Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục

Quyển 5 - Chương 584: Người thiên định



Trên phong mật báo thứ hai viết chính là, vây bắt Ôn Yêu ở ngoài thành với bắt đại công tử Khánh Kỵ Phủ Phụng Thiên ở tây bắc A Thái Lệ Nhã Tuyết Sơn, Ninh Tiểu Nhàn cùng Mịch La đều hành động chung.

Nếu như Ninh Tiểu Nhàn ở chỗ này tất sẽ kinh ngạc với hai phong ấn mật báo miêu tả quá trình chính xác giống như tận mắt nhìn thấy. Hai phong ấn mật báo đều là lời ít mà ý nhiều, ngoại trừ trình bày quá trình sự kiện trước đây ra, không có nửa chữ râu ria.

Nhưng càng như vậy, ngược lại sẽ kích phát người xem suy nghĩ xa xôi.

Trong phong mật báo thứ hai, ở dòng cuối cùng còn viết  một hàng chữ nhỏ: ghế vip của Ẩn lưu ở Bạch Ngọc Kinh là số 732.

Kim Vô Hoạn đem hai phong ấn mật báo xem đi xem lại, giống như là muốn học thuộc lòng mỗi một chữ phía trên, lúc này mới ngưng tụ lại chân hỏa đưa chúng nó đốt thành tro bụi.

“Tốt, tốt. Tốt cho một đôi gian phu dâm phụ. Cho dù Mãn Ý chết không phải là các ngươi gây nên, cũng có quan hệ lớn đến các ngươi” Từ trong hàm răng hắn chậm rãi nặn ra mấy chữ này, lại lạnh buốt liếc mắt nhìn thân tín cung kính đứng ở một bên “Chuyện này ngươi làm việc rất lưu loát a, nhanh như vậy liền đem tin tức của bọn họ thả đến ta trên bàn rồi?”

Thân tín này biết hắn nổi lên hoài nghi, Vì vậy khom người nói”Lão gia tiểu nhân xấu hổ. Đây không phải là tiểu nhân điều tra ra được, mà mới vừa có người sai một tên ăn mày đưa đến nơi này của ta. Thời điểm ta nhìn theo hướng ngón tay tên ăn mày chỉ mà đuổi theo đối phương thì người đã biến mất”

” Ah, ta muốn cái gì lại có người ngoài biết rõ ràng thế sao?” Kim Vô Hoạn nhíu mày nói “Nói như vậy, có người muốn lấy ta làm thương kiếm để điều khiển sao?”

Thân tín này không dám mở miệng

Kim Vô Hoạn nặng nề mà thở dài một hơi. Hiện tại trong tay hắn chỉ có đầu mối hữu dụng duy nhất này, nên người đưa lên mật báo rõ ràng không sợ hắn không mắc câu. Đây là dương mưu, dương mưu trần trụi, khiến hắn kim đại chưởng môn cũng chỉ có thể không ngừng  nhảy vào, bởi vì hắn quả thực nóng lòng báo thù.

Thân tín ở đứng bên cạnh trong chốc lát, thấy hắn không nói mới nhẹ nhàng nói:” Nếu như Mịch La công tử nhận được tin dữ, chỉ sợ cũng phải tới Kinh Đô  rồi a!?”

Kim Vô Hoạn cười nhạt:” Không sai. Thừa dịp hai người này chưa chạm mặt, phải sớm một chút đem manh mối con ta bị giết hại từ trong miệng Ninh Tiểu Nhàn cạy ra”

#####

Kế tiếp lại là một ngày yên bình trôi qua.

Ninh Tiểu Nhàn ở Bạch Ngọc Kinh chủ yếu là quan sát tình hình bán ra linh đan của mình– Thiên Thượng Cư từ Ẩn lưu thu nhận rất nhiều thảo dược cùng linh đan, cái này là Thiên Thượng Cư bán ra. Hiệu dụng đan dược của Ẩn Lưu thiên hạ đều biết, nhưng đây là lần đầu Bạch Ngọc Kinh bán ra dược vật đến từ Ẩn Lưu, ngược lại nhấc lên không lớn không nhỏ cao trào ở khắp nơi.

Lúc này đây, Thiên Thượng Cư được dược vật từ Ẩn Lưu sở hữu hơn mười loại, có nhiều công dụng, cho nên cầm được khoản tiền cũng khá lớn. Dựa theo thoả thuận, khoản tiền này ở tối hôm đó sẽ đưa đến tay nàng, tổng cộng hơn năm trăm vạn linh thạch. Trừ đi phần trăm tiền thù lao thuê thương hội, còn dư lại hơn bốn trăm vạn linh thạch.

Vô luận là ở thời không nào, buôn bán  y dược quả nhiên là kiếm tiền lớn, nàng ước lượng trong tay trữ vật nặng trịch, vô cùng đắc ý.

Ngày hôm nay kết toán xong trở về  khách sạn, trăng cũng đã mọc lên ở phương đông,. Thanh Loan và Thất Tử theo thường lệ không có ở nhà, nàng suy nghĩ một chút cũng không ra ngoài, chỉ ở đại sảnh khách sạn  kéo Cưu Ma tìm cái bàn ngồi xuống, chọn chút thức ăn cùng một bầu rượu trái cây, tự rót tự uống.

Mấy ngày nay Cưu Ma căn bản vẫn trầm mặc. Ninh Tiểu Nhàn ăn một viên ô mai đậu tây nói:”Mới vừa rồi Hạc trưởng lão đưa tin tức nói Đồ Tẫn đã xuất quan. Hỏi chúng ta khi nào trở về Ba Xà Sơn Mạch, hay là muốn hắn tới tìm chúng ta?”

Hắn xuất quan? Cưu Ma “A” Một tiếng, nhịn không được ngẩng đầu lên, phát hiện trong mắt Ninh Tiểu Nhàn lộ ý cười nhìn nàng Vì vậy ho nhẹ một chút nói:”Xuất quan thì xuất quan, có gì quan trọng chứ”

“Như vậy a.” Ninh Tiểu Nhàn cố ý kéo dài giọng nói:”Ta nói với hắn, bảo hắn cứ ở Ẩn Lưu tiếp tục ngây người a! Chờ chúng ta chơi bảy, tám tháng liền trở về”

Còn muốn bảy, tám tháng? Sắc mặt Cưu Ma suy sụp. Sau đó phản ứng kịp, liền không vui trừng mắt liếc nhìn nàng

Ninh Tiểu Nhàn ngửa đầu uống một ly rượu trái cây. Đem ý cười nuốt xuống. Lúc này đôi tai nhạy bén của nàng lại nghe được âm thanh mềm mại nói:”Sư thúc tổ sẽ không gạt người chớ? Nói cái gì cơ duyên của ta đã đến, nhưng mà từ Bạch Ngọc Kinh bán ra tới hôm nay đã ngày thứ năm Ccũng không thấy Nam Minh Ly Hỏa… ô ô”

Giọng nói này mềm nhẹ dịu dàng, giống như tiểu cô nương bảy, tám tuổi làm nũng, hàm chứa oán giận nghe thấy liền làm người ta cảm thấy vô cùng dễ thân cận. Chẳng qua mấy chữ cuối cùng còn không nói hết liền giống bị ai chặn miệng. Quả nhiên ngay sau đó có một giọng nữ khác hấp tấp nói “Người ở đây hỗn tạp, ngay cả kết giới ngươi đều không mở được mà dám nói bậy bạ cái gì”

Hai giọng nói này vừa mịn lại nhỏ, ở trong đại sảnh huyên náo, gần như  bị chôn vùi, Ninh Tiểu Nhàn lại cảm thấy dòng máu khắp người đều ngưng lại.

Giọng nói mềm mại kia muốn nói không phải là mấy chữ “Nam Minh Ly Hỏa kiếm” này chứ? Nàng vểnh lỗ tai lên lắng nghe đáng tiếc đối phương đã bày ra kết giới, không còn có động tĩnh truyền đến. Nàng giương mắt nhìn Cưu Ma một chút, phát hiện độc phượng này trên mặt cũng đầy kinh ngạc, hiển nhiên cũng nghe được động tĩnh.

Hai cô gái này tu vi không cao, vì vậy chỉ hai câu đã khiến cho Ninh Tiểu Nhàn và Cưu Ma xác định phương hướng chỗ ở các nàng.

Thật vừa đúng lúc, mấy người họ cũng ở trong khách sạn này, căn phòng đúng lúc xa xa đối diện cùng bọn họ.

Chuyện lúc trước nàng kia nói là có ý gì? Nam Minh Ly Hỏa kiếm là cơ duyên của nàng ta, đồng thời sư thúc tổ của nàng ta đã suy tính, vì vậy để bảo nàng ấy đến Kinh Đô tùy duyên? Trong mắt Ninh Tiểu Nhàn lại không chút ý cười, ngược lại vài phần lạnh lùng. Nếu như nói Nam Minh Ly Hỏa kiếm là cơ duyên của người ta, như vậy nàng đến trong Kinh Đô là vì cái gì?

Nàng để tay dưới bàn, ống tay áo khẽ động dịch kim yêu quái Vô Diện đã chui ra, mượn đáy bàn yểm trợ đem chính mình co lại thành một đoàn nho nhỏ, đến thang lầu bên cạnh, lại biến thành chất lỏng màu đen, lẻn vào bóng tối dưới lan can, thuận thế mà lên.

Trong đại sảnh náo nhiệt, không ai phát hiện sự tồn tại của nó.

Ninh Tiểu Nhàn thu hồi ánh mắt. Nàng trải qua tôi luyện tới nay, tâm tính tu vi đã tiến nhanh, lúc này cố đè nén tâm tình nóng vội, cùng Cưu Ma ăn đại vài thứ, lúc này mới trở về phòng  chờ tin tức.

Đúng lúc tiểu nhị trong tiệm lên lầu gõ cửa đưa cơm, cho nên kết giới gian phòng này rất nhanh bị triệt bỏ, Vô Diện thuận thế chui vào.

Lập tức hoàn cảnh này đối với nó mà nói, chính là như cá gặp nước, nó chạy tới chỗ nữ chủ nhân chỉ định giám thị,sau đó  phát hiện khách nhân nơi này mặc dù là tu sĩ, nhưng vẫn đốt chậu than theo  thói quen của loài người, vì vậy muốn hóa thành trong chén hoặc là trong chậu nước trong đều không thích hợp, chỉ e có người đưa dùng để uống, rửa mặt. Suy nghĩ mấy hơi, nó liền chui đến giường duy, núp vào trong bóng tối.

Trong phòng đứng hai cô nương, một thoạt nhìn mười sáu, bảy tuổi, một người khác thoạt nhìn chừng hai mươi, chờ tiểu nhị bố trí xong cơm nước rồi đi ra ngoài, các nàng liền ngồi xuống cầm đũa.

Cô nương tuổi nhỏ hơn rầu rĩ không vui nói:  “Chân sư tỷ, hay là sư thúc tổ coi sai rồi? Coi như Nam Minh Ly Hỏa kiếm ở chỗ này, Kinh Đô lại lớn như vậy đi nơi nào tìm?  ”

Chân sư tỷ điểm lỗ mũi của nàng nói:  “Dư, anh, nam! Sư thúc tổ thần cơ diệu toán, chưa bao giờ phạm sai lầm, ngươi dám hoài nghi  lão nhân gia nàng?  ”

Trong lời mang theo một chút trách cứ, Dư Anh Nam lè lưỡi mới nói:  “Không dám, không dám! Lời này ngươi đừng truyền đi. Nhưng mà theo quái tượng sư thúc tổ nhận được đến giờ, ta vẫn cảm thấy chính mình giống như trong mộng. Nam Minh Ly Hỏa kiếm là thần vật bực nào a, cao nhân đại năng trên đời nhiều như vậy, vì sao hết lần này tới lần khác lại chọn trúng ta làm chủ nhân của nó?  ”

Chân sư tỷ không để bụng mà cắn đũa nói:  “Ta nào biết nha, nghe nói trong phàm nhân có câu tục ngữ, là ‘Nam sợ tìm việc không thích hợp, Nữ sợ lấy lầm chồng’, tu tiên giới nha, đại khái pháp khí cùng bảo vật sợ nhất minh châu đầu tối, ta nghĩ thần khí này có lẽ là mắt bị mù thôi!  ”

Tiểu cô nương Dư Anh Nam không bằng lòng,đưa tay tới bóp nàng, hai người đùa giỡn một lúc lâu, Chân sư tỷ mới một lần nữa trở lại chuyện chính nói:  “Thiên ý khó dò, thần khí cũng biết nhận chủ, nó chọn không nhất định phải là đại năng cùng đại yêu đương đại. Quái tượng của sư thúc tổ chưa từng phạm sai lầm, ngươi an tâm đợi đi. ”

Dư Anh Nam thở dài nói:  “Ta thật không nghĩ ra, thần vật ra đời đều không phải ở rừng sâu núi thẳm sao? Tại sao phải ở nơi phồn hoa nhất là Kinh Đô chứ?  ”

Chân sư tỷ trợn mắt nói:  “Ta làm sao biết, sao ngươi không đi hỏi thần khí nghĩ như thế nào? Hiện tại quái tượng của sư thúc tổ cũng bói được không rõ ràng lắm, nói là bị thiên cơ quấy rầy, chỉ có thể xem thấy cơ duyên của ngươi đang ở trong Kinh Đô, phía sau liền không thấy được. Sư phụ nói, nếu ở trong kinh, thì có khả năng nhất là ở Bạch Ngọc Kinh.  ”

Hai người lại nói chuyện liên miên một hồi, Vô Diện ẩn núp nghe thêm một khoảng khắc, mới từ đồ dùng trong nhà theo bóng tối lăn đi ra ngoài, trở về chỗ Ninh Tiểu Nhàn.

Hai cô nàng này xuất thân tiên phái, tên là Cửu Tiêu, cũng là một nơi rất rộng, tông phái quy mô rất lớn, ở vào đông bắc của Nam Chiêm Bộ Châu. Tuy là gần chiến tuyến phương bắc, nhưng nó đề xướng thanh tĩnh tự nhiên, luôn luôn lấy tôn chỉ ẩn thế, đừng nói tham dự chiến tranh, nó thậm chí còn không chủ trương cho đệ tử xuống núi du lịch hoặc tham dự thế sự, cái này ngược lại giống Ẩn Lưu ban đầu mấy phần, chẳng qua đây là đại phái chính tông của loài người, trong mắt không có nửa điểm hạt cát, cho nên trên dưới toàn phái đều là người, nửa con yêu quái cũng không có.

Ban đầu ở trong sách của Ngôn tiên sinh Ninh Tiểu Nhàn chứng kiến đoạn giới thiệu về tiên phái này, phản ứng đầu tiên chính là, người đem toàn phái đều ẩn ở trên núi tu tiên, yêu cầu mọi người không để ý đến chuyện bên ngoài, tông phái này nhất định rất không thú vị, rất bảo thủ a.

Nhưng Ninh Tiểu Nhàn sở dĩ nhớ kỹ tên tiên phái này, đó là bởi vì nó vừa lúc vững vàng chiếm giữ núi Cửu Tiêu, mà ở đó thừa thãi một thứ kim loại hiếm có tên “Phúc kim ”. bản thân nó không có nửa xu liên quan đến vàng, chỉ là vật trung gian mà luyện khí ắt không thể thiếu, có thể điều hòa phối hợp nhiều loại kim loại, đưa đến trung hoà, thúc đẩy tác dụng đặc biệt, có thể nói là vật tất yếu trong quá trình luyện khí, cho nên mới xưng là “Phúc kim ”.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.