Niệm Đường – A Man

Chương 33



Dương Niệm Sâm dán lên thân thể mềm mại của cô vợ nhỏ, đúng là vừa mềm mại vừa đáng yêu, hạ miệng đến đâu cũng đều là mật ngọt.

Một ngụm ngậm lấy v* bên trái, tay phải nắm lấy bên còn lại, thỉnh thoảng lại dùng đầu ngón tay véo nhẹ.

Đầu v* hồng nhạt nhanh chóng cương cứng đỏ lên dưới sự kích thích của ngón tay.

“Chồng sờ em như vậy em có cảm nhận được không?”

Đúng là biết rõ mà còn cố hỏi, chủ yếu là muốn trêu chọc, kích thích cô chứ gì.

Đường Đường vòng tay ra sau gáy anh, càng cổ vũ cho người đàn ông bú mút, xoa nắn bầu ngực mềm mại.

Ngón tay xuyên qua từng ngọn tóc của anh, không ngờ một người đàn ông tính tình nóng nảy như anh mà tóc lại mềm mượt như vậy.

“Ưm…Nhẹ chút…”

Dương Niệm Sâm được khuyến khích nên ngược lại càng dùng sức hơn, đầu lưỡi đảo quanh liên hồi, hàm răng tàn nhẫn mà cắn xuống một chút.

Đường Đường bị đau hét lên, Dương Niệm Sâm thò tay vào trong váy cô quết ra một tay d*m dịch.

“Bảo bối, em đã chuẩn bị tốt rồi.”

Nói xong liền kéo phăng quần lót, ngón tay cứ thế mà cắm thẳng vào miệng huy*t đang e lệ, run rẩy.

Đường Đường thét chói tai vài tiếng, nhiệt độ cơ thể đột ngột tăng lên, máu trong người cô như muốn bốc khói sôi sùng sục.

Thân dưới không nhịn được mà ngọ nguậy, hòng thoát khỏi bàn tay đang làm càn khiến cô căng đến khó chịu.

Nhưng tiếng nước vang dội đã bán đứng ý chí của cô.

Dương Niệm Sâm cầm lấy dương v*t nóng bỏng, tuốt tuốt mấy cái rồi nhắm ngay vào của động nhỏ hẹp, từ từ đẩy vào.

Quy đ*u vừa tiến vào, anh không khỏi hít một hơi thật mạnh. Thật chặt.

Nếu anh dứt khoát cắm một phát nguyên cây, không biết có tạo thành hiện trường đổ máu không nhỉ?

Nhưng bảo anh dừng lại là không có khả năng.

Đêm tân hôn bọn họ còn chưa làm chuyện vợ chồng, anh mà cứ đùn đẩy hết ngày này qua ngày khác không làm, chẳng phải sẽ khiến cho cô vợ nhỏ của anh nghĩ nhiều hay sao?

“Bảo bối…”

Dương Niệm Sâm cúi người xuống, bàn tay to vươn ra đằng sau nâng lấy đầu cô, nhìn vào đôi mắt mờ mịt đầy hơi nước, dụ dỗ nói: “Mở rộng

chân ra nào.”

“Chúng ta cùng nhau bù đắp những thiếu thốn trong đêm tân hôn nào.”

Đường Đường đau đến mức gương mặt trắng bệch, huyết khí như bị rút đi phân nửa, đẩy mặt anh: “Không, em từ bỏ, đau quá…”

Dương Niệm Sâm chậm rãi chuyển động, thử đưa một nửa dương v*t nóng bỏng của mình vào bên trong tiểu huy*t ẩm ướt, chặt chẽ của cô.

Động tác của anh rất từ tốn để cô từ từ thích nghi.

Đường Đường không ngừng rên rỉ: “Đừng đi vào nữa, lớn quá, anh rút ra ngoài đi…”

Chưa nói xong đã bị một đôi môi bịt kín.

Một nụ hôn như sóng to gió lớn điên cuồng ập tới.

Âm thanh ‘tí tách tí tách’ của nước bọt vang lên, đầu lưỡi ấm nóng không ngừng càn quấy, chiếm đoạt trong khoang miệng của cô.

Không tới hai phút, ý thức của Đường Đường đã bị anh câu mất, không khỏi đuổi theo đáp lại anh.

Đầu lưỡi quấn lấy nhau, liếm mút, cô khao khát muốn nhiều hơn nữa.

Dương Niệm Sâm nắm lấy ngực cô, bóp đến mức da thịt trắng nõn tràn ra từ kẽ hở giữa những ngón tay thon dài.

Tuyệt thật, có lẽ anh nên bớt thời gian vùi đầu ăn hai ngụm mới được.

Dương v*t phía dưới trướng đau muốn nổ tung, không được rồi, mới lần đầu tiên, còn chưa cắm vào hết mà đã xuất tinh thì quá tổn hại hình tượng của anh trong mắt cô vợ nhỏ.

“Bảo bối, cho tôi đi, tôi sẽ làm em thoải mái, hửm?”

Nhưng anh cũng không cho cô cơ hội từ chối, dương v*t chậm rãi đẩy mạnh vào bên trong, ở giây cuối cùng, ‘phập’ một cái đâm vào lút cán.

Cả người Đường Đường co quắp chịu trận, nước mắt chảy ra.

Thân thể cô như bị chặt thành hai khúc, đại não hoàn toàn trống rỗng.

Dương Niệm Sâm đau lòng, ôm lấy cô hôn an ủi, nhẹ nhàng xoa xoa nắn nắn âm hạch tròn xoe phía dưới.

Ở đó càng ngày càng trơn trượt.

Đường Đường giật nảy mình, rồi lại nặng nề ngã xuống, từng tiếng rên rỉ nhẹ nhàng nhu mị như một cái móc, câu lấy trái tim của người đàn ông.

Mồ hôi trên trán người đàn ông ‘tí tách’ chảy xuống môi cô, anh khát đến mức muốn bốc khói, đầu lưỡi không ngừng đòi lấy thơm ngọt từ trong miệng của cô.

Dương Niệm Sâm thở hổn hển, mạnh mẽ rút ra cắm vào mấy trăm cái, vào thời khắc mấu chốt, anh thúc mạnh hai cái rồi cứ thế bắn ra.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.