Nợ Âm Khó Thoát

Chương 407: Mục đích thật sự



Bước vào phòng, tôi thấy Lý Nửa Cân đang ngồi khoanh chân trên giường, hai mắt khép hờ, hoàn toàn không cảm nhận được một chút khí mùi nào từ trên người cậu ta, xem ra, Lý Nửa Cân che giấu khí mùi trên người rất hoàn mỹ.

Sau khi tôi đóng cửa lại, Lý Nửa Cân đã mở mắt, đi xuống giường, ngồi xuống một cái ghế ở bên cạnh.

Rót cho tôi một chén trà, Lý Nửa Cân thản nhiên nói:

- Ngồi đi!

Lý Nửa Cân chỉ cái ghế bên cạnh, có điều tôi nhìn lên mặt bàn, không ngờ Lý Nửa Cân lại chỉ rót một chén trà, sau đó đẩy đến trước mặt tôi.

Sau khi ngồi xuống, tôi nhìn Lý Nửa Cân, lúc này, tôi làm gì còn tâm tư để uống trà, trầm ngâm một lát, tôi khẽ lên tiếng:

- Nếu cậu đã không đi, vậy chứng minh cậu đang đợi tôi!

Nhìn Lý Nửa Cân, tôi cất tiếng hỏi, Lý Nửa Cân gật đầu, cũng không nói gì cả, coi như đã mặc nhận lời tôi nói, chính lúc này, tôi lại tiếp tục nói:

- Có thể nói cho tôi biết, lần này là ai kêu cậu tới cứu tôi không?

Tôi biết, lần này Lý Nửa Cân xuất hiện, nhất định không phải là ngoài ý muốn, chắc chắn đã có người an bài, nhưng là ai, thì tôi cũng không biết, lần trước ở Hồ tộc, là Lão Doãn kêu Lý Nửa Cân tới, vậy lần này thì sao? Lẽ nào vẫn là lão Doãn?

Chính vào lúc trong lòng tôi đang ngờ vực, tôi thấy Lý Nửa Cân nhìn tôi, lên tiếng;

- Là bố cậu!

Tôi đã sớm chuẩn bị sẵn tâm lý, nhưng giây phút nghe thấy lời này của Lý Nửa Cân, tôi vẫn cảm thấy bàng hoàng, thậm chí, tôi đã từng nghĩ tới ông nội, nhưng thực sự không ngờ, lần này lại là bố sắp xếp Lý Nửa Cân tới cứu tôi.

- Có điều nói chính xác hơn, thì mục đích lần này, cũng không phải là vì đến cứu cậu, cứu cậu có lẽ chỉ là ngẫu nhiên, tôi cũng chẳng ngờ, cậu sẽ xuất hiện ở trong hố trời Âm Tang.

Lý Nửa Cân không nhanh không chậm lên tiếng, trong lòng tôi lại thấy sốt ruột, Lý Nửa Cân vẫn liên lạc với bố tôi?

Nói chính xác là, Lý Nửa Cân hình như ngay từ đầu đã là do bố tôi chế luyện, vốn tôi còn cho rằng trong lòng Lý Nửa Cân, rất oán hận bố tôi, thậm chí là cả nhà tôi, nhưng lại không ngờ rằng, không những không oán hận, mà hiện tại, Lý Nửa Cân hình như còn đang đứng cùng một chiến tuyến với gia đình tôi.

- Có thể nói cho tôi biết, tại sao không?

Tôi nhìn Lý Nửa Cân, không nghĩ gì nhiều, lên tiếng dò hỏi cậu ta, mà khi hỏi xong, tôi mới phát hiện, câu hỏi của mình hình như không rõ ràng cho lắm, cũng không chỉ đích danh một vấn đề nào.

Nhưng, tôi lại thấy Lý Nửa Cân trầm mặc, cậu ta cũng không hỏi tôi cụ thể là muốn hỏi về vấn đề gì, hình như đang trầm tư suy nghĩ làm thế nào để trả lời tôi.

Tôi không lên tiếng quấy rầy, thật lâu sau, Lý Nửa Cân quay đầu lại, cất tiếng nói:

- Thực ra vấn đề này tự tôi cũng đã suy nghĩ rất lâu rồi, mà vẫn chưa hiểu tại sao, tại sao phải bị trói chung vào một chỗ với nhà họ Lý.

- Đổi một cách nhìn khác, có lẽ là từ khi tôi và cậu đổi mệnh cách cho nhau, thì hai người chúng ta đã bị buộc chặt vào nhau, cậu có biết, nếu như tôi chết rồi, thì cậu cũng sẽ chết theo không?

Nói tới đây, Lý Nửa Cân nhìn tôi chằm chằm, tôi không cảm nhận được gì trong ánh mắt cậu ta, nhưng, lòng tôi lại bỗng dâng lên cảm giác sợ sệt.

Tôi biết, Lý Nửa Cân không nói đùa, những gì cậu ta nói đều là sự thật!

Nhưng sau đó, tôi cũng thả lỏng toàn thân, thậm chí là tự chế giễu bản thân mình, rốt cuộc thì tôi đang sợ hãi điều gì? Sợ Lý Nửa Cân giết tôi? Hay là muốn thông qua tự sát để giết tôi?

Những điều này đều không phải là vấn đề tôi phải đi lo lắng, tôi nhìn Lý Nửa Cân, hỏi:

- Nếu tôi đoán không sai, có lẽ vẫn còn một cách nói khác!

Nhìn vào trong đôi mắt Lý Nửa Cân, trong đó không có cảm xúc gì, hình như, thứ này mới là thứ khiến cậu ta hoàn toàn bị buộc chặt vào nhà họ Lý chúng tôi.

Lý Nửa Cân hít sâu một hơi, nhàn nhạt nói:

- Tôi nghe mẹ tôi nói, cậu từng cứu bà ấy, không biết có phải do tính đặc thù của mệnh cách hay không, lúc tôi ở trong bụng mẹ, đã có linh trí, cho nên, những gì mẹ nói với tôi, tôi đều ghi nhớ!

- Mẹ tôi bị một người đàn ông vứt bỏ, có điều ông ta đã bị mẹ tôi tự tay giết chết, sau đó mẹ tôi mang thai tôi, chưa từng có bất kì ai dám nhòm ngó, nhưng đợi đến lúc tôi sắp được sinh ra, thì lại gặp phải lão già khốn nạn Lương Triều Sinh, ông ta đã giết mẹ tôi, sau đó là tới tình tiết liên thủ với nhà họ Lý cậu.

- Mệnh cách của tôi đổi cho cậu, kỳ thực hiện giờ Lương Triều Sinh cũng rất tức giận, bởi vì chính ông ta cũng không biết, mệnh cách của tôi lại nghịch thiên như thế, mà có lẽ cậu là người đầu tiên giúp đỡ mẹ tôi, cho dù cậu có thế nào, thì mẹ tôi đều có ấn tượng rất tốt về cậu.

Nói đến đây, Lý Nửa Cân nhìn tôi, tôi vẫn chưa thể phản ứng lại, đơn giản vậy sao? Vốn dĩ tôi nghĩ sự tình rất phức tạp, thế nhưng lúc này mọi chuyện lại trở nên đơn giản đến thế?

Nợ Âm Khó Thoát - Ngũ Đẩu Mễ -  dịch: Sam Zhou, ủng hộ dịch giả bằng cách đọc truyện duy nhất trên web haivuongtruyen.vn,   liên hệ với facebook Sam Sam (Sam Zhou)  để được ưu tiên đọc nhanh hơn, cảm ơn các bạn, hãy tẩy chay thành phần trộm cắp tạp nham không làm mà đòi có ăn ^^

Cũng chính là cái đêm, mà tôi thả dì Hồng đi? Nghĩ thôi tôi cũng thấy khôi hài. Khi bạn vắt óc suy nghĩ muốn hiểu rõ một chuyện gì đó, nhưng đến cuối cùng, bạn lại phát hiện, thực ra đáp án, đơn giản tới mức bạn không ngờ tới.

Ví dụ như hiện tại, hình như thấy tôi đang sửng sốt, trên gương mặt cứng ngắc của Lý Nửa Cân, lộ ra một nụ cười nhàn nhạt.

- Sao? Cậu không tin?

Đây được coi là lần đầu tiên tôi nhìn thấy cái gã Lý Nửa Cân này cười, dù sao cũng có chút cổ quái, nhìn thấy “chính mình” đang cười ở trước mặt mình, cảm giác này miễn bàn quái dị như thế nào.

Tôi lắc đầu, nói, không phải tôi không tin, chỉ là có chút bất ngờ mà thôi,vốn dĩ cho rằng rất phức tạp, nhưng không ngờ, đáp án lại đơn giản như vậy.

- Đúng vậy, có đôi khi, mọi chuyện lại luôn đơn giản như thế!

Lúc này, Lý Nửa Cân cũng thở dài một tiếng, sau đó nói, tôi tạm thời buông chuyện này xuống, sau đó, lại nghĩ tới hai vấn đề khác trong lòng.

- Đúng rồi, tôi rất tò mò, rốt cuộc cậu làm thế nào để nâng cao thực lực của mình??

Đây là một vấn đề trong lòng tôi rất nghi hoặc, thực lực của Lý Nửa Cân tăng lên rất nhanh.

Đương nhiên, hiện tượng này cũng xảy ra trên người Phương Trình Chu, có điều tôi quan tâm Lý Nửa Cân hơn.

- Cậu không biết tôi là huyết sát thi vương à?

- Chỉ cần có đủ khí huyết sát, cũng chẳng gặp phải trở ngại gì, trực tiếp đột phá lên cảnh giới cao hơn!

Câu trả lời của Lý Nửa Cân khiến tôi thấy kinh hãi, không ngờ huyết sát thi vương lại có kĩ năng tuyệt vời như thế, không có trở ngại? liên tiếp đột phá?

- Tôi lại nói cho cậu nghe này, thật ra Nop Lor và thánh địa môn phái Âm Thi tôi đều đã tới qua, khí huyết sát bên trong hai nơi đó đã giúp cho tôi rất nhiều, và cả dưới hố trời Âm Tang nữa, cũng vậy.

Tiếng nói thản nhiên của Lý Nửa Cân truyền đến, tôi lại lần nữa kinh hãi, không ngờ cậu ta cũng tới qua thành cổ bên dưới Nop Lor?

Có điều sau đó Lý Nửa Cân lại nói, cậu ta đến sau tôi, mà thánh địa môn phái Âm Thi cũng vậy, nói chính xác hơn, là bố tôi đã dẫn Lý Nửa Cân đến thành cổ Nop Lor, còn về thánh địa môn phái Âm Thi, là sau khi bố tôi rời đi, đã để Lý Nửa Cân ở lại đó.

Trước lúc Lý Nửa Cân vào trong thánh địa môn phái Âm Thi, thì đều luôn ở bên cạnh bố tôi.

Cho nên lần này cậu ta đến hố trời Âm Tang, cũng là nhận được tin tức của bố tôi.

Nói tới đây, tôi bỗng nhiên nghĩ sang một vấn đề khác, nếu Lý Nửa Cân đã đi qua ba nơi, vậy thì cậu ta có biết liên kết giữa ba nơi này là gì không?

Tôi nhìn Lý Nửa Cân, đây được coi là vấn đề tôi đang muốn biết nhất, chính lúc này, tôi thấy Lý Nửa Cân cười cười, trong nụ cười đó đã nói cho tôi biết, cậu ta thực sự biết.

Nhưng nhìn thấy nụ cười của cậu ta, lòng tôi lại có dự cảm không tốt, cậu ta không chuẩn bị nói cho tôi biết.

- Tôi chỉ biết một ít thôi, nhưng hiện tại chưa thích hợp để nói với cậu!

Đối với câu giải thích gây ức chế của Lý Nửa Cân, tôi chỉ có thể thở dài trong lòng, sau đó nói:

- được rồi, không hỏi chuyện này nữa, vậy tôi hỏi câu thứ hai, cậu nói rồi, cậu tới hố trời Âm Tang cứu tôi chỉ là vì thuận đường, vậy thì mục đích chính là gì?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.