Nợ Âm Khó Thoát

Chương 405: Cuộc chiến ác liệt không thôi



Tiếng nói kinh ngạc của gã áo choàng đen truyền ra, đến ngay cả tôi cũng thấy kinh ngạc nhìn huyết sát thi vương, nghe ý tứ của gã áo choàng đen, huyết sát thi vương Lý Nửa Cân đã sắp mạnh tới cảnh giới cao nhất?

Tôi không biết điều này có nghĩa là đánh giá như thế nào, nhưng tôi biết, nhất định là đang bình phẩm về thực lực của Lý Nửa Cân, trong khoảng thời gian không gặp cậu ta, lẽ nào cậu ta lại mạnh lên rồi sao? Nhưng tôi vẫn rất nghi hoặc, sao cậu ta lại xuất hiện ở chỗ này.

- Đúng rồi, cho nên ông muốn giết tên kia, chỉ e không được như mong muốn rồi!

Trên gương mặt của Lý Nửa Cân, không hề có chút cảm xúc nào, trừng mắt nhìn gã áo choàng đen, và cả Lương Triều Sinh.

Lý Nửa Cân vừa nói xong, gã áo choàng đen hơi cả kinh, ‘ý’ lên một tiếng:

- Ý, không đúng, hai thằng chúng mày sao lại giống nhau như đúc thế?

Gã áo choàng đen cũng phát hiện ra tôi và Lý Nửa Cân có vẻ ngoài giống hệt nhau, chẳng qua là khí mùi trên người không giống nhau.

- Việc này không cần ông phải bận tâm!

Lý Nửa Cân nhàn nhạt nói, lúc này, tôi vốn đang định hỏi Lý Nửa Cân sao cậu ta lại xuất hiện ở đây, nhưng Lý Nửa Cân lại qua đầu lại trước, nhìn tôi.

- Lát nữa tự cậu phải cẩn thận một chút!

Rất rõ ràng, lát nữa Lý Nửa Cân vẫn còn chuyện khác phải làm, cho nên vừa rồi mới nhắc nhở tôi, mà tôi cũng không giúp đỡ được gì, chỉ đành gật gật đầu.

- Hai vị, xem ra chúng ta đều thấy gã kia không vừa mắt, chi bằng cùng nhau giải quyết gã trước, được không?

Lúc này, Lý Nửa Cân nhìn Lương Triều Sinh và Phương Trình Chu, thản nhiên nói.

Lúc này, tôi thấy thân người gã áo choàng đen khẽ run lên, lúc trước Phương Trình Chu và Lương Triều Sinh liên thủ, cũng không làm gì được gã, nhưng hiện tại cộng thêm cả Lý Nửa Cân, thì lại khác.

Thực lực của Lý Nửa Cân đừng nói là liên thủ với người khác, cho dù một mình cậu ta, thì cũng có thể chiến đấu được, lập tức, Phương Trình Chu và Lương Triều Sinh nhìn nhau một cái, lại không hẹn mà cùng đưa mắt nhìn gã áo choàng đen.

- Lũ vô liêm sỉ, lẽ nào các người nghĩ rằng liên thủ thì có thể làm khó dễ được tôi?

Khí thế trên người gã áo choàng đen dâng lên hừng hực, lúc này đã cảm nhận thấy ba người có ý định liên thủ với nhau.

- Ra tay!

Lý Nửa Cân hô lên một tiếng, cả người hóa thành một tàn ảnh màu đỏ, sau đó phóng tới chỗ gã áo choàng đen, cùng lúc đó, Phương TRình Chu và Lương Triều Sinh cũng cùng lúc ra tay.

Hình như cả ba người, đều thấy khó chịu với gã áo choàng đen, luồng khí khủng bố toát ra từ trên thân người gã, trực tiếp phóng về phía ba người.

Lập tức, Lương Triều Sinh đưa tay xé rách miếng vải trắng đang quấn trên cánh tay của mình, lộ ra một cánh tay nhìn như cánh tay quái thú, cánh tay lập tức bay thẳng đến trước mặt gã áo choàng đen.

Trong lòng tôi bỗng thấy hoảng sợ, cánh tay đó, chính là cánh tay được Lương Triều Sinh đem đi từ phía bên dưới thánh địa môn phái Âm Thi, mà hiện tại, không ngờ Lương Triều Sinh lại sử dụng cánh tay này để tấn công.

Ánh mắt tôi nhìn chằm chằm cánh tay khổng lồ, muốn nhìn xem rốt cuộc cánh tay này có chỗ nào hơn người, bỗng nhiên, tôi nhìn thấy bên trên cánh tay, xuất hiện từng tầng từng tầng ‘vảy cá’ vô cùng quỷ dị, nhìn trông rất đáng sợ.

Mà ở trước mặt Phương Trình Chu, ngưng tụ một ấn đầu lâu màu đen, uy lực không thể xem thường, còn trước mặt Lý Nửa Cân, ngưng tụ một chưởng canh cực lớn chỉ có duy nhất một màu đỏ máu, trực tiếp ép xuống người gã áo choàng đen.

Đối mặt với ba đòn công kích khủng bố, luồng khí âm sát quanh người gã áo choàng đen gần như chỉ trong nháy mắt đã bị nát vụn.

Lập tức, cả người gã áo choàng đen bị ba đòn công kích bao phủ.

ầm ầm ầm….

Một tiếng nổ đinh tai nhức óc vang ra khắp không trung, sau đó, mặt đất dường như đang rung lắc mạnh.

Thân người của gã áo choàng đen như diều đứt dây, bay ngược ra đằng sau, cả người rơi mạnh xuống đất, cuối cùng thì thái độ của gã áo choàng đen cũng không còn kiêu ngạo như lúc trước nữa.

- Khốn nạn…

Thân người vừa ổn định lại, gã hình như đã muốn mở miệng nói gì đó, nhưng không đợi gã nói nhiều, ba người lại lần nữa lao lên, đuổi theo công kích gã.

Thấy vậy, gá áo choàng đen vội vã nuốt những lời chuẩn bị thốt ra khỏi miệng vào trong bụng, sau đó thân người mau chóng né sang hết chỗ này đến chỗ khác, lập tức, trong không gian xuất hiện một vết nứt, gã áo choàng đen trong nháy mắt đã chui vào bên trong.

Chạy rồi?

Gã cứ như vậy mà đào tẩu? tôi còn chưa phản ứng lại được nữa, kinh ngạc nhìn vị trí gã đang chạy trốn, lập tức, vết nứt không gian khép lại, gã lúc trước vô cùng kiêu ngạo kia, không ngờ lại quả quyết muốn bỏ chạy như vậy?

Có điều thế cục hiện giờ, gã không chạy, thì cũng chẳng còn cách nào khác, dưới tình hình này, ngoài bỏ chạy ra, thì đúng là gã đã không còn lựa chọn thứ hai.

- Một người chạy rồi, tiếp theo đây, chính là chuyện của chúng ta!

Thấy gã áo choàng đen đã chuồn vội, Lương Triều Sinh xoay người lại, nhìn Phương Trình Chu bên cạnh, và cả Lý Nửa Cân, lập tức, không khí xung quanh bỗng trở nên nặng nề, sau đó, tôi thấy Lương Triều Sinh lập tức ra tay, một bàn tay đưa lên vung về phía Phương Trình Chu và cả Lý Nửa Cân.

mà Phương Trình Chu và Lý Nửa Cân hình như đã sớm đoán ra được ông ta sẽ đột nhiên ra tay, ngay lập tức, thân hình của hai người đã biến mất khỏi chỗ cũ, sau đó, tôi nhìn thấy trên mặt đất, xuất hiện một chưởng ấn khổng lồ.

Mắt thấy Phương Trình Chu và Lý Nửa Cân đã lùi ra sau, Lương Triều Sinh lập tức lao vào giữa tế đàn, đồng thời, một thanh đao xuất hiện trong tay, đâm vào trong cánh tay quái dị

Một dòng máu tươi có máu sắc kỳ dị lập tức chảy xuống, sở dĩ kỳ dị, là bởi vì đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy máu tươi màu đen.

Khi máu tươi chảy xuống, lập tức chảy tóc tách lên phía trên tế đàn, ngay sau đó, trong cả điện đá đều truyền ra những tiếng rung lắc kịch liệt.

ầm ầm ầm….

Sắc mặt Lương Triều Sinh xuất hiện vẻ điên cuồng, lập tức, tôi nghe thấy ông ta hô lớn:

- Xuất hiện đi, đã đến lúc các ngươi được đoàn tụ rồi!

Giây phút tiếng nói của Lương Triều Sinh truyền ra, tôi hình như nghe thấy bên dưới mặt đất, truyền lên từng tiếng gầm rú như của mãnh thú, mà, bên trong tiếng rú, còn có cái gì đó làm cho huyết mạch của người nghe bỗng dưng giãn nở.

Không sai, tiếng gầm rú đã làm cho máu tươi trong người tôi không chịu khống chế, tốc độ lưu động bỗng tăng lên rất nhanh.

Tôi nói tình hình đang xảy ra trên người mình cho Trúc Tẩm Ngưng nghe, còn hỏi cô ấy có bị như vậy không?

Nhưng, Trúc Tẩm ngưng lại lắc đầu, lòng tôi bỗng thấy nghi hoặc, tại sao Trúc Tẩm Ngưng lại không có cảm giác này cơ chứ?

Một luồng áp lực khủng bố trực tiếp lan ra khắp điện đá, tế đàn trước mặt lập tức đổ sụp xuống, Phương Trình Chu và Lý Nửa Cân đứng im tại chỗ, nhìn chằm chằm xuống phía dưới tế đàn.

Một luồng khí đáng sợ toát ra từ bên dưới tế đàn, giây tiếp theo, tôi nhìn thấy bên dưới tế đàn, hình như đang có thứ gì đó không ngừng bay lên trên.

Sau một lát, cuối cùng thì thứ đó cũng xuất hiện ở trước mắt tất cả mọi người, mắt tôi trợn lớn, bởi vì khi thứ đó xuất hiện giữa điện đá, không ngờ đó lại là một cánh tay giống hệt với cánh tay quái dị của Lương Triều Sinh.

Chúng nó giống nhau như đúc, bởi vậy tôi có thể khẳng định, hai cánh tay này, đều là bộ phận trên thân một thứ gì đó, một cánh tay trái, một cánh tay phải.

Mà chính xác thì đúng là như vậy, bởi vì, những cái vây cá quái dị trên hai cánh tay cũng đều giống hệt nhau.

Trên mặt Lương Triều Sinh,bao kín sắc vẻ điên cuồng, mà giờ phút này, tôi nhìn thấy ánh mắt của Lương Triều Sinh như đã hoàn toàn mất đi kiểm soát.

- Đến đây đi, dung nhập vào cơ thể ta!

Lương Triều Sinh gầm lên một tiếng, cả người trong nháy mắt đã lao tới chỗ cánh tay, mà ngay vào thời khắc mấu chốt, tôi nhìn thấy Lý Nửa Cân cả người bay thẳng lên không trung,

Keng keng…

Ngay sau đó, tôi cảm nhận thấy Thị trong túi Càn Khôn hình như không nghe theo khống chế của tôi nữa, bay ra bên ngoài, phóng tới chỗ Lý Nửa Cân, sau đó rơi vào trong tay cậu ta, lập tức, sắc mặt Lý Nửa Cân lạnh như băng, Thị nằm gọn trong tay cậu ta, tôi thấy trên thân Thị, toát ra luồng khí huyết sát nồng nặc.

- Trảm!

Một tiếng hô lớn truyền ra từ trong miệng Lý Nửa Cân, giây tiếp theo, một kiếm canh dài mấy chục trượng lập tức toát ra từ trên thân kiếm, đè ép xuống người Lương Triều Sinh.

Lương Triều Sinh vốn đang điên cuồng, giờ phút này thân người cũng khẽ khựng lại, bởi vì ông ta cảm nhận được sự đe dọa ở trước mặt, đòn công kích này, ông ta không dám lơ là.

Lập tức, sắc mặt Lương Triều Sinh dữ tợn, mà cánh tay đầy vây cá của ông ta cũng bắt đầu phồng to lên, không ngờ, là trực tiếp vung về phía kiếm canh khủng bố trên không trung.

Đang đang đang!!!

Từng âm thanh chói tai truyền ra, những tia lửa bắn ra tung tóe, thậm chí tôi còn nhìn thấy bên trên cánh tay quái dị, đã có một vài cái vẩy bị trường kiếm chém rụng xuống.

Sắc mặt Lương Triều Sinh đau đớn, thân người Lý Nửa Cân lùi nhanh ra sau, một đòn này, tôi cảm giác Lý Nửa Cân cũng đã dùng khá nhiều sức.

Mặt mày Lương Triều Sinh hung tợn, rõ ràng là đã bị thương, ông ta ném ánh mắt âm độc lên người Lý Nửa Cân.

- Huyết sát thi vương, nhà họ Lý đã hại hai mẹ con nhà mày thành cái bộ dạng này rồi, mà mày vẫn còn muốn giúp đỡ nhà bọn nó?

Lương Triều Sinh lạnh giọng quát lên một tiếng, mà sắc mặt Lý Nửa Cân bỗng trở nên có chút u ám.

Tôi thấy Lý Nửa Cân lưỡng lự đứng nguyên tại chỗ, trong lòng tôi lộp bộp một tiếng, lão già khốn kiếp Lương Triều Sinh, con mẹ nó đã tới lúc này rồi, mà vẫn còn muốn dùng kế ly gián, muốn đả động tâm tư của Lý Nửa Cân.

Nhưng quan trọng nhất là, hiện tại tôi không biết làm thế nào để xóa đi suy nghĩ trong đầu Lý Nửa Cân, bởi vì nói cho cùng, huyết sát thi vương Lý Nửa Cân, hình như đúng thật là do bố tôi chế luyện.

- ồ, thế à? Nhưng tôi càng cho rằng, nếu không phải tại ông, thì không thể nào có tôi của bây giờ!

Lý Nửa Cân chần chừ một lúc, lập tức lên tiếng nói với Lương Triều Sinh, khi nghe thấy vậy, tôi khẽ thở phào một tiếng, không sai, nói đúng hơn, thì đều là Lương Triều Sinh, mới hại cả thôn xảy ra tất cả những chuyện này.

Nếu không phải ông ta đang yên đang lành lại tìm được hai mẹ con Lý Nửa Cân, thì về sau đã không xảy ra tất cả những chuyện này, hơn nữa, dì Hồng có phải tự nhiên mất mạng hay không thì chưa ai dám chắc, rất có thể là do lão khốn Lương Triều Sinh cố ý sát hại.

Toàn bộ, có lẽ đều phải tính toán trên người Lương Triều Sinh.

- Hề hề, xem ra mày đã quyết tâm phải đối đầu với tao!

Sắc mặt Lương Triều Sinh lạnh như băng, lập tức, khí thế trên người bạo phát.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.