhà tù, Panzram bị đánh đập nhiều lần và sớm trở nên tuyệt vọng khi cố gắn trốn thoát.
Tại Leavenworth, mọi hy vọng trở thành một công dân trưởng thành của Panzram đã bị dập tắt hoàn toàn.
Sau khi được thả từ nhà tù Fort Leavenworth năm 1910, Carl Panzram không có nơi nào để đi. Hắn dành phần lớn thời gian của mình trong các trường giáo dưỡng và nhà tù.
Vài năm sau, Panzram Kansas, Texas, qua vùng Tây Nam và vào California. Trong thời gian này, hắn sử dụng tên “Jeff Baldwin” và bị bắt vài lần do trộm cắp, đốt phá và cướp tài sản.
Sau đó, hắn đã trốn thoát khỏi nhà tù ở Rusk, Texas, và The Dalles, Oregon. “Tôi đốt chuồng trại, hàng rào hoặc bất cứ điều gì tôi có thể. Khi không có gì để đốt, tôi sẽ đốt cỏ trên thảo nguyên, rừng…”, Panzram kể lại.
Mùa hè năm 1911, với tên gọi “Jefferson Davis”, hắn bị bắt tại Fresno, California vì tội ăn cắp một chiếc xe đạp. Hắn ngồi tù 6 tháng nhưng đã trốn thoát chỉ sau 30 ngày.
Hắn nhảy lên một tàu chở hàng, đi về hướng Tây Bắc và mang theo một số khẩu súng đánh cắp. Hắn đã chôn những khẩu súng này bên ngoài thị trấn trước khi bị bắt. Trên toa tàu, hắn đã tiến hành hiếp dâm một cậu bé hơn 10 tuổi. Sau đó, hắn ném cậu bé xuống tàu và tiếp tục cuộc hành trình đến Oregon. Tại đây, hắn trở thành một người khai thác gỗ.
Đến năm 1913, Panzram trở thành một tên tội phạm “cứng”, uống rượu, hành hung và sống lang thang như một con vật.
Vẻ ngoài của hắn đã thu hút nhiều phụ nữ, nhưng không bao giờ Panzram quan tâm đến người khác giới. Hắn tiếp tục bị bắt tại một số bang dưới tên “Jack Allen”.
Đêm đầu tiên trong nhà tù ở Harrison, Idaho, hắn đã đốt cháy một tòa nhà và cùng một số tù nhân trốn thoát. Sau khi trốn khỏi tù, Panzram nhanh chóng chạy lên phía Bắc, qua các Grove of Ancient Cedars, trên dãy núi Bitterroot và thành tây Montana.
Ở bất cứ nơi nào, Panzram đều lấy trộm thức ăn, quần áo, tiền bạc và súng. Năm 1915, hắn đột nhập vào một ngôi nhà ở thị trấn Astoria, Oregon, lấy một bộ quần áo và các vật phẩm khác trị giá không quá 20 USD. Ngay sau đó, hắn bị bắt khi cố gắng bán một chiếc đồng hồ ăn cắp. Hắn bị kết án 7 năm tù tại nhà tù Oregon State Penitentiary ở Salem.
Ngày 24/6/1915, hắn đến nhà tù và trở thành tù nhân mang số 7390. Trong hồ sơ, hắn ghi nơi sinh của mình như Alabama và nghề nghiệp là “kẻ trộm”. Trên cùng một trang, hắn sử dụng hai tên khác nhau: Jefferson Davis và Jeff Rhodes.
Các cai ngục tỏ ra khó chịu về thái độ bất hợp tác của Panzram. Nhà tù ở Salem nổi tiếng với việc trừng phạt tù nhân bằng các phương pháp lạm dụng và tra tấn. Các tù nhân thường xuyên bị xích vào tường và treo lên trần nhà. Họ bị đánh đập một cách khủng khiếp bằng một thiết bị có khả năng gây chấn thương kinh hoàng.
Panzram đã lập kỷ lục sau khi bị treo “10 giờ/ngày trong hai ngày liên tiếp cùng với những hình thức tra tấn dã man”. Một tháng sau, hắn tiếp tục bị ném vào “ngục tối” trong ba tuần chỉ với bánh mì và nước. “Họ lột trần truồng và xích tôi vào một cánh cửa”, Panzram kể lại.
Tuy nhiên, ngay sau đó, hắn đã thực hiện một vụ hỏa hoạn, thiêu rụi ba tòa nhà và trốn thoát khỏi nhà tù. Trong 61 ngày tiếp theo, Panzram dò dẫm sống trong bóng tối và thực phẩm chính của hắn là gián.