Nợ Âm Khó Thoát

Chương 356: Chiến nửa bước ngưng anh



Chỉ cần lão ta chưa đột phá, vậy tôi vẫn còn khả năng giành chiến thắng.

Giọng nói lạnh lẽo của tôi vang ra, lão già phía đối diện chầm chậm ngẩng đầu, đôi mắt âm độc đằng đằng sát khí như muốn đâm thủng người tôi.

- Thằng nhãi con, mày làm hỏng đại sự của tao, tao phải luyện cả nhà mày thành hình nộm, vĩnh viễn ở lại bên cạnh tao! Chịu giày vò ngày này qua ngày khác!

Nghe vậy, tôi cũng cảm nhận thấy sát khí và sự phẫn nộ cực kiểm của lão, đầu tiên chưa nói cái khác, cho dù chỉ riêng chuyện bị người ta phá hoại lúc đang đột phá, đã chắc chắn là một mối thù lớn rồi.

Bởi vì thời cơ để đột phá không phải lúc nào cũng có, mà chẳng may lại bị gián đoạn vào chính lúc này, vậy thì rất có khả năng phải chịu đả kích ngược lại, khiến cho tu vi của bản thân bị tổn thương, nhưng hiện tại, tôi có thể cảm nhận được rõ, khí mùi trên người lão ta đã bị đảo loạn, xem ra lúc trước tôi ra sức phá vỡ tảng đá chắn ngoài hang động để đi vào trong, gây ra ảnh hưởng không nhỏ cho lão ta.

Cứ vậy, tôi nhìn lão già, khóe miệng khẽ nhếch lên:

- Lão già khốn kiếp, có dám đừng dùng lời nói để dọa người không? Chậc chậc chậc, tôi thấy ông đang đột phá lên cảnh giới Ngưng Anh cấp một đúng không? Thật lợi hại quá đi nha, nhưng đáng tiếc, bị tôi phá hoại mất rồi, lập tức biến thành nửa bước Ngưng Anh, khí mùi còn loạn hết cả lên thế này nữa!

Khi tôi nói xong, mặt mày lão già lập tức hung dữ vô cùng, đôi mắt càng thêm oán độc, nhìn tôi trân trân.

Nhưng ngay sau đó, lão ta bỗng cười gian ác:

- Thằng nhãi con, cho dù hiện tại thực lực của tao bị ảnh hưởng, thì vẫn đủ để giết mày rồi, hơn nữa tao thấy bí pháp của mày, cũng sắp hết hiệu lực rồi đúng chưa?

Tôi nhíu mày, lão già vừa nhìn đã biết tôi sử dụng bí pháp để ép thực lực của mình tăng lên, hơn nữa đúng như lão ta nói, thời gian của tôi không còn nhiều.

Tính toán một chút, chỉ e còn chưa tới hai mươi phút nữa, lòng tôi trùng xuống, nói:

- Lão chó chết, giết ông, chỉ cần mười phút là đủ!

Lời vừa dứt, thân người tôi đã biến mất, cả người phóng như điên về phía lão già đối diện, vô số lá bùa Linh Bộc xuất hiện trong tay, ném thẳng lên người lão.

Bùa Linh Bộc đến trước mặt lão, cả người lão lập tức né sang một bên, khi bùa Linh Bộc nổ tung, lại không hề gây ra thương tích cho lão.

Thấy vậy, lòng tôi bỗng thấy xót xa, ông nội nó chứ, bùa Linh Bộc đâu phải thứ tầm thường, chính xác là một lá bùa gây ra lực sát thương vô cùng lớn, liền lúc ném ra nhiều lá bùa như thế, nhưng lão lại không hề hấn gì, điều này khiến tôi rất bực bội!

- A thằng nhãi này được quá nhỉ, xem ra trên người mày có không ít thủ đoạn, lúc nãy tao xem thường mày rồi!

Nhìn những cái lỗ do bùa Linh Bộc tạo thành, lão già có chút kinh ngạc nhìn tôi, cất tiếng nói.

Nghe vậy, tôi hừ lạnh một tiếng, sau đó đáp:

- Những người môn phái Kháo Sơn của ông ở bên ngoài, đã bị những thủ đoạn này của tôi tiễn xuống gặp diêm vương rồi, hiện tại, chỉ còn lại một mình ông thôi!

Tôi nhàn nhạt cất lời, hiện tại, nhất định phải khiến tâm trạng lão ta mất bình tĩnh, sau khi mất bình tĩnh, mới có lợi cho tôi.

Quả nhiên, khi tôi nói đến nỗi đau này, không khác gì xát muối vào vết thương trong lòng lão, lập tức, lão dữ dằn nhìn tôi.

- Thằng nhãi con, tao sẽ khiến mày phải hối hận vì những gì mình đã làm!

Hơi thở của lão già đã trở nên dồn dập hơn, mắt tôi khẽ phát sáng, có hiệu quả, vậy thì tốt!

Mắt thấy lão già lao đến, tôi cũng nhìn thấy trên tay lão già, xuất hiện một thanh đao rất lớn, thanh đao này nhìn cực kì nặng, bởi vì cánh tay cầm đao của lão già, đều đã nổi đầy gân xanh.

- Thằng nhãi con, ăn một đao của tao!

Thanh đao giơ cao, chém xuống chỗ tôi, tôi vội vàng giơ trường kiếm trong lên, đỡ lấy thanh đao, giây tiếp theo, tôi đột nhiên cảm thấy trên cánh tay mình, bị truyền vào một luồng năng lượng khủng bố, khiến cánh tay tôi bỗng thấy tê liệt.

Sau đó, tôi loạng choạng lùi ra sau, có chút bất ngờ nhìn lão già đối diện, năng lượng của lão rất khủng khiếp, nói chính xác hơn, là sức nặng của thanh đao vô cùng khủng khiếp, bằng không, tôi cũng không bị thiệt bởi một đòn này.

Hiện tại, trường kiếm trong tay tôi vẫn còn đang run rẩy.

Đồng thời, tôi cảm thấy tâm trạng của Thị bỗng dưng phẫn nộ, hình như, nó cảm thấy bản thân đã bị người khác khiêu khích uy nghiêm.

Đây rõ ràng là không phục, tôi cảm nhận được rõ luồng năng lượng toát ra từ Thị, lòng tôi nghẹn lại, sau đó nhìn Thị, thấp giọng nói:

- Sao vậy? không phục à? Thế thì phế bỏ nó đi!

Hiện tại thực lực của tôi có sự chênh lệch với lão già, ông ta nếu có thể đột phá lên Nhất Khí Ngưng Anh, thì không thể so sánh với Tôn Thiên Vũ được.

Trận chiến này, chính là một trận chiến khổ sở!

Khi tôi nói xong, Thị run rẩy phẫn nộ, chân tôi dẫm mạnh xuống đất, cả người như hóa thành tia chớp, biến mất khỏi chỗ cũ..

Thân hình gần như trong nháy mắt đã xuất hiện trước mặt lão già, Thị nhanh như cắt, chém mạnh xuống người lão.

Tôi phát hiện, những tia lửa ngay tức khắc bắn ra, còn cả tiếng cười điên dại của lão già.

- Thứ nhãi con rác rưởi, cho dù mày có vùng vẫy thế nào, thì đều bị tao luyện thành hình nộm thôi!

Nghe giọng nói này, lòng tôi khó chịu nói không thành lời, giây tiếp theo, mắt tôi khẽ lóe sáng, bởi vì tôi nhìn thấy, trên thanh đao, xuất hiện một vết sứt.

sắc mặt lão già đen khịt lại, rõ ràng cũng đã phát hiện ra tình hình này, nhìn vết sứt mẻ trên thanh đao, thật lâu sau vẫn chưa có phản ứng gì, lòng tôi thoáng vui mừng, Thị quả nhiên không làm tôi thất vọng.

Thân hình lùi ra sau, đồng thời, cũng cười lớn;

- Ha ha ha, lão già chết giẫm, ông nhìn miếng sắt trên tay mình đi, sớm muộn cũng bị tôi chém đứt!

Trong tiếng cười rõ ràng còn có ý vị chế giễu, nhìn lão già trước mặt, trong lòng sảng khoái khó diễn tả.

Mẹ nó, lão già cho rằng thanh đao của lão lợi hại lắm này, hiện tại coi như Thị đã giúp tôi trút được chút giận, mà cảm xúc của Thị, cũng tốt hơn rất nhiều.

Cứ thế, sắc mặt lão già hết xanh lại chuyển sang trắng, giây tiếp theo, lão già thét lớn, cả người bổ nhào tới.

- Thằng nhãi khốn nạn, mày hủy binh đao của tao, tao phải dùng máu của cả nhà mày để cúng cho nó!

Sát khí vô tận trong giọng nói khàn khàn vang lên, lão già phóng như điên tới trước mặt tôi, trên thanh đao mang theo luồng khí thế đáng sợ, đao canh ngưng tụ.

Lòng tôi trùng xuống, phẫn nộ thì phẫn nộ, nhưng công kích của lão già này không thể xem thường, cho nên hiện giờ, không phải là lúc chống chọi lại lão, thân người tôi thoáng cái đã né khỏi công kích của lão, nhưng lão thấy tôi né ra, thì cả người lại tiếp tục phóng tới.

Nhìn thấy vậy, chân nguyên không ngừng ngưng tụ vào lòng bàn tay tôi, đập mạnh về phía lão.

- Thiên Canh chưởng!

Chưởng canh ngưng tụ, mang theo luồng khí thế giá lạnh, chèn ép xuống người lão già, đối với đòn tấn công của tôi, lão già hình như đã không còn quan tâm tất cả những điều khác, trực tiếp nghênh đón chưởng canh.

Một đao chém lên chưởng canh, hai luồng công kích đập vào nhau, tôi cảm nhận thấy một luồng khí lưu khủng bố trực tiếp lan ra, thân người lão già lảo đảo lùi ra sau, nhắm trúng cơ hội, tôi phi người lên, trường toát ra luồng kiếm khí cuồng bạo.

- Tuyệt Sát Kiếm, nhị thức!

Một tiếng hô truyền ra từ sâu trong cổ họng, tôi nhìn thấy sắc mặt lão già khẽ thay đổi, thanh đao trong tay lại giơ lên, kiếm canh khủng bố đã đập lên thân đao thô kệch.

Thình!

Một tiếng vang lớn, lão già lùi nhanh ra sau, tôi vội vã phóng lên, nhưng giây tiếp theo, tôi thấy trên thanh đao, lại xuất hiện thêm một vết sứt nữa, mà vết sứt này còn lớn vết sứt khi nãy, nhìn rất rõ ràng.

- Ha ha ha, lão già, tôi đã nói cái thanh đao sứt mẻ đó của ông không được rồi! đừng lấy ra làm trò cười nữa, nhân lúc còn sớm thì đem bán sắt vụn đi, tôi tính giá năm hào một cân!

Nắm bắt lấy cơ hội này, tôi đương nhiên không quên kích bác lão già, bởi vì tôi có thể dùng lời nói, khiến thần kinh lão mất bình tĩnh.

Mặt lão già đỏ lừ, nhìn thanh đao trong tay, hình như muốn nói gì đó, lại không thốt ra được khỏi miệng.

Thấy vậy, tôi vui sướng trong lòng, lão già quả nhiên đã trúng kế!

- A a a! tao giết thằng chó mồm năm miệng mười này!

Nhìn thân người đang lao vun vút tới chỗ mình, lòng tôi trùng xuống, sắp rồi, sắp rồi!

Từng luồng kiếm khí khủng bố trên trường kiếm trong tay trực tiếp vung về phía lão già, thanh đao kia tận lực ngăn cản những đòn công kích, một lúc sau, thân người lão già đã tiếp cận tôi.

Mà khí mùi trên người tôi đã bắt đầu yếu đi, sắc mặt nặng nề, nhìn lão già trước mắt.

Lúc này, lão già đã phát hiện ra tình trạng của tôi, hơi ngây ra, nhưng rất nhanh đã phản ứng lại, thấp giọng nói:

- Nhãi con, bí pháp hết giờ rồi hả? ha ha ha, tao biết ngay mà, mạng của mày, sắp nằm trong tay lão phu rồi, đến lúc đó tao sẽ rút kí ức trong linh hồn mày ra, sau đó luyện cả gia đình nhà mày thành hình nộm!

Nhìn gương mặt cười như điên như dại của lão già, tôi vô cùng phẫn nộ, sau đó trừng mắt nhìn lão, nói:

- Khốn kiếp, ông dám, tôi liều mạng với ông!

Nói xong, tôi giơ cao trường kiếm trong tay, chém một luồng kiếm canh khủng bố xuống người lão.

Nhưng, công kích lần này, lão không chống lại như trước, mà trực tiếp né khỏi, sau đó bước tới chỗ tôi.

- Thằng nhãi, đòn công kích cuối đều đã yếu ớt như thế này rồi, thì mày giết tao kiểu gì! Ha ha ha!

Lão già há to miệng cười lớn, mặt mày dữ dằn, bước đến chỗ tôi, khí mùi trên người tôi đã vô cùng yếu ớt, mắt thấy lão già mất cảnh giác đi tới gần mình, hoặc là dưới con mắt của lão, tôi đã là cá nằm trên thớt.

Thấy lão già đến trước mặt, bàn tay đang giữ trước ngực của tôi lập tức đưa ra, ném về phía lão.

Đây là tất cả những là bùa Linh Bộc còn sót lại trên người tôi, hơn mười lá, lần này thì hết thật rồi, hơn mười lá bùa Linh Bộc rơi lên người lão già..

Đồng tử lão co lại, hình như không ngờ rằng trên người tôi còn nhiều bùa Linh Bộc như thế.

- Làm sao có thể? Trên người mày còn nhiều bùa như vậy?

Khi lão nói xong, tôi mau chóng lùi ra sau, mười lá bùa lập tức phát nổ, trong hanh động vang lên những âm thanh đinh tai nhức óc, dường như cả hang động sắp bị san bằng.

Xung quanh rung lên, đồng thời, khí mùi yếu ớt trên người tôi lập tức bạo phát, quay trở lại trạng thái bình thường.

- Mày… thằng khốn nạn, mày dám lừa tao?

Thấy khí mùi trên người tôi đã bình phục, một thân hình thảm hại vừa thoát ra khỏi vụ nổ của bùa Linh Bộc, đưa tay chỉ thẳng mặt tôi, thật lâu sau mới thốt được lên lời.

Khóe miệng tôi nhếch lên, ánh mắt vô cùng giá lạnh!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.