Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục

Quyển 6 - Chương 600: Đánh lén bị thương nặng



Nàng từ trong nhẫn trữ vật ném ra nhưng chỉ là đồng dạng món đồ khác nhau, ngược lại ở trong sương mù dày đặc có âm thanh gì đó rơi xuống đất, còn có thể chỉ dẫn phương hướng cho người đuổi theo. Thất tử giận đến liếc mắt, hắn cũng không đần, giờ phút này nhìn ra cô gái nho nhỏ này đang cố ý trì hoãn thời gian, chậm chạp không thu Nam Minh Ly hỏa kiếm, đợi chờ sư phụ đi lên cứu nàng.

Ninh Tiểu Nhàn dù sao cũng là đi thẳng tắp đuổi theo hắn, không ra thời gian mười mấy hơi thở đã dần dần bức gần. Nàng cũng đoán được Thất tử gặp gỡ vấn đề khó khăn, nhìn đúng phương vị của hắn, truyền âm nói: “Có người lên để cướp đoạt nữa, đánh nát diện cụ của bọn họ!”

Có mặt nạ chống đở, những người tài giỏi này dám không chút kiêng kỵ hành đoạt. Thất tử được nàng nhắc nhở, hiểu ra, quả nhiên trước sau xuất thủ ba lần, đánh nát mặt nã ba người.

Mặt nạ vừa đi, mấy người này thân hình diện mạo hiện đứng thẳng, kinh ngạc ở tại chỗ. Những người bên cạnh vừa nhìn, đều chợt hiểu ra: nguyên lai là hắn! Còn có xui xẻo, vừa vặn ở trước mặt đối đầu lộ ra hình dạng, lập tức liền có người không nói một câu mà nhắc binh khí tới tấn công, hắn nơi nào còn lo cướp đoạt thần kiếm?

Một chiêu này quả nhiên hữu hiệu, hắn chỉ phá vỡ ba mặt nạ, cơ hồ sẽ không người dám đi lên thử, dù sao thân thủ Thất tử quá nhanh, nếu không nắm chặc tất thắng, mặt nạ nhất định sẽ bị hắn đánh nát.

Dưới chân Ninh Tiểu Nhàn phát lực, nhẹ nhàng mấy bước, mắt thấy sắp chạy tới bên cạnh hắn, lúc này lại có một thân ảnh từ trong sương mù dày đặc nhảy ra. Nàng siết chặc vũ khí trong tay, người này lại thấp giọng nói: “Là ta!” Nghe giọng nói chính là Cưu Ma, Ninh Tiểu Nhàn không khỏi thở phào nhẹ nhõm, tiếp theo trong nháy mắt liền giật mình.

Tay của Cưu Ma che ngực trái, mặt nạ trên mặt chặn lại nhìn không thấy vẻ mặt. Thần niệm của Ninh Tiểu Nhàn đảo qua, nhất thời phát hiện ngực trái nàng có chút lõm, giống bị độn khí đánh cho bị thương. Với bản lãnh của Cưu Ma, cũng chỉ có hình thức vật lộn sức lực lớn vừa vặn khắc chế thần thông của nàng, đây là xương sườn mềm của đa số cầm yêu.

“Là Hàn Quỳnh tiên tử sao?” dù sao Cưu Ma cũng có tu vi Độ Kiếp tiền kỳ, Hàn Quỳnh tiên tử có thể có bản lãnh đánh cho nàng bị thương thế sao?

Cưu Ma lắc đầu, cắn răng thấp giọng nói: “Không phải là Hàn Quỳnh tiên tử. Sau khi ta bỏ rơi nàng, nửa đường có người cắn chết ta không tha, rất khó vứt bỏ.”

Độc của nàng có thể tan chảy cả kim thiết, lại có người bằng thân thể huyết nhục vẫn chịu đựng được? Ninh Tiểu Nhàn hơi kinh, Cưu Ma đã hướng một hướng khác kêu lên: “Tới!”

Ninh Tiểu Nhàn không ứng chiến, mà lôi Cưu Ma xoay người hướng chỗ Thất tử phóng đi. Sớm một khắc đem Dư Anh Nam bắt ở trong tay, nàng mới có thể an tâm. Thương thế của Cưu Ma rất nặng, tốc độ chậm rất nhiều. Ninh Tiểu Nhàn đưa tay phải ra đở ở dưới xương sườn nàng để nâng lên, rồi chạy gấp, chạy trốn cũng không chậm so với thời điểm nàng một mình.

Đau đớn sau lưng càng phát ra kịch liệt, nàng biết đây là bị đặc tính của kiếm Thanh Tác ảnh hưởng, miệng vết thương rục rịch, thậm chí muốn tự xé rách. Thời gian quý giá, nàng không rảnh tay tới xử lý vết thương, chỉ dùng thần lực đem nó bao lấy, làm nó không cách nào khuếch tán, chẳng qua là máu tươi từ miệng vết thương càng không ngừng rỉ ra, vạt sau đã là một mảnh màu đỏ nhạt. Cưu Ma ngửi được, lo lắng nói: “Ngươi bị thương?”

Nàng lắc đầu: “Không sao......” chữ “cả” còn ngậm trong miệng, đã có bóng đen khổng lồ như núi dày cộm nặng nề từ bên trái đánh tới, mang theo tiếng gió vù vù thổi trúng sợi tóc phất phơ trên trán nàng.

Quả nhiên rất có uy thế. Tay trái Ninh Tiểu Nhàn rút yêu sọ ra, nhưng không có liều mạng, mà nhẹ nhàng lắc mình một cái, tránh được hai đòn nghiêm trọng của đối phương. Địch nhân này lại không muốn kinh động quá nhiều người, cho nên sau khi hai quyền đánh không trúng, đã nhẹ nhàng thu hồi lực đạo, đánh tới trên mặt đất như đang bại trận, chỉ phát ra tiếng vang trầm thấp “răng rắc”, xem ra cũng là hạng người thu phát sức mạnh một cách tự nhiên.

Nó hóa ra yêu thân, mặt nạ đã không ngăn được diện mạo trước kia, cho nên nàng có thể thấy rõ thực thân của người này là một đầu Sa thú khổng lồ hung ác, loại sinh vật này đầu giống như bò, tay dài mà chân ngắn, thậm chí có thể giống người vượn đứng thắng, cự chưởng bằng nửa phiến cửa gỗ, hơn nữa cả thể tích nó không nhỏ hơn tê giác yêu, sức mạnh có khi còn hơn, thích xé sống như hổ báo.

Ninh Tiểu Nhàn nhíu nhíu mày, người này sức lực đúng là rất lớn, mấy trọng quyền kia đánh ra ngoài rất có sức lực, bàn về độ linh hoạt cũng rất tốt, nhưng nếu nói loại trình độ này có thể đã thương được Cưu Ma mà nói, như vậy yêu quái Độ Kiếp kỳ cũng quá vô dụng. Cưu Ma ở bên cạnh thần sắc vừa động, chỉ vào phía trước nói: “Cẩn thận bên kia......”

Còn có những địch nhân khác? Ninh Tiểu Nhàn nghe vậy nhìn về phương hướng nàng chỉ, lại chỉ thấy một mảnh màu trắng bạc, trong lòng cả kinh, lập tức biết không tốt lắm.

Song đã chậm.

Tay “Cưu Ma” vốn vô lực rũ xuống đã lật ra, đem một mũi nhọn đâm từ vết thương sau lưng nàng thẳng tắp ghim vào!

“Cưu Ma” này dĩ nhiên là người ngoài giả trang bắt chước giọng nói của nàng ấy. Nàng ta còn thật chặc tựa vào trên người Ninh Tiểu Nhàn, người sau nổi giận quát một tiếng, tay phải thật nhanh giơ lên, ở trên cổ đối phương ngắt một cái. Lần này nàng mang theo tức giận ra tay, sức đánh rất hung mãnh, chỉ nghe “Rắc rắc” một tiếng, cổ tên thích khách này đã bị nàng trở tay xé đứt, chỉ có da thịt còn lỏng loẹt là liền. Nhưng tên này cũng thật nhanh nhẹn dũng mãnh, sau khi không có đầu, sức dùng trên tay lại không chút nào buông lỏng, ngược lại chấp nhất hướng bên trong cố gắng đâm sâu ba phần, cơ hồ đem trọn cái hung khí đâm thật sâu vào trong thân thể nàng.

Lúc người này hành thích đã kích phát hộ thân cương khí của nàng, nhưng cũng không biết là yêu loại gì, lại có thể vô thanh vô tức đột phá cương khí phòng hộ. Lúc mũi nhọn đâm vào, cơ thể của nàng cũng căng thẳng, đem mũi nhọn đâm vững vàng kẹp lại, công hiệu bí quyết dẫn đường khổ tu nhiều năm liền lộ ra ngoài, nếu không lần này có thể đem thân thể nàng đơn bạc thọc xuyên thấu.

Nàng buông tay bỏ xuống thi thể, thithể bị kéo nhoáng một cái —— trong tay tên kia lại còn nắm mũi nhọn đâm không tha. Ninh Tiểu Nhàn đưa tay muốn đi mở ra quả đấm của nó, lại phát hiện gốc mũi nhọn đâm dĩ lại sinh trưởng ở trên cánh tay nó! Đây đại khái là loại yêu quái tương tự với Bọ Ngựa, gai xương tứ chi phía trước trời sanh bén nhọn, tên này hành thích chẳng qua là hóa ra một bộ phận chân thân, nàng muốn thoát khỏi thi thể này dây dưa, không thể không đem tay của nó chặt xuống! Nếu đúng là vậy, nó bị bẻ gảy đầu còn có thể hung hãn cũng không kỳ quái, sinh mệnh lực côn trùng yêu càng ương ngạnh hơn yêu quái bình thường,

Mà ở lúc này, công kích của Sa Quánh Thú đã đến. Nó đầu tuy lớn, nội tâm cũng không ngu, Ninh Tiểu Nhàn ở trước mắt nó bị trọng thương, của bở thế này tất nhiên phải đặc biệt nhặt, cho nên lại có một cái đòn trọng kích đánh tới, hơn nữa so sánh với công kích lúc trước nhanh hơn không biết bao nhiêu lần, cơ hồ nắm đấm vừa mới đánh ra, kình phong mang theo đã đập vào mặt. Lúc này nàng biết, người này thoạt nhìn giống như một tên đại ngốc, lúc trước còn giấu nghề, làm như vậy là để đợi sau khi nàng thư giãn cảnh giác, để đánh một kích trí mạng!

Nàng mới khó khăn lắm mới thẳng thân lên, ngang hông lại đột nhiên nổ tung đau đớn kinh người, làm trước mắt nàng tối sầm, cơ hồ muốn khom lưng đi xuống —— một cái tập kích của thích khách kia cực tinh chuẩn cũng cực chú ý, không có đục lỗ thân thể của nàng, nhưng nghiêm trọng tổn thương nội phủ nàng, trừ da thịt bị vết cắt kịch liệt ra, thận bên trái lần này không may mắn thoát khỏi. Cho dù lấy sự chịu đựng của nàng, đây cũng là lần bị thương nặng cơ hồ không thể chịu được!

Thận ở trong ngũ hành chủ về nước, tinh khí hắn bốc hơi hoá khí, đối với mồ hôi thăng bằng thân thể con người nổi lên tác dụng thống trị cùng điều tiết. Người tu tiên mặc dù thân thể kiên cố, nhưng bảo dưỡng nội tạng nặng hơn, rất nhiều khẩu quyết đều nói đến có tương tự với ” Thận giả thủy tạng, chủ tân dịch”. Thích khách này xuất thủ cực kỳ ác độc, hẳn là từ vết thương lúc trước nàng bị kiếm Thanh Tác đâm vào mà đánh, chém xéo đâm rách da thịt, mạch máu, gân bắp thịt, cuối cùng mới bị đâm cơ quan nội tạng. Đả thương nội tạng và xương là phiền toái nhất, nàng không cần phải nhìn kỹ, cũng biết với thể chất của mình bị một kích kia, dưới tình huống bình thường không nghỉ ngơi tốt bốn, năm ngày thì sẽ không khỏi hẳn. Nhưng là dưới mắt ở đâu ra thời gian cho nàng dưỡng thương?

Quả đấm Sa Quánh Thú đã đánh tới trước mặt nàng, lực đạo nặng nề kéo theo tiếng gió mãnh liệt, giống như là có thể đem thân thể nhỏ bé này của nàng thổi bay, hơn nữa nàng cũng biết, với tình huống bây giờ của mình đón đỡ một kích kia là không sáng suốt, lúc dùng sức kéo căng toàn bộ cơ bắp, càng sẽ dẫn động vết thương vỡ toang, máu chảy gia tốc, sợ rằng mất máu càng nhanh, hơn nữa kiếm Thanh Tác kèm theo hiệu quả xé rách còn không có biến mất, hiện tại nàng có thể cảm giác được vết thương rục rịch, đang trăm phương ngàn kế mà nghĩ muốn khuếch trương.

Nàng chỉ đành phải miễn cưỡng dùng thần lực khóa lại vết thương, một tay bắt được thi thể thích khách, một tay ở trên nắm tay Sa Quánh Thú đột kích nhẹ nhàng nhấn một cái. Cái này trước mắt, phán đoán của nàng vẫn tinh chuẩn vô cùng, lại không lùi mà tiến tới, đi phía trước còn nhẹ nhàng nhảy một bước, quyền kình đối phương chưa dùng chân, nàng đã bắt thi thể thích khách bay lên trời, mũi chân phải phát lực ngược chân, lại mượn lực lượng Sa Quánh Thú, đánh ngang để bay ra ngoài!

Sa Quánh Thú một quyền này, không chỉ không có đem nàng đánh bại tại chỗ, ngược lại đã thành đông phong bị dựa thế, làm nàng mượn lực nhanh chóng lướt phương hướng Thất tử. Nàng dưới mắt là người bị thương nặng, lấy thể năng của nàng, chỉ sợ sẽ chạy không được nhanh như vậy.

Chẳng qua dù sao dùng lực, mặc dù nàng đem sức nặng toàn thân đều bỏ vào trên đùi phải, nhưng dù sao rút dây động rừng, tất nhiên cũng khẽ động vết thương. Đợi sau khi nàng rơi xuống dất, dưới chân rốt cục lảo đảo, sắc mặt trắng bệch. Nàng cũng bất chấp, trở tay một kiếm đem cánh tay thích khách cắt xuống, lúc này mới đem thi thể nhét vào một bên.

Nàng không dám đi nhổ ra đầu mũi nhọn đâm trong thân thể, mặc dù trên thứ này cũng giống như có bôi kịch độc, đang chịu khó mà khuếch tán, nàng có thể nhận thấy trong thân thể truyền đến cảm giác tê ngứa. Phải biết rằng, chân trước loại sinh vật Bọ Ngựa này, có chứa răng cưa hình dạng móc câu, nếu tùy tiện rút, sợ rằng nàng thật phải xuất huyết nhiều mà chết.

Hiện nay khoảng cách nàng và Thất tử chỉ khoảng mười lăm trượng, cho dù có sương trắng cách trở, hắn cũng cảm giác đến khí tức của nàng, nhất là nghe thấy được trên người nàng nồng nặc khí huyết tinh, lúc này một tiếng thét kinh hãi, liền hướng nơi này đánh tới!

Nàng cắn răng, nhịn xuống bên trong thân thể truyền đến đau đớn đáng sợ, vừa hướng trong miệng đút hoàn thuốc, vừa hướng phương hướng Thất tử nhanh chóng tháo chạy. Chỉ cần Thất tử đỡ thay nàng, là nàng có thể dành ra xuất thủ.

Đến giờ phút này, thân thể Ninh Tiểu Nhàn mặc dù bị thương nặng, đầu óc lại càng phát ra tĩnh táo: nhất định có người âm thầm lợi dụng tình thế trong sân, bày ra sát cục với nàng, hơn nữa người này, rất có thể không phải là Kim Vô Hoạn!

Là Thích trưởng lão, hay là người của Minh Thủy Tông, hay hoặc là Âm Cửu U? Ở trong sương mù dày đặc, đối phương làm thế nào chuẩn xác định vị nàng và Thất tử chứ?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.