Nợ Âm Khó Thoát

Chương 131: Đọ sức lần cuối



Lúc này, tôi cũng không kịp đi nghĩ nhiều, linh khí trong khí hải ùn ùn toát ra ngoài, sau đó trực tiếp chui vào trong kiếm Kim Tiền.

Đồng thời một tay tôi cũng lấy ra mấy lá bùa Liệt Hỏa, gần như không do dự, trực tiếp ném về phía đàn cô hồn dã quỷ, ngọn lửa cháy hừng hực ngay lập tức bùng lên trong hành lang.

Giây tiếp theo, tôi cũng nghe thấy từng tiếng thét đồng thanh thảm thiết, những âm thanh này khiến da gà toàn thân nổi hết lên.

Thân hình không ngừng lùi sang một bên, còn đối với Chu Đào sau lưng, tôi hoàn toàn không để tâm đến, kiếm Kim Tiền chém xuống người Chu Đào, cậu ta đương nhiên cũng biết tránh.

Nhưng những cô hồn dã quỷ kia mới là thứ tôi quan tâm nhất, tôi chỉ có thể kéo xa khoảng cách với những thứ ấy, nếu như bị chúng nó bao vây, vậy tôi xong phim rồi.

Mắt thấy cô hồn dã quỷ lại xông tới chỗ tôi lần nữa, lòng tôi trùng xuống, trong tay lại xuất hiện ba lá bùa Ngũ Lôi, mạnh mẽ lao tới chỗ cô hồn dã quỷ phía đối diện.

Ba lực đạo điện lôi trực tiếp bạo phát trên đỉnh đầu đàn quỷ, đánh xuống.

Lập tức, tôi nhìn thấy ba con oán quỷ bị lực điện lôi đánh trúng, thân hình đột nhiên nhạt đi rất nhiều.

Chiến đấu được khoảng mười phút, những lá bùa trên người tôi cũng sắp hết, mà tôi cũng cảm thấy linh khí trong khí hải mình hình như đã sắp chống đỡ không nổi.

Thở hồng hộc nhìn oán quỷ đang lao tới trước mặt, lòng tôi trở lên vô cùng nặng nề, không biết phải tiếp tục chiến đấu với những con quỷ này thế nào.

Lúc này, tôi liếc nhìn qua bên Hạ Mạch, chỉ thấy cuộc chiến giữa Hạ Mạch và Chu Tư Mộng càng lúc càng thêm ác liệt, thực lực của Chu Tư Mộng, hình như còn mạnh hơn cả trong tưởng tượng của tôi.

Cho nên nói, Hạ Mạch bây giờ căn bản không thể giúp đỡ tôi, chỉ có tự tôi phải đối diện với bao vây và công kích của mấy chục con oán quỷ.

- Nhanh, hắn đã đến cực điểm.

Chu Đào gào lên, đôi mắt âm hiểm của cậu ta nhìn tôi không rời, sau khi tiếng nói của cậu ta vừa dứt, trên mặt những oán quỷ, không ai là không lộ ra ánh nhìn tàn độc.

Bởi vì có rất nhiều kẻ trong đó đã bị tôi đả thương, bởi số lượng của bọn chúng thật sự quá nhiều, nên không thể tạo thành sát thương chí mạng.

Oán quỷ lại xông tới phía tôi, trong tay tôi xuất hiện hai lá bùa cuối cùng, bùa Phá Sát và bùa Ngũ Lôi.

Cuối cùng, sắc mặt tôi lạnh tanh, bùa trong tay trực tiếp ném vào đàn oán quỷ phía trước, bùa Phá Sát và bùa Ngũ Lôi lại lần nữa khiến bốn oán quỷ trọng thương, những con quỷ còn lại vẫn không ngừng lao đến bên tôi.

Nhìn từng gương mặt hung tợn trước mắt, lòng tôi cả kinh, nếu bị những thứ đó bắt được, tôi tin tôi thực sự sẽ bị chúng nó xé xác.

Mà ngay vào lúc ngàn cân treo sợi tóc, trong đầu bỗng nhớ tới một thứ từng nhìn thấy trong Tang Sinh Kinh, trên cơ thể con người, thứ có dương khí nhiều nhất là máu đầu lưỡi và máu đầu ngón tay.

Hơn nữa tôi vẫn còn là đồng tử ( trai còn zin), máu đồng tử là vật chí dương, bình thường những thứ này mà được bôi lên pháp bảo, sẽ khiến cho uy lực của pháp bảo tăng lên.

Nghĩ đến đây, tôi gần như không do dự mà trực tiếp cắn đứt đầu ngón trỏ của mình, một cơn đau nhói tim truyền tới, nhưng tôi căn bản không kịp quan tâm đến cảm giác đau đớn, tiếp đó lấy máu tươi chảy ra từ trong ngón trỏ, bôi lên trên kiếm Kim Tiền.

Khi máu tiếp xúc với kiếm Kim Tiền, tôi nhìn thấy, trên lưỡi Kiếm không ngờ lại phát ra ánh sáng màu đỏ như máu, mà trong ánh sáng đỏ này mơ hồ cũng xuất hiện một luồng ánh sáng màu bạc kim.

Hai thứ ánh sáng khác biệt hòa quyện vào với nhau, tôi đưa mắt nhìn đám oán quỷ, phát hiện sắc mặt chúng nó đại biến, con nào con nấy kiêng dè nhìn kiếm Kim Tiền trong tay tôi không rời mắt nửa giây.

Lúc này, tôi đương nhiên phải nắm bắt lấy cơ hội, thân hình mau chóng xông lên, kiếm Kim Tiền trực tiếp quét qua đám oán quỷ phía đối diện.

- Nghiệp chướng các ngươi, đã không vào được luân hồi thì thôi, lại còn giúp kẻ khác làm chuyện xấu, còn không mau rời đi, bằng không sẽ khiến các ngươi hồn siêu phách lạc dưới lưỡi kiếm của ta!

Nói xong, linh khí trong khí hải nhanh chóng vận chuyển, truyền vào trong kiếm Kim Tiền, khiến cho luồng ánh sáng trên kiếm càng thêm sáng hơn.

Mà đương nhiên tôi cũng không thể chỉ nói xuông, kiếm Kim Tiền trong tay hướng về phía một quỷ hồn trước mặt chém xuống, quỷ hồn trực tiếp bị kiếm Kim Tiền đánh tan hồn phách ngay tại chỗ.

Kế sách giết gà dọa khỉ lập tức khiến sắc mặt đám oán quỷ kia khó coi đến cực điểm, oán quỷ nhìn tôi, tôi nhìn oán quỷ, nhưng có thể nhìn ra thân hình chúng nó đều đang không ngừng lùi ra sau.

Lúc này, ai cũng không tự nguyện xông lên, bởi vì xông lên thì có nghĩa là hồn siêu phách lạc.

Chu Đào đứng xem kịch ở một bên lúc này sắc mặt cũng u ám lạ thường, vội vàng hô lớn:

- Đừng tin hắn, kẻ này đã sắp thế suy sức yếu, các ngươi cùng tiến lên, trực tiếp hút sạch tinh huyết trên người hắn.

Cho dù Chu Đào có gào thét khàn cổ, nhưng cũng không có tác dụng gì, những oán quỷ kia đều vô cùng kiêng dè, nhìn chằm chằm kiếm Kim Tiền trong tay tôi.

Ánh mắt lạnh lùng của tôi chuyển sang nhìn Chu Đào bên kia, mà quỷ hồn Chu Đào bỗng run rẩy, sau đó trực tiếp xoay mình tháo chạy, miệng hô lớn:

- Chị ơi, đám oán quỷ kia không dám xông lên!

Nghe vậy tôi lập tức xoay đầu, nhìn trận chiến giữa Chu Tư Mộng và Hạ Mạch, lúc này, những sợi tóc dài trên đầu Chu Tư Mộng bay loạn xạ, không ngừng quấn quanh người Hạ Mạch, những sợi tóc đó nhìn cứ giống như sợi thép, sắc mặt Hạ Mạch nặng nề vô cùng.

Lập tức, Chu Tư Mộng quay ngoắt đầu lại, gương mặt dữ tợn chằng chịt những vệt máu màu đen xuất hiện ngay trước mắt, tim tôi bỗng giật nảy lên một cái.

- Nếu ai giết được nó, ta thề sẽ giúp kẻ đó trở thành quỷ vương.

Chu Tư Mộng gầm lên một tiếng, lòng tôi dâng lên một dự cảm không tốt, giây tiếp theo, tôi nhìn thấy, những oán quỷ vốn dĩ đã bị tôi dọa không dám tiến lên kia, bỗng lúc này đây trong đáy mắt đèn ngòm lại lóe lên tia nhìn hung ác điên cuồng.

Lòng tôi lộp bộp một tiếng, người con gái Chu Tư Mộng này, không ngờ lại ném cho những thứ kia cám dỗ lớn đến thế?

- Nghiệp chướng, tự ngươi còn khó bảo vệ bản thân, còn định giúp kẻ khác biến thành quỷ vương? Ta thấy ngươi là kẻ thần kinh nói mơ!

Tiếng nói lạnh như băng của Hạ Mạch vang lên, lập tức, đám oán quỷ đã hoàn toàn phát điên, tất cả đều liều mạng bổ nhào tới chỗ tôi đứng.

Nhe nanh múa vuốt trực tiếp nhào tới, kiếm Kim Tiền không ngừng đập xuống thân hình vài oán quỷ, những oán quỷ ở đằng trước lập tức bị tôi đánh hồn siêu phách lạc, nhưng lúc này cũng không còn lực đe dọa.

Bởi vì quỷ vương đối với đám oán quỷ mà nói, chỉ sợ càng có lực thu hút hơn.

Lòng tôi trùng xuống, ông nội nó chứ, cứ tiếp tục thế này, sớm muộn cũng toi đời, suy nghĩ lóe qua trong đầu, nhưng kiếm trong tay lại không hề dừng lại.

Liền lúc có hơn mười oán quỷ bị tôi đánh tan hồn phách, nhưng sự điên cuồng của đám oán quỷ vẫn không thuyên giảm, lòng tôi kinh sợ không thôi, mẹ nó, đám oán quỷ này hoàn toàn điên hết rồi, không cần mạng rồi.

Đối diện với thứ muốn liều mạng với bạn, một kẻ thì còn đỡ, nhưng đây là cả một đám.

Chu Đào bên cạnh cười âm hiểm, dường như rất đắc ý.

Lập tức, tim tôi như ngừng đập, bởi vì ánh sáng trên kiếm Kim Tiền bỗng nhạt đi, máu đầu ngón tay hết hiệu lực rồi?

Lòng dâng lên một dự cảm không tốt, ông nội nó, tại sao lại phải vào chính lúc này hết hiệu lực cơ chứ, kiếm Kim Tiền mất đi uy lực, nhiều nhất thì cũng chỉ có thể đả thương những oán quỷ đó.

Như vậy đối với tôi mà nói, tuyệt đối chính là kết cục xấu nhất.

Lập tức điều động linh khí trong người, một chú Phá Canh lập tức đập về phía trước, mà thân hình tôi cũng mượn cơ hội này mau chóng lùi ra sau.

Tiếp đó, khi tôi vừa quay người, lại phát hiện sau lưng mình có một ác quỷ treo cổ tự tử, chiếc lưỡi dài đườn thò ra bên ngoài, một đôi tròng mắt trắng dã nhìn tôi trân trân.

Đôi tròng mắt kia chỉ hận không thể trực tiếp rơi ra khỏi hốc mắt, người tôi khựng lại, ngay lập tức mấy chục con oán quỷ cũng trực tiếp bao vây tôi vào giữa.

Lòng tôi giật thót một cái: “xong rồi, không thoát ra được rồi.”

Tuyệt vọng dâng lên trong lòng, nhưng tôi cũng không thể thỏa hiệp như vậy, hít sâu một hơi, tôi nhắm chặt mắt lại, không còn cách khác, chỉ có thể đọ sức lần cuối.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.